Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nàng Phóng Viên Siêu Quậy
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 13: ĐốI MặT (2)
Gần như cả lớp (trừ nó, Windy và sáu thằng con trai) lao như thiêu thân tới chỗ Albert, chen lấn để được chạm vào thần tượng của mình. Bây giờ lớp y hệt một cái chợ vỡ, nhốn nháo, loạn xạ không thể tả. Nhân vật trung tâm - Albert - biết là sẽ bị kẹt giữa đám "ruồi" này, vô vọng, chỉ biết đưa ánh mắt cầu cứu tới cô giáo, người anh ta cứ bị xô hết bên này tới bên nọ, suýt nữa ngã nhào ra đất, bị fan bám nhách tả tơi. Tội nghiệp, Albert không dám phản kháng gì (hay nói nặng hơn tẹo là không thể làm gì), anh ta phải bảo vệ hình tượng thân thiện của mình nữa chứ. Vả lại, Albert là một người vô cùng tôn trọng phái nữ, cư nhiên sẽ không dám làm gì gây tổn thương tới họ, dù chỉ là cái móng tay. Một chàng trai hiếm có đó chứ!
...
"Cái quái gì?" nó nhíu mày mở mắt, đập ngay vào là cảnh khiến nó cực - kì - ghét, cái cảnh "hỗn tạp" của sự chú ý. Quá ồn ào, nhức đầu! Mất luôn cả giấc ngủ "ngàn vàng" của nó nữa chứ. Mấy người đó định tạo phản, dám gây ầm ĩ ở đây? Liếc mắt sang Windy, nó khẽ hất đầu sang đám đông đó ra hiệu cho cô nàng.
Đương nhiên Windy hiểu, nó đang muốn cô làm điều gì. Nhưng Windy giả ngu, ngó lơ ra chỗ khác. Hứ, cô thù dai lắm nha! Ai kêu từ sáng tới giờ nó "đàn áp" tinh thần cô thê thảm tới mức nào. Muốn cô dẹp loạn, đợi thế kỉ sau đi!
Đám nữ sinh càng được nước làm tới, vây chặt lấy Albert như sam. Căn bản, lời nói yếu ớt của cô giáo hoàn toàn vô tác dụng lúc này. Windy khoái chí quan sát gương mặt ngày một tối sầm của nó...
Nhưng, cô nàng này quên mất điều gì đó thì phải...
Windy đang vui vẻ, bỗng dưng cảm thấy có luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, khiến cả người cô phút chốc cứng đờ lại.
Thôi chết rồi!
Mồ hôi không biết từ đâu túa ra, mặc dù bây giờ đã là giữa đông. Windy ớn người, lia nhanh mắt tới đám đông rồi di chuyển sang gương mặt đã chuyển sang đen ngòm của nó, vội vã thay đổi quyết định.
Thôi, coi như là Windy này làm người tốt một lần đi! Vừa giúp được nó, vừa giúp mình và cái "đống" kia thoát khỏi trận lôi đình của nó (nói đại là sợ bị nó cho ăn chưởng đi, bày đặt người tốt)
- O...k, ta... dẹp... dẹp giúp... mi_ Windy lắp bắp, sau đó hét tướng_ DỪNG HẾT LẠI! VỀ CHỖ NGỒI CỦA MÌNH NGAY LẬP TỨC!!! MẤY NGƯỜI ỒN HẾT CHỊU NỔI RỒI!
Cả lũ không hẹn mà đồng loạt quay sang Windy. Mấy đứa con gái mắt xanh mỏ đỏ nhìn bằng ánh mắt căm thù như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy. Ai biểu tự dưng Windy phá đi hứng của bọn đó chứ! Albert và cô giáo thì vô cùng biết ơn, cảm kích tới Windy đã mở lời giúp.
Một con nhỏ chanh chua gan to lớn mật đứng ra quát Windy, giọng điệu tới kinh tởm:
- Con kia, ngày thường đừng nghĩ tao không đụng tới mày mà mày được thế làm càn ở đây nhá! Mày tưởng dựa vào cái gia thế nhà mày và anh Key là mày một bước lên tận trời coi thường tất cả đâu! Con nhỏ lẳng lơ, mày định bắt cá hai tay với anh Key và anh Albert sao? Tự biết thân biết phận đi!
Con nhỏ mắt xanh mỏ đỏ này ghê gớm thật. Dám đụng tới Windy, hậu quả không hề nhỏ.
Albert chẳng ngạc nhiên gì với những tình huống này. Anh ta từng chứng kiến khá nhiều cảnh này trước mặt mình rồi (vô tâm). Điều khiến Albert thấy lạ là, Windy không hề xuất hiện sự tức giận nào, chỉ duy hàng lông mày hơi cau lại lúc đầu rồi dãn ra ngay, đôi môi xuất hiện nụ cười ngọt ngào đầy ẩn ý, hình như có chút nguy hiểm.
"Muốn gặp Diêm Vương, báo tôi một tiếng, không cần tốn lời vậy đâu" Một giọng nói đầy tử khí thoảng qua, phả hơi lạnh vào tai con nhỏ chanh chua đó, khiến mặt cô ta xám ngoét lại. Chớp mắt, cả thân hình cô ta đổ rạp xuống đất. Một con dao sắc lẹm cứa rất sâu vào hai bắp chân cô ta, máu tanh nồng nặc như lũ chảy ra.
Đôi chân cô ta coi như bị phế.
Sau một khoảng thời gian bất động, cả lớp mới nhận ra điều gì, khiếp sợ, mắt trợn tròn. Trừ Windy ra, có vẻ cô đã biết trước. Tác giả vụ này không ai khác chính là nó. Nó đã về lại chỗ ngồi từ bao giờ, tay vẫn cầm con dao dính máu ve vẩy. Đôi môi nó khẽ mở vẻ hài lòng, khuôn mặt không hề biến sắc. Ba giây! Ba giây để phế một đôi chân. Thật thần tốc!
Windy mỉm cười, khá hài lòng với kết quả này. Quả nhiên là nó, Black Moon, so tốc độ hiếm ai bì kịp.
Mọi người hay thắc mắc, vì sao lại là nó ra tay xử mà không phải Windy. Nói ra cũng ít người tin, đơn giản chỉ vì nó ghét những ai dám đụng chạm tới bạn nó, đặc biệt là Windy. Thứ hai, không muốn cô bạn mình phải ra tay với cái loại "bẩn thỉu" nên nhất định nó phải động thủ trước... Và cũng vì, Windy yếu hơn, bảo vệ là lẽ đương nhiên (Windy yếu cũng thừa sức khử mấy trăm người như nhỏ kia).
Con nhỏ chanh chua kêu gào trời đất vì quá đau, nước mắt đầm đìa. Cảm giác bị cắt thớ thịt của mình, không đau sao được. Bức quá hoá liều, con nhỏ vừa thét vừa chửi rủa nó. Nó khẽ nhíu mày, con nhỏ này ăn gan hùm rồi. Bàn tay đang đung đưa con dao bỗng dừng hẳn. Hành động đó khiến cả đám bất động, khẽ nuốt nước bọt. Gì nữa đây...
Khoé môi nó hơi run rẩy. Thật sự, lúc này nó rất muốn cười. Có cần thiết phải quan sát từng chi tiết nhỏ nhặt rồi lo sợ rằng nó sẽ khử con nhỏ đó sau mấy giây nữa không... Lo hão... Yên tâm là nó chưa từng giết người đâu... Chỉ cho sống không bằng chết thôi...
Sự kiềm chế của nó rất tốt nên vẻ mặt đó cũng chỉ xuất hiện thoáng qua... Có điều, nó dằn mình hơi quá nên người ngoài nhìn vào cảm thấy nó đang tức giận hơn. Theo phản xạ, họ lại cứng đờ sống lưng, tinh thần cầu nguyện cho con nhỏ chanh chua kia được siêu thoát...
Cô ta hãi quá lăn ra ngất xỉu. Mất hứng chơi đùa, nó phi con dao về phía cô ta, nhưng may sao mũi dao lại cắm phập xuống nền nhà lạnh lẽo... Lưỡi dao cứa nhẹ vào cổ, màu đỏ thẫm của máu lại nhẹ nhàng chảy ra... Chỉ cần thêm một mi li mét nữa thôi... Tính mạng cô ta chắc chắn không thể đảm bảo.
- Windy, cô ta nên được đưa vào "nhà chơi" chút chứ nhỉ?_ nó thản nhiên nói, giọng đầy tử khí.
Nhà chơi...
Windy khẽ cảm thán. Ok, do cô cả nên khiến nó cáu tới vậy. Vào "nhà chơi", liệu có quá đáng quá...?
Nơi đó không hề đơn giản chút nào. Nơi tập trung ba mươi sáu kiểu hành hạ độc nhất thế giới, do chính tay nó thiết kế, chẳng hạn như treo ngược "nạn nhân" lên xà bằng... một sợi dây thừng dài, nhỏ chỉ bằng chiếc đũa, dưới rắc than đỏ, sau đó kéo dây thừng sát sạt mặt lớp than, rồi lại kéo lên nhanh. Dây thừng nhỏ dễ đứt... Ha ha, thử tưởng tượng xem... Tất nhiên, nếu đứt thật, tên đó vẫn sống vì sẽ có một cơ chế mở sàn nhà ra, "nạn nhân" rơi xuống một thùng lớn toàn... nước đá.
Trần Ngọc Bảo Hân quả là một người không nên đụng tới.
- Hơi... Quá thì phải Hân Hân_ Windy méo mặt.
- Dám lớn mật chửi ta, chỉ có thừa sống thiếu chết!_ nó lạnh lùng trả lời, quay về đúng chất Black Moon, không còn giả vờ như lúc nãy nữa.
Albert dưới danh nghĩa một nam tử luôn bảo vệ phái đẹp trên mọi hoàn cảnh cũng lên tiếng can ngăn:
- Bạn... Hân Hân gì đó này, dù thế nào thì cô ấy cũng là con gái, bạn nên bỏ qua...
- Michael, hi vọng anh làm đúng chức trách của mình.
Nó thẳng thừng cắt ngang, đồng thời gọi một cái tên không biết của ai khiến mọi người ngây ra khó hiểu.
Michael là ai? Sao nó lại...
Sắc mặt Albert đột nhiên chuyển sang trắng bệch.
- Cô... Là ai?
Nó khẽ nhếch môi, nhàn nhạt trả lời:
- Trần Ngọc Bảo Hân.
- Tôi không hỏi cái đó!_ Albert gắt_ Mà khoan đã... Trần... Ngọc... Bảo... Hân?
Albert chợt nhớ ra gì đó, gương mặt đầy sửng sốt, nhất thời bị nó làm cho không nói nên lời. Trời, đó là đối tượng mà cha mình nói...
Nó chẳng quan tâm giờ tên này như thế nào, chỉ tập trung vào chuyện chính. Đôi mắt tím xinh đẹp qua lớp kính cận lướt qua màn hình của chiếc iphone, đôi môi không tự chủ nhếch lên lần nữa, rất khó phát hiện ra.
- Để sau. Gặp tại Bar Night, 10 giờ.
Ngắn gọn, dễ hiểu, đầy đủ thời gian địa điểm, đúng phong cách của nó.
Albert, à bây giờ nên gọi Michael, sau một hồi định thần cũng gật đầu đồng ý. Bar Night ở đâu nhỉ, lát phải đi tìm mới được.
Hai con người nói chuyện khó hiểu, chẳng đâu vào đâu, khiến Windy và cả lớp như tượng phỗng, ngu ngơ chả hiểu gì. Đứa nào cũng mang dấu hỏi chấm to tướng, ngay cả lúc trống hết tiết một vang lên mà vẫn chung thuỷ một tư thế cũ...
...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nàng Phóng Viên Siêu Quậy
Nhung_kut3_tiara
Nàng Phóng Viên Siêu Quậy - Nhung_kut3_tiara
https://isach.info/story.php?story=nang_phong_vien_sieu_quay__nhung_kut3_tiara