Căn Hầm Tối epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 45
ầu hết các phóng viên đã buông tha cho Tracy. Có lẽ họ nghe lời cảnh báo của Thẩm phán Meyers nên đã trở về nhà trước khi trời tối. Trong xe của cô lạnh như thùng nước đá. Tracy khởi động xe rồi bước ra ngoài để lau sạch tấm kính chắn gió trong lúc máy sưởi phả hơi ấm từ bên trong.
Dan gọi vào số di động của cô. “Anh sẽ đi đón Rex.” Anh nói. “Thời tiết sẽ trở nên tệ hơn. Tối nay sẽ không có ai ra ngoài. Hãy ở lại nhà anh.”
Cô duỗi những ngón tay mình trong không khí lạnh giá, nhìn những chiếc xe lần lượt rời khỏi bãi đỗ, đi về phía những con phố lân cận.
“Anh chắc chứ?” Cô hỏi, mặc dù cô đã tưởng tượng trong đầu cảnh cô làm tình rồi ngủ ngon lành bên cạnh Dan.
“Anh sẽ không ngủ được. Và Sherlock rất nhớ em.”
“Chỉ có Sherlock thôi à?”
“Nó rên rỉ cả đêm. Điều đó không hay chút nào.”
Rex vẫy đuôi đón cô ở cửa.
“Anh đoán rằng mình sắp bị ra rìa trong cái nhà này rồi.” Dan nói. “Ít nhất thì tụi nó cũng có mắt nhìn phụ nữ.”
Tracy đặt chiếc cặp tài liệu xuống, nhẹ nhàng quỳ gối để xoa cái đầu đang phải đeo tấm nhựa hình nón của chú chó. “Mày khỏe không, anh bạn?”
Khi cô vừa đứng lên, Dan hỏi ngay: “Em không sao chứ?”
Cô tiến về phía anh. Anh choàng tay ôm cô vào lòng. Cô cảm thấy lời khai của Kelly Rosa đã làm cô bị chấn động nhiều hơn cô tưởng. Cô đã được huấn luyện để giữ khoảng cách trước nạn nhân của bất kỳ vụ án nào. Trong suốt những năm làm điều tra viên, Tracy đều giữ được thái độ khách quan đã được rèn luyện khi chứng kiến nhiều hiện trường vụ án đáng kinh hãi. Cô đã trở nên vô cảm khi đứng trước những cảnh tượng, những hậu quả của tội ác giữa người với người. Cũng trong những năm đó, cô đã điều tra vụ mất tích của Sarah với cùng một thái độ như vậy. Cô không cho phép mình được nghĩ về những điều kinh khủng mà tên sát nhân đã làm với con bé. Nhưng thái độ cứng rắn đó đã bị lung lay kể từ chuyến đi lên núi và nhìn thấy hài cốt của Sarah trong cái hố nông. Cuối cùng, nó sụp đổ hoàn toàn khi cô nhìn thấy những gì còn sót lại của em gái mình trên ti-vi ở phòng xử án. Cô đã ngã quỵ khi tưởng tượng về những điều khủng khiếp mà Sarah đã phải trải qua, bị nhét vào trong túi và ném xuống cái hố như thể rác rưởi. Lúc này đây, khi không còn ánh mắt của công chúng và sự tọc mạch cùa những chiếc máy quay, Tracy bật khóc. Cô thấy thật nhẹ nhõm, nhất là khi được khóc trong vòng tay của một người cũng đã từng biết và yêu thương Sarah.
Sau vài phút, cô lùi lại và lau nước mắt trên cằm.
“Trông em như một mớ giẻ rách, phải không?”
“Không.” Dan nói. “Em chẳng bao giờ trông như giẻ rách cả.”
“Cảm ơn Dan.”
“Anh có thể làm gì cho em?”
“Hãy đưa em đi.”
“Đi đâu?”
Cô nghiêng đầu chạm vào môi anh, hôn anh say đắm. “Đi làm tình với em, Dan.” Cô thì thầm.
Quần áo cùng những chiếc gối trang trí vương vãi khắp tấm thảm phòng ngủ. Tấm chăn dày cũng bị đạp xuống đất. Dan đang nằm bên dưới tấm trải giường, thở hổn hến.
“Có lẽ em đã đúng khi thôi làm giáo viên. Em có thể sẽ làm tan nát biết bao trái tim của những cậu nam sinh.”
Cô nhích lại gần và hôn anh. “Nếu như em là giáo viên của anh, chắc chắn em sẽ cho anh điểm A vì đã rát cố gắng.”
“Chỉ vì sự cố gắng thôi à?”
“Cả vì kết quả nữa.”
Anh gối đầu lên một tay rồi nhìn lên trần nhà, ngực vẫn đang phập phồng. “Điểm A đầu tiên trong đời, có thích không cơ chứ!”
Cô gác cằm lên vai anh. Sau một khoảng lặng vô cùng thoải mái, cô mở lời:
“Cuộc đời luôn dẫn ta theo những ngã rẽ, phải không? Hồi còn sống ở đây, có bao giờ anh nghĩ rằng mình sẽ kết hôn với một ai đó ở Bờ Đông rồi sống ở Boston không?”
“Không.” Anh đáp. “Và khi anh sống ở Boston, anh cũng không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ quay lại Cedar Grove để ngủ với Tracy Crosswhite trong phòng ngủ của bố mẹ anh cả.”
“Câu đó nghe rùng cả mình, Dan ạ!” Cô đưa ngón tay mơn trớn ngực anh. “Sarah từng nói rằng con bé muốn sống cùng em. Khi em hỏi rằng nếu chị kết hôn thì em sẽ làm gì, con bé nói bọn em sẽ sống cạnh nhà nhau, cùng nhau dạy con mình bắn súng rồi đưa chúng đi thi y như những gì bố tụi em đã làm.”
“Em có bao giờ có ý định quay lại đây không?”
Ngón tay cô chợt dừng lại. Anh rên lên rồi rụt cô xuống. “Anh xin lỗi. Lẽ ra anh không nên hỏi câu đó.”
Sau một khoảnh khắc, cô nói tiếp: “Thật khó để có thể tách rời những kỉ niệm đẹp và những chuyện tồi tệ.”
“Có phải em đang ám chỉ anh không?”
Cô nghiêng đầu để nhìn vào mắt anh. “Anh chắc chắn là một trong những kỉ niệm đẹp, Dan. Và càng ngày càng đẹp.”
“Em đói không?”
“Lại món bánh burger phô mai thịt muối nổi tiếng à?”
“Carbonara. Một món sở trường khác của anh.”
“Có phải tất cả những món sở trường của anh đều làm cho người khác béo phì không?”
“Nhưng đó mới là những món thượng hạng.”
“Vậy thì em sẽ đi tắm.” Cô nói.
Anh hôn cô rồi bước xuống giường. “Món ăn sẽ được dọn sẵn trên bàn để chờ em.”
“Anh sẽ làm hư em đấy, Dan.”
“Anh vẫn đang cố.”
Anh lại cúi xuống và hôn cô lần nữa. Trước khi cô nảy ra ý định kéo anh trở lại giường, anh đã kịp chạy ra ngoài và bước xuống cầu thang. Tracy lại ngả lên giường, ôm một chiếc gối trước ngực rồi nằm yên, nghe tiếng Dan lục lọi trong nhà bếp, tiếng ngăn kéo đóng mở, tiếng xoong nồi lanh canh. Đã từng có thời cô sống rất hạnh phúc ở Cedar Grove. Liệu cô có thể cảm thấy hạnh phúc ở đây như trước kia? Có thể tất cả những gì cô cần là một người như Dan, một người biến Cedar Grove trở thành tổ ấm cho cô một lần nữa. Nhưng kể cả khi cô suy nghĩ về nó, cô cũng thừa biết câu trả lời. Cũng tương tự như định kiến, không phải ngẫu nhiên mà người ta có câu châm ngôn ‘Không ai tắm hai lần trên một dòng sông’ – bởi chúng thường đúng. Cô rên lên khe khẽ rồi ném chiếc gối qua một bên để ngồi dậy. Đây không phải là lúc nghĩ về tương lai. Giờ cô đã có quá đủ nỗi lo rồi.
Cô sẽ phải đứng trên bục nhân chứng vào sáng hôm sau.
Căn Hầm Tối Căn Hầm Tối - Robert Dugoni Căn Hầm Tối