Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cùng Thú Triền Miên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 46: Mấy Người Gặp Chuyện Không May
U
ể oải vươn vai ngáp, nghiêng đầu nhìn sang tiểu bảo bảo đã mở mắt ra trên cái giường gỗ nhỏ bên cạnh. Đồng tử màu vàng kim giống Lord, ánh sáng lóng lánh như lúa mạch màu vàng, khuôn mặt mũm mĩm không đen như những tiểu thú nhân khác trong bộ lạc mà lại càng giống Đường Lâm hơn.
Trắng muốt nho nhỏ mềm mềm, thật giống như đậu hũ non mịn, cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng cong lên, mắt liếc qua liếc lại như đang tìm gì đó. Quả đấm nhỏ nắm lấy da thú trên người, phát ra tiếng nức nở khe khẽ, mong dẫn tới sự chú ý của Đường Lâm, vịn giường như muốn bò lại gần.
"Cục cưng đói bụng?" Đường Lâm ngạc nhiên mà nhìn tiểu tử đã có thể bò. Mới qua nửa tháng mà tiểu tử đã tăng không ít cân, không thêm chút sức thì thật đúng là không ôm được. Cô bóp tay nhỏ của cục cưng, để sát lại mà cắn vài cái vô cùng thân thiết, "Sao hôm nay lại yên lặng vậy?" Nếu là ngày thường thì bọn Arthur đã sớm tới đây trêu đùa tiểu tử. Hôm nay sao vậy?
Cô cở vải thô ra, để lộ gò núi trắng tinh, ngay sau đó cục cưng liền mút một cách vui vẻ. Tay trái cô vỗ nhè nhẹ lên cánh tay cục cưng, trong miệng ngâm nga một làn điệu không biết tên, giương mắt quét nhìn căn nhà gỗ trống không. Bọn Arthur đi đâu? Ngay cả Da La luôn thích dính lấy cô cũng không thấy bóng dáng.
Mấy ngày này cô loáng thoáng nhận ra được bọn họ có chuyện giấu mình. Cô hỏi bọn họ thì ai cũng không nói, chỉ giả vờ thần bí.
"Lâm chắc chưa ăn nhỉ? Tỷ đem đồ ăn tới uội đây!"
Ngoài cửa vang lên giọng Joss. Tay cô cầm cái giỏ, thản nhiên mà vào. Cô lấy từ trong giỏ ra một chút thịt nướng, một chén rau dại. Theo sự chỉ bảo của Đường Lâm, tay nghề của đám người càng ngày càng tiến bộ, từ từ cô cũng lười, chỉ ngồi bên cạnh nói vài lời. Mấy ngày nay vẫn luôn là Bối Lý xuống bếp.
Ngửi mùi thơm của thịt nướng, Đường Lâm ôm cục cưng tới cạnh bàn, đưa chân dịch cái ghế ra.
"Joss, bọn Arthur đi đâu vậy?" Một tay cầm đũa gỗ chuẩn bị ăn, nhìn xung quanh vẫn không thấy bóng dáng mấy người Arthur, cô chau mày, lòng thầm thấy lo lắng.
"Sao? Tỷ đặc biệt học với Bối Lý, Horry ăn xong cũng nói rất ngon." Joss lệch miệng, nhìn Đường Lâm bằng ánh mắt ngây thơ, thật giống như học sinh mong được giáo viên công nhận vậy. Về phần chuyện mà Đường lâm hỏi, cô hoàn toàn giả vờ như không nghe thấy.
Đường Lâm hơi híp mắt, lau sữa dính trên khóe môi cục cưng. Cục cưng còn chưa đầy tháng. Cục cưng ở thời không khác phải tròn hai mươi ngày mới có thể coi là đầy tháng. Hôm nay là ngày thứ tư cuối tháng Maya. Đợi đã! Bỗng một suy nghĩ không tốt nảy ra trong lòng Đường Lâm. Cục cưng đầy tháng, chẳng lẽ ••••••
"Bọn họ đi đâu?" Mặt Đường Lâm lạnh lại, nhìn thẳng vào Joss, buông bát đũa trong tay ra, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, tràn đầy sát ý. Nhiệt độ trong nhà đột nhiên hạ mạnh xuống. Cục cưng trong lòng Đường Lâm như cũng nhận ra cô hốt hoảng, thông minh mà nép vào lòng cô, ngậm ngón cái, nhìn Joss ở đối diện.
"Ra ngoài đi săn thôi mà! Không sao đâu. Lâm nên mau ăn cơm thì tốt hơn, tránh để bị nguội." Joss mất tự nhiên mà quay đầu đi, vẻ mặt hơi lúng túng, thầm nghĩ những người này vậy mà lại quẳng chuyện này cho cô. Biết rõ chỉ cần Đường Lâm biến sắc mặt là ai trong bộ lạc cũng không dám lên tiếng, hu hu •••••• Vẻ mặt của Lâm thật là khủng khiếp! Ai có thể cứu rỗi cô đây? Người cô không khỏi bắt đầu lùi lại.
"Đi săn? Chỉ là đi săn thật à? Joss, muội không thích nghe lời vô ích." Đường Lâm mím môi, khẽ cau mày, mang theo chút mùi vị không kiên nhẫn. Cô khẽ nhếch mày, quét nhìn Joss, hơi thở nguy hiểm tràn ngập.
Khụ khụ! Joss không khỏi ho khẽ vài tiếng, buồn rười rượi mà nhìn Đường Lâm.
"Sao lại không muốn nói? Nghe nói gần đây Joss không thèm ăn, không biết có phải là ghét bỏ Horry vì cố lấy gò núi bên kia mà lạnh nhạt Joss không? Là một thành viên bộ lạc Hắc Sơn, muội có trách nhiệm suy nghĩ vì mọi người. Tỷ thấy sao hả Joss?" Âm cuối kéo thật dài, để lộ lửa giận bùng phát trong lòng cô lúc này. Mấy người này chơi cái gì sau lưng cô vậy? Thật như cả bộ lạc đều biết mà chỉ có mình cô không biết?
Cảm giác này khiến cô rất khó chịu!
Thấy Đường Lâm giận thật, Joss vặn vẹo người, xê dịch về phía cửa, rụt cổ, nói: "Tháng sau cục cưng đầy tháng, mấy người Arthur ra ngoài đi săn, để ăn mừng cục cưng đầy tháng." Cô giải thích d.đ.l.q.đ thật nhanh một lần, nói xong cũng bắt đầu nhìn ngang nhìn dọc, hai tay xoắn vào nhau. Nếu không phải ngại vì khí thế chèn ép của Đường Lâm, cô thật muốn tông cửa chạy trốn.
"Có chuyện này à? Đi săn ở đâu? Sao lại giấu muội? Trong chuyện này có âm mưu gì?" Đường Lâm đặt cục cưng lên giường gỗ nhỏ, nhặt đũa lên, bắt đầu thong thả mà ăn. Có điều không thu lại sự độc ác đang vương vấn xung quanh lại chút nào.
"Vực, vực phía tây." Joss ưỡn ngực lớn tiếng nói xong thì trốn ra sau cánh cửa ngay lập tức, sợ hãi mà ló đầu ra, xoắn hai tay lại, vẻ mặt rụt rè, "Bọn Arthur cho rằng chỉ có máu bạo long trong vực phía tây mới có thể ăn mừng cục cưng đầy tháng.
"Vực phía tây!" Cơn tức giận cuồng bạo phô thiên cái địa mà ập vào mặt, dọa Joss sợ tới mức mặt trắng bệch. Ai trong bộ lạc cũng biến hẻm núi phía tây là cấm địa, cho dù đi săn bình thường thì mọi người cũng sẽ cố gắng tránh xa vực phía tây này. Vực này được gọi là vùng đất tử vong, cực ít người có thể sống sót mà ra.
Bạo long độc ác tàn nhẫn sinh sống quanh vực, quần cư với liệt diễm sư và sói hung dữ khát máu ••••••
Bất kể là gặp chuyện gì cũng chỉ có một con đường chết. Bọn Arthur không muốn sống nữa nên mới bước vào vực phía tây, còn định săn bạo long. Bàn tay cô nắm chặt đôi đũa tới mức gân xanh nổi lên, "rắc", trực tiếp bẻ gãy đũa gỗ. Khuôn mặt mỹ lệ vặn vẹo mang theo sát khí, đồng tử đen nhánh thâm thúy chứa đựng sự tàn nhẫn.
"Xin lỗi! Tỷ không ngăn cản được." Joss tràn đầy áy náy mà nhìn Đường Lâm.
"Không quan tâm tới lời tỷ, bốn người bọn họ vẫn đi?" Cười vân đạm phong khinh, khóe môi chứa ý cười nhàn nhạt nhưng nụ cười này trong mắt Joss càng khiến cô thấy lo lắng hơn.
Joss nuốt nước miếng, gật đầu: "Bốn người bọn họ cùng đi, để muội không lo lắng, bọn họ sẽ về nhanh thôi."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cùng Thú Triền Miên
Nhàn Thính Lạc Vũ
Cùng Thú Triền Miên - Nhàn Thính Lạc Vũ
https://isach.info/story.php?story=cung_thu_trien_mien__nhan_thinh_lac_vu