Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Cái Hố
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 44
N
ăm trăm giây sau, tim cậu vẫn còn đập.
Ông Pendanski thét vang trời. Con tắc kè đốm vàng ở trong hộp cốm bắp đang phóng về phía ông ta.
Ông Ngài bắn một phát súng lên không.
Stanley cảm thấy không khí bị khuấy động xung quanh mình. Bọn tắc kè đốm vàng chạy nháo nhác khắp thân thể bất động của cậu. Cậu vẫn không động đậy. Một con tắc kè bò ngang qua cái miệng mím chặt của cậu.
Cậu liếc nhìn Zero và mắt Zero cũng đang hướng vào cậu. Làm thế nào mà cả hai đứa vẫn còn sống, ít nhất là thêm một giây nữa, thêm một nhịp tim nữa.
Ông Ngài châm một điếu thuốc.
- Tôi tưởng ông bỏ thuốc rồi chứ - một trong những quản giáo khác nói.
- Ừm, hừ, đôi khi hạt hướng dương không cắt nổi cơn nghiền - Lão kéo một hơi thuốc dài - Suốt quãng đời còn lại tôi sẽ gặp ác mộng quá.
- Có lẽ chúng ta nên bắn chúng - ông Pendanski đề nghị.
- Bắn ai? Tắc kè đốm vàng hay bọn trẻ? - một quản giáo hỏi.
Ông Pendanski cười gằn.
- Bọn ôn vật đó đằng nào cũng chết. Rồi hắn lại cười ha hả - ít nhất chúng ta có rất nhiều huyệt để lựa chọn.
- Bọn ta có thời gian mà - Cai bảo - Ta đã chờ ngần ấy năm thì ta có thể chờ thêm một... - giọng mụ lặng đi.
Stanley cảm thấy một con tắc kè đốm vàng bò vào rồi lại bò ra khỏi túi quần của mình.
- Bọn ta sẽ giữ cho cốt chuyện thật đơn giản - bà Cai nói - Con mụ ấy sẽ hỏi lôi thôi lắm. Rất có khả năng A.G. sẽ tiến hành điều tra. Cho nên vụ việc phải xảy ra như thế này: Stanley cố bỏ trốn trong đêm, nó rơi xuống hố, và tắc kè đốm vàng xơi nó. Thế thôi. Bọn ta thậm chí chẳng cần phải nộp xác Zero cho họ. Bất cứ ai cũng biết rằng Zero không tồn tại. Đúng như Má nói, bọn ta có rất nhiều huyệt để lựa chọn.
- Thế tại sao nó lại trốn khi biết hôm nay sẽ được thả? - ông Pendanski hỏi.
- Ai biết? Nó điên mà. Chính vì thế bọn ta không thể thả nó vào hôm qua. Nó nổi cơn điên cho nên bọn ta phải canh chừng nó liên tục, để nó khỏi tự làm mình và người khác bị thương.
- Mụ ta sẽ không thích đâu - ông Pendanski bảo.
- Mụ sẽ chẳng thích bất kỳ điều gì bọn ta nói với mụ - bà Cai cộc cằn. Mụ nhìn chằm chằm vào Zero và chiếc va-li - Sao mày chưa chết, hả? - mụ cay độc hỏi.
Stanley chỉ nghe loáng thoáng câu chuyện giữa những quản giáo. Cậu không hiểu “con mụ ấy” hoặc “A.G.” có nghĩa là gì. Cậu thậm chí còn không nhận ra “ây-dzi” là hai chữ viết tắt. Nghe cứ như là một từ vậy. Tâm trí cậu chỉ tập trung vào những móng vuốt nhỏ xíu đang rà lên rà xuống da cậu và luồn qua tóc cậu.
Cậu cố nghĩ đến những điều khác. Cậu không muốn chết cùng với hình ảnh bà Cai, ông Ngài và lũ tắc kè đốm vàng in đậm trong đầu. Thay vào đó, cậu cố nhớ gương mặt của mẹ mình.
Trí óc đưa cậu về lại cái thời cậu còn bé xíu được bọc kín mít trong chiếc áo chống rét. Hai mẹ con nắm tay nhau bước đi, găng tay hở ngón đan vào nhau. Thình lình cả hai vấp phải một tảng băng nhỏ, ngã nhào và lăn lông lốc xuống sườn đồi phủ trắng tuyết. Họ lăn đến tận chân đồi. Cậu nhớ là mình đã suýt khóc, nhưng thay vì khóc cậu lại cười phá lên. Cả mẹ cũng bật cười.
Cậu có thể cảm nhận cái cảm giác nhẹ hẫng, choáng váng tương tự như lúc cậu lăn xuống đồi. Cậu cảm thấy tuyết lạnh buốt cứa vào tai mình. Cậu cũng thấy cả những bông tuyết đậu trên gương mặt rạng ngời và hớn hở của mẹ.
Đấy là nơi cậu muốn được đến khi cậu chết.
- Ê, Mọi Hang, mày đoán ra không? - ông Ngài la to - Hóa ra là mày vô tội. Tao nghĩ mày muốn biết điều đó. Hôm qua luật sư của mày đến gặp mày. Tiếc quá, không có mày ở đây.
Những lời đó chẳng có nghĩa gì đối với Stanley, hiện vẫn đang ở trong tuyết. Cậu và mẹ leo trở lên đồi và lại tuột xuống, lần này là cố ý. Sau đó họ thưởng thức sô-cô-la nóng với thật nhiều kẹo dẻo.
- Gần 4 giờ 30 phút rồi - ông Pendanski thông báo - Tụi nó sắp dậy cả rồi.
Cai chỉ thị cho các quản giáo trở về trại. Mụ bảo họ mang bữa sáng đến cho các trại viên và phải đảm bảo chúng không được nói chuyện với bất kỳ ai. Nếu làm đúng lệnh chúng sẽ không phải đào thêm cái hố nào nữa. Nếu bép xép chúng sẽ bị trừng phạt đích đáng.
- Chúng tôi phải nói bọn chúng sẽ bị phạt như thế nào? - một quản giáo hỏi.
- Cứ để chúng dùng trí tưởng tượng của chúng - bà Cai trả lời.
Stanley nhìn các quản giáo quay về các lều, chỉ còn lại Cai và ông Ngài. Cậu biết Cai không thèm quan tâm bọn trại viên có đào hố nữa hay không. Mụ đã tìm thấy thứ mà mụ đang lùng kiếm.
Cậu liếc qua Zero. Một con tắc kè đốm vàng đang đậu trên vai nó.
Zero vẫn im như phỗng, ngoại trừ bàn tay phải của nó đang từ từ nắm lại thành nắm đấm. Rồi nó giơ Ngón Cái Lớn lên, để cho Stanley thấy “dấu hiệu thành công.”
Stanley ngẫm lại những lời ông Ngài vừa nói với cậu và những mẩu chuyện rời rạc cậu nghe được. Cậu cố giải nghĩa chúng. Ông Ngài vừa nói gì đó về luật sư, nhưng Stanley biết ba mẹ mình làm gì có đủ tiền mướn luật sư.
Chân cậu tê cứng vì đứng yên quá lâu. Đứng im mất sức hơn là bước đi nhiều. Cậu cho phép mình thư thả tựa vào thành hố.
Bọn tắc kè đốm vàng dường như không bận tâm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Những Cái Hố
Louis Sacha
Những Cái Hố - Louis Sacha
https://isach.info/story.php?story=nhung_cai_ho__louis_sacha