Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Sủng Mỹ Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 46: Dật Nhi Dạo Qua Quỷ Môn Quan
N
inh Nhược Đình và Lôi Thừa Vũ trở về, trong cung vốn là tổ chức thiết yến chúc mừng náo nhiệt, nhưng Lôi Thừa Vũ bác bỏ.
" Các ngươi ngay bây giờ mở kho lương, xuất ra một vạn bao lương thực, đi Đồ Châu cứu tế đi, phía bắc nơi đó mất mùa, người dân đang chịu đói khổ."
Lời hắn vừa nói ra, khiến ấy viên quan cảm thấy hổ thẹn. Nhẽ ra bọn họ phải nắm rõ chuyện này rồi bẩm báo lên trên, nhưng bọn họ cái gì cũng không biết, lại để hoàng thượng tự mình nhắc nhở, này không phải là thể hiện rõ họ ăn không lương bổng triều đình sao?
"Vâng, chúng thần lập tức thực hiện."
Đồ Châu là quê hương của Ninh Nhược Đình, hắn liền quay đầu nhìn nàng, hẳn nàng đối với chuyện này bận tâm. Thế nhưng ngoài dự đoán, nàng bắt gặp ánh mắt hắn, lại nhẹ nhàng mỉm cười, dường như Đồ Châu đói kém cùng nàng không có chút liên quan.
" Thừa Vũ, chàng không có việc gì nữa, vậy cùng ta đi thăm Dật nhi đi!"
Lôi Thừa Vũ ứng thanh một tiếng, trong lòng một cảm giác kì lạ dâng lên, nhưng không thể nói rõ đó là cảm giác gì. Hắn cùng với Ninh Nhược Đình trở lại cung Vĩnh Thuỵ, Dật nhi lúc này đang chơi đùa với Lôi Ngọc Âm, thanh âm non nớt liên tiếp vang lên, biểu hiện thích ý của bé.
" Dật nhi, phụ thân mẫu thân đến rồi."
Lôi Thừa Vũ thả chậm cước bộ, ôm lấy Dật nhi trong tay Lôi Ngọc Âm, Ninh Nhược Đình từ tốn lại gần, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lôi Dật ôn hoà cười.
" Mẫu thân đã trở lại rồi, có nhớ mẫu thân hay không?"
Lôi Dậy mở to đôi mắt long lanh chớp chớp nhìn nàng, ê a lên mấy tiếng, hai tay nhỏ quơ quơ lên cao.
" Nàng ôm Dật nhi đi!" Lôi Thừa Vũ mở vòng tay đang ôm bé, muốn để cho nàng ôm.
Thân mình Ninh Nhược Đình chợt trở nên cứng ngắc, ngay lập tức che dấu đi lúng túng, nàng đưa hai tay đón lấy bé ôm vào trong ngực.
" Dật nhi... Dật nhi!" Nàng thấp giọng gọi tên bé, ôn nhu dịu dàng vuốt ve khắp gương mặt non mềm.
Lôi Thừa Vũ ngưng thần ngắm nhìn nàng, nàng lúc này rất mực xinh đẹp, cũng rất mực dịu dàng, thế nhưng dường như có điều bất thường... Chỉ có điều, cảm nhận của hắn rất mơ hồ, không thể nói rõ là điều gì, chỉ là cảm thấy nàng trước khi đi Thanh Lâm cùng khi trở về không giống nhau!
Lôi Ngọc Âm dường như cảm ứng được tâm tư của nhị huynh, nàng cũng cảm thấy tẩu tẩu thay đổi, do với trước kia ôn nhu hơn, có lẽ là do thời gian ở Thanh Lâm nghe giảng Phật pháp, tẩu tẩu đã dưỡng thành bực này ôn nhu? Điều này cũng rất hợp tình hợp lý.
Lôi Thừa Vũ lại gần nàng, vòng tay qua gáy nàng, bàn tay hắn đặt lên má nàng vuốt ve từ tốn, Ninh Nhược Đình có chút giật mình, thân mình vừa cứng ngắc, lại lập tức buông lỏng, nàng thoải mái dựa vào trong ngực hắn.
" Nhược Đình, nàng có nhớ lần đầu ta nếm thử bánh nếp quế hoa nàng làm không? Nàng làm món đó rất ngon, ngày mai liền làm cho ta đi!"
" Được, ngày mai ta sẽ làm cho chàng!" Ninh Nhược Đình lập tức đáp ứng.
" Ừ, tốt lắm, bây giờ ta không ở lại được, mẫu tử nàng ở đây nghỉ ngơi, tối nay ta sẽ tới." Lôi Thừa Vũ buông nàng ra, xoay người về hướng cửa.
Lý Đằng theo hắn rời đi, dùng bí âm truyền tới.
" Hoàng thượng, người phát hiện quý phi có gì lạ thường sao?" Bản thân hắn cũng nhận ra quý phi có điểm bất đồng, hơn nữa thái độ cỉa chủ tử cũng có phần kì lạ.
" Ngươi nói, quý phi có phải khác trước?"
" Thần cũng nhận thấy điểm bất thường, có lẽ là do quý phi sau bảy ngày ở cửa Phật tĩnh tâm, nên mới có sự thay đổi như vậy."
" Vậy sao..." Lôi Thừa Vũ lúc vòng tay ôm nàng, bàn tay chạm vào mặt nàng, chính là vì hắn nghi ngờ có Ninh Nhược Đình lúc ấy đứng trước mặt hắn, là do người khác dịch dung mà thành. Thế nhưng hắn tỉ mỉ kiểm tra, đó xác thực là nàng bằng xương bằng thịt.
Trên lãnh thổ biên giới Khang quốc, có một đoàn nhân mã lao đi như bay, gió cát tung bụi mù mịt, tiếng thúc ngựa một tiếng lại một tiếng liên tiếp vang lên.
Trên tuấn mã đi đầu có một nam tử mặc y, đằng sau hắn còn có một xe ngựa, bên trong xe là một nữ tử, nàng cũng mặc toàn thân màu đen, trên mặt còn có một lớp sa mỏng.
" Mau lên, không có thời gian nghỉ ngơi đâu, nội trong một ngày nữa, chúng ta phải về tới Thăng Long quốc!" Nam tử đi đầu hô to lên, càng thúc ngựa phi nước đại, nữ tử trong xe như cũ thân thể mềm yếu, vì đường xóc lại đi quá nhanh, thân thể nàng liên tục chao đảo.
Đoàn người nghe hiệu lệnh của thủ lĩnh, liền nhất tề ứng thanh, roi ngựa vung lên quất xuống liên tiếp.
Bọn hắn không sợ khổ cực nữa, lần này giúp chủ nhân hoàn thành đại nghiệp, bọn hắn chính là công thần, tiền đồ rộng mở, một chút gian khổ lúc này có là gì đâu?
Hoàng cung.
Qua mấy ngày sau, Lôi Thừa Vũ thường xuyên đến cung Vĩnh Thuỵ, nhưng không ở lại qua đêm lần nào.
Đến ngày thứ ba.
" Triệu thái y! Mau lên!"
" Mau! Nhanh gọi thái y!"
Ninh Nhược Đình hốt hoảng ôm lấy Lôi Dật, gương mặt bé tím tái, toàn thân nóng rực, đôi mắt linh động lúc này nhắm nghiền, chỉ sót lại một hơi thở yếu ớt.
" Dật nhi... Dật nhi!"
" Tiểu hoàng tử, người mau tỉnh!"
Bên trong phòng tiếng kêu khóc không dứt, bên ngoài cũng loạn thành một đoàn, thị nữ vội vàng đi thái y viện, một vài người lại chạy tới Ngự thư phòng.
Lôi Thừa Vũ hộc tốc chạy tới, theo sau còn có thái hậu, và rất nhiều người mặc trang phục thái y viện, cơ hồ toàn bộ thái y viện đều bị đem tới đây.
Lôi Thừa Vũ cùng Lý Đằng một đường xông vào trong, Lý Đằng đón lấy Lôi Dật từ trong tay Ninh Nhược Đình, vừa quan sát bé vừa cẩn thận chẩn mạch, sắc mặt ngưng trọng vô cùng.
" Độc nhi tán!"
Thứ độc dược này không chỉ giết chết thai nhi, mà đối với tiểu hài tử như Lôi Dật cũng có công dụng như vậy, nó đả thương kinh mạch, khí huyết không thể lưu thông, cho nên mặt của Lôi Dật mới tím tái như vậy.
" Hoàng thượng, giờ không kịp giải độc, chỉ có thể bức độc!" Lý Đằng hạ quyết tâm nói ra chủ ý của mình.
Lôi Thừa Vũ sắc mặt cũng đồng dạng ngưng trọng, nhưng hắn không nhiều lời vận chuyển khí lực trong cơ thể, ngón trỏ và ngón cái khép lại, đặt lên ngực Dật nhi.
Sở dĩ bọn họ dù có phương pháp giải độc, đối với người trưởng thành không có vấn đề, nhưng Lôi Dật quá nhỏ, nếu như bị khí lực truyền vào thân thể phản phệ, sẽ nguy hiểm tính mạng. Tình thế cấp bách bây giờ, họ cũng không còn lựa chọn nào khác, đành phải đánh cược một phen!
Khí lãng xanh biếc từ từ tản ra, bao quanh thân thể nhỏ bé của Lôi Dật, Lý Đằng nắm được thời cơ, lập tức chuyển khí lực vào sau lưng Lôi Dật.
Ninh Nhược Đình lúc này đã ngừng khóc, nàng ngưng thần nhìn hai người trước mặt bức độc cho nhi tử, trong ánh mắt là cảm xúc phức tạp hỗn độn.
Hai cỗ khí lực truyền vào trong cơ thể bé nhỏ mong manh, một cỗ khí lực dùng sức bức độc tố ra ngoài, cỗ khí lực xanh biếc lại đả thông kinh mạch kinh lạc, chữa lành những tổn thương trong cơ thể bé.
Lôi Thừa Vũ chuyên chú ngắm nhìn con trai, không muốn bỏ lỡ bất cứ biến chuyển nào của bé, một bên khống chế lực đạo đưa vào trong cơ thể bé.
Hai cỗ khí lực đồng thời lưu chuyển, lấy Lôi Dật làm trung tâm, từ từ lan rộng ra. Sắc mặt của bé dần dần không còn tím tái, hơi thở ổn định trở lại, máu màu đen theo khoé miệng chảy ra.
Khí lực từ hai bên lần lượt thu lại, Lôi Thừa Vũ nhanh nhẹn ôm lấy nhi tử vào trong lòng, nhìn vẻ mặt nhẹ nhõm của Lý Đằng, tảng đá đè nặng trong lòng hắn rốt cuộc có thể rơi xuống.
Hắn đứng dậy, ánh mắt chuyển sang Ninh Nhược Đình, nhanh như cắt lao về phía nàng, bàn tay vừa động, liền đem tất cả huyệt đạo của nàng phong bế.
Ninh Nhược Đình lộ ra thần sắc bất khả tư nghị, đôi mắt đẹp mở lớn trừng hắn, rất nhanh, nàng không chống đỡ nổi nữa, hai mí mắt nặng nề khép lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Sủng Mỹ Hậu
_thanhthanh_
Độc Sủng Mỹ Hậu - _thanhthanh_
https://isach.info/story.php?story=doc_sung_my_hau__thanhthanh