Chương 42 - Người Gửi: Robert.Monkman@navy.Mil Ngày: Thứ Hai, 1 Tháng 12, 17:34 Người Nhận: B.Haster@ucsd.Edu
ề tài: Poker
Beth yêu dấu,
Anh phải thú thật là anh vẫn còn rối bời vì chuyện xảy ra cho Poker. Một giây trước đó, hắn còn ngay ở bên phải của anh; một giây sau, chiếc 18 của hắn đã lao đầu xuống trong biển lửa.
Anh cũng không thể hiểu nổi chuyện xảy ra như thế nào nữa. Hắn là một phi công rất tài giỏi. Một phi công xuất sắc. Cho dù anh có tự khoe khoang như thế nào đi nữa, hắn vẫn giỏi hơn anh nhiều. Nhưng bây giờ hắn đã chết, mà không hiểu sao anh vẫn còn sống.
Ước gì anh có thể thu lại những gì ngu xuẩn anh đã nói với hắn. Tên của hắn viết tắt là O.W. và anh thường nói với mọi người rằng hai chữ ấy là viết tắt cho Orville Wright (người dịch: một trong hai anh em nhà Wright đã chế tạo thành công chiếc máy bay đầu tiên). Anh chỉ biết chế giễu hắn là cổ lổ xỉ và đã đến lúc hắn nên trình diện ở viện dưỡng lão, để dành chỗ cho những phi công thật sự.
Poker là một thằng thật tốt. Một sĩ quan tốt và một người tốt. Hắn để ý đến thủ hạ. Hắn giúp đỡ anh, dìu dắt anh và giúp anh tránh khỏi rắc rối. Anh đã chẳng bao giờ lấy được bằng hạ cánh ban đêm nếu không có hắn giúp đỡ.
Mà anh thì tạ ơn hắn như thế nào chứ? Anh ngồi ì ra như một thằng ngu trong khi bọn Trung quốc khốn nạn ấy bắn hắn rơi khỏi bầu trời. Bây giờ hắn đã ra đi rồi và anh sẽ không bao giờ có thể nói cho hắn biết hắn quan trọng với anh như thế nào nữa.
Anh xin lỗi. Anh biết là anh cứ nói đi nói lại hoài về chuyện này, nhưng mà nó làm anh ray rức quá. Mọi người đối xử với anh như anh là một tay cừ khôi lắm, bởi vì anh đã bắn hạ hai chiếc J-15 và bắn tóe cứt một chiếc khác. Nhưng mà nếu anh thật cừ khôi thì anh ở nơi nào khi mà Poker cần đến anh chứ?
Anh đã tiếp tục bay tuần tiễu, nhưng anh không chắc anh nên bay. Phi công tiêm kích gì mà lại để cho chỉ huy của mình bị bắn rơi chứ? Lỡ chuyện ấy lại xảy ra nữa thì sao? Lỡ mạng anh xúi quẩy và ai bay với anh sẽ gặp họa thì sao?
Anh không biết, Beth à. Anh không còn biết gì nữa cả. Ước gì anh có thể nói chuyện với em lúc này. Ước gì anh có thể nghe được tiếng nói của em và bàn chuyện với em cho đến khi mọi thứ bắt đầu mạch lạc hơn cho anh.
Ước gì…
Khoan đã. Còi báo động đang hú lên kìa. Anh phải chạy đến vị trí tác chiến ngay bây giờ.
Yêu em!
Anh sẽ viết thêm,
Rob
Thiếu Úy Robert J. Monkman
VFA-228 Marauders
USS Midway (CVN-82)
Lưỡi Kiếm Của Thần Shiva Lưỡi Kiếm Của Thần Shiva - Jeff Edwards Lưỡi Kiếm Của Thần Shiva