Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đào Hoa Yêu Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 45
M
ột lần ngủ thiếp đi, Sở Phi hôn mê suốt hai ngày mới dần tỉnh táo lại
Lúc anh tỉnh lại, ngón tay vừa cử động thì một khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức nhìn anh cười nói, giọng nói khàn khàn tràn ngập bên tai:
- Cám ơn trời đất, suốt hai ngày hai đêm, anh cuối cùng cũng tỉnh.
Sở Phi kinh ngạc nhìn Đào Hoa Yêu Yêu, mới chỉ hai ngày, mắt cô vừa to vừa đầy tơ máy, hốc mắt lõm sâu xuống mang theo vệt đen không che dấu nổi, khuôn mặt nhỏ nhắn vàng như nến, tiều tụy đầy mệt mỏi. Sau khi thấy anh tỉnh lại, cô thở phào một hơi khiến lòng anh như bị cái gì đó hung hăng nên vào. Trong đầu anh nhớ lại cảnh ngày ấy anh ngất đi, sự kinh hoàng hiện rõ trong mắt cô và cả khuôn mặt tươi cười nhịn khóc
Sở Phi chậm rãi nhắm mắt lại, anh sai lầm rồi…
Đào Hoa Yêu Yêu lẳng lặng nhìn thần sắc biến hóa trong nháy mắt của Sở Phi nhìn anh chậm rãi nhắm mắt lại, mặt dần dần hiện vẻ xa cách.
Sau đó, cô nghe được anh suy yếu mà lãnh đạm nói
- Em đi đi
Nửa ngày, không hề có động tĩnh, Sở Phi không khỏi mở to mắt nhìn thấy Đào Hoa Yêu Yêu vẫn không nhúc nhích ngồi ở bên giường, phụng phịu. Anh cố ý trầm giọng:
- Sao em còn chưa đi…
Còn chưa nói xong, Đào Hoa Yêu Yêu đột nhiên vươn tay, hai ngón tay thanh tú như hai gọng kìm, dùng sức kéo má Sở Phi
Cảm giác đau làm Sở Phi bỗng dưng muốn né, may mà Đào Hoa Yêu Yêu không cố cưỡng chế nên anh dễ dàng gạt đi hai chiếc kìm thanh tú kia. Sở Phi nhất thời kinh sợ đang muốn mở miệng, lại bỗng nhiên nhìn thấy khuôn mặt Đào Hoa Yêu Yêu vốn phụng phịu giờ lại cười vô cùng ngọt ngào, anh không khỏi giật mình:
- Em…
- Em cái gì?
Đào Hoa Yêu Yêu tức giận lườm anh một cái, một cái liếc mắt mang theo sự tức giận và tình cảm dạt dào khiến lòng Sở Phi căng thẳng:
- Anh… Ánh mắt Sở Phi buồn bã
- Anh cái gì?
Đào Hoa Yêu Yêu nhíu mày, không đợi anh nói cô bỗng nhiên nhẹ nhàng cầm bàn tay lạnh như băng của anh, dịu dàng gọi tên anh:
- Sở Phi…
Sở Phi cắn răng, nhẹ giọng nói:
- Yêu Yêu, anh đổi ý rồi, cho nên, em đi đi…
Tim đau đớn vô cùng, cảm giác đau như muốn chết
Đào Hoa Yêu Yêu thở dài, nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay anh, thấp giọng nói:
- Anh lại muốn rụt cổ vào mai rùa của mình sao? Không sao, mai em sẽ lại mua một con ba ba đến nhắc nhở anh là được.
Nghe vậy, Sở Phi hơi hơi chấn động, nhưng vẫn rút tay về, nắm chặt tay lại
Đào Hoa Yêu Yêu cũng không nói gì, chỉ là khi hai bàn tay kia nắm lại cô nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay run rẩy của anh, khẽ nói:
- Sở Phi, em vốn định nói cho anh rằng em không sợ nhưng thật ra, lúc anh phát bệnh, em rất sợ
Cảm thấy bàn tay của anh cứng lại, Đào Hoa Yêu Yêu cười nhẹ:
- Nhưng em không bị dọa mà chạy, đúng chưa?
Cô nhẹ nhàng mà ngồi xuống bên giường, bàn tay nhỏ bé, ấm áp vuốt khuôn mặt gầy gò của Sở Phi, khi anh trừng mắt nhìn thì hôn lên đôi môi lạnh giá của Sở Phi:
- Em rát sợ nhưng em không bị gục ngã, ngược lại, nó càng khiến em phải biết quý trọng những ngày được ở bên anh. Thêm một ngày ở bên anh, em có thể yêu anh thêm một ngày, cũng được anh yêu thêm một ngày, chẳng lẽ anh đã quên?
Cô nhẹ nhàng nỉ non, dịu dàng như mật:
- Sở Phi, em muốn được anh yêu, anh yêu em thêm một ngày có được không?
Một giọt nước mắt ấm áp lẳng lặng rơi trên má Sở Phi rồi rơi xuống khóe môi, cần cổ…
Sở Phi nhẫn nhịn. Mãi nửa ngày sau, ngón tay lạnh băng khẽ run run, xoa hai má ướt lạnh của Đào Hoa Yêu Yêu. Cuối cùng anh cũng chịu mở miệng, giọng khàn khàn:
- Yêu Yêu, em không hiểu, đây không phải chỉ là bệnh đau đầu bình thường, anh không chỉ bị tim mà còn có u não, u não càng ngày càng lớn, vị trí đặc thù, xác suất thành công cực thấp. Cho dù anh không chết vì tim thì cũng chết vì u não. Mà phẫu thuật rồi, có lẽ …
- Nhưng rất nhiều người bị u não đều có thể khỏe lại, huống chi của anh là u lành. Cô nhẹ nhàng nói.
Anh cầm tay cô, bỗng dưng rũ mắt, nhẫn tâm nói:
- Yêu Yêu, em không hiểu, anh… không biết bao giờ sẽ chết…
Đào Hoa Yêu Yêu kinh ngạc nhìn anh trong chốc lát, bỗng nhiên thở dài thật sâu, nằm trong lòng Sở Phi, cô chân thành nhìn anh, nhẹ nhàng nói:
- Sở Phi, nếu nói như thế, trước khi chết yêu em được không. Mấy giờ cũng được, mấy ngày cũng được, năm năm hay 50 năm đều được. Trước khi chết yêu em được không… bởi vì…
Nói đến đây, cô hơi dừng lại, khẽ cười ngượng ngùng:
- Nói thật ra, so ra thì em không sợ anh chết mà sợ trước khi chết anh không còn yêu em.. huống chi
Cô vươn tay vuốt mái tóc có phần hỗn độn của anh:
- Có lẽ mọi thứ sẽ chẳng sao, bệnh tim của anh sẽ nhanh chóng chữa khỏi, phẫu thuật u não sẽ thành công, anh còn sống lâu hơn em, nói như thế, giờ đã bị anh đá chẳng phải em rất lỗ?
Sở Phi lẳng lặng nhìn Đào Hoa Yêu Yêu nửa ngày, bỗng nhiên nhẹ nhàng nói:
- Em thật ngốc
Đào Hoa Yêu Yêu tỏ ý khinh thường, cô thậm chí còn nhăn mặt:
- Đã bao giờ anh thấy em mua hớ chưa?
- Nhưng vạn nhất anh thật sự chết?
- Anh đúng là lắm chuyện
Đào Hoa Yêu Yêu trừng mắt nhìn anh, nói sắp rách mồm mà anh còn cứ lằng nhằng mãi chuyện cỏn con:
- Trả lời anh đi, vạn nhất anh chết thì em làm thế nào? Anh cố chấp muốn nghe đáp án.
Đào Hoa Yêu Yêu đầu hàng giơ tay:
- Được rồi, được rồi, em nói. Anh chết rồi, em tìm một người đàn ông khác rồi lấy anh ta, hoặc là đem tài sản khổng lồ của anh nuôi một đám thư sinh mặt trắng, sẽ không vì anh mà thủ tiết cũng không tự tử vì anh như Romeo và Juliet. Hàng năm, em chỉ đội lên mộ anh mấy cái nón xanh thôi, anh vừa lòng chưa?
Cô lườm anh.
Anh không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn cô.
Hai người nhìn nhau chằm chằm trong chốc lát, Đào Hoa Yêu Yêu cúi đầu lẩm bẩm:
- Ok, ok, em có nói dối, em thừa nhận cũng đang nghĩ đến việc lập đền thờ thủ tiết
Cô lại lườm anh một cái:
- Nhưng giờ anh cứng đầu như thế, em sẽ trả thù anh, chỉ thủ tiết 30 năm thôi
Cô vươn ba ngón tay nhỏ nhắn lên trước mặt anh
Sở Phi vẫn không nói.
Đào Hoa Yêu Yêu hơi ngừng lại, khó chịu co một ngón tay lại:
- 20 năm, 20 năm, tuyệt đối không thể thiếu, nếu còn mặc cả thì chúng ta trở mặt.
Sở Phi không nói gì, suốt nửa ngày, đến khi lông mày Đào Hoa Yêu Yêu chổng ngược lên thì bất đắc dĩ nói:
- Thôi không cần, anh đành cố mà sống vậy!
Đào Hoa Yêu Yêu ngây người một lúc, có phần không hiểu ý của anh nhưng cô nhanh chóng hiểu ra, trong nháy mắt, tim đập loạn. Cô hít sâu vài hơi mới không làm ình nhảy dựng lên, sau đó, cô cố ý nghiêm mặt:
- Sở tiên sinh, anh giờ có phải nên làm gì đó không?
Cô chìa môi
Sở Phi cười, chỉ chỉ những dây nhợ trên người mình.
Đào Hoa Yêu Yêu lườm anh, bĩu môi, bất mãn cúi người hôn lên môi anh:
- Em cảm thấy càng lúc da mặt em càng dày rồi, sắp bằng vạn lý trường thành mất. Thiên hạ làm gì có người con gái nào theo đuổi đàn ông vất vả như em…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đào Hoa Yêu Yêu
Văn Sơ Tình
Đào Hoa Yêu Yêu - Văn Sơ Tình
https://isach.info/story.php?story=dao_hoa_yeu_yeu__van_so_tinh