Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mẫn Như Trở Lại
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 45
- C
uối tuần thường tập luyện! – Tiêu Chính Uy nhàn nhạ nói
- Nhan đội trưởng hay nhắc đến anh! Thầy ấy rất nhớ học trò Tiêu! Cuối tháng anh em đến quân đội thăm thầy, không bận thì đi với anh em coi như đổi gió một ngày! – Thẩm Dương cười tươi nhìn Chính Uy
- Được! Tôi sẽ thông báo lại sau! – Tiêu Chính Uy từ tốn nhận lời
- Xin lỗi chuyện lúc nãy! Tôi cứ tưởng tên nhà báo biến thái tìm đến gây phiền phức! – Hắn cười ngại ngùng
- Không sao! Tôi cũng nhìn nhầm người đều là phản xạ tự nhiên! – Tiêu Chính Uy bình tĩnh nói
- À! Tôi phải quay về bảo bối đang đợi tôi! – Chợt nhớ ra bọn nhóc đang khát nước mà hắn lại đứng tán dốc
- Bạn gái?
- Oh không! Bọn trẻ người quen đưa đến đây coi thể thao! Tạm biệt! – Thẩm Dương phá lên cười nhanh chóng chạy đi
- Uhm! Tạm biệt!
Là dáng người đàn ông anh nhìn thấy chiều nay nhưng xoay thân hình lại là Thẩm Dương – một đồng đội thân thiết của anh trong quân đội. Cái áo thun của hắn cùng màu với áo thun của người đàn ông đó.
Trừ khi hai người cùng là một, người đàn ông đó chính là Thẩm Dương, Thẩm Dương cũng là người đàn ông làm anh hao tổn tâm trí. Anh không biết những suy nghĩ của mình là chắc chắn nhưng dư cảm rất mạnh nói lên anh nghĩ sẽ không sai!
- Chủ tịch! Tới giờ rồi! – Thư ký đi đến bên cạnh nhìn đồng hồ nhắc nhở
- Chủ tịch! – Thấy anh không có động tĩnh liền lớn mật gọi to
Anh đang đắm chìm trong thế giới riêng bị thư ký lớn tiếng gọi lập tức hằn giọng: “Uhm! Chúng ta đi thôi”
Một Tiêu Chính Uy lạnh lùng mạnh mẽ như một vị thần quyền lực, những bước chân bước đi vô luận thế nào cũng đều chắc chắn, chưa bao giờ nao núng mà vấp ngã giữa chừng.
---
Thẩm Dương quay lại chỗ ngồi khuôn mặt có phần hớn hở của hắn khiến bọn trẻ tò mò ngạc nhiên, Mẫn Như hoài nghi: “Hắn xem ra đi lấy nước cho các con đụng phải người đẹp cho số điện thoại mới biến ra như thế?”
- Dad người xin được số của ai! Cô ấy có nói người đẹp trai không?– Bối Bối mắt ngây thơ hỏi hắn
- Cô ấy rất đẹp sao? – Lạc Lạc hoang mang
Thẩm Dương lắc đầu cốc nhẹ lên đầu bọn trẻ một cái: “Con nít không được nghe lời nói vô căn cứ không tốt!”
- Aui! Đâu phải con tại Bối Bối nói trước mà! – Lạc Lạc ủy khuất nhăn mày
- Anh trai! – Bối Bối chu mỏ hờn giỗi
- Đó là một nụ cười xã giao! Dad vừa mới gặp một người quen! – Giọng nói lẫn vẻ mặt than thở nhìn về Bối Bối, Lạc Lạc
- Mẹ! Tất cả là tại người! – Hai đứa nhỏ nghẹn ngào
- Các con bị hắn mắng quay sang trách mẹ! Nhìn điệu cười phấn khích đến như vậy không phải đi trêu hoa ghẹo nguyệt thì cũng là gian ác! – Mẫn Như khoanh tay trước ngực hừ lạnh
- Đại phiền toái! Cô đúng là miệng đanh đá bảo bối của tôi sống chung với cô thật là tội nghiệp cho bọn trẻ! – Thẩm Dương ánh mắt đau lòng nhìn về hai đứa trẻ
Hai người nói qua nói lại lớn tiếng, mọi người ngồi gần cảm thấy khó chịu, họ không thể tập trung coi được, một người đàn ông bất mãn gằn giọng “Cậu trai trẻ hai người cũng đã có con, vợ chồng cãi nhau trước mặt trẻ nhỏ tôi nghĩ nên về nhà đóng cửa dạy bảo nhau”.
- Đúng! Anh này nói phải vợ chồng hai người ồn ào chúng tôi không thể coi được buổi biểu diễn – Người đàn ông khác lên tiếng
“Haha… haha... dad, mami … hai người có nghe bác ấy nói gì không?” Lạc Lạc và Bối Bối cả người run rẩy cười sặc sụa.
Mẫn Như thẹn quá hóa giận, vừa nghe người đàn ông kia nói phút chốc hai bên má cô một mảng ửng hồng, cô với hắn chưa từng nói câu yêu đương làm sao tiến tới hôn nhân nhanh như vậy.
Thẩm Dương rất muốn giải thích giữa hai người không có quan hệ như mọi người tưởng nhưng hắn chưa kịp mở miệng thì còi thông báo buổi khai mạc sân vận động vang lên.
Sau lời tuyên bố khai mạc trận đấu của ban tổ chức, hai đội lần lượt ra sân. Đội mặc áo đỏ quần xanh đến từ thành phố S, đội mặc áo xanh quần trắng của thành phố E. Hai đội làm thủ tục bắt tay nhau, chào khán giả.
“Kính mời mọi người đứng lên làm lễ chào cờ” giọng nói của cô phát thanh trên phòng quan sát vọng ra, hàng nghìn khán giả nghiêm túc đứng dậy làm buổi lễ chào cờ trang nghiêm này.
Buổi chào cờ kết thúc mọi người ngồi xuống, giây phút trang nghiêm qua đi sân vận động lập tức nóng lên, hàng nghìn khán giả vỗ tay reo hò cổ vũ cho đội đặt cược.
Tiếng còi của trọng tài vừa cất lên hai đội đã lao vào cướp bóng, giây phút này, cả khán đài trống hòa tiếng hét vô cùng phấn khích họ đã chờ xem trận đấu này lâu lắm rồi.
Vừa vào trận, đội tuyển S đã tấn công liên tục, uy hiếp khung thành đội tuyển E hết đợt này đến đợt khác.
Mẫn Như thán phục đội trưởng đội tuyển S dẫn bóng, đường đi của anh chàng rất hay, quả bóng đi lắt léo, luồn qua chân người này người khác khiến cho các cầu thủ đội tuyển E không làm cách nào lấy được bóng.
Tiếng người phán thanh luyên thuyên không ngừng
“Đội tuyển S đã có mặt từ rất sớm ngay sau đó có một buổi tập cùng ngày để làm quen với thời tiết. Điều đó cho thấy sự quyết tâm rất cao của đội”
“Điều đặc biệt huấn luyện viên đội tuyển S yêu cầu cho họ được tập phòng kín không có sự theo dõi của truyền thông họ muốn mục tiêu lẫn ý chí không bị đánh bại”
“Trước những đối thủ đội tuyển E to cao và khỏe mạnh thì đội tuyển S sẽ gặp phải nhiều khó khăn lớn hơn”
Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn. Không lâu, đội tuyển E đảo ngược tình thế tấn công quyết liệt, áp đảo khung thành đối phương.
Một cước trái bóng bay thẳng vào khung thành đội tuyển S, lừa qua hậu vệ đối phương rất ngoạn mục và sút một quả như tên bắn, những khán giả đội tuyển E đứng lên vỗ tay hoan hô lấy tinh thần nhanh chóng. Trái bóng vừa sút xong cũng kết thúc hiệp 1.
Ba người bên cạnh cô Lạc Lạc, Bối Bối và Thẩm Dương quá khích hét điên cuồng đến nỗi còn lấy chai nước không đập vào nhau mà cổ vũ. Cô mắt mồm mở to nhìn bọn trẻ quỷ dị, thôi rồi nhìn vào bọn trẻ gào thét muốn xé cả họng quá sung sướng đi.
Thêm một lần nữa đội tuyển E ghi bàn trước sự bất ngờ của cầu thủ đội tuyển S, trải qua hiệp 2 với tỉ số 2-0 nghiêng về đội E.
Đã đến lúc phải chia tay cầu thủ đội S và hẹn gặp lại vào ngày mai giữa đội tuyển B và đội tuyển A.
Sau tiếng còi báo hết giờ tất cả đều đứng lên vỗ tay, khán giả đặt cược đổi tuyển E thắng phấn khích reo hò trên khán đài không ngừng. Các cầu thủ đội tuyển E ôm nhau mừng lọt vào vòng trong.
Mọi người bắt đầu đi xuống khán đài để đi về, họ đi nhường nhịn không chen chúc xô đẩy, cô cảm thấy thật an toàn ít ra không lấn mà làm ảnh hưởng trẻ nhỏ đang đi.
Lần này hai đứa nhóc kia la hét điên cuồng nên mệt mỏi không có sức mà đi. Hắn lại phải hy sinh cho hai bảo bối trèo lên mà bế.
Tự nhiên cô lại mắc chứng chướng bụng chắc từ chiều đến giờ quấy phá chưa giải quyết mới thành ra. Mẫn Như thõa mãn đi ra khỏi nhà vệ sinh sau đó cô trực tiếp đi tìm ba người kia.
Bãi đỗ xe ở gần đó Tiêu Chính Uy có chút mệt mỏi nên muốn rời khỏi quay về biệt thự nhưng vừa lên xe anh lại nhìn thấy bóng dáng bốn người xuất hiện một lần nữa.
Anh vô thức nắm vô lăng siết chặt, đôi mắt u ám đến tĩnh mịch, cả người anh đang toát ra vẻ lạnh lẽo đến thấu xương!
Mẫn Như cảm giác sau lưng mình lạnh lẽo rợn người cô quay lưng lại thì đằng sau không có người. Tại sao lại sinh ra cảm giác ghê rợn này chứ!
----
Từ lúc đi về cô và hắn không nói một tiếng nào với nhau. Cả hai hiểu được đối phương dành cho nhau chỉ là tình bạn nhưng lời nói có chút làm cả hai phải im bặt.
Lạc Lạc và Bối Bối lên xe than mệt nhắm mắt ngủ ngay cả về đến phòng vô chăn ấm nệm êm còn không biết.
- Để tôi! – Mẫn Như giành lấy phần đắp chăn cho bọn trẻ
- À ừm Mẫn Như khuya rồi! Tôi quay về sáng mai lại gặp! – Thẩm Dương nhẹ nhàng nói chuyện
- Được! Cảm ơn anh vì tối nay! – Cô cười dịu dàng
- Không có gì! Tôi muốn hai đứa trẻ được vui vẻ thôi! – Hắn gãi đầu lúng túng
- Tạm biệt!
- Ừ! Ngủ ngon Mẫn Như! – Thẩm Dương nói xong rời đi cô cũng lập tức đóng cửa lại
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mẫn Như Trở Lại
Ngô Sam
Mẫn Như Trở Lại - Ngô Sam
https://isach.info/story.php?story=man_nhu_tro_lai__ngo_sam