Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiểu Thư Cappuccino
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương Chương 41: Siêu Bảo Mẫu Cá Sấu
C
HƯƠNG 41: Siêu bảo mẫu cá sấu
“Kính coong”
- “Cậu... Cậu đến đây làm gì?”
- “Đi thôi.”
- “Đi đâu? Này, đừng có kéo tôi. Bỏ ra, Hoàng Minh!”
- “Đi thực tế. Chẳng lẽ cậu muốn trực nhật sáu tháng?”
- “Tôi không đi được.”
- “Cậu đừng có cố chấp thế. Đây là việc công, gạt chuyện cá nhân sang một bên đi.”
- “Nhưng mà bây giờ tôi không đi được thật. Tôi phải trông hai đứa bé cơ.”
- “Bé nào mà tận hai đứa?”
- “Hôm nay tôi phải trông thằng Jun cùng một con bé con, là con của bạn dì Huệ, dì đi chơi với bạn rồi.”
- “Vậy...”
- “Trời ơi, Cún, không được nghịch cái đấy!”
- “Bỏ ngay cái chổi xuống cho chị!”
- “Có biết dao nguy hiểm lắm không hả?”
.....
_
Tôi quay cuồng với con bé này. Con gái gì đâu mà nghịch như quỷ sứ! May là thằng Jun cũng lớn lớn rồi, nếu không tôi...
- “Jun! Đấy là rượu, không phải coca!!”
==”
Đến cả thằng Jun lớn to đầu rồi vẫn nghịch. Cũng học lớp một rồi chứ còn bé bỏng gì đâu mà nghịch thế! Định song kiếm hợp bích với con Cún tổng tấn công tôi hả? Oh God, xin hai thánh tha cho con T_T
- “Đấy cậu thấy chưa? Tôi không thể đi được đâu.”
- “Vậy mấy giờ dì cậu về?”
- “Chiều.”
- “Được, tôi sẽ chờ.”
- “Không được, cậu về nhà mà chờ. Oái, lọ mứt dâu của tôi...”
“Choang!”
T_T
- “JUN!! CÚN!! HAI ĐỨA ÚP MẶT VÀO TƯỜNG CHO CHỊ!! >- “... “
- “... Oeeeee... u hu hu hu...”
- “... Này, này, ai làm gì mà khóc?... Thôi thôi, chị xin lỗi, chị không mắng nữa. Chị xin lỗi...”
- “U hu hu hu...”
- “... Thôi mà...”
- “... Có thôi ngay không thì bảo?!! NÍN!!”
- “Cậu làm gì thế, có biết dỗ trẻ con không đấy hả?”
- “Tôi biết dỗ thì nó đã chẳng khóc ==”
- “Dỗ đứa trẻ con mà cũng không biết. Hừ, tôi cũng không biết ==”
- “Thế giờ làm sao đây?”
- “Thôi được rồi để tôi thử, nó tên Cún phải không?”
- “Ừ.”
- “Cún à, đừng khóc nữa, anh cho Cún kẹo này.”
- “Hu hu hu...”
- “Thôi thôi, anh cho Cún bim bim nhé?”
- “Hu hu hu...”
- “Ấy ấy đừng khóc, thế Cún thích gì anh mua cho Cún?”
- “Hu hu hu...”
- “Trời ơi khóc gì mà dai vậy? Thôi được rồi, để anh kể chuyện cho Cún nghe nhá, Cún thích nghe truyện gì?”
- “Truyện... hức... hoàng tử... công chúa...”
- “? Ê, chuyện hoàng tử công chúa... là chuyện gì thế? Tôi chưa nghe bao giờ.”
- “Sao tôi biết được chứ, hỏi nó ý.”
- “Hu hu hu...”
- “Thôi thôi được rồi, anh kể đây. Chuyện hoàng tử công chúa nhé!” - Hoàng Minh bế Cún ngồi lên lòng, bắt đầu kể chuyện. Hắn còn không biết đây là chuyện gì thì kể thế nào?
- “Ngày xửa ngày xưa, xưa ơi là xưa, ở một vương quốc to ơi là to, có một nàng công chúa xinh ơi là xinh, và một chàng hoàng tử đẹp trai ơi là đẹp trai... Hay không?”
- “Hay.”
==”
- “Ờ, vậy anh kể tiếp nhé ^^ một ngày nọ, nàng công chúa gặp hoàng tử trong một... trong một... cái nhà. À không, trong một tòa lâu đài đẹp nhất thế giới. Hoàng tử rủ công chúa cưới nhau. Thế là họ tổ chức một đám cưới linh đình rồi trở thành vợ chồng... Hay chứ?”
- “Hay!”
_
- “Nhưng rồi một hôm, có một con hổ mò vào cung điện bắt cóc nàng công chúa vào rừng. Hoàng tử liền lên đường đi giải cứu công chúa.”
- “Hoàng tử đánh chết con hổ đúng không anh?”
- “Hả?... Ừ đúng rồi, đánh chết con hổ và giải cứu công chúa. Sau đó họ trở về tòa lâu đài và sống hạnh phúc bên nhau. Hết rồi.”
- “Hay quá!! ^^”
=”=
Đây... cũng gọi là truyện hả? Hoàng Minh kể chuyện chán vậy mà cũng được khen, đúng là cái đồ trẻ con chẳng biết gì. Xí!
- “Anh Minh, cho Cún đi tè!”
Mặt cá sấu biến dạng, xanh lét, xong trắng bệch, xong đỏ lừ. Hắn có triển vọng làm tắc kè đấy.
- “An, cậu cho nó đi đi.”
- “Nó bảo cậu chứ có bảo tôi đâu.”
- “Thôi cậu làm đi.”
- “Làm thế nào?”
- “Sao tôi biết được!”
- “Cậu chả bảo cái gì cậu cũng biết cơ mà?”
- “Nhưng mà... nhưng mà... nó là con gái mà!!”
- “Thì sao?”
- “Thì tôi là con trai, làm sao tôi đưa nó đi tè được. Cậu không có khái niệm về giới tính à?”
- “Ờ ha. Thôi vào đây nào Cún.”
Hóa ra là cá sấu xấu hổ ạ. Không ngờ một tên lúc nào cũng dương dương tự đắc rằng mình cái gì cũng biết, lại không cho trẻ con đi tè được. Ha ha, chết chưa, mất thể diện chưa, cứ kiêu ngạo lắm vào!
Đưa Cún đi giải quyết đại sự xong, ra ngoài đã thấy thằng Jun tí tởn ngồi vẽ với Hoàng Minh rồi. Thế sao tôi bảo vẽ cho nó xem mà nó không chịu, không khéo nó kết Hoàng Minh rồi cũng nên. Nguy hiểm quá, phải ngăn chặn ngay!
- “Cậu còn ở đây làm gì? Chiều mới đi thực tế cơ mà.”
- “Cậu không thấy hai đứa trẻ này cần tôi à?”
- “Chúng nó thì cần gì cậu? Về đi!”
- “Được, vậy tôi về. Jun, Cún, anh Minh về đây, ở nhà chơi với nhau nhá. Bye bye!”
- “... Uuuu oa oa oa oa... Không chịu đâu, Cún thích chơi với anh Minh cơ!!”
- “Chị An bảo anh Minh ở lại đi, Jun thích vẽ với anh Minh, đi mà, chị!!”
- “Thôi ngoan nào, anh về nhé.”
- “Không!! Không cho anh Minh về đâu. Cún khóa cửa rồi, anh Minh không về được. Anh Minh phải ở đây chơi với Cún cơ!!”
- “Cún, Jun! Chúng mày... chúng mày phản chị à?”
- “Cậu thấy đấy, tôi cũng muốn về lắm, nhưng không về nổi đây này. Vậy làm thế nào bây giờ nhỉ?”
- “Cậu... Hừ! Coi như nể mặt hai đứa này, tôi mới cho cậu ở lại đấy.”
- “Thế cơ à? Vậy thôi tôi không dám đắc tội với cậu đâu. Tôi về đây.”
- “Không, chị An bảo anh Minh ở lại cơ!!”
- “Anh không được về, Jun không cho anh về, Cún không cho anh về, chị An không cho anh về, mẹ Jun cũng không cho anh về, anh không được về.”
- “JUN!! CÚN!! >- “Không biết đâu, bắt đền chị An, anh Minh về rồi.”
- “Hu hu hu.....”
- “Ây trời ơi!! Hai cái đứa này, có nín đi không thì bảo?!!”
- “Hu hu hu.....”
- “Thôi được rồi... CHỜ ĐÃ!”
- “Gì vậy? Dặn dò gì tôi à? Yên tâm chiều tôi sẽ đến đúng giờ.”
- “Không phải... Ý tôi là... cậu... Tôi cho phép, cậu cứ ở lại đây đi.”
- “Nhưng có vẻ cậu không muốn lắm mà?”
- “À... Ý tôi là... cậu có thể ở lại đây được không? Cậu ở lại đi, nhé?”
==” tôi ghét phải nói bằng cái giọng này!
- “Ờ, nếu đã nài nỉ như thế thì tôi đành phải ở lại vậy.”
- “Ye, anh Minh ở đây chơi với mình rồi ^^”
Đấy đấy, bệnh kiêu ngạo lại tái phát rồi đấy. “Đành phải” cái nỗi gì, tôi mà không cho phép thì cậu dám ở lại cơ! Đồ cá sấu kiêu ngạo, đồ chết dẫm, đồ @#%&*^&@#^$...
- “Giờ ăn đến rồi giờ ăn đến rồi, ai không ăn cơm anh Minh sẽ không kể chuyện cho nghe nhé.”
- “Em ăn cơm.”
- “Cả em nữa.”
- “Nào, phải ăn cả rau cả thịt nhé. Cún có thích tóc dài không? Muốn tóc dài phải ăn nhiều rau, tóc mới dài như rau.”
- “Em ăn rau ^^”
- “Nhai hết chưa nhỉ? A...”
- “Hết rồi.”
0_o
Tôi phải cấp chứng chỉ bảo mẫu siêu cấp cho cá sấu mới được. Hắn dỗ ngon dỗ ngọt trẻ con kiểu gì mà chúng nó cứ răm rắp nghe lời, chẳng phải tốn nhiều công sức quát mắng như tôi. Hầy, lâu lắm rồi không ăn đồ ăn của hắn nấu, vẫn ngon như ngày nào. Vừa biết nấu ăn, vừa biết trông trẻ, hắn có tiềm năng làm mẹ hiền vợ đảm dâu ngoan đấy, chẳng bù cho tôi ==”
- “Bọn trẻ con tuy nghịch, nhưng mà dễ thương nhỉ?” - cá sấu nói với tôi câu đầu tiên trong cả bữa ăn.
- “Ừ.”
- “Nhìn thằng Jun ngủ buồn cười chưa kìa, mồm cứ há ra. Ha ha...”
- “Ừ.”
- “Cả cái Cún nữa, nằm vắt vẻo trông như khỉ ý.”
- “Ừ.”
- “NÀY! Cậu không tìm được câu trả lời nào có hai chứ trở lên à?”
- “Ừ. À... tôi...”
- “Thôi khỏi tìm, đầu óc cậu cứ treo lên tận đâu ý. Chắc tại dạo này không được nói chuyện với tôi nên đầu óc ngu muội đi đúng không?”
- “Cậu... >- “Có chút phản ứng rồi đấy. Bây giờ thì nói đi, tại sao thời gian qua cậu cứ bơ tôi thế? Cậu muốn chết à?”
- “Tôi... Oái, bỏ tôi ra, cậu làm gì đấy?”
- “Cậu bao nhiêu tuổi rồi mà còn không biết tôi đang làm gì? Tôi đang ôm cậu đấy, hiểu không?”
- “Bỏ ra!! Jun với Cún còn đang nằm đây.”
- “Cậu ngại à? ^^ Hai đứa ngủ rồi mà.”
- “Cậu bỏ ngay ra. Nhanh!!”
- “Không bỏ thì sao, ờ?”
Tôi bị điên rồi khi lại chảy nước mắt vào lúc này. Ừ thì tôi bị điên thật mà, lúc nào tôi chả điên, quên mất. Ai bảo tôi lại khóc đấy? Đã bảo tôi chỉ chảy nước mắt thôi mà, tôi không khóc. Có dở hơi đâu mà khóc!
- “Cậu xúc động thế cơ à?”
- “Cậu nói linh tinh gì thế? Bỏ tôi ra mau.”
- “Không thì tại sao lại khóc?”
- “TÔI KHÔNG KHÓC!! CẬU THẤY TÔI KHÓC HỒI NÀO À? CÓ GÌ ĐÂU MÀ PHẢI KHÓC???”
- Suỵt, nói nhỏ thôi, hai đứa đang ngủ mà. Không khóc thì sao lại chảy nước mắt, ướt hết vai tôi rồi.”
- “Là vì... là vì... vì bụi bay vào mắt ==”
- “Vậy hả? Thế sao người cậu cứ run lên vậy?”
- “Là vì... là vì... lạnh quá, tôi bị lạnh, hôm nay trời lạnh thật đấy!”
- “=.= hôm nay 30 độ mà.”
- “Ơ... ai biết được. 30 độ là lạnh rồi. Mà cậu hỏi nhiều thế nhỉ? Bỏ tôi ra đi.”
- “Nếu lạnh vậy tôi sẽ ôm chặt hơn cho cậu đỡ lạnh ^^”
- “Thôi khỏi, tôi lại nóng rồi ==”
- “Nửa năm rồi...”
- “Hả?”
- “Nửa năm rồi tôi không nói chuyện với cậu, không cười với cậu, không ôm cậu...”
- “...”
- “Nói đi, tại sao lại làm thế? Đừng ngang ngạnh nữa, nói đi, tôi sẽ nghe mà.” - cá sấu vừa hỏi vừa vuốt vuốt tóc tôi. Ghê quá, cảnh này giống mấy bộ phim Hàn Quốc tôi hay xem, sến kinh khủng. Thế nhưng tôi không được hoảng sợ, phải giữ khuôn mặt lạnh lùng để ra oai.
- “Chẳng có gì cả.”
- “Nói dối.”
- “Dối hay không chẳng liên quan đến cậu, dì tôi sắp về rồi đấy.”
- “Đừng lấy dì Huệ ra dọa tôi. Thôi được rồi, nếu cậu đã không muốn nói thì thôi, tôi không ép.”
Hoàng Minh buông tôi ra. Hầy, mọi người cũng biết tôi bị dở hơi rồi đúng không? Lúc người ta ôm thì dãy dụa đòi bỏ ra, đến lúc bỏ ra thật thì lại nghĩ biết thế lúc nãy mình không dãy nữa ==” E hèm, nếu bạn đang suy nghĩ không trong sáng thì thôi ngay đi nhé, tôi không phải là loại người đấy đâu.
- “Nhìn hai đứa ngủ ngon lành mà vui. Nếu có con, cậu thích con gái hay trai?”
- “Trai. Con gái nhõng nhẽo lắm, tôi không thích.”
- “Ây, tôi lại thích con gái hơn. Vậy chúng mình sẽ sinh cả gái lẫn trai nhé ^^”
- “Ừ. Hả? CẬU NÓI CÁI GÌ >- “Cậu vừa bảo ừ rồi đấy, đừng có chối.”
- “Ai thèm có con với cậu? Tôi nói sẽ cưới cậu lúc nào à?”
- “Hầy, cậu lại chối bay rồi đấy, biết thế lúc nãy tôi ghi âm vào.”
- “Cậu... Tôi đi ngủ đây. Cậu ở đây mà trông hai đứa này. Hừ!”
- “Nhớ khóa cửa phòng vào nhé, nếu không muốn có con.”
- “HOÀNG MINH!! CẬU IM ĐI!!”
>”<
Tôi điên lên mất. Sao trên đời lại có loại người như hắn nhỉ?
Hừ, cá sấu, tôi và cậu không thể nào thành vợ chồng được đâu, không thể nào! Cậu xấu tính như thế làm sao tôi chịu được.
Với cả... tôi càng không thể làm con dâu của ông ta...
nt-famXbThp�?�Thôi tớ buồn ngủ quá, tớ đi ngủ đây. Ngủ ngon nhá ^^”
Tắt máy, tắt nguồn luôn. Duy mà biết những chuyện vừa rồi thể nào cũng hội đồng mắng tôi một trận, can không cho tôi làm nữa. Tốt hơn hết là cậu ấy không nên biết.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiểu Thư Cappuccino
Jin
Tiểu Thư Cappuccino - Jin
https://isach.info/story.php?story=tieu_thu_cappuccino__jin