Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Không Thịt Không Vui
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 45
T
ôi bắt đầu hi vọng thịt bò beefsteak bưng lên nhanh chut, để người đàn ông đối diện kia sau khi ăn xong có thể sớm rời đi.
Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi, sợ một người.
Loại cảm giác này thật không tốt, thật.
Hai phần thịt bò beefsteak đồng thời đã bưng lên, tính toán, phát hiện phân thịt của tôi nhiều gấp hai lần, rất là hài lòng.
Cái tên Cảnh Lưu Phái này, quả nhiên là có tương lai.
Đồng thời, tôi giống như nhặt được phao cứu sinh, quang minh chính đại bắt đầu cúi đầu ăn.
"Triển Cơ, làm phiền cậu tìm một chỗ thích hợp cho cô ấy ở đở trước." Cảnh Lưu Phái nói.
Triển Cơ chính là tên của người đàn ông đối diện tôi, hắn gọi Bạch Triển Cơ.
"Không cần, tôi muốn trở về nhà họ Hồng."
Tôi loay hoay với miếng thịt bò thật to kia, mặc dù không có ngẩn đầu, nhưng vẫn cảm thấy Cảnh Lưu Phái đưa ánh mắt về phía tôi.
"Tôi muốn trở về để Hồng Thiếu Nhu dẫn tôi đi gặp một người." Tôi chủ động giải thích.
Ngừng lại khoảng thời gian khoảng hai ba phút, Cảnh Lưu Phái nói: "Vậy thì tốt, đợi lát nữa tôi đưa cô trở về."
Giọng nói nhã nhặn trong trẻo, âm cuối mang theo một loại dịu dàng, không có ngăn cản kịch liệt, không có nhẹ giọng khuyên nhũ, hắn chỉ là thuận theo tính tình của tôi.
Hình như là vô luận tôi muốn làm cái gì, cũng sẽ đồng ý với tôi, quan trọng hơn là, sẽ bầu bạn với tôi.
Không hổ là một người đàn ông nguyện ý để cho tôi cắm vào, có tương lai.(Bonei: =.=”)
Người có tương lại như thế, tôi không thể làm chướng ngại vật của hắn: "Không cần, nếu như Hồng Thiếu Nhu biết là anh giúp tôi trốn ra được, anh sẽ mất công việc này, vậy sau cũng không có ai nữa đêm làm thịt bò cho tôi ăn?"
Tôi nhất định phải bảo vệ tốt bộ máy trí Nano năng công nghê cao kỹ thuật nấu ăn trong lĩnh vực ăn uống của tôi ở tại nhà của Hồng Thiếu Nhu.
Hai ba ngụm, tôi liền đem thịt bò bít tết ăn hết, rình coi một cái, phát hiện thịt bò bên Bạch Triển Cơ còn dư lại hơn phân nửa.
Chân chân chính chính nhai kỹ nuốt chậm, văn minh dùng cơm.
Nhất thời, tôi đỏ mặt.
Dĩ nhiên, là đỏ mặt thay Bạch Triển Cơ—— rõ ràng chính là ăn không hết lại còn ôm lấy, cắt một nửa đưa cho tôi tốt hơn.
Ăn xong thịt bò beefsteak, tôi sờ sờ bụng, hướng Cảnh Lưu Phái tuyên bố: "Tôi muốn trở về nhà họ Hồng, nhưng không phải hôm nay. Ước chừng năm phút sau tôi sẽ say đến bất tỉnh nhân sự, làm phiền nâng tôi đến một chỗ an toàn nghỉ ngơi một đêm, không nên để tôi bị người khác chiếm tiện nghi."
Suy nghĩ một chút, lại cảm thấy không nên khách khí như vậy, liền hào phóng một lần: "Đương nhiên là anh muốn chiếm cũng được, chỉ là cần phải nhớ lấy bút đỏ đánh dấu lại nơi đã chiếm là được." Đế sau khi tôi tỉnh rượu có thể dễ dàng, kiếm nơi đó ăn đậu hủ lại đó.(Bonei: có cần tính kỹ thế ko)
Nghe vậy, chân Cảnh Lưu Phái cứng ngắc.
Tôi lung la lung lây lấy ra bình rượu Bồ Đào và cái chén lớn siêu cấp, ừng ực ừng ực đổ rượu vào trong chén, lại nâng lên, như thổ phỉ Lương Sơn(1), rầm rầm rầm rầm đổ vào cổ họng, một giọt cũng không có rớt ra ngoài.
Tại sao muốn đem hảo hán Lương Sơn gọi là thổ phỉ? Đồng hành cùng ngựa chứ sao.
Mọi người đều là *** tổ chức võ trang phi pháp phản xã hội, tại sao bọn họ là có thể kêu hảo hán, chúng tôi liền đáng đời gọi thổ phỉ à?
Chỉ là lại nói cổ họng tôi đây, thật đúng là có thể co có thể duỗi, có lúc sẽ bị vật lớn làm cho nghẹn, có lúc có thể xuôi dòng nuốt vào một cái trứng gà to không nháy mắt.
Cổ họng thật là đáng tiếc, vậy nếu là làm một vật phía sau của một tiểu thụ(Bonei: cái nay ai là hủ nữ hay sắc nữ thi ko cần giải thích mà chắc có mặt nơi đây sẽ ko có ai thuần khiết hen), có thể để cho các loại công muốn ngừng mà không được, tuyệt đối là con chim Phượng làm chủ cả thiên hạ nha.
Sau khi nghe thấy lời bình luận của tôi, tay Cảnh Lưu Phái cứng ngắc.
Tôi lè lưỡi, liếm láp đi giọt rượu con vươn bên khóa miệng, rống một tiếng "A, tôi bất tỉnh nhân sự", tiếp theo té ở trên mặt bàn thở to ngủ.
Mới vừa ngã xuống còn chưa tới ba giây, tôi đột nhiên mở mắt, hai mắt như mắt Ultraman siêu nhân trứng muối bình thường phát ra sáng loáng: "Không được, phải phóng thích hàng tồn bên trong trước."
Uống quá nhiều rượu, không có ý thức được việc cấp bách sông Hoàng Hà vỡ đê.
Lần này, cần cổ của Cảnh Lưu Phái cũng cứng ngắc.
Cứng ngắc cũng nhanh như thế, đứa nhỏ này quả nhiên là có tương lai.
Thời gian tính được vừa vặn, sau khi từ nhà cầu ra ngoài tôi đã say tiến vào giai đoạn mới.
Giống như là ba cái chồng lên nhau, giống như là h, là cái tầng thứ thoải mái nhất đó, rất happy, rất ngu ngốc, rất HL, hết sức lấp đầy.
Nhưng vẫn là có chút trí nhớ đoạn ngắn vẫn là nhớ như cũ.
Tỷ như có người ôm tôi lên, tỷ như có người đem tôi đặt ở một chỗ y như cái nệm bông, tỷ như có người đang nói chuyện.
"Để cho cô ta biết được chỗ này, chẳng lẽ cậu tin tưởng cô ta như vậy?"
"Cô ấy không có quan hệ gì với Hồng Thiếu Nhu, không cần quá lo lắng."
"Vẫn nên cẩn thận một chút, chúng ta đã nỗ lực lâu như vậy, ai cũng không muốn nhìn thấy cục diện thất bại trong gang tấc...... Chứng cớ thu thập đủ rồi sao?"
"Còn kém một vài tài liệu, chẳng qua mình sẽ mau chóng thu vào tay."
"Cẩn thận một chút."
"Mình biết."
"Tôi là nói, đối với cô gái này, cậu phải cẩn thận một chút."
"Bất Hoan? Cô ấy thật ra là người rất đơn giản."
"Mặc kệ là quỷ kế đa đoan hay là đơn thuần thiện lương, chỉ cần thích, chính là nguy hiểm, hơn nữa...... Thân phận của hai người cũng không tương xứng."
"Cậu nghĩ nhiều."
"Chỉ mong là vậy thôi."
Đây là một đoạn đối thoại liên tục duy nhất tôi có thể nhớ, kế tiếp, có một khăn tay nong nóng lau mặt tôi.
Là Cảnh Lưu Phái, tôi xác định là hắn.
Bởi vì chỉ có hắn, mới có thể làm cho tôi an tâm như thế.
Ở lúc sự an tâm bao vây, tôi hoàn toàn ngủ say.
(1) Hảo hăn Lương Sơn Bạc: trong Thủy hử hay Thủy hử truyện (phồn thể: 水滸傳; giản thể: 水浒传; bính âm: Shuǐhǔ Zhuàn), nghĩa đen là "bến nước", là một tác phẩm trong bốn tác phẩm lớn của văn học cổ điển Trung Hoa, thường gọi là nhóm Tứ đại danh tác. Tác giả Thủy hử thường ghi là Thi Nại Am; cũng có người cho là của La Quán Trung[cần dẫn nguồn]. Truyện được viết dựa theo sách Đại Tống Tuyên Hòa di sự[1] Cốt truyện chính là sự hình thành và những thành tích của một nhóm người chống triều đình mà trở thành giặc cướp, thường gọi là 108 anh hùng Lương Sơn Bạc (cũng ghi là Lương Sơn Bạt).
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Không Thịt Không Vui
Tát Không Không
Không Thịt Không Vui - Tát Không Không
https://isach.info/story.php?story=khong_thit_khong_vui__tat_khong_khong