Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngàn Dặm Xa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 42: Lênh Đênh Trên Sóng, Biển Cả Ơi ! Ngươi Còn Nguy Hiểm Kinh Khủng Hơn Sa Mạc
C
ó lẽ cho tới bây giờ nhiều độc giả tý hon vẫn lầm tưởng rằng kẻ lạc biển thì sợ nhất là gặp bão biển có phải không.
Bão biển - chao ôi - bão biển thì quả là đáng sợ. Bão biển nhấn chìm tầu, chìm thuyền như chơi. Nhưng thật ra không phải kẻ nào lạc biển cũng gặp bão rồi bị đắm thuyền chết đuối. Mấy khi mà gặp bão biển. Cái đáng sợ nhất không phải gặp bão biển đâu các bạn ạ, mà chính là nỗi cô đơn, lòng thất vọng cứ hàng ngày gậm nhấm kẻ lạc biển. Kẻ lạc biển còn cô đơn hơn là kẻ bị nhốt trong tù ở trên đất liền. Lênh đênh trên biển, kẻ tù nhân của biển bị cách biệt hoàn toàn với đồng loại. Nỗi lo lắng, buồn tẻ cứ như biết thấm vào chân cẳng và con mắt, khiến cho con mắt lại muốn nhắm lại, chân cẳng rã rời buông xuông đợi chết.
Những ngày lênh đênh trên con thuyền nhỏ, tôi và Kiến Nâu đã phải chịu đựng thử thách nặng nề đó.Loài Kiến chúng tôi vốn nhịn giỏi, nên chúng tôi không chết đói, chết khát. Tạm biệt bác Sứa Lửa rồi, hai đứa tôi mải miết thay nhau chèo đêm chèo ngày đưa con thuyền nhỏ về phương Nam. Tôi không còn nhớ hai đứa đã lang thang trên biển cả bao nhiêu ngày đường.
Hình như 10 ngày, 15 ngày, cũng có thể tới 20 ngày. Bác Sứa Lửa là thần dân duy nhất của biển cả mà chúng tôi gặp trong những ngày lạc lõng bơ vơ đó.
Những chuỗi ngày đơn điệu, cô tịch cứ nặng nề trôi qua. Buổi sớm, nhịn đói - chèo. Buổi trưa, nhịn đói - chèo. Buổi chiều vẫn nhịn đói - lại chèo.
Đêm - nhịn - bóp bụng đi ngủ. Những ngày đầu chúng tôi còn nói chuyện, khuyên nhủ nhau, trêu cợt nhau, Nhưng rồi càng ngày càng ít trò chuyện, phần để giữ sức, phần cũng vì mệt và đói. Chèo mãi, vẫn chẳng thấy tăm hơi rừng Dừa ngọt ngào xứ xở của bác Cồ Cộ ở đâu. Ngay cả dòng nước Đen cũng mất hút chẳng thấy tăm hơi. Chéo mãi, chèo mãi, vẫn chỉ mênh mông toàn nước là nước. Hai đứa đều mỏi mệt và đáng sợ hơn là đều đã thấy chán nản không muốn chèo nữa.
Đúng trong những ngày khổ cực ấy. Kiến Nâu lăn ra ốm rất nặng. Những tháng ngày bị tù đầy dưới tổ Mối đã bòn rút khá nhiều gân thịt của cái thân Kiến vốn đã gầy gò ấy. Thế rồi, ra khỏi tù, chưa một ngày nghỉ ngơi bồi bổ, Kiến Nâu lại dấn thân ngay vào một cuộc hành trình dài đằng đẵng dãi dầu nắng gió vất vả. Chút sức lực ít ỏi còn lại của chú bị vắt cùng kiệt và Kiến Nâu lăn ra ốm. Nằm rên hừ hừ ở trong khoang thuyền. Kiến Nâu càng thêm tuyệt vọng và chú đã bắt đầu nói lảm nhảm về cái chết. Trông chú chàng lúc này thật thương tâm. Thân hình gầy quắt queo, hai sợi râu khô cong. Cái đuôi của dòng họ Kiến Nâu vốn hay vểnh lên nghịch ngợm thì nay lép xẹp cụp xuống.
Rồi một đêm vào đầu mùa trăng. Kiến Nâu bỗng thều thào gọi tôi
- Kiến Lửa ơi! Tớ sắp ngỏm rồi. Lại gần đây tớ bảo
Tôi bò lại gần chú, run run nâng đầu chú lên và mớm cho chú một chút
nước bọt khô đắng của tôi. Nghe chú thở hổn hển, tôi thương chú quá.
Chẳng nhẽ tôi lại khóc lóc xót xa cho số phận chú ư.
- Đằng ấy không chết đâu…ốm tý thôi rồi lại khỏi. Khi nào về tới đất liền, tớ sẽ săn một chú ruồi béo rồi quay vàng lên cho đằng ấy sơi. Béo tốt lại ngay thôi mà. Đừng lo.
- Tớ sắp ngỏm thật đấy. Khó thở lắm. Chao ôi sao buồn thế. Chưa về đến tổ đã phải chết rồi.
Kiến Nâu quờ râu tìm râu tôi quấn lấy rồi bỗng xụt xùi khóc. Khi ốm thì ai cũng hay khóc. Tôi vỗ về an ủi chú:
- Tớ cam đoan đằng ấy không chết được. Đằng ấy đừng khóc nữa. Có xem trăng đầu mùa không, tớ đỡ dậy cho mà ngắm.
- Tớ nằm thế này cũng nhìn rõ trăng như lưỡi liềm vàng treo trên nền trời ngọc bích. Ôi có bao nhiêu đêm chúng tớ đã nhẩy múa dưới lưỡi liền vàng này bên tổ gò Trui yêu dấu. Tớ ngỏm rồi. Vừa buồn lại vừa ân hận. Vì tớ mà cậu phải chịu cảnh này.
- Đằng ấy lại lẩn thẩn rồi. Từ hôm ốm đến giờ đằng ấy hay nói lẩn thẩn lắm.
- Kiến Lửa ơi. Cách đây cũng chẳng lâu, tớ đã chứng kiến cái chết của bác Chuồn Ngô đại nghĩa. Bác ấy là kẻ can đảm nên chết nhẹ nhàng lắm. Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời, bác ấy vẫn luôn nhắc tới cậu và thương sót cậu. Giờ đây thần chết sắp lôi cổ tớ đi rồi. Tớ cũng luốn nghĩ tới cậu. Tớ ân hận lắm. Nếu không vì tớ thì giờ đây cậu đã nằm ruỗi râu ngủ say sưa ở trong tổ gò Me yêu dấu của cậu rồi, chứ đâu lang thang tuyệt vọng trên biển thế này. Kiến Lửa ơi. Khi tớ chết rồi, cậu hãy vì tình đồng loại, vì tình bạn mà đừng quẳng xác tớ xuống biển nhé.
- Ôi. Đằng ấy lo xa quá.
- Ấy là tớ dặn trước thế. Đằng ấy hãy giữ xác tớ lại mà ăn thịt dần để lấy sức mà chèo thuyền.
Ôi! Chú Kiến Nâu lém lỉnh và hiền lành ơi. Nghe lời chối chăng của chú mà tôi muốn rơi nước mắt. Kiến Nâu nói nhiều, mệt qúa thiếp đi. Trăng lưỡi liềm đã lên cao trên vòm trời biển. Tôi đưa một sợi râu lại gần đầu chú vẫn thấy sợi râu khẽ động đậy.
Lúc này tôi mệt lắm. Tôi để chú nằm co ro ngủ trong khoang thuyền rồi mò lên mạn, nằm vắt cẳng xoắn hai sợi râu nghĩ ngợi. Các bạn có biết không chính giữa lúc này chợt tôi nghe có những tiếng hát du dương tà xa vời vẳng lại trong tiếng sóng rì rào…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngàn Dặm Xa
NGUYỄN ĐÌNH CHÍNH
Ngàn Dặm Xa - NGUYỄN ĐÌNH CHÍNH
https://isach.info/story.php?story=ngan_dam_xa__nguyen_dinh_chinh