Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa?
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 45
N
gồi trong quán cafe nhỏ nhắn gần trường, Mã Vy ngáp ngắn ngáp dài, tay không ngừng khuấy cốc kem đã chảy thành nước.
Mới sáng sớm mà tên Khang khùng đã gọi cô hẹn ra đây, nói là cuối tuần nên rủ đi chơi, thế mà bao nhiêu tiếng trôi qua rồi mà chẳng thấy bóng dáng hắn đâu, bực mình gọi người để thu tiền, Mã Vy lầm lũi tản bộ trên đường.
Vừa đi, vừa đá một hòn sỏi cho đỡ chán, bỗng ngay bên cạnh cô chiếc xa hơi đen hai chỗ dỗ xịch lại, cửa xa được hạ xuống, bản mặt ngông cuồng cũng mái tóc đỏ rức hiện ra, Nghĩa Khang hơi rướn ra, nói:
-Vy lên xe đi.
Dừng bước chân, Mã Vy lẳng lặng nhìn tên khùng, mắt nhắm mắt mở càu nhàu:
-Điên à? Chờ Khang bao lâu rồi giờ mới đến. Nghỉ đi.
Tiếp túc đá sỏi và đi về phía trước, chiếc xe đen kia vẫn không bỏ cuộc, chầm chậm lăn bánh theo:
-Thôi, Khang xin lỗi mà lên đi.
Lần nữa quay người, Mã Vy nhìn Nghĩa Khang, chiếc miệng xinh xắn kia cong thành một nụ cười xảo quyệt:
-Phải khao Vy đi ăn, đi chơi, đi xem phim.. à không, không đi xem phim, đi mua đồ.
Hơi ngạc nhiên trước cách chơi “thẳng tay phá ví tiền” của Mã Vy, Nghĩa Khang cũng cười rồi gật đầu.
Nhảy tót lên xe, Mã Vy tính toán chi li tất cả những gì mình sẽ làm.
-Muốn đi đâu trước đây?
Một tay giữ lái, một tay đeo kính râm hiệu Gucci, Nghĩa Khang hỏi.
Mã Vy nhìn ra cửa sổ, dấu đi nụ cười hiểm, đáp lại:
-Đi ăn trước.
-Vy muốn ăn gì?
Chỉ chờ đến câu hỏi đó, cô quay phắt lại, nụ cười rạng rỡ:
-Ăn khai vị món salad ở nhà hàng Rose,rồi ăn súp ở nhà hàng Hoa Việt, ăn chính ở Pizza Hut, tiếp tục ăn thêm cơm cari ở nhà hàng Malay, ăn thêm lẩu băng chuyền rồi tráng miệng ăn Tiramisu ở Rose, cả chè ở phố cổ à tiện thể uống trà chanh nữa. Được không?
Sau khi kể một tràng dài, Mã Vy lễ phép hỏi lại, nhìn sắc mặt Nghĩa Khang mà nín cười.
Nghĩa Khang nghe xong cũng muốn độn thổ, ăn những thứ đấy chỉ cần đi hai chỗ là đáp ứng đủ nhu cầu của cô mà, lại còn bày vẽ chỗ này chỗ nọ, khôn lỏi moi cả xăng xe anh nữa. Nhưng thôi dù sao anh cũng đã bị nụ cười rạng ngời kia quyến rũ rồi, đành chiều thôi:
-Được rồi.
Thế là Nghĩa Khang khổ sở đi theo đúng lịch trình của cô, nhìn cô ăn hết từ quán này sang quán khác, từ món này sang món kia mà không thấy “dấu hiệu” no rồi đầu hàng. Nghĩa Khang thoáng ngạc nhiên. Trời, có ngày anh lại “rung động” trước một con heo thế nào sao? Nghĩa Khang thầm muốn xé tim ra xem có cái gì trong đấy.
Xong khâu ăn uống, Mã Vy tiếp tục kế hoạch “đốt cháy” ví tiền và sức lực của Nghĩa Khang:
-Bây giờ đi chơi đi, ra công viên mới mở ý, Kim My bảo chỗ đấy hay lắm.
Quặt ngược tay lái, Nghĩa Khang càng nghĩ càng thấy mình ngu ngốc khi rủ con bé này đi chơi.
Đỗ xe vào bãi, Nghĩa Khang đứng nhìn qua cái công viên này, rộng thì rộng thật nhưng đông quá, sao chen nổi? Mà tính anh sợ nhất chỗ đông người và cả trẻ con nữa, tên khùng này nghĩ những thứ này thật bẩn thỉu.
Kéo tay Nghĩa Khang chạy vào trong công viên, Mã Vy không ngần ngại nắm chặt tay hắn luôn. Kéo đi chơi tàu lượn, nhà gương, nhà ma cả mấy trò có con ngựa đi lên đi xuống rồi quay quay chầm chậm dành cho con nít nữa.
-Nghỉ đi, Khang mệt lắm rồi.
Cố kéo Mã Vy ngồi xuống ghế đá, Nghĩa Khang thở không ra hơi, người đâu àm khoẻ như trâu.
Trời náng nhưng gió vẫn lạnh buốt, Mã Vy trong lớp quấn áo dày cũng đổ chút mồ hôi, thương tình tên khùng mà đành ngồi cạnh, nghỉ ngơi.
Mã Vy quan sát bộ mặt Nghĩa Khang rồi gieo hi vọng:
-Này Khang, chúng ta nghỉ nhé, mệt quá rồi.
Nghe câu đấy mà mệt mỏi trong người Nghĩa Khang bay đi hết, gật đầu lia lịa:
-Ừ đúng đúng, ý kiến sáng suốt đấy chúng ta đi thôi. Về nào.
Như một thói quen, Nghĩa Khang nắm tay Mã Vy lôi đi nhưng cô gắng gượng bỏ ra:
-Này Khang, tay cậu...
Nhìn về phía tay mình, Nghĩa Khang chạnh lòng buông ra, có cái gì đó man mác buồn dấy lên trong hắn.
Lại cười hì hì, Mã Vy sao thấy được nét buồn trong đáy mắt Nghĩa Khang?
-Này! Tiếp tục là đi mua đồ nữa, chưa xong đâu.
Quay lại thực tại, thật sự bây giờ Nghĩa Khang chỉ muốn nằm ra đây ăn vạ thôi.
-Mua cái này, cái này,cái này nữa.
Đôi tay nhỏ nhắn,lia lịa cầm đồ lên và vứt vào rỏ, Mã Vy mua chẳng thèm nhìn mua từ đồ ăn đến quần áo, dày dép.
Mất 3 tiếng đồng hồ, hai người mới “mua đồ” xong, trời cũng tối rồi, lại được cả tên Phong giục gọi về nữa, cuối cùng Mã Vy mới chịu ngoan ngoãn về nhà.
Đỗ xịch trước cổng cao ngất của căn biệt thự, Mã Vy mở cửa xe, chạy đến trước bẳng có màn hình cảm ứng đen ngòm. Chìa cái mặt mình vào một lúc, cánh cửa tự ắt mở ra, nhưng chưa bước vào vội, Mã Vy tiến đến chỗ Nghĩa Khang đang chật vật xách túi lớn túi bé, Mã Vy nói:
-Ê,ê để im đấy đi, Vy không mang đống đấy vào nhà đâu. Hô hô phiền Khang rồi.
Đinh chạy tót đi trốn tội nhưng đã bị tên Khang nhanh tay túm lấy, đẫ thế còn dí cái bản mặt đẹp đẽ của hắn vào mặt cô, ánh mắt bối rối.
Giật mình, Mã Vy cố ních ra khỏi người tên này, bị điên sao? Tự nhiên... thế này:
-Ưm, hừm... Nghĩa Khang, chúng ta.. hừm hơi gần.
Nhếch môi cười, Nghĩa Khang càng thắt chắt vòng tay hơn, làm cả chẳng còn khoảng cách nào hết, giọng nói trầm nhưng không ấm, giọng nói của một người đàn ông chững chạc, khác hẳn với thường ngày, Nghĩa Khang phả hơi ấm lên mặt Mã Vy:
-Em biết hôm nay tôi phải nhịn đủ rồi không?
Gì chứ? “Tôi-em?” Mã Vy chợt thấy nực cười, hắn nghĩ hắn là ai mà xưng như thế chứ? Cô bắt đầu thấy khó chịu, Mã Vy không thích cách hành xử cũng như cái điệu nói này thế nên....
“Bốp”
Sau khi dồn hết sức lực, Mã Vy vẫn rủ lòng tốt không tiệt đường “con cháu” của Nghĩa Khang như chiêu cũ của mình, lần này cô dùng ngày cái khoảng cách gần, lấy đà và đập mạnh trán mình vào mũi Nghĩa Khang (tại cao quá thành ra người ta cúi rồi mà vẫn đứng đến mũi ^^ ). Đau đớn ôm mũi, lùi lại, Nghĩa Khang gầm lên:
-Này! Làm cái gì đấy? Điên à?
Mã Vy nhún vai ngây thơ rồi thản nhiên chạy vào nhà, không quên ném lại câu xin lỗi đầy đắc ý.
Nhìn dáng người nhỏ nhắn mất hút sau cánh cửa biệt thự. Nghĩa Khang khẽ nhếch môi cười khinh miệt, lấy ngón cái quệt nhẹ dòng máu đỏ đang chảy ra từ mũi, giọng khẽ gầm rít:
-Vy, được lắm!
Trong phòng khách tầng 1, một người con trai cao ráo đứng bên cửa sổ. Tay đút túi quần hờ hững, đôi mắt vẫn hướng về chiếc cổng đang khép lại. Chàng trai đã chứng kiến toàn bộ sự việc. Môi nhếch lên một nụ cười vui.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa?
Lizz
Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa? - Lizz
https://isach.info/story.php?story=do_cung_dau_yeu_anh_chua__lizz