Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dị Giới Quân Đội
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 44
D
ị Giới Quân Đội
Tác giả: Lý Bố Y
Quyển thứ hai
Chương 44: Kinh Lôi Bắc Hành
Dịch: Cả Ngố
Nguồn: Sưu tầm
Sau khi rời khỏi Tinh Linh sâm lâm, Kinh Lôi một mình đi về phía bắc.
Lúc ấy Hỏa Vụ vụng trộm tới bên cạnh Kinh Lôi, ghé vào lỗ tai hắn lén lút nói vài câu, thấy Kinh Lôi gật đầu không ngừng.
Thực hiển nhiên, thanh niên đơn thuần này lừa dễ hơn so với Lưu Vân nhiều lắm.
Rồi sau đó, Kinh Lôi đưa ra ý kiến với Lưu Vân muốn đi lịch lãm một mình một ít ngày.
- Đệ muốn đi đâu?
Nghĩ tới phân phó của Viêm Thiên, Lưu Vân có chút lo lắng.
- Đệ muốn đi truy tìm lực lượng trong truyền thuyết.
Kinh Lôi nhìn phương xa, trong mắt hừng hực ngọn lửa thiêu đốt, đó chính là khát vọng lực lượng tuyệt đối.
- Đệ phải còn sống trở về, nhị đệ, nhớ kỹ lời ta nói, vĩnh viễn không từ bỏ, không thể từ bỏ!
Vì vẻ mặt của Kinh Lôi, nhớ tới chuyện phát sinh ở trên người hắn, Lưu vân dặn dò nói.
Tuy rằng Kinh Lôi đi, có thể gặp phải nguy hiểm nhưng Lưu Vân không muốn ngăn cản. Nam nhi chí ở bốn phương, ân oán phân minh, Kinh Lôi nếu không thể từ bỏ được tâm ma, cả đời đều không thể có đột phá trên con được võ đạo.
“ Góc tường bị đào, là chuyện cực kỳ đáng buồn. Nếu không thể rửa sạch sỉ nhục này uổng là nam nhân”
Lưu Vân thầm nghĩ.
Cái gọi là nữ nhân thay lòng đổi dại bởi vì không hề yêu ngươi, hoặc là không hợp nhau, sau khi chia tay vẫn nói chúc phúc cho nhau, là Lưu Vân cực kỳ khinh bỉ. Hắn xem ra, lúc trước nàng yêu ngươi, sau lại bỏ ngươi, chỉ có thể nói ra một sự việc duy nhất: ngươi không đủ mạnh, không đủ ưu tú!
Nữ nhân, vĩnh viễn yêu chính là nam nhân cường đại, bởi vì hắn có thể che chở cho nàng, vì nàng mà che cả bầu trời. Ngươi có thể trông cậy vào một người dẫn chương trình, hay yêu một tên khất cái? Vớ vẩn.
Nhìn đám người Lưu Vân rời xa, Kinh Lôi xoay người dứt khoát đi theo hướng bắc.
“ Sắc Vi, nếu ta có thể sống trở về, nàng có tới xem Kinh Lôi ta là người như thế nào không!”
…………..
Trở về ma thú sâm lâm cùng nhóm đệ tử hội hợp, ba tháng huấn luyện sinh tồn đã sắp kết thúc.
Lôi Lạc cáo từ Lưu Vân, Thế Viêm cũng muốn trở về cùng Lôi Lạc, sau đó phản hồi đế đô, nhưng bị Lưu Vân khuyên can.
- Đi đế đô, con đường này rất hung hiểm. Ngươi không thể quay về.
Lưu Vân nói.
- Nhưng ta ở bên ngoài cũng không phải là biện pháp.
Thế Viêm bình tĩnh nói.
- Ta biết bọn họ sẽ không bỏ qua ta, ta có thể hướng quân trong thành xin giúp đỡ.
- Lúc này, ngươi có biết ai là địch ai là bạn không? thân phận hoàng tử càng nhiều người biết càng thêm nguy hiểm.
Lưu Vân lạnh nhạt nói.
- Ngươi đã biết?
Thế Viêm kinh ngạc hỏi.
- Ta không phải có ý giấu diếm, nhưng là nói ra sẽ làm liên lụy tới các ngươi.
- Tên là Thế Viêm, có thể làm cho người có lực lượng cường đại ám sát, trừ hoàng tử ra, còn có thể có ai?
Lưu Vân cười khổ nói:
- Dù sao ta cũng lớn lên và sinh sống một thời gian ở đế đô.
- Lúc trước ở đế đô chỉ nghe ác danh của ngươi, lại không hề nghĩ tới gặp mặt thế nhưng ngươi lại cứu ta.
Thế Viêm yên lặng nhìn Lưu Vân, lại quay đầu nhìn lại mọi người đằng sai, dường như có chút không tin được người này lại là Khải Đức Lưu Vân.
- Ngươi biến hóa quá lớn.
- Làm người hai lần ai sẽ không thay đổi đây?
Lưu Vân thản nhiên nhìn Thế Viêm nói.
Thế Viêm trầm mặc.
Hai năm qua du lịch khắp nơi trên đế quốc, hắn đã không còn là hoàng tử cao cao tại thượng nữa. Hắn thấy được cuộc sống thống khổ của dân chúng, quý tộc dâm xa, đã trải qua chiến đấu thảm thiết, tử vong tàn khốc, cũng cảm nhận được hơi ấm của thế gian. Hành động của cô gái Tinh Linh Hiểu Hiểu, trong mắt hắn còn lớn hơn tất cả những khen tặng của quý tộc.
- Theo ta trở về, ta sẽ nghĩ cách liên lạc với đế đô.
Lưu Vân nói.
- Ngươi không sợ bị liên lụy?
- Sợ, nói thật ra, sợ muốn chết đi.
Lưu Vân nhún vai.
- Vậy sao ngươi còn muốn nhúng tay vào việc này?
- Ngươi cảm thấy gì, người thao túng màn độc thủ này là ai?
Lưu Vân không trả lời mà hỏi ngược lại.
- Có thể là địch nhân của đế quốc. Đám Huyết Y nhân này, ta chưa từng nghe thấy ở đế quốc.
Thế Viêm trong lòng cũng hoang mang, hắn không biết ai đã muốn đưa hắn vào chỗ chết.
- Ừ. Huyết Y nhân có thể là tới từ địch quốc. Ta hỏi chính là độc thủ là ai?
- Đương nhiên là người của địch quốc!
Thế Viêm không hề nghĩ ngợi thốt ra
“ Tiểu tử ngươi vẫn là trẻ người non dạ mà!”
Trong lòng âm thầm cười Lưu Vân vẫn tiếp tục dẫn hướng cho hắn.
- Ngươi chết, đối với ai có lợi nhất?
Thế Viêm nghe vậy sắc mặt đại biến.
- Ngươi nói là ở đằng kia!
Thế Viêm giơ tay lên đầu chỉ về phía đế đô.
- Ngươi nói ta không nói
Lưu Vân cười tà tà nói:
- Cho nên giúp ngươi chính là giúp cho Khải Đức gia tộc.
Thế Viêm vẫn không tin cái ý niệm vừa toát ra trong đầu hắn.
- Không có khả năng, hắn rất thương yêu ta.
- Tranh đấu hoàng quyền làm gì có tồn tại thân tình chứ?
Nhìn Thế Viêm mê mang Lưu Vân lắc đầu, cười khổ mà nói:
- Cứu ngươi, là bởi vì sợ sư tử hống của cha ta.
Trong tranh đấu hoàng quyền từ trước tới nay Thế Viêm mang lại cho hắn cảm giác không tồi, hắn tin tưởng phụ thân Viêm Thiên cũng sẽ có lựa chọn tương tự. Vì gia tộc, Lưu Vân quyết đoán đứng bên hoàng tử Thế Viêm.
Về phần nguy hiểm có thể đối mặt trong tương lai, hắn hoàn toàn không để trong lòng.
“ Ta là người trong truyền thuyết còn sợ chút phiền toái đó sao?”
…………..
Phiên Thập Lục ở trong Ma Thú sâm lâm mất tích ly kỳ cùng với Huyết Y nhân bị giết, làm cho Huyết Sát cực kỳ tức giận, đồng thời cũng ngửi được một tia nguy hiểm. Vì thế hắn quyết định ngưng hẳn kế hoạch ám sát Thế Viêm.
- Hi Lặc đại nhân, hành động ám sát thất bại.
Hưởng thụ mùi máu tanh tưởi cùng tiếng kêu thảm thiết trong thạch thất Huyết Sát thoải mái nói.
- Nga, xem ra thủ hạ của ngươi, cũng không phải dùng được hoàn toàn.
Hi Lặc nghe vậy không khỏi cười nói.
Huyết sát lắc đầu.
- Không phải là người dưới tay ta không dùng được. Thất bại lần này có lẽ bởi vì có Tinh Linh tộc nhúng tay vào, hay có lẽ còn có một lực lượng cường đại khác chúng ta chưa biết tới.
- Phiên Thập Lục cùng huyết y sứ giả có lẽ vô dụng nhưng “ Độc huyết” này là cực kỳ cường đại, chẳng lẽ thật sự là Tinh Linh tộc?
Huyết Sát lẩm bẩm.
- Chuyện này chỉ có thể bỏ qua, chỉ đáng tiếc món tiền kia.
Hi Lặc nghĩ tới 500 vạn không khỏi đau lòng.
- Chờ khi tìm kiếm được Phiên Thập Lục trở về, chúng ta tạm thời không có bất kỳ động tác nào. Giấu kỹ bồi dưỡng lực lượng của chúng ta, 500 vạn là cái gì, tương lai ngươi giàu có nhất thiên hạ!
Trong thạch thất, tiếng cười đắc ý vang vọng.
…………..
- Tới nghỉ ngơi đi, ăn một chút gì đó.
Thủy Linh Nhi bưng một chén đĩa, đem tới cho Phiên Thập Lục, hơn một tháng nay đều là nàng mang thức ăn tới cho hắn.
Cách Phiên Thập Lục không xa, Thủy Hàn tay cầm xích sắt, nhàn nhã nằm phơi nắng.
- Lão Phiên à, nếu không nể mặt tỷ tỷ ta, ta sẽ cho ngươi cả người ăn thức ăn của chó đấy.
Thủy Hàn âm âm cười nói.
Đối địch nhân từ là tàn nhẫn với chính mình, đây là lời Lưu Vân đã dạy Phong Hệ trung đội. Đối với điểm này, Thủy Hàn đã từng trải qua thích khách có thể chấp nhận, nhưng hắn không thể để tỷ tỷ mình khổ sở, cũng ngầm đồng ý với hành vi của Linh nhi.
- Cảm ơn nàng, Thủy cô nương.
Phiên Thập Lục cảm tạ nhìn Thủy Linh Nhi một cái, trong lòng ấm áp.
Phiên Thập Lục mặc dù võ công yếu, nhưng đối địch lại quỷ kế đa đoan, thủ đoạn âm hiểm. Bởi vì điểm này, Huyết Sát mới phái hắn đi ám sát Thế Viêm. Nhưng hắn thật không ngờ chẳng biết tại sao lại thất thủ. Gặp qua vô số trường hợp mưa máu mặt hắn đều không đổi sắc, không ngờ vì một chén cháo của một cô gái mà thay đổi sắc mặt, nói lời cảm tạ.
Hắn cảm thấy mình đã tà ác rồi, nhưng chủ nhân nơi này còn tà ác hơn xa hắn.
Nhìn sợi xích sắt trên cổ của mình Phiên Thập Lục cảm thấy mình so với con chó còn bi thảm hơn. Ít nhất chó còn không bị sống bên cạnh nhà vệ sinh.
- Nhanh ăn đi, thừa lúc vẫn còn nóng, bánh bao không đủ ta lấy thêm cho ngươi nữa.
Thủy Linh Nhi không biết hắn là loại người nào, cũng không biết vì sao Lưu Vân phải tra tấn hắn, chỉ thấy hắn đáng thương hại, thường xuyên đưa một chút thức ăn cho hắn.
Nàng tin tưởng, Lưu Vân làm những chuyện này đều có đạo lý của mình. Nhưng đáy lòng nàng thiện lương, vẫn làm nàng có vài phần thông cảm cho Phiên thập Lục.
Ăn xong mấy món đó, Phiên Thập Lục ngẩng đầu nhìn Thủy Linh Nhi lại ảm đạm xoay người, tiếp tục đi.
“ Ngày ngày như vậy so với chết còn thống khổ hơn, nhưng cũng còn hơn khi trở về làm huyết mà à!”
Nhớ tới đồng bạn mình sau khi nhiệm vụ thất bại, nhớ tới nỗi thống khổ của huyết ma, hắn đột nhiên cảm thấy có thể sống tạm như thế này cũng coi như hạnh phúc rồi.
- Mặc kệ thế nào, còn sống là tốt rồi!
Thủy Linh Nhi nhẹ giọng nói, sau đó thu hồi bát đũa xoay người bỏ đi.
“ Nhưng chủ nhân nơi này sau khi trở về, sẽ biến ta thành dạng gì?”
“ Còn sống là tốt, Thủy cô nương ta còn có thể sao?”
Nhìn bóng dáng của Thủy Linh Nhi, trong mắt Phiên Thập Lục ngấn lệ chớp động.
Nhưng mà Phiên Thập Lục không có thể sống mà đợi Lưu Vân trở về.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dị Giới Quân Đội
Lý Bố Y
Dị Giới Quân Đội - Lý Bố Y
https://isach.info/story.php?story=di_gioi_quan_doi__ly_bo_y