Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Sự Thật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 45 : 45
Đ
oàn tàu Eurostar màu xanh vàng rời ga đúng giờ, khi đã ra khỏi ngoại ô Paris nó tăng tốc lên hơn hai trăm ki-lô-mét một giờ. Đường ray thiết kế riêng cho tàu tốc độ cao nên tàu chạy rất êm, chỉ đưa nhè nhẹ đủ để ru ngủ những ai thích đánh một giấc.
Shaw ngồi ở khoang hạng nhất, được dành riêng một chiếc ghế rộng rãi thoải mái cùng bữa ăn ba món có cả rượu vang; nhân viên phục vụ rất chuyên nghiệp là một nữ tiếp viên mặc đồng phục đẹp đẽ nói được cả tiếng Anh và tiếng Pháp. Thế nhưng Shaw chẳng ăn hay uống gì, chỉ trầm tư nhìn ra cửa sổ.
Rất ít khi ông nghĩ về quá khứ. Nhưng khi tàu chạy, Shaw đã làm việc ấy, lý do không gì khác ngoài việc ông chẳng còn tương lai để nghĩ tới nữa. Đời ông đã khép lại hoàn toàn. Bị người mẹ đẻ nhưng cũng là người ông chẳng thể nhớ nổi bỏ lại trại trẻ mồ côi, rồi bị ném vào một loạt các gia đình giả danh thuộc hàng rác rưởi chẳng làm gì tốt mà toàn gây hại cho ông, Shaw đã tạo dựng cuộc sống của mình với thân phận một kẻ cô độc. Trước khi bị bắt buộc gia nhập tổ chức của Frank, Shaw đã trải qua nhiều năm đi hết nước này tới nước nọ thực hiện yêu cầu cho các tổ chức khác để lấy tiền, ông chẳng quan tâm tới những rủi ro với bản thân hay khía cạnh đạo đức của những việc mình thực hiện. Shaw đã tấn công người khác và cũng bị những kẻ khác tấn công. Một số việc ông làm đã giúp cho thế giới trở nên an toàn hơn, một số làm gia tăng hiểm họa mà sáu tỷ người trên hành tinh phải cùng đối mặt. Song tất cả những việc Shaw đã thực hiện đều có sự cho phép của các chính phủ hoặc các cơ quan, tổ chức đại diện cho các chính phủ ấy. Đó là tất cả những gì khiến Shaw có lý do tồn tại.
Cho tận tới khi Anna xuất hiện trong đời ông.
Trước khi họ gặp nhau, Shaw tin rằng đời ông sẽ chấm dứt khi một trong những nhiệm vụ Frank giao không diễn ra như mong muốn. Ông thấy hoàn toàn thoải mái với điều ấy. Người ta đã sống thì phải chết. Trước khi có Anna, Shaw chẳng có lý do gì gìn giữ cuộc sống của mình ngoài bản năng tự vệ. Nhưng ở một người đã sống hết nửa đời, bản năng ấy cũng cùn đi, mờ dần theo năm tháng. Với Anna, đột nhiên ông có lý do thực sự để tồn tại. Với mỗi nhiệm vụ, Shaw chuẩn bị ngày càng kỹ càng hơn vì ông muốn trở lại, trở lại với cô.
Rồi ông đã lên kế hoạch việc thoát khỏi tay Frank cũng như dự định cuộc sống tương lai với Anna. Có vẻ như ông đã tiến rất gần những mục tiêu ấy. Dù Frank vẫn là Frank, điều ấy vẫn khả thi miễn là ông có thể giữ được tính mạng.
Và đó là sự trớ trêu vô tình nhất đang rơi vào ông bây giờ.
Một điều chưa bao giờ xuất hiện trong ý nghĩ hoặc trong tính toán riêng của Shaw là Anna chứ không phải ông chết một cách đau đớn. Chưa bao giờ.
Ông vẫn chăm chăm nhìn ra cửa sổ khi những cảnh đẹp mê hồn lướt qua. Chúng chẳng có ý nghĩa gì với ông và sẽ mãi mãi thế. Điều đẹp đẽ duy nhất ông từng dành mối quan tâm lúc này đang nằm trong tủ giữ lạnh ở một nhà xác London. Vẻ đẹp ấy giờ chỉ tồn tại trong đầu óc Shaw, trong ký ức của ông. Lẽ ra đó là niềm an ủi với ông, nhưng thực tế lại không thế. Với đôi mắt nhắm nghiền, tất cả những gì Shaw nhìn thấy là một con người mà ông từng cho phép mình yêu. Hình ảnh ấy sẽ mãi mãi bám theo ông, là một gánh nặng khiến ông không thể nghĩ mình sẽ có một cuộc sống bình thường hay hạnh phúc.
Bây giờ ông chỉ có một mục tiêu. Giết. Sau đó ông sẽ kết thúc cuộc đời mình như nó đã khởi đầu. Trong cô độc.
***
Katie ngồi trong toa xe phía sau toa Shaw, dù cô không biết điều ấy. Khi những cảnh đẹp như tranh của vùng nông thôn Pháp vùn vụt lướt qua, dù đã được giao nhiệm vụ mới, đầu óc Katie vẫn xoay quanh Shaw đang chìm trong đau khổ và điều sẽ xảy ra khi ông tới London. Điều hiển nhiên là ông sẽ tới toà nhà Công ty Phượng hoàng, và nhờ các mối quan hệ của mình, có lẽ Shaw sẽ vào được trong đó. Ông cũng sẽ đến căn hộ của Anna. Ông ấy sẽ phải tới đó, Katie tự bảo mình. Chẳng có cách nào để ông tránh làm việc ấy.
Đắm chìm trong suy nghĩ nên Katie chẳng nhận ra con tàu đã chạy hết vùng Calais rồi đi vào đường hầm, chui xuống lòng đất rồi cuối cùng chạy dưới lớp đá dưới đáy biển Manche. Với hàng tỷ tấn nước phía trên đầu, Katie nhìn ra đường hầm được chiếu đèn sáng trưng, chẳng hề lo lắng rằng chỉ một chút kẽ nhỏ trong những bước tường nước có thể cán mỏng con tàu.
Hai mươi lăm phút sau con tàu chạy lên nơi có ánh nắng rực rỡ, họ đã có mặt ở nước Anh. Hành trình mất tổng cộng một trăm bốn mươi phút thật dễ chịu, Katie đã nạp đủ điện cho máy tính xách tay và điện thoại di động - dù cô chẳng có ai để gọi. Thực ra sau chuyện xảy ra ở bệnh viên, Katie chẳng bao giờ muốn dùng điện thoại di động nữa.
Cô cũng nghĩ về những lời Shaw nói: Đời tôi hết rồi, Katie. Nhưng dù có là ai, kẻ gây ra chuyện này với Anna cũng phải chết. Cô chẳng nghi ngờ rằng đó là điều Shaw muốn nói. Cô cũng chẳng nghi ngờ việc ông dám cố gắng giết một hay nhiều kẻ bằng tay không, dù đang bị thương hay khoẻ mạnh.
Nhưng sau đó thì sao? Ông sẽ làm gì? Hoặc nếu Shaw chết khi cố gắng làm việc ấy thì sao? Chẳng dễ gì giết được kẻ có khả năng dàn dựng vụ sát hại gần ba chục người.
Và bây giờ Katie lại có những bài báo cần viết. Shaw sẽ nghĩ thế nào nếu phát hiện thấy cô đưa tin về Vụ thảm sát London, kiếm tiền từ cái chết của Anna? Nhưng đó là việc cô làm, cô là một nhà báo mà. Nhưng dù sao Shaw cũng sẽ tức giận, rất tức giận.
Lúc đang nghĩ về chuyện này, Katie nhận thấy một chai vang đỏ loại nhỏ trên chiếc khay được đưa tới cùng bữa trưa. Lúc tiếp viên dọn khay, Katie đã giữ lại chai này. Khi tàu chạy, Katie không rời mắt khỏi nó. Hai mươi phút sau, khi đoàn tàu Eurostar tới vùng ngoại vi London với những căn nhà cổ cùng ống khói độc đáo, cô vẫn chăm chăm nhìn chỗ rượu. Katie vặn nút chai, tợp một hớp và nuốt vội, ngay lập tức cô cảm thấy hết sức khoan khoái, tiếp theo đó là cảm giác tội lỗi đau thắt lại. Thế nhưng cô vẫn uống thêm một ngụm lớn. Rồi cảm giác tội lỗi tăng gấp ngàn lần. Katie vặn nút chai lại, bỏ chai rượu xuống khay trên ghế của mình rồi lẩm bẩm "Khốn nạn".
Hành khách ngồi bên cạnh cô nghe thấy câu đó, liếc cô rồi liếc chai rượu. "Rượu tệ hại hả?” Anh ta hỏi với một nụ cười.
Cô quắc mắt nhìn anh ta. "Đời tệ hại!"
Tay hành khách ngay lập tức trở lại với tờ báo đang đọc dở.
Katie biết rằng nếu cứ thế này cô sẽ không thể làm việc nổi. Cô không thể chấp nhận mình trở thành ma men. Cô không thể tự chiều mình lúc này, dù có lý do thuyết phục đến mức nào. Lúc tiếp viên tàu đi qua, Katie gọi lại và bảo anh ta mang chai rượu đi.
Vài phút sau tàu chạy vào nhà ga Thánh Pancras. Katie xuống tàu và nhanh chóng bước ra khu bắt taxi.
Giống như Shaw, cô cũng ở khu Strand vùng West End của thành phố, nhưng các phòng không được đẹp như ở khách sạn Savoy. Sinh hoạt ở London chẳng bao giờ rẻ nhưng ai đó cũng có thể kiếm được chỗ giá mềm, Katie từng đi lại nhiều đủ mức biết toàn bộ những địa chỉ ấy. Cô hy vọng - cũng nhiều như khi còn ở Paris - rằng nếu ở lâu, cô sẽ lại được nhờ căn hộ của một trong những người bạn khác mà thời gian đi vắng nhiều hơn thời gian ở nhà.
Katie nhận phòng khách sạn có mức giá rẻ hơn thông thường, ném túi đồ vào phòng rồi bắt taxi tới toà nhà của Công ty Phượng hoàng. Có thể cô chạm mặt Shaw ở điểm nào đó. Nếu thế, Katie thấy khá tự tin vào kế hoạch hành động của mình.
Mình sẽ chạy như ma đuổi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Sự Thật
David Baldacci
Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_su_that__david_baldacci