Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ma Thú Lãnh Chúa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10: Tiểu Nha Đầu Sớm Phát Triển
S
au khi đại thắng Dương Lăng thu hồi tà nhãn cùng giác phong thú lại rồi phân phó Tạp Tây dẫn người bắt hết những tên dong binh đang nằm dưới đất lại, đồng thời đưa Cơ Nỗ Duy Tư vừa bị bắn thành con nhím qua một góc chuẩn bị tìm một mục sư chữa trị cho lão, tạm thời để cho lão sông thêm đôi ngày, dù sao lão cũng là một đoàn trưởng, có lẽ qua vài ngày nghiêm hình bức cung còn có thể biết được không ít tin tức tốt.
Dương Lăng dễ dàng chiến thắng, cùng lúc đó, nhìn toàn bộ Tật phong dong binh đoàn thất bại thảm hại đám dong binh cùng mạo hiểm giả xung quanh chợt cảm thấy lạnh mình, trong khoảng thời gian ngắn còn không tỉnh lại được.
Kinh ngạc, thật sự là quá mức kinh ngạc.
Tật phong dong binh đoàn thực lực hùng hậu, tại Ban Đồ đế quốc hách hách nổi danh, có mấy tên đại kiếm sư cùng Đại ma pháp sư tọa trấn, thực lực không phải chuyện đùa. Mặc dù biết bọn họ vô cùng khinh địch, không thèm chuẩn bị nhưng mọi người vẫn là không ngờ tới ở trước ma thú đại quân của dl lại không thể chịu được nhất kích.
Mặc dù Dương Lăng nhanh chóng thu hồi giác phong thú cùng tà nhãn lại nhưng đôi mắt tinh tường của không ít dong binh vẫn nhận ra chúng khác hẳn so với trước đây, chỉ có tiến giai ma thú mới có thể có uy lực cường đại như vậy.
Có đại quân ma thú có thể tiến giai?
Khi đã biết lý do vì sao Dương Lăng có thể dễ dàng chiến thắng rồi toàn bộ dong binh cùng mạo hiểm giả đều khó khăn nuốt nước miếng, ma thú đại quân khổng lồ vốn thực lực đã kinh khủng, nếu bọn chúng còn có thể không ngừng tiến giai, vậy thực lực quả là không cách nào tưởng tượng! Dã sanh giác phong thú cùng tà nhãn rất khó tiến giai, dưới tình huống bình thường, một vạn con cũng không dễ có một có thể may mắn tiến giai, cũng bởi vì như thế, chúng mới bị cho rằng ma thú thấp không thể thấp hơn.
Nhưng là, đại quân ma thú Dương Lăng triệu hồi đều làm được, mấy ngàn con đồng thời tiến giai!
Những dong binh cùng mạo hiểm giả lão luyện không ngừng kinh ngạc, rõ ràng ở Duy Sâm trấn này không có ai xứng là đối thủ của Dương Lăng.
Thấy Tạp Tây đã bắt trói toàn bộ Tật phong dong binh đoàn rồi, Dương Lăng bèn triệu hồi một sừng thú ra, lạnh lùng nhìn đám đông dong binh cùng mạo hiểm giả đang vây xem, cất tiếng:
-Duy Sâm trấn hoan nghênh tất cả những thương nhân thành thật cùng những dong binh chánh trực nhưng không chào đón ngạt đồ vô ác bất tác, xin khuyên các vị tự trọng. Nếu không, Tật phong dong binh đoàn chính là tấm gương!
Tự trọng?
Nhìn dl đang cỡi một sừng thú dũng mãnh, liên hệ cùng việc Cổ Đức hết sức tuyên truyền trận chiến này toàn bộ đám dong binh vây xem lúc này mới chợt hiểu ra, tại sao Dương Lăng lại muốn mọi người biết cuộc chiến này.
-Huynh đệ, sau này bớt làm việc thất đức đi. Cho dù ngươi không sợ chết cũng đừng khiến cho các huynh đệ gặp phiền toái!
Nhìn đông đảo dã man nhân thân phi trọng giáp, nhớ tới ánh mắt lạnh lùng của Dương Lăng lúc lớn tiếng cảnh cáo chúng nhân, một gã dong binh nhỏ giọng khuyên người đồng bọn bên cạnh.
-Y Bỉ Lợi Tư, không đến binh khí điếm cùng Dạ lai hương tửu quán của hắn gây sự, hắn cũng không phải là lĩnh chủ thì dựa vào cái gì mà quản nhiều nhàn sự như vậy?
Đồng bạn gã là một dong binh có máu quậy thầm không phục, nhưng ngẫm lại thế lực của Dương Lăng nên không dám nói to chỉ nhỏ giọng lầm bầm mấy câu.
-Hừ, tới Duy Sâm trấn càng ngày càng đông người, trị an càng ngày càng kém, cũng nên có người đứng ra quan tâm chứ!
Thấy đồng bọn còn không phục, một trung niên dong binh lắc đầu, giải thích:
-Mại Khắc, nghe đại ca ngươi nói đi, ngàn vạn lần không nên đi ra ngoài hồ đồ thời gian này!
-Đúng, ngay cả thực lực hùng hậu như Tật phong dong binh đoàn còn không phải là đối thủ, một tiểu dong binh đoàn như chúng ta lại càng không phải nói!
Trầm mặc một lúc rồi đám đông dong binh bắt đầu bình luận và cảnh cáo nhưng thành viên hay gây gổ. Vô luận là đại dong binh đoàn, hay là hiệp khách lưu lãng một mình, tất cả đều chứng kiến rõ ràng kết thúc của Tật phong dong binh đoàn. Sợ rằng nếu cứ làm chuyện xấu thì một ngày nào đó cũng sẽ trở thành mục tiêu cho ma thú đại quân của Dương Lăng tấn công.
Sau khi mọi người tản ra, hắc y lão giả cùng Mai Lệ Nhĩ Tư từ đằng sau một khối cự thạch đi ra. Vốn, bọn họ chuẩn bị vào Đặc Lạp Tư sâm lâm tra tìm nơi thần thánh cự long phong ấn bảo vật, không ngờ lại thấu xảo gặp một hồi hảo hí như vậy.
-Hắc hắc, không sai! Giết gà dọa khỉ, vừa được danh tiếng, vừa thu được uy vọng, đáng tiếc!
Thấy đám dong binh đã đi xa rồi hắc y lão giả lắc đầu.
-Đáng tiếc không phải là người của Hắc ám công hội chúng ta, nếu không chắc chắn có thể trọng điểm bồi dưỡng!
Đi theo đạo sư nhiều năm, Mai Lệ Nhĩ Tư rất hiểu ý tứ của lão, nàng ướm thử:
-Đạo sư, nếu không chúng ta tìm cơ hội thử xem thái độ của hắn, xem hắn có hứng thú gia nhập cùng chúng ta hay không?
-Có thể, nhưng nhất định phải cẩn thận làm việc, không thể lỗ mãng!
Nhìn đôi mắt của Mai Lệ Nhĩ Tư không ngừng đánh tới đánh lui, hắc y lão giả cũng biết ý của đệ tử, cũng chỉ nhắc nhở nàng không thể lỗ mãng làm việc. Dù sao, Dương Lăng tĩnh táo cơ trí, cũng không giống loại lĩnh chủ chỉ biết dụng nhân hoặc quyền quý.
Ở trước mặt đạo sư, Mai Lệ Nhĩ Tư mặt ngoài gật đầu đồng ý nhưng thâm tâm lại âm thầm tính toán, suy tư làm thế nào để chế tạo cơ hội đến gần Dương Lăng. Dựa vào mị hoặc hắc ám càng ngày càng tinh tiến của bản thân nàng tin tưởng chỉ cần thêm chút tiểu kế, Dương Lăng sẽ cam tâm tình nguyện ngã xuống dưới chân mình.
Xa xa, sau khi hắt xì một cái, Dương Lăng nghi hoặc sờ sờ cái mũi, không biết là ai nhắc đến hắn nhiều như vậy. Vỗ vỗ xuống đầu của một sừng thú kêu nó giảm tốc độ, rất nhanh sau Cổ Đức đã đuổi theo.
-Đại nhân, người của Tật phong dong binh đoàn nên xử trí như thế nào?
-Nga, ngươi nói đi?
Cưỡi trên một sừng thú toàn thân trắng toát, Dương Lăng nhìn sang phía Cổ Đức. Lau qua mồ hôi trên trán rồi Cổ Đức chậm rãi nói:
-Theo thuộc hạ thấy, chúng ta đã thành công đạt được mục đích chấn nhiếp, kế tiếp, có thể phái người thông tri cho người nhà của những tù binh đổi người lấy kim tệ!
-Hắc hắc, không sai, nhất định phải chém bọn chúng thật đau!
Dương Lăng cười cười, trong đầu vừa nảy ra thêm chủ ý bèn nói:
-Bất quá, trước khi nhận được tiền chuộc không thể để cho bọn chúng nhàn nhã được, hãy để cho bọn chúng kiến tạo một tòa lữ quán đi!
Đối với lão đoàn trường Cơ Nỗ Duy Tư, Dương Lăng tự nhiên sẽ không tha cho hắn để tránh cho hậu hoạn vô cùng nhưng đối với những dong binh bình thường mà nói, tội chúng không đáng chết. Đương nhiên, tử tội có thể miễn, nhưng tội sống khó thoát, dứt khoát để cho bọn chúng nếm thử đau khổ. Hiển nhiên, bắt bọn chúng phải bỏ sức làm miễn phí quả là một chủ ý không tồi.
Hơn nữa, dong binh cùng mạo hiểm giả khi tới đây đều chỉ là tùy ý lập trướng bồng để ở lại, không hề có gì ước thúc, lâu dài không thể bỏ qua được. Có nhiều nhân công miễn phí như vậy Dương Lăng dứt khoát kiến tạo một tòa đại lữ quán, vừa có thể cho khách nhân ở lại vừa có thể tăng mạnh sự ước thúc đối với bọn họ. Chỉ cần kinh doanh tốt, nói không chừng còn có thể kiếm được rất nhiều tiền, một mũi tên trúng ba đích.
Kiến tạo một tòa lữ quán?
Sau một lúc kinh ngạc Cổ Đức vỗ tay không ngừng khen hay. Duy Sâm trấn thứ gì không có chứ cổ thụ khổng lồ cùng thạch khối vô cùng nhiều, chỉ cần có đủ nhân lực là liền có thể nhanh chóng kiến tạo một tòa khổng lồ lữ quán.
Không để chậm dl liền cùng Cổ Đức đi mấy vòng quanh trấn để tuyển vị trí thích hợp, cuối cùng chọn một nơi hoang địa tương đối gần với tòa thành. Mặc dù so ra còn kém Duy Sâm tòa thành, nhưng so với tiểu lữ quán thì lớn hơn nhiều.
Nhất không làm nhị không ngớt, nếu đã quyết lập lữ quán Dương Lăng dứt khoát làm luôn lập tức. Duy Sâm trấn tư nguyên phong phú, thời tiết ôn hòa, lượng người qua lại càng ngày càng nhiều, chỉ cần có thể kinh doanh chắc chắn không lo không kiếm được tiền. Hơn nữa nhìn phía lượng trướng bồng ở phía Tây Bắc của Duy Sâm liền có thể đại khái số lượng người tới đây, một khi có lữ quán sạch sẽ rồi thì còn ai muốn chạy ra ngoài cho muỗi xơi?
Sau khi bàn bạc lại một vài việc mấu chốt, đến khi Dương Lăng trở lại tòa thành thì đã gần sáng rồi, đừng nói đến A Cổ Tô cùng Tạp Tây lẫn võ sĩ đã mệt nhọc cả ngày mà ngay cả mấy người nô phó cũng đã sớm tiến vào mộng đẹp. Nhưng khiến cho Dương Lăng bất ngờ chính là, Ngả Lỵ Ti vẫn còn đang lẳng lặng chờ hắn bên ngọn đèn.
-Dương đại ca, đây là Ngư hương nhục ti, đây là Phong kiền dương yêu.
Dương Lăng vừa mới ngồi xuống, Ngả Lỵ Ti đã bày đầy trên bàn các loại mỹ vị, tất cả đều là những món ăn mà bình thường hắn thích dùng.
Sau khi chiến đấu hết chỗ thức ăn vẫn thấy Ngả Lỵ Ti lẳng lặng nhìn mình, Dương Lăng thở khẽ một hơi, tùy ý hỏi:
-Ngả Lỵ Ti, sao khuya như vậy rồi còn không ngủ?
-Ta, ban ngày ta đã ngủ rồi, nên không buồn ngủ lắm!
Ngả Lỵ Ti vừa nói dối mặt đã đỏ bừng lên, ngay cả nàng cũng cảm giác thấy mất tự nhiên, làm sao có thể qua mặt được Dương Lăng?
Tiểu nha đầu này!
Lắc lắc đầu rồi Dương Lăng cũng không nói thêm gì, an tâm hưởng thụ trù nghệ của Ngả Lỵ Ti. Sau khi phục vụ Dương Lăng cơm nước xong Ngả Lỵ Ti cũng đi theo Dương Lăng tới phòng của hắn, sửa sang lại giường chiếu rồi nhanh chóng bưng nước nóng đến.
-Ngả Lỵ Ti, ngươi không thấy mệt sao?
Thấy Ngả Lỵ Ti luôn tay luôn chân Dương Lăng lại lắc đầu cất tiếng hỏi. Ngả Lỵ Ti nhẹ nhàng nói:
-Dương đại ca, ta không mệt, phục vụ ngươi là chuyện mà ta thích nhất trong ngày!
Hưởng thụ Ngả Lỵ Ti đang xoa bóp trên vai, Dương Lăng thoải mái thả lỏng người đồng thời nói:
-Ân, tiểu tử nào có thể lấy được Tiểu nha đầu ngươi quả là hạnh phúc đó. Đến lúc đó, ta sẽ tặng cho các ngươi thật nhiều hồi môn!
Tặng hồi môn?
Nghe Dương Lăng nói vậy, không biết vì sao, Ngả Lỵ Ti chợt cảm giác tê tê nơi mũi, cố trấn tĩnh lại nàng kiên quyết nói:
-Không, Dương đại ca, đánh chết ta cũng không lập gia đình. Ta chỉ hy vọng có thể phục vụ ngươi cả đời, ta không cần bất cứ thứ gì, chỉ cần mỗi ngày pha trà thổi cơm thôi cũng cam tâm tình nguyện!
Phục vụ mình cả đời?
Quay đầu lại chứng kiến đôi mắt đỏ bừng của Ngả Lỵ Ti lại thêm cặp bánh bao của nàng như đập vào mặt, Dương Lăng thầm cười khổ. Tiểu nha đầu này mặc dù là một mỹ nhân bại hoại, nhưng năm nay còn chưa tới 14 tuổi, nếu ở thế giới bình thường của hắn, sợ rằng còn đang làm nũng trong lòng cha mẹ, không ngờ nàng nhỏ tuổi như vậy đã có loại ý niệm này trong đầu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ma Thú Lãnh Chúa
Cao Pha
Ma Thú Lãnh Chúa - Cao Pha
https://isach.info/story.php?story=ma_thu_lanh_chua__cao_pha