Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chuyện Của Thảo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 45
N
gày hôm sau, cuối cùng ngày thi chung kết cũng đã tới, sau khi xuất sắc lọt vào chung kết với số điểm tuyệt đối, toàn bộ ekip chương trình cùng với khán giả lẫn ban giám khảo đã rất nhiều lần phải choáng ngợp trước thí sinh tài năng này, nên ngày hôm nay hầu hết tất cả mọi người đã biết chủ nhân của chiếc vương miện là ai… Ngày hôm nay hội trường lớn chật kín chỗ ngồi, có rất nhiều du khách đổ xô tới xem, người đứng người ngồi chen chúc chẳng khác gì cuộc thi hoa hậu thế giới cả, đông người đến mức còn vượt xa dự đoán của ban tổ chức… điều này khiến những thí sinh lọt vào vòng chung kết có chút áp lực vì thấy đông người quá, nhưng họ đâu biết dòng người kia đổ đến chỉ để xem phần thi của Thảo, trong vài ngày mà nàng đã quá nổi tiếng ở cả trên mạng lẫn khu vực thành phố Nha Trang.
Hôm nay diễn ra hai phần thi chính đó chính là phần thi tài năng và trả lời câu hỏi ứng xử… Trong khi tất cả các thí sinh tham gia phần thi tài năng của mình là ca hát, nhảy hiện đại, thậm chí là cả ảo thuật, nhưng riêng Thảo nàng xuất hiện với một bộ váy cổ trang Trung Quốc, trước sự hò reo của mọi người vì trông nàng quá đỗi xinh đẹp, không khác gì tiên nữ hạ phàm.
Thảo mỉm cười, nàng bắt đầu bài thi múa cố trang Trung Quốc của mình với nhiều đạo cụ khác nhau, đối với nhiều người mà nói đây là một môn nghệ thuật rất khó vì cơ bản bên Việt Nam hầu như không có một trường đào tạo múa nào có thể dậy được điệu múa cổ trang mang đậm nét văn hóa Trung Hoa cả… Nhưng ngày hôm nay, một trong ba vị giám khảo kia có người gốc Hoa nên điệu múa của Thảo như xoáy sâu vào tâm lý của vị giám khảo này, ông ta rất rất thích phần thi của Thảo, nàng đã thể hiện bài múa cực kỳ xuất sắc, chẳng khác gì những vũ công múa chuyên nghiệp bên Trung Quốc… Sau khi đọc lại hồ sơ của Thảo, ông ta còn ngạc nhiên hơn khi biết tất cả những điệu múa mà ông đang xem là do Thảo tự học ở nhà, với một niềm đam mê bất tận, Thảo đã thuần thục những điệu múa này từ năm cấp ba, khi thi các cuộc thi nữ sinh thanh lịch hồi đó, nàng chưa bao giờ thể hiện nó vì nhiều lý do, đúng ngày hôm nay nàng mới đem tài năng này ra trước công chúng… Phần thi này của Thảo đã khiến hội trường như vỡ òa trước màn hò reo của fan bên dưới, ai nấy đều thán phục nàng, một cô gái tài sắc vẹn toàn…
Đến phần thi ứng xử, đây tiếp tục là một phần thi khó, nhưng đối với một cô gái thông minh như Thảo, đây vẫn là điểm mạnh của nàng… khi bốc phải câu hỏi yêu cầu phải nói bằng tiếng anh, tất cả những thí sinh đều vui mừng vì đây là câu hỏi khó nhất đối với họ, dù gì họ cũng là những chuyên viên ngân hàng không mấy giỏi tiếng anh. Nhưng… đối với Thảo điều này thực sự quá đơn giản với một cô gái có bằng IELTS 8. 8. Không những có câu trả lời rất hay và thuyết phục cả ban giám khảo lẫn khán giả, mà 100% nàng còn nói bằng tiếng anh không khác gì người bản địa, khiến ban giám khảo mỉm cười lắc đầu vì cô gái này quá tài giỏi.
Thậm chí có một ban giám khảo hỏi vặn Thảo bằng một câu tiếng Trung: “Tại sao bạn lại mang văn hóa của người Trung Quốc vào bài thi? Một bài thi rất xuất sắc, tuy nhiên bạn nghĩ như vậy có đúng khi bạn là một người Việt Nam? Đang ở trên đất Việt và tham dự cuộc thi của người Việt?” Một câu hỏi khiến Thảo nhìn xuống khu vực ghế Vip của ông Vũ… nhưng… một lần nữa Thảo không thấy ông Vũ và Linh đâu, trong thời khắc quan trọng thế này, tại sao họ lại không ở đây cơ chứ… Thảo bị phân tâm… nhưng nàng vẫn bình tĩnh và trả lời câu hỏi của ban giám khảo bằng tiếng Trung Quốc khiến cả hội trường ồ lên trong vui sướng, ban giám khảo mắt tròn mắt dẹt vì con bé này còn giỏi hơn cả họ…
Thấy Thảo giỏi về mọi mặt, mấy ông định làm khó Thảo vào đúng hôm chung kết nhưng thật không ngờ, thứ họ nhận được là một vẻ mặt không thể thuyết phục hơn, cả khán phòng hò reo, tuy họ không biết Thảo đang nói những gì nhưng họ rất nể phục một cô gái xinh đẹp tài năng vẹn toàn như Thảo… Ông giám khảo ra đề thi ngồi vuốt râu nghe Thảo nói mà gật gù khâm phục, vì vốn tiếng anh và tiếng Trung của Thảo thực sự rất xuất sắc, nàng phát âm, nói lưu loát không khác gì người bản địa.
Sau khi kết thúc câu trả lời, Thảo cúi chào tất cả mọi người thì đúng lúc đó cả ba ban giám khảo không kiềm chế được mà đứng lên vỗ tay, khiến cả khán phòng ồ lên vỡ òa trong cảm xúc. Mọi người đều lắc đầu vì quá thán phục, đến đối thủ của nàng cũng phải thừa nhận rằng tài năng của nàng ở một đẳng cấp hoàn toàn khác…
Trước khi lễ công bố trao giải diễn ra, Thảo cảm giác thực sự rất lạc lõng, nàng rất buồn, ngoài Lâm lợn đang vẫy tay, nàng không thấy bố chồng và Linh đâu… cứ ngỡ bố chồng nàng sẽ rất quan tâm đến ngày hôm nay, nhưng mọi chuyện có lẽ không như Thảo nghĩ, sau tất cả… nàng không biết mình đang cố gắng vì điều gì, thật vô nghĩa… Thảo ngồi thẫn thờ trong phòng thay đồ trước một tấm gương cùng với đội ekip… Trong Thảo cảm thấy không vui, trong lòng nóng như lửa đốt, nàng quyết tâm đứng dậy đi ra khỏi phòng chờ, ra cửa sau và lên xe về thẳng khách sạn… Thảo cau mày bước vào trong sảnh lễ tân với bộ váy cổ trang Trung Quốc lộng lẫy, nhìn nàng giống mấy tiên nữ trong phim khiến ai nấy cũng ngước nhìn vẻ đẹp của Thảo… Nàng đứng ở lễ tân lấy chìa khóa phòng ông Vũ, mới đầu nhân viên lễ tân không đồng ý nhưng vì hai phòng đó là phòng vip và cả hai phòng đều là người nhà ông Vũ nên với những lý do mà Thảo đưa ra đã thuyết phục được họ và họ đã đưa cho Thảo một thẻ khóa dự phòng… năm phút sau… Thảo run run cầm chiếc thẻ từ đứng ngoài cửa phòng ông Vũ. Linh cảm cho nàng biết cả hai đang ở trong, vì mẹ Hiền lúc này đang đi chùa rồi…
“Tít” Cuối cùng Thảo lấy hết can đảm để mở cửa phòng, nàng bước vào bên trong, nàng đi vào tất cả các phòng và đều không thấy ai ở đây… Thảo mím môi suy nghĩ không biết mình có quá đa nghi hay không… Gạt bỏ những suy nghĩ đó ra khỏi đầu, Thảo phải quay về hội trường vì sắp đến lễ công bố và trao giải. Thảo bước ra thang máy, cảm thấy cần đi vệ sinh nên nàng đã về phòng mình. “Tít” Cánh cửa phòng mở ra, Thảo cau mày lại khi nghe thấy tiếng nhạc du dương phát ra từ phòng ngủ. Nàng từ từ bước vào trong, càng vào trong càng nghe thấy tiếng rên “A… a… a… ớ… ớ… ớ…”
Đứng ở cửa phòng, Thảo như chết lặng, bàng hoàng khi nhìn thấy bố chồng và cái Linh trần truồng làm tình trên giường, cả hai đang rất hăng hái và không hề để ý đến Thảo. Chân cái Linh dạng to như diễn viên múa ba lê, ông Vũ thì quỳ dưới háng nó đâm hùng hục vào bên trong, Thảo còn thấy mắt cái Linh như sắp trợn lên rồi, trông nó thực sự sung sướng đó… mồm thì há hốc ra rên to như gà bị trọc tiết… Thảo nắm tay lại, hai dòng nước mắt chảy xuống cằm… Cảm giác uất ức dồn nén…
Nhanh lên anh!!! Em sướng quá!!! Ớ ớ ớ!!! Thảo cau mày lại khi nghe cái Linh xưng anh em với ông Vũ, phải chăng đây không phải lần đầu của hai người sao…
Anh đang nhanh đây em, chúng ta phải quay lại hội trường trước khi quá muộn! Hờ hờ… Ông Vũ vừa địt pạch pạch vừa nói.
Chỉ cho đến khi Thảo gõ những ngón tay thon dài của mình vào cánh cửa phòng thì cả hai mới giật mình… ông Vũ và Linh quay lại mặt trắng bệch khi nhìn thấy Thảo mặc bộ cổ trang đứng ở cửa… nếu nói không điêu thì trong một giây tích tắc ông Vũ còn tưởng Thảo là ma nữ xinh đẹp đến đòi mạng mình vậy… vì ánh mắt của nàng trùng xuống, một ánh mắt sắc lạnh đáng sợ, Thảo không nói gì, nàng mím môi khóc và quay người bỏ đi…
Thảo! Chờ bố, để bố giải thích! THẢO!!! Thảo! Không như mày nghĩ đâu!!! Ông Vũ và cái Linh vội vàng ngồi dậy, ông Vũ rút chim ra khỏi bướm Linh, con cu tồng ngồng to như cổ tay đập sang hai bên đùi ông Vũ, thấy bên ngoài cửa mở toang ông Vũ không dám chạy theo. Linh cũng chỉ nói với theo được một câu rồi im bặt. Thảo đã đi rất xa rồi, ông Vũ và Linh mặc vội quần áo rồi chạy ra ngoài… Ông Vũ rất lo lắng, vì hôm nay là ngày thi chung kết, ông không biết kết quả ra sao rồi, đang tính về nhà làm một nháy lén lút với cái Linh mà lại bị con bé phát hiện… thế có chết dở không cơ chứ… mọi chuyện vỡ lở khiến ông Vũ lo lắng đến phát điên.
Ông Vũ và Linh chạy đến hội trường nhưng không thấy Thảo đâu, đúng lúc đó là lễ công bố và trao giải, khi tên của Thảo được nhắc đến cuối cùng thì lúc đó cả hội trường cũng ồ lên vì Thảo đã xuất sắc chiến thắng cuộc thi và trở thành hoa hậu năm nay, nhưng ông Vũ không thấy Thảo đứng trên sân khấu, mà là một người trong đoàn ekip của ông đứng ra nhận hộ vương miện, ông Vũ lúc này lo lắng tột cùng, không biết con dâu mình đã đi đâu… với vẻ mặt đó của Thảo, ông Vũ càng lo lắng hơn khi đó là lần đầu tiên ông thấy ánh mắt căm thù mà con dâu dành cho mình… Ngay sau đó ông đã huy động lực lượng của mình tỏa ra tìm Thảo trong bí mật, và ông đã giải trình với ban tổ chức rằng Thảo có vấn đề về sức khỏe nên đã về phòng… Sau cùng, sau bao nhiêu năm mong chờ, ngân hàng của ông Vũ cũng đạt được chiếc vương miện danh giá và cũng là chiếc vương miện to nhất giá trị nhất trong lịch sử đối với toàn ngành ngân hàng… Một cuộc thi cũng được coi là khó nhất, khắt khe nhất từ trước tới nay… Tất cả mọi người đã bị thuyết phục bởi tài năng xuất chúng của Thảo… Sau ngày thi hôm nay, Thảo đã để lại trong lòng mọi người một ấn tượng, một sự tương tư khó tả.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Hoàng hôn buông dần xuống thành phố Nha Trang xinh đẹp, tất cả thí sinh và ekip của họ đang vui vẻ trong bữa tiệc liên hoan thì toàn bộ ekip của ông Vũ vẫn đang đi tìm Thảo, chưa bao giờ ông Vũ cảm thấy lo lắng thế này, ông và Linh đã gọi rất nhiều cho Thảo nhưng nàng không nghe máy. Mãi sau đến cuối buổi chiều ông Vũ mới nhận được tin nhắn của Thảo… “mọi người đừng đi tìm con, con không muốn gặp ai lúc này…” Mặc dù đã tránh mặt nhưng Thảo vẫn là một cô gái biết lo lắng cho người khác, nàng sợ mọi người sẽ phải vất vả đi tìm mình, cộng với tính của bố Vũ, ông ấy sẽ làm to chuyện nếu như không thấy nàng, vì vậy Thảo phải nhắn cho bố chồng một tin để khiến mọi người yên tâm hơn. Ông Vũ vò đầu bứt tai khi nhận được tin nhắn của Thảo, ông đã cho đội ekip dừng cuộc tìm kiếm và phải đưa ra một thông báo giả, nhằm tránh những đồn thổi dị nghị không đáng có.
… Quay trở lại thời điểm Thảo chạy ra khỏi phòng, nàng đi xuống đại sảnh ngồi lên một chiếc taxi của khách sạn và rời khỏi đó.
Anh đang làm gì vậy… Nước mắt Thảo lưng tròng gọi điện cho Minh, nhưng nàng chỉ nghe thấy tiếng nhạc phía bên kia, Thảo cau mày, nàng gọi mess cho Minh và yêu cầu mở camera.
Anh đây! Anh đang đi hát với đối tác! Sao vậy? Baby! Sao em lại khóc? Minh cười khi nhìn thấy Thảo nước mắt ngắn nước mắt dài, giọng anh có phần say lạc đi, níu cả lưỡi.
Ai kia? Thảo cau mày khi nhìn thấy có mấy đứa con gái đằng sau Minh.
Bạn… bạn của đối tác ấy mà! Ha ha… Anh Minh… ai gọi anh vậy? Bỗng có một cánh tay phụ nữ luồn qua cổ Minh khiến Thảo mở to mắt tức giận.
Cái quái gì vậy? Như đổ thêm dầu vào lửa… Thảo cau mày lại và tắt điện thoại mặc cho Minh gọi lại rất nhiều.
Thảo nhắm mắt nuốt cơn uất hận vào trong lòng… hết cha rồi đến con… Chưa bao giờ nàng có suy nghĩ không phải với bố Vũ như vậy… nàng mím chặt môi để kìm nén cảm xúc nhưng nước mắt cứ tuôn trào ra… Sau đó vì không biết phải làm gì lúc này… quá lạc lõng nàng đã gọi cho bác Phú, nhưng bác ấy lại thuê bao không liên lạc được… Thảo lại thở dài, nở một nụ cười bất lực… hết cách Thảo đành gọi cho bố mẹ đẻ, nhưng rồi ông bà cũng đang bận chuyện gì đó mà không nghe máy. Thảo buông thõng tay xuống đùi, chiếc điện thoại rơi xuống sàn xe… đầu nàng dựa vào cửa kính và khóc.
Em có sao không? Chị lái taxi của khách sạn thấy Thảo không ổn liền hỏi.
Em… em không… Thảo sụt sịt nói, nàng lau nước mắt và cố nín nhịn nhưng nước mắt cứ trào ra rất nhiều, khóe mắt đỏ hoe nhưng không sưng một chút nào, khác hẳn với những người bình thường… trông Thảo cực kỳ xinh đẹp, vẻ đẹp của nàng lúc này khiến bất kể nam nhân nào nhìn thấy cũng phải mủi mủi lòng… muốn được che chở bảo vệ.
Vậy em muốn đi đâu? Chị lái taxi được đào tạo rất tốt trong môi trường chuyên nghiệp nên rất biết giữ ý tứ cho khách hàng.
Chị cứ chở em đi vòng quanh thành phố là được rồi ạ… Thảo lại dựa đầu vào cửa sổ của xe.
Nhất trí, Nha Trang rộng lắm nên chị chở em qua mấy khu đẹp đẹp nha! Nói xong chị lái taxi tăng tốc, chiếc xe sang trọng luồn lách vào những con đường đầy hoa lãng mạn.
Đôi mắt Thảo trùng xuống, trong cả cuộc đời chưa bao giờ nàng có cảm giác thất vọng đến nhường này, cảm giác như tất cả mọi người đang quay lưng với mình vậy, đây là cảm giác của kẻ thua cuộc hay sao… ấm ức, tức giận, thất vọng và lạc lõng… bây giờ nàng mới thấu hiểu được cảm giác của mẹ Hiền, khi bà ấy lại một lòng một dạ với đức phật như vậy… bố chồng nàng thực sự là một người đàn ông tồi tệ… Thảo cảm thấy điên rồ khi bản thân lại có tình cảm với một người như vậy… trong khi ông ấy đâu có coi nàng ra gì… Còn cái Linh… Thảo thực sự không thể hiểu một người bạn như vậy, chả lẽ nó dâm đãng đến vậy sao, nó coi cái thứ kia còn hơn tình bạn sao? Thật đáng thất vọng mà…
Thảo lại nhắm mắt mím môi nén chặt cảm xúc lại và cảm thấy mình thật ngu ngốc, tại sao mình phải tự dằn vặt bản thân thế này, trong khi họ sung sướng hoan lạc với nhau… với lại, mình với bố Vũ chỉ là quan hệ bố chồng con dâu, suy cho cùng ông ấy làm chuyện đó với cái Linh cũng chẳng liên quan gì đến mình… vậy tại sao phải khóc chứ… Thảo cau mày lại… nàng thấy khó chịu… từ lúc nhỏ đến giờ nàng được mọi người xung quanh cưng chiều và luôn là tâm điểm của sự chú ý, điều đó đã vô tình khiến nàng có một cái tôi và lòng tự trọng rất cao… chưa bao giờ nàng cảm thấy lạc lõng, buồn bã đến mức này… mọi chuyện đều là vô tình khi chính bố mẹ đẻ lại không nghe máy của nàng, thất vọng nối tiếp thất vọng đã khiến nàng cảm giác muốn nổi loạn một chút… Một lúc sau, Thảo uể oải cúi xuống nhặt điện thoại, đúng lúc đó thấy số máy hiện lên là số Lâm lợn.
Alo… Giọng Thảo mệt mỏi như người bị ốm lâu ngày.
Thảo à? Gọi cho cậu khó quá, tớ thấy bên khách sạn của cậu bao nhiêu người cứ nhốn nháo lên, hình như là người của bố chồng cậu đó… có chuyện gì xảy ra vậy? Giọng Lâm lợn lo lắng.
À… không có gì đâu… tớ… à mà cậu… có rảnh không? Thảo lấy tay lau nước mắt, cuối cùng lúc này nàng chỉ còn cậu bạn ngốc nghếch này là đáng tin tưởng.
Tớ rảnh! Rảnh chứ! Chỉ cần là cậu thì tớ luôn rảnh hề hề! Lâm lợn cười to trong điện thoại.
Ừm… Thảo ừ một câu rồi tắt điện thoại… nàng lại nhìn ra cửa sổ và nghĩ cho ekip của ông Vũ, cảm thấy thương họ Thảo liền nhắn một tin cho bố Vũ “mọi người đừng đi tìm con, con không muốn gặp ai lúc này…”
Chị ơi, chị chở em về lại khách sạn nha… Chị lái xe thấy Thảo yêu cầu liền quay đầu xe.
Một lúc sau chiếc xe đỗ ở sảnh khách sạn Phượng Hoàng, là khách sạn mà Lâm lợn ở. Thảo quan sát rất kỹ và thấy hình như mọi người không còn ở đây nữa… nàng đeo kính và khẩu trang, sau đó mượn chị taxi cái mũ và chiếc áo khoác rồi bước xuống xe… bên trong nàng vẫn mặc chiếc váy cổ trang Trung Quốc, mặc dù vẫn rất nổi bật nhưng nàng đã tránh mặt tất cả mọi người và đi thẳng lên phòng Lâm lợn mà không ai nhận ra.
Cộc cộc! Nghe thấy tiếng gõ cửa, Lâm lợn hồ hởi chạy ra.
Tớ đây! Tớ đây! Hề hề! Lâm lợn vừa mở cửa thì Thảo bước nhanh vào trong.
Cho tớ trốn nhờ được không? Thảo mím môi và ngồi xuống giường Lâm lợn, nàng tháo kính, mũ và áo khoác của chị lái taxi đặt gọn gàng ở chiếc tab đầu giường.
Ơ được được! Cậu ở đây luôn cũng được hề hề! Ơ! Mà cậu khóc à? Sao vậy? Có chuyện gì vậy? Từ lúc cậu chạy xuống sân khấu làm tớ tìm vàng mắt chẳng thấy cậu đâu… Lâm lợn lo lắng ngồi xuống hỏi Thảo.
Tớ không sao… Thảo đưa tay lên lau nước mắt.
Tớ… không biết cậu đã xảy ra chuyện gì… nhưng… cậu đừng buồn nữa… tớ không biết phải an ủi cậu thế nào… nhưng… tớ sẽ ở đây lắng nghe cậu… Lâm lợn nói nhỏ, nó nhìn vào trang phục của Thảo đang mặc mà nuốt nước bọt, vì trước mặt nó lúc này chẳng khác một tiên nữ hạ phàm xuống căn phòng của nó, giống như mấy bộ phim xuyên không vậy.
Tớ cảm ơn cậu… tớ chỉ cần ở đây một lúc thôi… làm phiền cậu nha… Thảo mỉm cười rồi thu chân lên giường.
Ùi dào! Phiền gì! Cậu hâm à… tớ còn phải cảm ơn cậu vì đã đến chỗ tớ chơi ấy chứ hề hề… Mà cậu nhớ hồi cấp ba chứ… mỗi lần bọn con trai buồn… chúng nó sẽ đi nhậu đó… hay tớ đi mua ít đồ nhé… về nhậu tưng bừng cho đỡ chán, cũng để chúc mừng chức vương miện của cậu luôn hề hề… Lâm lợn nuốt nước bọt gạ gẫm Thảo nhậu… Thảo không nói gì, mắt nàng nhìn vào khoảng không vô định rồi liếc nhìn qua Lâm lợn… nàng nhìn Lâm lợn tầm vài giây rồi lại thở dài và quay mặt đi chỗ khác… có lẽ là vì cậu ta xấu quá.
Được không Thảo? Lâm lợn lại gạ gẫm.
Uống rượu có hết chán không? Mà tớ được vương miện rồi sao… Thảo thở dài, ánh mắt thất vọng… cảm thấy mấy ngày ở đây thực sự vô nghĩa… sau đó nàng đứng dậy đi ra chiếc ghế nhỏ ngoài cửa sổ và ngồi ngắm đường phố bên dưới.
Cậu quá được ấy chứ… ngay từ đầu tớ đã biết chiếc vương miện quý giá đó chỉ hợp với cậu ha ha… chỉ có điều mọi người đang nháo nhác lên tìm cậu thôi hề hề… tớ… không biết cậu gặp phải chuyện gì… nhưng… tớ dám chắc, uống rượu sẽ khiến tâm trạng tốt hơn, tớ tin là vậy… Lâm lợn cười hề hề, nó cũng khá tinh tế khi biết được tình thế lúc này, không cố gắng hỏi Thảo đang buồn chuyện gì nhưng nó sẽ bày ra trò khác để khiến Thảo quên đi cảm xúc lúc này.
Cũng được… nhưng cậu đừng để ai nhìn thấy đó… Thảo nhìn Lâm lợn rồi quay ra cửa sổ, không biết uống rượu sẽ khiến tâm trạng tốt như cậu ta nói không… nhưng… lúc này… đó là điều duy nhất nàng có thể làm bây giờ…
Sau 15 phút chạy hùng hục ra ngoài Lâm lợn phấn khởi mở cửa phòng, nó phải đi thật nhanh vì nó sợ Thảo sẽ đổi ý. Gương mặt nó giãn ra thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy Thảo vẫn ngồi đó nhìn ra cửa sổ, bộ ngực vun cao trong chiếc cổ áo cổ trang hình chữ Y, hai chân thu lại trên ghế, chiếc váy tung bay khi gặp những cơn gió thổi từ khe cửa sổ vào… thấp thoáng lộ ra cẳng chân vừa dài vừa trắng.
Thảo ơi! Tớ mua nhiều đồ lắm này, may mà ở khách sạn này họ có bán đủ luôn! Lâm lợn vui vẻ đặt mấy túi đồ xuống dưới sàn thảm.
Sao cậu không lướt face cho đỡ buồn, càng nghĩ càng đau đầu! Lâm lợn thấy Thảo không bắt lời nó liền nói tiếp chữa quê, vừa nói nó vừa bày biện mọi thứ ra sàn, nó mua hẳn hai chai rượu ngoại nặng loại 43 độ, ý đồ của Lâm lợn đã rất rõ ràng, trông cái mặt khẩn trương phấn khởi của nó vừa hèn vừa buồn cười.
Điện thoại sập nguồn rồi… Thảo quay mặt lại nhìn Lâm lợn, trông cái dáng béo béo ngồi bày biện đồ nhìn thật cục mịch… Thảo chống tay vào cằm suy nghĩ, thực sự ông trời lấy đi vẻ bề ngoài của cậu ấy nhưng lại cho cậu ấy một đức tính hiền lành tốt bụng.
Ơ thế lấy sạc của tớ này! Đây tớ lấy cho! Lâm lợn định đứng dậy thì Thảo gàn.
Thôi tớ không cần đâu… Thảo bước hai bàn chân thon xuống thảm và đứng dậy đi ra chỗ Lâm lợn.
Trước đây mỗi lần ra khỏi nhà nàng luôn kiểm tra pin điện thoại của mình vì sợ nếu điện thoại hết pin mọi người sẽ lo lắng vì không gọi được cho nàng, nhất là thời học sinh, vì bố mẹ nàng luôn là những người thường xuyên kiểm tra xem con gái cưng đang ở đâu, thời đó Thảo rất ngoan ngoãn hiền lành, điện thoại lúc nào cũng trong tình trạng đầy pin, đi đâu cũng về sớm, 8h tối là có mặt ở nhà, nên thế những kẻ muốn tán tỉnh Thảo thực sự không có cơ hội. Nhưng ngày hôm nay, một sự thay đổi nhỏ đã xuất hiện trong Thảo… nàng sẽ mặc kệ để xem có ai quan tâm tới nàng nữa hay không, xem không gọi được cho nàng mọi người sẽ có cảm giác như thế nào… một sự giận dỗi không thể trẻ con hơn của Thảo.
Vậy à… thế thôi cậu ngồi xuống đây đi, xem này, tớ mua hai chai Macallan 21, mỗi chai 700ml đó hề hề Lâm lợn cầm chai rượu lên khoe Thảo.
Hmm… cậu mua nhiều thế… phí phạm… tớ chỉ ăn thôi… Thảo thở dài nhìn chai Macallan 21 và ngồi xuống dựa vào chiếc giường ở sau lưng, nàng biết khá rõ giá của mấy chai rượu ngoại này, vì ngày xưa bố của nàng được người ta biếu suốt. Một chai Lâm lợn đang cầm có giá trị khoảng 25 đến 30 triệu VND nên Thảo mới nói rằng đây là điều phí phạm. Tuy Thảo rất giàu có nhưng nàng không thích tiêu tiền vào những thứ không cần thiết.
Ơ! Tớ tưởng cậu bảo sẽ nhậu với tớ mà… Lâm lợn cầm chai rượu tiếc ngẩn ngơ. Sau đó không còn cách nào khác, nó không dám ép Thảo nên đành lấy hai cái cốc nước trên bàn cho viên đá giữ nhiệt vào mỗi cốc và đổ rượu khoảng một phần tư cốc. Sau đó nó cười hề hề và đặt một cốc sang bên Thảo.
Tớ nói vậy thôi… tớ có biết uống rượu đâu… Thảo mỉm cười, nàng hơi ngại vì đúng là lúc nãy nàng có nói sẽ nhậu với Lâm lợn, nhưng thực tình nàng không biết uống rượu thật, trước đây cũng chỉ uống khi đi với anh Minh tầm chục chén rượu thường là nàng thấy choáng váng rồi.
Tớ không ép đâu… nhưng cũng phải cụng ly một cái vì chiến thắng của cậu ngày hôm nay chứ…
Hề Hề! Lâm lợn cầm cốc lên dơ ra trước mặt Thảo… vì lịch sự nên Thảo cũng cầm cốc cụng lại và nhấp một chút vào miệng, mùi rượu thật thơm nhưng khá nồng.
Khà!!! Rượu ngon!!! Hề hề! Này! Cậu ăn đi! Gà ngon lắm… Vừa nói Lâm lợn vừa vặt một cái đùi gà rất ngon đưa cho Thảo. Thảo mím môi lại, nàng hơi ngại nhưng vì lúc này cũng khá đói rồi, mùi thịt gà lại thơm nữa nên Thảo miễn cưỡng cầm lấy và nhẹ nhàng xé từng miếng và cho vào miệng.
Đây! Giấy này! Lâm lợn rút vài tờ giấy đưa cho Thảo, nàng cầm giấy và nhìn Lâm lợn, cậu ấy cũng khá chu đáo đấy chứ… cảm giác được chăm sóc nên Thảo cảm thấy vui hơn một chút.
Nhóp nhép! Lâm lợn gặm thịt gà nhai tóp tép trong miệng sau đó nó cầm cốc rượu lên nhấp một ngụm rồi khà một cái trông rất ngon.
Tinh tinh tinh tinh! Bỗng tiếng chuông của Lâm lợn vang lên, nó lau tay và cầm điện thoại thì giật mình dơ điện thoại lên cho Thảo xem, là số của cái Linh.
Cậu đừng nói tớ ở đây nha… Thảo đưa một ngón tay lên miệng ra hiệu. Lâm lợn gật gù rồi nhấn nút nghe.
Alo! Ai đấy! Tuy Lâm lợn lưu số Linh nhưng nó lại giả vờ như chưa bao giờ lưu số đứa nó ghét.
Mày có thấy Thảo ở đâu không? Giọng Linh trong điện thoại cũng hơi lạc đi, giống như đang khóc vậy.
Sao… sao vậy… không tớ không thấy… tớ đang chuẩn bị bay về Hà Nội rồi… Lâm lợn nói dối rất khéo, mỗi tội hơi ấp úng.
Không sao! Tút tút tút! Linh tắt phụt máy, Lâm lợn vừa nhai thịt gà vừa nhìn vào điện thoại thấy lạ vì hôm nay cái Linh nó không chửi mình tí nào. Lâm lợn ngẩng lên nhìn Thảo thì thấy Thảo đã dừng ăn, ánh mắt đượm buồn nhìn xuống đất. Nó cũng đoán già đoán non có lẽ Thảo và Linh cãi nhau nhưng nó lại không dám hỏi.
Này! Thảo! Cậu ăn đi! Lâm lợn lấy một miếng giò đưa cho Thảo.
Tớ no rồi… Thảo nhíu lông mày nhìn cốc rượu trước mặt, nàng cầm lên và uống một ngụm, cuộc gọi vừa rồi của Linh khiến Thảo gợi nhớ đến cảnh tượng đó, nàng ấm ức và quyết thử một ngụm rượu nặng.
Ực… eo ơi!!! Thảo ôm miệng vì nó khá cay và nồng, mới uống có một ngụm mà bốc lên khiến Thảo đỏ ửng mặt.
Đây! Đây! Nước đây! Lâm lợn vội vàng vặn chai nước lọc cho Thảo, nàng cầm uống một hơi hết nửa chai.
Sao nhìn cậu uống rượu này dễ dàng thế hả, tớ tưởng nó dễ uống lắm… Thảo lè chiếc lưỡi xinh xắn của mình ra, vị rượu vẫn đang thấm ở đầu lưỡi.
Hề hề không sao đâu mà… cậu uống thêm vài ngụm nữa là quen… tuy nặng nhưng không say lắm đâu mà tỉnh nhanh cực kỳ ấy! Lâm lợn gạ gẫm.
Thôi… nặng lắm, tớ không uống đâu… Thảo tiếp tục cầm chai nước lọc uống, vì không có điện thoại nên Thảo lại rơi vào trầm tư, nàng thu chân ngồi dựa người vào thành giường.
Này Thảo! Hề hề… cậu có để ý không, hôm nay là lần đầu tiên tớ với cậu ngồi cùng nhau đấy, tớ muốn nói chuyện với cậu nhiều lắm mà hôm nay mới có cơ hội ấy… hề hề… Lâm lợn ăn nhồm nhoàm và nói với một vẻ mặt phấn khởi. Thảo liếc mắt nhìn Lâm lợn rồi mỉm cười, một nụ cười xã giao chán nản, nhưng trông nàng lúc này lại xinh đẹp quyến rũ lạ kỳ.
Vậy sao… cậu nói như kiểu tớ với cậu mới quen nhau vậy…
Thì… như cậu biết hồi cấp ba tuy học cùng lớp nhưng tớ có cơ hội được nói chuyện với cậu đâu… Lâm lợn làm mặt buồn, Thảo nghĩ lại thì mới ngộ ra, ngoài bị bắt nạt và làm tay sai cả ba năm cấp ba thì nàng và Lâm lợn chỉ nói với nhau được vài ba câu linh tinh, vì nàng là hot girl của trường, còn Lâm lợn kiểu đáy xã hội nên nó không tài nào tiếp xúc được với nữ thần như Thảo.
Tại cậu không nói đấy chứ… tớ dễ gần mà hihi… Thảo mỉm cười để dấu đi sự ngại ngùng của mình vì hồi cấp ba cũng không thực sự quan tâm đến Lâm lợn là mấy… Nhưng nghĩ lại thời học sinh nàng thấy tâm trạng đã tốt hơn nhiều nên tiếp tục xé thịt gà để ăn, vẫn miếng cũ của Lâm lợn đưa.
À tớ hỏi này, sao cậu giỏi thế, mà cậu còn xinh nữa… cao ơi là cao… hề hề… Lâm lợn hỏi những câu hỏi ngốc nghếch giống của một fan hâm mộ tò mò về idol của mình hơn là một người bạn.
Tớ cũng không biết… hihi… ba mẹ nuôi tốt nên vậy đó! Hihi… à ý tớ không phải vậy, chắc do gen… bố mẹ tớ đều cao mà… Thảo mỉm cười khi lỡ mồm, vì nói như vậy khác nào bố mẹ Lâm lợn nuôi không tốt nên nhìn cậu ta có vẻ bề ngoài không được đẹp lắm.
Ừm… tớ được nhìn thấy các bác một lần, công nhận hai bác nhìn kiểu quý phái lắm ấy… à mà… tớ không biết vụ cậu biết nói tiếng Trung đâu, mà hôm nay cậu múa siêu siêu đẹp… cậu học ở đâu vậy? Nhìn ánh mắt Lâm lợn long lanh như kiểu đang rất hạnh phúc vì được nói chuyện với thần tượng của mình.
Tớ cảm ơn… tớ tự học đó… cũng khó đó nha… hihi… Thảo mỉm cười che miệng, Lâm lợn hỏi dồn dập cũng dần khiến tâm trạng Thảo cải thiện tốt hơn.
Đỉnh thật… tớ hâm mộ cậu cực ý, tài năng thiên bẩm… đúng là những chàng trai tầm thường không thể sánh với cậu… hề hề… được làm bạn với cậu đúng là diễm phúc của đời tớ… À mà cậu ăn đi, xong uống ngụm đi… yên tâm là rượu này say không lâu đâu, tớ uống nhiều rồi… hề hề! Lâm lợn lại gạ gẫm.
Hmm… Thảo thở dài rồi cầm cốc rượu lên nhìn, tâm trạng lúc này cũng đã tốt hơn nên nàng miễn cưỡng uống thêm một ngụm nhỏ, nàng cũng không muốn phụ lòng Lâm lợn nên đành chiếu cố một chút.
Thấy chưa, tớ đã bảo rồi, quen là thấy ngon ngay! Hê hê… Lâm lợn cười rung bụng khi thấy Thảo uống ngụm này có vẻ đã dễ dàng hơn ngụm đầu.
Tớ vẫn không thích rượu… cay lắm… Thảo lại lè chiếc lưỡi xinh xắn hồng hào ra rồi cầm chai nước lọc uống.
Hay là thế này, tớ với cậu chơi một trò chơi cho đỡ chán đi! Hê hê! Lâm lợn chỉ tay lên trần nhà, mặt hớn hở như đứa trẻ con… kiểu nó vừa nẩy ra một ý tưởng tuyệt vời vậy.
Trò chơi gì? Được thôi! Oke luôn hihi… Gì chứ, riêng chơi trò chơi Thảo rất hứng thú, bỗng nàng cảm thấy vui hơn lúc nãy rất nhiều.
Nhưng chơi không thì chán lắm… phải có thưởng có phạt… cậu đồng ý không? Hê hê… Lâm lợn hồi hộp khi đề nghị Thảo như vậy, nó uống thêm một ngụm rượu lấy can đảm.
Hmm… được thôi! Thảo suy nghĩ một lúc, đang chán nên nàng đồng ý luôn.
Vậy chúng mình chơi oẳn tù tì nhé! Ai thua thì uống một ngụm rượu… hê hê! Cậu thấy hợp lý không? Lâm lợn cười sướng, lỗ mũi nở to.
Không! Chả hợp lý tí nào, oẳn tù tì hên xui lắm… hay chơi XO đi! Thảo biết nàng không uống được rượu, nếu như oẳn tù tì mà thua thì say mất.
Nhưng cậu chơi XO đỉnh lắm… tớ sao thắng được… không công bằng! Lâm lợn cũng không chịu.
Hmm… hay thế này… chơi một ván oẳn tù tì một ván XO được không? Thảo đưa ra một yêu cầu khá hợp lý khiến Lâm lợn mở to mắt sung sướng.
Mới đầu nhập cuộc, Lâm lợn thua cả XO lẫn oẳn tù tì nên nó phải uống khá nhiều rượu… Nhưng cuối cùng nó vẫn thắng Thảo được một ván oẳn tù tì nên Thảo đã phải uống tiếp thêm một ngụm rượu nữa… ba mươi phút trôi qua… tổng cộng Thảo đã phải uống thêm 5 ngụm rượu, khiến nàng say không say hẳn mà đến đúng tầm phê phê…
Thôi… tớ không chơi nữa đâu… tớ say rượu rồi… Thảo trả lại điện thoại cho Lâm lợn vì nàng chơi XO với Lâm lợn trên máy của cậu ta.
Hề hề… tớ cũng hơi biêng rồi hê hê… thôi không chơi nữa… mà Thảo này… tớ hỏi… Lâm lợn ợ lên ợ xuống vì nó phải uống khá nhiều, có lẽ nó cũng đến tầm rồi.
Sao vậy… Thảo ôm hai má ửng hồng nhìn Lâm lợn.
Cậu… hồi cấp ba đã xinh là thế… nhưng sau khi lấy chồng… tớ thấy cậu còn XINH hơn! Hề hề… cậu có bí quyết nào không? Lâm lợn bắt đầu nói giống mấy ông say rượu. Thảo mím môi lại áp hai tay vào má vì má nàng nóng quá.
Tớ không biết, chắc do chồng tớ đó hihi… mà cậu hỏi bí quyết cho vợ tương lai đúng không? Hihi… Thảo ôm miệng cười.
Anh Minh chăm tốt thật hề hề… nhưng… tớ vẫn không thực sự hiểu… sao con gái lại nở nang hơn khi có chồng nhỉ… hề hề… Lâm lợn ngại không dám nhìn vào mắt Thảo.
Ý cậu chê tớ béo hả? Thảo bặm môi lại khiến Lâm lợn vội vàng xua tay.
Không! Không! Ý tớ không phải vậy, tại vì… tớ tò mò… người ta bảo con gái sau khi lấy chồng hút hết sinh khí của chồng nên trông nở nang hơn còn… chồng… gầy đi… ý tớ nở nang ở đây là… các vòng… của cậu to hơn hồi học cấp ba… Lâm lợn cúi xuống liếc phản ứng của Thảo.
Trời ạ… con trai bọn cậu ngoài mấy cái đó ra không để ý thứ gì khác sao? Như da tớ đẹp hơn nè… tóc chắc khỏe hơn… Thảo thở dài ôm má… cậu ta lúc nào cũng để ý mấy thứ đó là nhanh, bỗng Thảo xấu hổ khi nghĩ đến những lúc Lâm lợn nhìn vào nơi nhạy cảm của mình… không biết cậu ta nghĩ gì những lúc ấy…
Thì… thì… đập vào mắt tớ mà… hê hê… tớ thấy mông cậu to hơn… ngực cũng to hơn… à hay do áo lót hê hê… Lâm lợn nói xong chim nó nhúc nhích lên một chút, được nói những chuyện tế nhị này với Thảo khiến nó hưng phấn… một phần vì chai Macallan…
21 Đã cho nó thêm dũng khí để nói ra những điều này với Thảo, và nó đang dần cảm thấy chuyện nửa đùa nửa thật này rất thú vị.
Còn lâu! Áo lót của tớ không bao giờ quá dày nhé, toàn loại mỏng thôi đó! Thảo mím môi cau mày, không hiểu sao tự dưng lại khai ra với cậu ta chứ.
Thật á… hê hê… nhìn to thế này chắc ngực cậu phải to lắm nhỉ hề hề… Mông to… ngực to… cậu là niềm ao ước của khối đứa con gái đó hê hê… nhất là đôi mông quá là quyến rũ luôn hề hề… Lâm lợn dẻo mỏ, vừa nói nó vừa nhìn chằm chằm vào ngực và đùi Thảo, khiến Thảo xấu hổ xách lại cổ áo hình chữ Y và chạm tay xung quanh ngực xem có bị lộ gì không.
Có mông cậu to ý… hmm… Thảo không biết phải nói gì nên đáp trả lại Lâm lợn như đứa trẻ con, vì cậu ta béo lùn nên mông khá to và dầy.
To đâu mà to! Vòng ba cậu bao nhiêu? Mông tớ có hơn 100 Lâm lợn tự tin nói.
Hả? Hơn 100? Hơn tớ có 5cm thôi… á… Thảo bất ngờ khi thấy mông Lâm lợn to béo vậy mà có 100, trong khi mông mình tận 95… nhưng thực ra Thảo không hiểu mông con trai khác mông con gái, khi nàng đạt 95cm vòng 3 là một số đo cực kỳ chuẩn, còn chưa kể nàng có một chiều cao rất lý tưởng, khác với Lâm lợn, lùn mà mông 100 thì đại béo rồi.
Thật mà… không tin ra đo là biết mà… Nói xong Lâm lợn đứng dậy, đi ra chiếc gương dài ở trong phòng vén áo nó lên và nhìn mông mình trong gương. Không hiểu do say rượu hay như thế nào, Thảo cũng đứng lên và đi ra đó… nàng tò mò trông mình mảnh khảnh thế này, mông hơi cong một chút mà chả lẽ chỉ kém cái mông thô kệch của Lâm lợn có 5cm thôi sao…
Thảo đứng trước gương cạnh Lâm lợn, nàng cao hơn nó hẳn một cái đầu, ngực ưỡn mông cong… Thảo quay ngang người túm lại chiếc váy cổ trang và kéo căng khiến bộ mông nàng hình thành một đường cong rất tròn bên dưới, nhưng lúc này nàng vô tình chổng mông về phía Lâm lợn.
Thấy vậy Lâm lợn cũng quay dáng như Thảo, nó ưỡn cái bụng béo vào mông Thảo và liếc xuống nhìn, mặc dù vẫn có chiếc váy chùm lại nhưng nó đã nhìn thấy đường cong của mông Thảo, chim nó cứng dần lên, con cu của nó chỉ cách bộ mông quyến rũ phía trước đúng một gang tay.
Tớ to hơn cậu nhiều… Lâm lợn nói rồi nhìn xuống mông Thảo một cách tự nhiên.
Ừm ha… tớ cân đối thế này cơ mà hihi… Thảo nhìn đường cong của mình tự hào, và liếc xuống cái bụng béo của Lâm lợn và mỉm cười.
Cũng chưa chắc đâu, tại cậu đang mặc váy, váy dày thế này cũng không biết chính xác được hê hê… hơn có 5cm thui mà… Lâm lợn cười gian kích bác.
Cậu phải bỏ ra nhìn mới chuẩn được… hê hê… Lâm lợn run run nói, rượu đúng là đã tiếp cho nó thêm rất nhiều sức mạnh, để ngày hôm nay nó dám nói nhiều câu tế nhị với Thảo như vậy.
Cậu hâm à… nhìn thế này cũng chuẩn mà… Thảo nhấc váy và túm lại phần eo khiến đường cong của mông nàng càng lộ rõ hơn.
Trời! Eo cậu võng hẳn xuống này… như người mẫu ấy… trước… tớ thấy họ còn có trend để cốc trên phần này đó… Vừa nói Lâm lợn vừa đặt tay vào phần eo sau lưng Thảo một cách tự nhiên khiến nàng không để ý, chim nó cửng tướng lên khi cảm nhận được cơ thể quyến rũ đó… thấy không phản ứng gì, nó úp ngược tay và đưa xuống mông Thảo, một cảm giác vừa tròn vừa mềm vừa săn truyền khắp bàn tay nó khiến nó sướng tim đập loạn xạ, chính nó cũng không hiểu tại sao mình lại làm thế.
Này! Cậu làm gì đó? Thảo quay lại lườm Lâm lợn.
Hê hê… tại mông cậu cong quá… tớ ướm thử xem cong bằng tớ không… hê hê… Tim Lâm lợn đập thình thịch vì sướng.
Cậu đúng là đồ dê cụ… Thảo vừa nói vừa thả váy và đi về chỗ ngồi, nàng cảm nhận được bàn tay của Lâm lợn đặt ở sau mông mình khiến nàng xấu hổ, có lẽ một phần do rượu nên Thảo cảm thấy không giận Lâm lợn mà thậm chí còn thấy có chút cảm giác lạ, nên nàng đành đi về chỗ ngồi để tránh điều đó.
Hề hề… nhưng công nhận người cậu đẹp thật, hôm nào tớ phải đến học anh Minh mới được… hê hê… Lâm lợn cười rồi lẽo đẽo đi theo sau Thảo, nó thở phào vì cậu ấy không trách mắng gì nó.
Nhìn cậu và anh Minh hạnh phúc khiến bao người ngưỡng mộ, trong đó có tớ… tớ ao ước có cuộc sống như cậu… Lâm lợn ngồi xuống giả vờ làm mặt buồn và cầm cốc rượu nên uống, nó bắt đầu dở mấy trò bỉ ổi để khiến người khác thương hại.
Cậu đừng uống nữa… bộ không sợ say sao? Thảo nhíu mày lo lắng… nhưng lúc này nàng cũng cảm thấy khá say rồi, loại rượu này công nhận ngấm rất nhanh.
Tớ… buồn lắm… suy lắm… tớ bằng này tuổi rồi… tớ… tớ muốn có một gia đình giống của cậu… điều tớ ao ước hàng ngày… cậu biết không… nhưng… ai sẽ thích một đứa như tớ chứ… Lâm lợn nói xong lại uống ực một cái đúng kiểu chán đời.
Sau này chắc chắn cậu sẽ có vợ thôi, tớ tin là vậy? Thảo nhíu lông mày lại an ủi, nàng thấy Lâm lợn thực sự tội nghiệp.
Sau này? Sau này là bao giờ? Hix… biết bao giờ tớ mới được… làm chuyện đó đây!!! Lâm lợn lấy hết can đảm nói câu đó ra với Thảo, thấy Thảo ngồi im không nói gì, bởi vì nàng đang sốc khi nghe Lâm lợn lại tâm sự chuyện tế nhị đó với mình. Lâm lợn liếc mắt lên nhìn Thảo và tiếp tục nói trong đau khổ.
Tớ ao ước… được làm thằng đàn ông một lần… mà từ nhỏ tới giờ, ngoài mẹ tớ ra… cậu là người duy nhất cho tớ đụng vào ngực… hu hu thật là nhục nhã… Lâm lợn cúi mặt xuống cố gắng dặn khóc và đập tay xuống dưới thảm thể hiện sự đau đớn trong lòng nó. Gương mặt gian xảo của Lâm lợn trông cực hèn, nếu Thảo biết được sự thật rằng Lâm lợn là chúa đi chơi cave thì nàng chắc chắn sẽ không ngồi đây với nó.
Cậu… Thảo nhíu lông mày lại, nàng thực sự rất khó xử.
Tớ muốn có vợ lắm chứ… cái thứ này bao nhiêu năm rồi chỉ để đi vệ sinh huhu Lâm lợn đau khổ chỉ vào cái ụ quần của nó. Thảo nhìn xuống càng xấu hổ hơn khi thấy chim Lâm lợn chắc chắn đang cửng lên… cậu ấy có ý đồ gì… mà cái đó lại to lên… tại sao cậu ấy lại kể chuyện này với mình… Thảo thở dài nhìn vào đó… có lẽ nàng đã nghĩ nhiều rồi… đây chắc chỉ là cảm xúc nhất thời của cậu ấy thôi, không kiềm chế được vì say rượu rồi…
Cậu… đừng buồn nữa… này! Uống đi! Thảo mỉm cười cầm cốc rượu đưa cho Lâm lợn, đã vậy nàng sẽ giúp cậu ấy say hẳn rồi đi ngủ, ngày mai dậy chắc sẽ đỡ thôi… Nhưng kỳ thật, rượu lúc này mới bốc lên khiến Thảo cảm thấy nâng nâng trong người, tâm trạng tùy hứng, nàng cảm thấy vẫn uống được thêm một ngụm nữa nên chủ động mời Lâm lợn để khích lệ tinh thần cho cậu ấy.
Ừ! Tớ cảm ơn cậu! Chỉ có cậu mới thương tớ… Lâm lợn gạt những giọt nước mắt cá sấu và cầm cốc rượu tu hết…
Khà!!! Mà này! Sau này lấy vợ… tớ có được ngày nào cũng làm chuyện đó không? Hề hề Lâm lợn nhìn ngu ngu tồ tồ mà hỏi những câu đưa đẩy rất tốt.
Cái này… tùy thuộc vào vợ cậu… tớ cũng không rõ đâu… Thảo nhíu lông mày khi Lâm lợn toàn hỏi mấy câu tế nhị và có phần ngu ngốc.
Thế cậu với anh Minh thì thế nào… ngày nào cũng… làm chứ… Tim Lâm lợn đập nhanh…
Ừm… ngày nào cũng làm… Thảo xấu hổ khi phải nói dối, bởi vì tần suất sinh hoạt của hai vợ chồng quá thưa, Minh có những khoảng thời gian còn khiến Thảo thiếu thốn trầm trọng… Lúc này, có lẽ do rượu nên khiến Thảo cởi mở hơn mà bị cuốn vào câu chuyện thô tục của Lâm lợn.
Thế á… anh Minh thích thật đấy… cậu đẹp như vậy… Thế… cậu cảm thấy thế nào?
Cảm thấy thế nào là sao… chuyện đó khá cần thiết… tớ nghĩ vậy… vì… vì nó đóng vai trò giữ lửa hạnh phúc gia đình… Thảo không biết phải nói sao, nàng trả lời một cách máy móc.
Không… ý tớ là… ngày nào cũng làm thì cậu thấy chán không… hay là… thế nào? Vì tớ nghĩ rồi… nếu sau này ngày nào tớ cũng làm với vợ tớ thì chán lắm… Lâm lợn vừa nói vừa nhìn vào ngực Thảo.
Trời ạ… không có chuyện đó đâu… tớ yêu anh Minh… có tình yêu sẽ không chán cậu ạ… Thảo thở dài, nàng không dám nhìn vào mắt Lâm lợn vì nàng đang nói dối…
À! Có một điều tớ thắc mắc… có phải… ngực to là do bị bóp nhiều không? Hề hề… tớ nghe bọn con trai nói vậy… hề hề… Lâm lợn cười như thằng thiểu năng và nhìn vào ngực Thảo.
Không! Cậu hâm à… ngực to là do gen đó… một phần là vậy… và phải biết cách massage nữa… Thảo ôm miệng cười vì Lâm lợn ngây thơ quá.
Thế à… của cậu chắc là do gen nhỉ… hề hề… Lâm lợn nuốt nước bọt.
Không! Vì mẹ tớ không to đâu, chắc là do cơ địa thôi…
Hay vì anh Minh bóp nhiều nên mới to vậy hê hê… bóp cũng giống massage mà nh hề hề…
Cũng không hằn… vì ngực tớ to từ xưa rồi ấy… Tự nhiên Thảo chia sẻ một cách rất thoải mái về ngực mình, có lẽ là do nàng say rượu rồi.
Tớ… thích ngực to… tớ thích sau này vợ tớ ngực to… như của cậu… hề hề… À mà này! Thảo ơi! Cậu bảo phải biết massage nó mới to đúng không? Cậu dạy tớ được không? Để sau này tớ về làm cho vợ tớ hề hề… Lâm lợn nở mũi vừa nói vừa nhìn vào ngực Thảo, trông cái mặt thực sự đê tiện không ai bằng… nó đang sướng điên lên vì được nói những chuyện này với Thảo… điều mà trước đây nó không bao giờ nghĩ sẽ có ngày Thảo, một nữ thần lạnh lùng, chăm ngoan, học giỏi, xinh đẹp top thành phố lại ngồi chia sẻ cùng nó mấy vấn đề này.
Thảo ngồi thu mình lại suy nghĩ việc này có cần thiết… vì nó hơi quá so với quan hệ của nàng và Lâm lợn rồi… chuyện này chỉ có con gái chia sẻ với nhau chứ ai lại đi nói với người khác giới như vậy… nhưng nghĩ đến việc chồng nàng đi hát tay vịn, việc này còn nhẹ hơn rất nhiều, nghĩ đến Thảo lại thấy tức và muốn trả thù chồng một chút.
Cũng được… sau này cậu có thể áp dụng với vợ… Thảo mím môi lại nhìn cái vẻ mặt xấu xí hớn hở của Lâm lợn.
Thật sao? Cảm ơn cậu nhiều lắm!! Hề hề! Lâm lợn sướng điên nhảy cẫng lên.
Cậu nhìn kỹ nhé, xong làm theo tớ, áp dụng trên ngực của cậu… cậu đặt tay vào đây… Thảo đưa tay trái lên đặt nhẹ vào ngực mình bên ngoài chiếc áo, Lâm lợn thấy vậy cũng làm theo, mắt nó dán chặt vào bàn tay của Thao đang dí chặt xuống ngực, làm một bên ngực lõm vào một chút.
Sau đó cậu xoa đều theo cùng chiều kim đồng hồ khoảng năm vòng rồi ngược lại… Vừa nói Thảo vừa xoa nhẹ, xoa được một vòng tự dưng thấy buồn nên nàng dừng lại, hai đầu ti bỗng nổi lên vì cơ thể nhạy cảm quá. Mặc dù cách hai lớp vải nhưng nàng vẫn cảm nhận được rất rõ, có lẽ do rượu cũng khiến cơ thể Thảo dễ hưng phấn hơn bình thường.
Đúng rồi… sau đó cậu xoa ngược lại… cậu bảo vợ làm như vậy lúc tắm nha… mỗi buổi tầm ba lần mỗi bên là được… Gương mặt Thảo đỏ ửng, nếu như không có rượu thì chắc chắn nàng đỏ mặt là vì chuyện này.
Ơ! Nhưng mà… tớ làm thế này đúng không? Tớ thấy cứ sao sao ấy… Lâm lợn vụng về xoay cái vú xệ của nó.
Thì cậu là con trai mà nên cấu tạo cơ thể sẽ khác với con gái hihi… Thảo che miệng cười xinh.
Nếu thế thì tớ sợ sẽ làm sai khi không biết chính xác kỹ thuật đó… vợ tớ cũng sẽ làm sai theo tớ…
Lâm lợn dở trò, mắt nó hau háu nhìn vào ngực Thảo, trông cái mặt nhe nhe nhởn nhởn là Thảo đã hiểu phần nào.
Kỹ thuật này không khó… chỉ cần cậu nhẹ nhàng là được… à còn thiếu, cậu phải dùng ngón tay đánh nhẹ vào phần dưới ngực, cậu dùng ba ngón tay thế này… Thảo vừa nói vừa dơ bàn tay thon nhỏ của mình lên, nàng dùng ba ngón tay giữa để miêu tả cho Lâm lợn. Trông ngón tay của Thảo vừa thon vừa dài như những ngón tay của tiên nữ… nàng đẹp không thể chê được điểm nào.
Trời khó vậy sao… với lại tớ không thực hiện trên ngực con gái thì sẽ sai kỹ thuật đó… hê hê…
Lâm lợn cười gian nhìn Thảo, ánh mắt nó trông rất đê tiện.
Không khó đâu… cậu cứ yêu một cô gái nào đó rồi tớ dậy lại cho hihi…
Hay là… Thảo ơi… Lâm lợn ấp úng.
Không hay là gì hết… Thảo chặn họng luôn, nàng biết ngay cái thói dê cụ đó của cậu ta rồi, biết thừa cậu ta sẽ nói gì lúc này.
Ơ! Cậu biết tớ định nói gì đâu… hê hê… Lâm lợn nhe nhởn.
Tớ biết thừa!
Thế… đi mà… dù gì… tớ cũng được sờ một lần rồi… cậu cho tớ thử trên ngực cậu đi mà… có ai biết đâu… hê hê… Lâm lợn nói nửa đùa nửa thật, kiểu được thì được không được thì thôi.
Không! Lúc đó tớ với cậu có giao kèo… lúc này thì không! Thảo nhất quyết từ chối.
Đi mà… tớ xin cậu đấy! Cho tớ sờ một lần nữa thôi… một lần thôi… có ai biết đâu… cho tớ một ân huệ đi mà!!! Tớ thực hiện trên ngực cậu mới dễ hiểu chứ… Lâm lợn quỳ hẳn xuống sàn cúi đầu xuống sát đất, có lẽ nó đã xem phim Nhật quá nhiều.
Thảo cau mày lại, tại sao lại có kiểu xin xỏ để được sờ ngực cơ chứ… nhưng cậu ta nói cũng có ý đúng… Trong người có men rượu cũng khiến suy nghĩ của Thảo khác lúc bình thường, nàng mím môi nhìn cái vẻ mặt tà dâm của Lâm lợn, trông cậu ta khao khát được sờ vào ngực mình cũng khiến Thảo thấy có chút hưng phấn… bất chợt nàng lại nghĩ đến việc bố Vũ sung sướng với cái Linh ở khách sạn nàng lại thấy ấm ức, họ lén lút sau lưng mình thực sự rất thoải mái đó… nghĩ đến đây Thảo mới cau mày lại quyết định một cách nông nổi.
Cậu ngồi ra đây… không được nói với ai là tớ dậy cậu bằng cách này đâu đó! Thảo nhìn Lâm lợn và đập tay xuống sàn…
Thật sao? Tớ cảm ơn cậu! Hê hê… Lâm lợn phấn khởi ngồi dậy, nó bò qua ngồi cạnh Thảo, mặt hớn hở.
Cậu đưa tay đây… Thảo cầm tay Lâm lợn và từ từ đặt vào ngực mình…
Ôi!!! Sướng quá… tay cậu mềm thế… ôi… Lâm lợn rít lên khi cảm nhận được bàn tay mềm mại nhẹ nhàng của Thảo, sau đó là độ mềm của ngực và độ mịn của chất vải xịn.
Đó! Rồi cậu xoay thế này… Thảo tiếp tục cầm tay Lâm lợn hướng dẫn cậu ta kỹ thuật. Lâm lợn bóp nhẹ một cái rồi xoa ngực Thảo thành vòng tròn.
Để tớ tự xoay… một… hai… ba… Lâm lợn đẩy tay Thảo ra và lẩm bẩm.
Cậu đếm cái gì đó? Lồng ngực Thảo thở mạnh, hai đầu ti nàng cứng đơ rồi, cơ thể nàng nhạy cảm quá, lúc này còn bị Lâm lợn xoa ngực nữa.
Thì cậu bảo năm vòng rồi xoay ngược lại mà… hề hề… Lâm lợn quỳ gối cạnh đùi Thảo, rượu cho nó thêm can đảm đưa tay còn lại lên ngực bên kia. Thảo nhìn xuống rồi lườm Lâm lợn sau đó nàng cau mày lại và nhắm mắt nghĩ đến cảnh bố Vũ làm tình với Linh trên giường… thực sự nghĩ đến phản ứng của họ lúc đó Thảo cảm thấy vừa tức giận vừa kích thích… Cái cảm giác thật là điên rồ.
Một… hai… Ba… bốn… Chim Lâm lợn cứng đơ trong quần cộm hằn lên, nó xoa hai bên ngực Thảo và đếm từng vòng một…
To quá… ngực cậu to thật đó… xong thế nào nữa nhờ… Lâm lợn xoay rồi dùng tay bóp khiến cổ áo hình chữ Y của Thảo rộng ra.
Hmm… đây… xong cậu dùng ba ngón tay… đánh nhẹ vào phần dưới này… Giọng nói của Thảo lúc này như đang cố gắng bình tĩnh vì nghe giọng nàng hơi run, có lẽ nàng đang khá hưng phấn rồi… Nói xong Thảo dùng ba ngón tay đánh nhẹ vào ngực mình để hướng dẫn… Thấy vậy Lâm lợn cũng dùng ba ngón tay mơn trớn bên ngoài, nó vỗ nhẹ vào ngực Thảo nhưng lúc này nó chỉ cảm giác được chiếc áo lót.
Sau đó, nó mặc kệ kỹ thuật đó và đưa hẳn tay lên bóp… nó nhào nặn hai bên ngực Thảo một cách thoải mái mà không cần bóp theo vòng nào cả… không gian bỗng yên lặng chỉ nghe thấy tiếng thở phì phò của Lâm lợn, nó bóp ngực Thảo được một lúc rồi mà nàng vẫn không nói gì… Điều này chứng tỏ Thảo cũng đang xuôi dần rồi. Lâm lợn đắc ý nhìn phản ứng của Thảo.
Được chưa… Thảo nhìn Lâm lợn nói, như thể nàng vừa cho phép cậu ta bóp ngực mình chán thì thôi vậy.
Chưa… chưa!!! Hờ hờ… tớ khó chịu quá… Thảo ơi… Lâm lợn vừa bóp vừa phả hơi rượu vào mặt Thảo khiến nàng phải quay mặt đi.
Vậy cậu dừng lại đi… Thảo nhíu mày.
Không! Ý tớ là… hờ hờ… Lâm lợn đưa một tay xuống nắm chim nó, rồi đưa tay vào trong quần để chỉnh chim lên 12h vì nó hơi đau…
Cậu làm gì vậy… Thảo liếc xuống đũng quần Lâm lợn.
Tớ… đau quá… vì nó cứ chọc vào quần hề hề… chỉnh lên 12h cho dễ chịu! Vừa nói Lâm lợn vừa xoa xoa đũng quần mình. Thảo cau mày và quay mặt đi chỗ khác, lồng ngực nàng càng lúc càng thở mạnh.
Một tay Lâm lợn xoa ngực Thảo, một tay nó xoa đũng quần mình, nó thật không ngờ có một ngày được sờ vào cơ thể cực phẩm này của Thảo, nó còn nghĩ đây không phải sự thật vì nó khá biêng rượu rồi… Lúc sau không chịu được nữa, nó thò hẳn tay vào trong quần cầm chim và sóc lọ… Thảo liếc nhìn thấy hành động đó của Lâm lợn thì cau mày lại.
Cậu làm gì đó… Lâm!
Tớ… tớ… xin lỗi… tớ xin thú thực… tớ hay làm thế này mỗi khi nhìn ảnh cậu… tớ không kiềm chế được… tớ xin lỗi… đây là nhu cầu con người… tớ không xấu hổ, vì đây là việc làm chính đáng… bởi vì tớ đâu có người yêu… cậu biết mà… hic… hic… chỉ có điều làm điều này trước mặt cậu thì thực sự quá lỗ mãng… nhưng… tớ chịu hết nổi rồi… Thảo ơi!!! Lâm lợn nói lắp bắp và tụt quần mình xuống, con cu khá to của nó bật ra, nó vội vàng nằm ra đất lột phăng chiếc quần của mình xuống, con cu cứng như đá chĩa thẳng lên trần nhà, trông cái dáng của Lâm lợn thực sự rất cục mịch.
Á!!! Sao cậu lại… Thảo đỏ ửng mặt, nàng ôm mặt nhưng vẫn ti hí nhìn vào hạ bộ của Lâm lợn, nàng khá bất ngờ khi nhìn thấy hình dáng con cu của Lâm lợn cũng khá bự đấy chứ… to hơn hẳn của chồng nàng.
Lâm lợn tụt quần xong, nó lại quỳ gối tay sóc lọ và lồm cồm bò tới gần Thảo, Thảo lúc này như bị hóa đá không cử động được, nàng chỉ mở to mắt nhìn hành động của Lâm lợn, nó diễn ra quá nhanh… “ưm…” bỗng Thảo rên nhẹ khi Lâm lợn lại thò tay lên bóp ngực nàng, nàng nhìn xuống cái dương vật đen xì lông dái của Lâm lợn nghĩ cơ thể mình tại sao lại phản ứng chậm vậy chứ, chả lẽ do rượu sao… bất chợt nàng cảm thấy hưng phấn khi nhìn thấy Lâm lợn sóc lọ, ánh mắt thèm khát của nó nhìn chằm chằm vào ngực nàng, tuy trông điên cuồng nhưng cách cậu ta bóp ngực khiến nàng khá dễ chịu.
Hờ hờ… sướng quá đi… Lâm lợn thở mạnh, công nhận lúc này nó sắp xuất đến nơi rồi, vì trước đây nó chỉ sóc lọ khi nhìn những hình ảnh của Thảo nhưng lúc này nó đang được cảm nhận bằng tất cả giác quan của mình nên nó sắp không chịu được. Nó nuốt nước bọt ực một cái vì trong đầu nó vừa nghĩ ra một suy nghĩ táo bạo khi nhìn vào cổ áo hình chữ Y của Thảo, như có rượu tiếp thêm sức mạnh, nó ngay lập tức thọc tay vào trong cổ áo của Thảo, nhanh đến mức Thảo không kịp phản ứng… Một cảm giác mát mẻ mềm mịn của da, một chút áo lót, một chút mềm mềm của ngực Thảo khiến tim Lâm lợn đập mạnh như sắp vỡ, nó nắm chặt chim mình bóp lại.
Này! Cậu làm gì vậy? Thảo nắm chặt tay Lâm lợn gạt ra rồi kéo lại cổ áo…
Hờ hờ… tớ xin lỗi, tớ không kiềm chế được… cậu… cậu đẹp quá… Lâm lợn vô thức để tay xuống đùi Thảo thều thào giải thích.
Cậu đừng làm việc này nữa… chuẩn bị dọn dẹp đi… tớ… no rồi… Thảo cau mày nhìn xuống chim Lâm lợn rồi kéo lại vạt váy và cổ áo.
Nhưng… nhưng… tớ đã xong đâu… tớ không ra sẽ khó chịu lắm… cậu chịu khó ngồi lại một chút nữa đi mà… một chút thôi… Lâm lợn van xin, nó nắm vào đùi Thảo khiến nàng buồn và duỗi thẳng chân ra. Thảo nhíu lông mày nhìn Lâm lợn, nhìn cái vẻ đáng thương của cậu ta lại khiến nàng mủi lòng mà đồng ý.
Vậy cậu nhanh lên… không được tùy tiện như vừa rồi…
Ừ! Tớ hứa mà… tớ sẽ xin cậu… nếu cậu cho tớ mới dám làm… hề hề… Lâm lợn nuốt nước bọt chóp chép cái miệng… Nó vuốt nhẹ chim rồi nhìn Thảo, thấy nàng có vẻ xuôi xuôi nó liền được đà lấn tới, quỳ gối thẳng người ưỡn chim về phía Thảo.
Thảo ơi… cậu… cho tớ xem quần lót được không? Tớ sẽ ra nhanh hơn… Lỗ mũi Lâm lợn nở to, một tay nó gãi đầu, một tay nó vuốt chim trước mặt Thảo, trông cực kỳ biến thái.
Không! Thảo trả lời dứt khoát, nàng liếc xuống dương vật Lâm lợn rồi xấu hổ quay đi.
Thế… cho tớ liếm chân cậu được không? Hề hề… Lâm lợn trông như đứa trẻ con, khiến Thảo cũng phải bó tay với những đòi hỏi này, bảo sao cậu ta mãi chẳng có người yêu… gì mà liếm cả chân cơ chứ… thật là… Nhưng đâu đó vô tình đòi hỏi ấy lại khiến Thảo cảm thấy lạ.
Được không cậu… tớ chỉ liếm một chút rồi xong thôi! Lâm lợn chỉ tay xuống chân Thảo và dùng ngón tay vuốt qua vuốt lại cẳng chân trắng mịn của nàng.
Không! Sao cậu toàn làm mấy thứ mất vệ sinh thế… Thảo cau mày lại nhất quyết không để Lâm lợn liếm chân, vì như vậy sẽ làm bẩn đôi chân của nàng mất… Nhưng lúc Thảo nhìn xuống dương vật Lâm lợn lại có chút khẩn trương trong phản ứng.
Thế cho tớ nhìn quần lót đi, giống như cậu mặc bikini đi biển ấy, nhiều người nhìn có ngại đâu… Lâm lợn lấy lý do khá thuyết phục, nhưng Thảo vẫn cảm thấy ngại vì bên trong nàng đang mặc đồ lót chứ đâu phải bikini, còn chưa kể nàng không mặc quần bảo hộ vì đây là chiếc váy cổ trang dài đến tận cổ chân nàng.
Hmm… vậy cậu nhanh lên đi… Thảo nói xong nàng cầm váy kéo lên, đôi chân dài trắng mịn không tì vết của Thảo dần dần hiện ra, rồi lên đến đùi… Lâm lợn há hốc mồm, nó bắt đầu sóc lọ mà không nói được gì, đây chẳng khác gì cảnh tiên cả, hôm nay thực sự nó quá lãi rồi…
Hờ hờ… đùi cậu đẹp quá… hờ hờ… Lâm lợn nhìn vào cặp chân dài trắng phau trước mặt mình, Thảo còn đang duỗi thẳng chân nên nhìn chân nàng trông càng dài và thẳng… cuối cùng… chiếc quần lót ren màu trắng cũng từ từ hiện ra… nó đang ôm chặt mu bướm của Thảo, một màu trắng tinh khôi quyến rũ lạ thường… Lâm lợn trợn trừng mắt nhìn vào mu bướm Thảo không chớp mắt, nó trèo xuống dưới bàn chân của Thảo, nó vừa sóc vừa nhìn đôi chân dài siêu phẩm một cách rất kỹ càng, như kiểu nó đang cố tìm một vết xước nhỏ trên đó vậy… rồi cuối cùng nó liếc mắt lên phần mu bướm quyến rũ được bao bọc bởi một lớp quần lót ren mỏng… nói gì thì nói đàn ông ai cũng thích con gái mặc quần lót ren vì trông nó cực kỳ quyến rũ gợi cảm… điều này cũng khiến Lâm lợn phát điên, nó sóc lọ một lúc mặt nhăn như đít khỉ, biết mình sắp xuất nó dừng lại và tùy tiện cầm vào bàn chân Thảo.
Ơ… cậu… định làm gì nữa… nhanh lên… Thảo nhíu lông mày, chưa kịp nói xong thì Lâm lợn cúi xuống mút các đầu ngón chân của Thảo khiến nàng rùng mình…
Lâm! Cậu… làm gì đó… ư… Thảo rùng mình rên nhẹ, buồn quá… nàng cũng được mút chân nhiều lần rồi và lần nào cũng khiến nàng buồn thế này, cái cảm giác tê từ ngón chân lên tận mu bướm… Lâm lợn mặc kệ Thảo đang rụt chân lại một cách yếu ớt, vì nó biết nàng cũng muốn được phục vụ thế này… Lâm lợn chẳng khác một con chó ngoan đang liếm chân cô chủ. Nó đưa những ngón chân thơm như hoa vào trong mồm và mút chùn chụt, sau đó nó đưa lưỡi ra liếm láp xung quanh, trông nó thực sự rất hưởng thụ…
Ưm… cậu… Thảo rên một tiếng, nàng đưa tay lên bịt miệng lại, kỹ năng của cậu ta tốt quá… Đôi chân mình đang bị Lâm lợn liếm, mặc dù sợ bẩn nhưng lúc này quá hưng phấn rồi nên Thảo mặc kệ, nàng cũng rất tự tin vào đôi chân của mình, vì nàng giữ vệ sinh rất tốt, kể cả những chi tiết nhỏ nhất trên cơ thể, vì vậy mọi ngóc ngách trên người nàng đều rất sạch sẽ và thơm. Lúc này Lâm lợn tham lam dùng hai tay nâng cẳng chân dài của Thảo lên và nó liếm dọc phần bắp chân, cảm giác ngọt như kẹo, nó vừa liếm vừa dùng tay vuốt mơn trớn qua lại cho Thảo buồn, bên dưới chim nó cạ cạ vào bàn chân còn lại của Thảo, trông như con lợn đến thời kỳ động dục.
Hai tay Thảo chống xuống tấm thảm trải phòng, hai lông mày cau lại nhìn Lâm lợn, nàng cũng được Minh liếm thế này nhiều lần… nhưng cách Lâm lợn khác hẳn, nó vừa buồn vừa sướng chứ không vụng về như Minh, Lâm lợn cứ như chuyên gia liếm chân vậy… Lúc này, bên dưới âm đạo Thảo đã rỉ nước khá nhiều, nhìn cái cách Lâm lợn thô thiển thế này lại làm Thảo cảm thấy có cảm xúc và hưng phấn kỳ lạ, dần dần nàng không thể kiểm soát được bản thân… cảm giác nâng nâng khó tả… có lẽ một phần cũng do rượu đã ngấm lắm rồi…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chuyện Của Thảo
Fafamini
Chuyện Của Thảo - Fafamini
https://isach.info/story.php?story=chuyen_cua_thao__fafamini