Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quý Nữ Khó Cầu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 43: Ban Thưởng Nhiều Hơn
K
hông có ai biết, nàng đã phải trả giá lớn như thế nào mới đạt được bút pháp dày công tôi luyện như vậy. Kiếp trước, sau khi thoát khỏi tay sơn tặc, nàng đã tự đóng chặt bản thân, suốt ngày tự nhốt mình ở trong Thanh Thu Uyển. Mỗi đêm đều luôn gặp phải những cơn ác mộng liên tiếp, không cách nào ngủ được, cho nên mới đốt đèn dầu, viết chữ vẽ tranh để giết thời gian, tạm thời quên mất những bóng ma kia.
Trên đời nào có nhiều thiên tài như vậy, cũng chỉ là quá quen thuộc mà thôi, cùng một loại tranh chữ, luyện một trăm lần, luyện một ngàn lần, cho dù hỏng cũng có tới bảy phần thành công. dVì vậy mặc dù kiếp trước thư pháp của nàng chỉ thuộc loại thường thường, nhưng trải qua nhiều đêm khó ngủ như vậy, cũng liền đạt được cách vẽ phóng khoáng ngang tàng như hôm nay.
Bờ môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua xót, người đời từ trước tới nay chỉ nhìn vào cảnh tượng náo nhiệt của người trước mắt, đâu hiểu được máu và nước mắt ở trong đó.
Chàng trai trẻ tuổi anh tuấn bình tĩnh quan sát tiểu cô nương trong sảnh, cái cảm giác cô đơn và bi thương rõ rệt trên người nàng lại khiến cho chàng giật mình một lần nữa, đồng thời cũng khiến cho chàng càng ngày càng tò mò. Đủ loại dấu hiệu cho thấy, cách xử sự của tiểu cô nương này căn bản không giống như một người mười hai tuổi nên có, ở trên người nàng, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Hoàng Thượng cười ha ha, liên tục nói ba chữ "Tốt": "Không ngờ Đại Tông ta còn có nhân tài như vậy! Thông tuệ như vậy, cho thấy phụ nữ cũng không hề thua đấng mày râu!"
Đúng là như thế, so với vũ điệu của Công Chúa Vân Nghê và tiếng đàn của Lý Giai Kỳ, một bức tranh chữ này đã làm sống dậy sự mềm mại uyển chuyển bị bỏ quên của người con gái, thắng vì đánh bất ngờ. Đều nói nhìn chữ đoán người, nhìn bút pháp thanh tú phóng khoáng kia, liền nhận ra được cõi lòng trong sáng vô tư của người thiếu nữ. Nào có nữ nhi nhà ai vẽ tranh sa trường, có thể thấy được tấm lòng rộng lớn của vị tứ tiểu thư Trang phủ này, quả thật là hiểu biết hơn nhiều so với nữ nhi nhà khác. Với phép so sánh này, thủ khúc kia của Lý Giai Kỳ lập tức rơi xuống hàng thấp kém.
Vị tướng sĩ không kém phần anh tuấn uy vũ đang ngồi trên bàn tiệc, cũng cực kỳ tán thưởng đối với Hàn Nhạn, khó có thể gặp được tiểu cô nương không kiểu cách như vậy, lúc nói chuyện lại có mấy phần ngây thơ thản nhiên, thật sự là làm cho người ta không thể không yêu thích.
Hàn Nhạn lại cúi đầu hành lễ lần nữa, rồi mới cười nói: "Bức họa này chính là để chúc mừng Đại Tông đại thắng Tây Bắc, Thành tướng quân giết địch nơi chiến trường, có thể xem như là anh hùng của Đại Tông, giống như bài thơ viết ở bên cạnh. Đại Tông có vị minh quân như Hoàng Thượng, lại có thần tử như Thành tướng quân, nhất định sẽ càng thêm phồn vinh càng thêm hưng thịnh."
Nói xong liền nhìn về phía Thành tướng quân cười nhẹ một tiếng, Thành Lỗi hơi sửng sốt, dường như là không ngờ Hàn Nhạn sẽ nói như vậy, chạm phải cặp mắt trong suốt của nàng, không khỏi có chút xấu hổ: "Vi thần chỉ là tận sức làm tròn bổn phận của mình, hai chữ anh hùng thật không dám nhận."
Hoàng Thượng cũng cười ha ha: "Thành tướng quân không cần khiêm tốn, Trẫm biết lần này khanh là công thần, Trang cô nương nói không sai, có khanh, giang sơn Đại Tông ta mới có thể càng thêm phồn vinh, càng thêm hưng thịnh!"
Chỉ trong phút chốc không khí lập tức trở nên náo nhiệt hơn, các vị đại thần thấy long tâm Hoàng Thượng cực kỳ vui vẻ, cũng rối rít tán dương chiến công vĩ đại của Thành tướng quân, ca ngợi Đại Tông lên tận mây xanh. Hàn Nhạn âm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, tuy nói đây là cuộc tỷ thí tài nghệ của các thiên kim tiểu thư, nhưng dù sao cung yến hôm nay cũng là để chúc mừng đại thắng Tây Bắc, không thể làm lẫn lộn. Những lời này của nàng vừa kéo bữa tiệc về trọng tâm, vừa gián tiếp lấy lòng Thành tướng quân. Vị Thành tướng quân này là người quang minh lỗi lạc, ngày sau cũng là tâm phúc quan trọng trong bè phái Thái Tử.
"Trang cô nương, Trẫm thấy khanh viết lưu niệm bằng tay trái cực kỳ thuần thục, thư pháp cũng cực kỳ xuất sắc, đây là kế thừa từ người nào?" Hoàng Thượng đột nhiên đặt câu hỏi.
Hàn Nhạn không chút hoang mang đáp lại: "Bẩm Hoàng Thượng, thần nữ chưa từng được ai dạy qua, mà là ông cố đã từng giảng giải chuyện sa trường với thần nữ, trong lòng thần nữ quả thật rất xúc động, sau này ngũ đệ của thần nữ một lòng muốn làm một anh hùng chinh chiến sa trường, thỉnh thoảng cũng đàm luận với thần nữ. Thần nữ bị dẫn dắt, thường viết một số tranh chữ có liên quan tới vùng biên cương, tự mình thưởng thức, hôm nay đem chút tài mọn ra biểu diễn, chỉ sợ làm bẩn ánh mắt của các vị đại nhân, phu nhân và tiểu thư, thật sự là rất xấu hổ."
Mặc dù dáng vẻ của nàng ngây thơ đáng yêu, nhưng cách nói chuyện lại rõ ràng mạch lạc, làm cho người ta cảm thấy nàng vừa xinh đẹp lại vừa thông minh. Hoàng Thượng trầm giọng nói: "Trang lão đại nhân cũng từng là một mãnh tướng của Đại Tông, năm đó ở trên chiến trường tư thế anh dũng, cường tráng. Hiện tại, nếu ngũ đệ của khanh muốn đi theo con đường võ học, cần phải được hướng dẫn thật tốt, để ngày sau cố gắng ra sức vì giang sơn Đại Tông ta."
Không cần đoán cũng biết hiện tại sắc mặt của Trang Sĩ Dương nhất định là rất khó coi. Từ trước tới nay, ông là người trọng văn khinh võ, trong lòng cực kỳ xem thường những tên võ phu cầm đao cầm thương kia, nhưng toàn bộ lời khen ngợi hôm nay, đều là nhờ vào hào quang rực rỡ của võ phu mang lại. Vốn dĩ lúc Hoàng Thượng hỏi Hàn Nhạn học được từ đâu, Trang Sĩ Dương còn cho là Hàn Nhạn sẽ đẩy toàn bộ công lao lên người phụ thân có cách dạy con, thế nhưng trong câu trả lời của nàng, một câu cũng không nhắc tới tên ông. Như vậy thử hỏi đồng liêu sẽ nhìn ông bằng ánh mắt gì, mặt mũi của ông biết đặt vào đâu đây!
Hàn Nhạn thấy mình đã đạt được mục đích dẫn lối cho Trang Hàn Minh, liền thu lại ánh mắt, cười nói: "Thần nữ nhất định không phụ kỳ vọng của Hoàng Thượng."
Hoàng Thượng thấy đứa trẻ này đối mặt với mình không run rẩy sợ hãi giống như những thiên kim tiểu thư khác, ngược lại còn trả lời rất tự nhiên, nếu không phải tâm cơ quá sâu, thì chính là một người ngây thơ, hoàn toàn không biết sợ hãi là gì. Bây giờ nhìn lại, cô gái này trong lòng thẳng thắn vô tư, cũng không giống như loại thứ nhất, như vậy hẳn là người thông minh có tấm lòng trong sáng hiền lành, ánh mắt không khỏi trầm xuống, Trang Sĩ Dương vậy mà lại nuôi dạy được một nữ nhi thông minh lanh lợi như vậy?
"Truyền ý chỉ của Trẫm, tứ tiểu thư Trang gia cực kì thông minh, có công dâng tặng lễ vật, đặc biệt ban thưởng một cây Trầm Hương Quải Trụ, một chuỗi Già Nam Niệm Châu, bốn xấp Phúc Thọ Miên Trường Cung Trù, mười thỏi vàng " Bút Đĩnh Như Ý", mười thỏi bạc "Cát Khánh Hữu Ngư", phân cho hai bộ Ngự Chế Tân Thư, hai hộp Bảo Mặc, bát vàng, bát bạc, mỗi thứ hai chiếc, ấn theo lễ nghi ban tặng. Hai chiếc vòng vàng, vòng bạc, một trăm xâu tiền."
Lần ban thưởng này, khiến cho toàn bộ phu nhân, tiểu thư ngồi trong bữa tiệc đều nhìn tới đỏ con mắt. Hôm nay Hàn Nhạn thật sự là may mắn liên tiếp, đầu tiên là được Thái Hậu ban thưởng, sau đó lại được Hoàng Hậu đối đãi thân mật, hiện tại lại được Hoàng Thượng hết lời khen ngợi. Nhưng lại chỉ là một tứ tiểu thư Trang phủ dáng người tầm thường, thật là khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Đặng Thiền và Trang Hàn Minh đều cực kỳ vui mừng, nhất là Trang Hàn Minh, cậu cảm thấy rất kiêu ngạo tự hào. Mà Chu thị và Trang Ngữ Sơn ở bên cạnh, lại hung hăng nhìn chằm chằm Hàn Nhạn, đầu ngón tay bấm vào lòng bày tay thật sâu, cắn răng không để cho vẻ mặt của mình quá khó coi.
Hàn Nhạn quỳ xuống tạ ơn: "Thần nữ tạ ơn Hoàng Thượng ban thưởng." Nhưng trong lòng lại âm thầm lo lắng, hiện tại được Hoàng Thượng ban thưởng mặc dù có thể khiến cho người khác trong một thời gian ngắn không dám khinh thường nàng, nhưng cũng vì vậy mà nàng rước lấy không ít phiền toái, hiện tại những ánh mắt ghen tỵ của các thiên kim tiểu thư cũng đủ nuốt sống nàng rồi.
Lý Giai Kỳ cắn môi, trong lòng giống hệt như đang có sóng to gió lớn không cách nào bình tĩnh được, qua ngày mai, chuyện trên cung yến sẽ được truyền khắp phố phường, sợ rằng danh tiếng tài nữ kinh thành này sẽ phải đổi chủ rồi!
Hàn Nhạn quay trở lại bàn tiệc trong ánh mắt tìm tòi của mọi người, Đặng Thiền hăng hái lôi kéo tay của nàng nói chuyện.
Mọi người trên bàn tiệc nam quyến đều cảm thấy rất hứng thú với vị tứ tiểu thư Trang phủ đột nhiên xuất hiện này. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Tiểu cô nương tài hoa hơn người này đã gợi lên hứng thú của không ít thiếu gia, công tử, mặc dù nhìn tuổi còn hơi nhỏ, nhưng đợi thêm mấy năm nữa cũng không sao.
Trên bàn tiệc của cung quyến ở bên kia, Thất Hoàng Tử ý vị sâu xa nhìn Hàn Nhạn quay trở lại chỗ ngồi lúc đầu, gõ gõ ly rượu, một gã sai vặt mặc áo ngắn màu nâu lập tức tiến lên. Hắn khẽ mỉm cười, nhẹ giọng phân phó: "Lập tức đi thăm dò thân thế của Trang Hàn Nhạn."
Sau khi gã sai vặt mặc áo ngắn màu nâu rời đi, Mộc Phong đang chờ ở ngoài phòng tiệc mới nhảy xuống khỏi xà nhà, đi theo gã sai vặt kia biến mất trong bóng đêm.
Hàn Nhạn trải qua một hồi giày vò, mu bàn tay phải càng thêm đau đớn, đúng lúc này, một tỳ nữa thanh tú mặc áo ngắn màu xanh đi tới bên cạnh nàng, cúi đầu nói nhỏ: "Trang cô nương, đây là thuốc cao chủ tử nhà nô tỳ tặng cô nương, có thể chữa trị vết thương ở trên tay cô nương."
Hàn Nhạn sửng sốt: "Chủ tử nhà ngươi là ai?"
Tỳ nữ này mỉm cười quay đầu lại, Hàn Nhạn nhìn theo ánh mắt của nàng, trong lòng không khỏi thắt lại, chỉ cảm thấy trong đầu nháy mắt liền trống rỗng, ngẩn người tại chỗ không biết phải làm sao.
Người mỉm cười với nàng, chính là người tối nay nàng vẫn cố ý tránh né, Thế tử Vệ Như Phong.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quý Nữ Khó Cầu
Thiên Sơn Trà Khách
Quý Nữ Khó Cầu - Thiên Sơn Trà Khách
https://isach.info/story.php?story=quy_nu_kho_cau__thien_son_tra_khach