Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Đô Thú Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 43: Tự Mình Làm Nhục Mặt Mình
H
oa Đô Thú Y
Tác giả: Ngũ Chí
Chương 43: Tự mình làm nhục mặt mình
Dịch: MrKen
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
- Hàng nhái?
Chu Hiểu Xuyên ngạc nhiên, sau đó thừa dịp mọi người không chú ý nhẹ giọng hỏi:
- Làm sao mày biết đây chỉ là hàng nhái?
Lão rùa già ngửng đầu lên, bày ra bộ mặt 'ta tự hào ta có tri thức', vênh váo hò hét trả lời:
- Trước tiên, ta rất hiểu người chủ làm ra cái hàng nhái này, mưa dầm thấm lâu mà. Nên ta có thể phân biệt được hàng cao cấp thật hay giả. Ngươi cẩn thận quan sát độ nông sâu của hoa văn trêm cái túi này là hiểu. So sánh chất liệu cấu tạo cùng với hoa văn, đường may là nhận ra ngay. Vừa nhìn đã biết nó khác sản phẩm chính hiệu rất nhiều. Cho nên cái túi xách này, chỉ là do một người thợ thủ công khéo tay bình thường làm ra thôi. Lừa người bình thường thì có thể, nhưng lừa một kẻ chuyên xem hàng cao cấp như ta thì mỡ mà húp.
Nghe lão quy đem một đống kiến thức nói cho hắn, đồng thời còn mô tả chi tiết, khiến Chu Hiểu Xuyên có chút tin tưởng. Nhưng hắn cũng cũng từ lời nói của lão rùa tìm ra được một điều không hợp lý:
- Ơ, không đúng, ta nhớ lúc trước mày dạy tao đánh Piano thì mày đã từng nói qua, chủ nhân trước đây của ngươi là nghệ sĩ Piano nổi tiếng quốc gia. Sao bây giờ đã trở thành doanh nhân kinh doanh rồi?
Lão rùa sửng sốt sau đó có chút chột dạ nói:
- Ách, ngươi nhớ nhầm rồi, chủ nhân là nghệ sĩ Pano nổi tiếng đó là chủ nhân trước nữa của ta mà.
Tại lúc Chu Hiểu Xuyên đang cùng với Lão Quy đang xì xào bàn tán, Lý Vũ Hàm đã đem cái túi xách hiệu LV cao cấp của Diêm Văn Huy trả về:
- Món quá này rất quý, tôi không thể nhận được, anh lấy lại đi.
Nếu túi LV này do người khác tặng thì Lý Vũ Hàm sẽ rất cao hứng mà nhận lấy. Nhưng nếu là Diêm Văn Huy tặng thì một chút hứng thú cũng không có để mà nhận. Trên thực tế, mặc kệ là Diêm Văn Huy quà vật kiểu gì, cô cũng không hề muốn nhận.
- Cái này đâu tính là món quà quý quý gì, cũng chỉ hơn hai vạn đồng thôi mà. Chỉ cần em thích, nhiều hơn nữa anh cũng có thể mua tặng em mà. Tất cả chỉ là vì anh muốn thấy em vui vẻ thôi, chứ không phải như những kẻ khác, làm ăn cực cực khổ khổ cả năm, mà cũng không thể tặng người khác một cái túi bằng bàn tay.
Cho dù là lúc khoe của, Diêm Văn Huy cũng không quên chèn ép Chu Hiểu Xuyên. Ai bảo lần sinh nhật này Lý Vũ Hàm lại mời một nam nhân như hắn đây? Dù có xem thường tới mức nào đi chăng nữa thì Diêm Văn Huy cũng đã xem Chu Hiểu Xuyên là đối thủ cạnh tranh với mình rồi.
Thấy Diêm Văn Huy khoe của thì cũng không nói làm gì, đã vậy lại còn thông qua việc này để đá điểu mình, Chu Hiểu Xuyên nổi giận, cười lạnh thầm nghĩ: "Đây chính là tự vả vào mặt mình, đừng trách tao độc ác nhá!"
Lúc trước, Chu Hiểu Xuyên nhịn Diêm Văn Huy là vì không muốn phá hỏng không khí buổi tiệc sinh nhật của Lý Vũ Hàm. Nhưng bây giờ thì khác, người ta đã bắt đầu chọc ngoái mình rồi, nếu còn nhịn được nữa thì không phải là khiêm tốn mà lại là đố yếu sinh lý không dám bật. Tất nhiên Chu Hiểu Xuyên không phải là đồ yếu sinh lý, ngược lại sinh lý hắn vẫn vô cùng cường hãn, bản tính cũng rất bướng. Vì vậy hắn đánh trả ngay lập tức.
- Nếu như là túi xách LV chính hiệu, tôi liền nhận ngay. Quả thực là phải làm cực khổ cả năm trời mới có thể mua được. Nhưng cái túi này giống như là hàng nhái thì phải, nhiều lắm cũng chỉ hai trăm đồng mà thôi. Có thể mua được ở bất kỳ đâu, bất kỳ lúc nào chỉ cần tôi muốn là được.
- Hàng nhái?
Nghe Chu Hiểu Xuyên nói những lời này, tất cả mọi người đều sửng sốt. Ánh mắt của bọn họ lại tập trung nhìn vào cái huy hiệu màu vàng ở trên cái túi xách kia.
“Cái túi xách kia là hàng nhái thật sao?” Trong đầu mọi người đều hiện lên nghi vấn như vậy. Diêm Văn Huy cũng thắc mắc, nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười lạnh nói:
- Mày nói túi xách LV này là hàng nhái? Haha! Mày đang nói đùa à? Túi xách này, tao đã phải bỏ ra hơn hai vạn đồng, sai người mua từ Hồng Kông đem về đấy. Làm sao có thể là hàng nhái chứ? Hơn nữa, mày ở trong cái Phòng khám thú cưng nho nhỏ, làm công tử nghèo. Tao sợ từ trước đến giờ mày cũng chưa từng được nhìn thấy túi xách LV nữa chứ nói gì tới phân biệt thật giả? Theo tao thấy, mày ôm hận thù, muốn vu oan cho người khác mà thôi.
- Vu oan cho anh?
Chu Hiểu Xuyên cười nhạt một tiếng, lộ rõ biểu hiện tự tin mười phần, khác hắn bộ dáng Diêm Văn Huy đang hổn hển ở bên cạnh như một con gà bệnh. Hắn đưa tay chỉ vào túi xách đang ở trong tay Diêm Văn Huy, đem lời Lão Quy vừa mới nói thuật lại cho mọi người nghe kỹ thuật phân biệt hàng thật, hàng giả của túi xách LV một lần. Mới ban đầu, đám chị em tốt Lý Vũ Hàm còn hoài nghi lời của Chu Hiểu Xuyên là nói bậy bạ, nhưng nghe những lời hắn giảng giải có lý, rất rõ ràng rành mạch, các nàng cũng bắt đầu nghi ngờ chuyện này. Dù sao, Chu Hiểu Xuyên nói ra, những điều mắt thấy tai nghe, cũng không giống như là vừa mới bậy bạ nghĩ ra mà hồ ngôn xảo ngữ. Giờ phút này đám chị em tốt Lý Vũ Hàm nhìn Diêm Văn Huy, ánh mắt lộ ra ý bất thiện. Đồng thời các nàng còn nói những lời mang hàm ý châm chọc lẫn xem thường:
- Thật không nghĩ rằng cái túi xách này lại là hàng nhái chứ, may mà Tiểu Chu chỉ ra những điểm đáng ngờ, chứ nếu không chúng ta đều bị kẻ nào đó lòe rồi.
- Này tên kia, tặng cái gì không tặng, lại đi tặng hàng nhái, đã vậy lại còn chém gió, đem hàng nhái biến thành hàng hiệu. Đã sĩ lại còn tiếc tiền nữa, trên đời này vẫn còn những kẻ như vậy sao?
- Tớ nói này, hắn làm như vậy chính là cố ý, muốn cho Vũ Hàm mất mặt đấy!
Nghe những người này nói những lời cay nghiệt. Sắc mặt Diêm Văn Huy lúc xanh lúc trắng, khó coi vô cùng. Nhưng hắn vẫn không tin túi xách trong tay mình lại là hàng nhái, vẫn cãi bướng:
- Hàng nhái? Làm quái gì có chuyện đó. Túi xách này chính tay tôi bỏ ra hơn hai vạn đồng mới mua được, làm sao có thể là hàng nhái chứ?
Chỉ là hắn càng cố chày cối thì người khác lại càng không tin, cộng thêm một đợt châm chọc khác:
- Đến nước này còn không biết xấu hổ, tuyên bố bỏ ra hơn hai vạn đồng để mua cái túi này. Da mặt cái tên này còn dày hơn cả tường thành.
- Cõ lẽ là tốn hai vạn đồng thật đấy. Nhưng mà, bỏ ra hơn hai vạn để mua về một món hàng nhái, quả thực quả thông mình mà, thông minh không tưởng được.
Nghe mấy lời này, Diêm Văn Huy cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không thanh minh cho bản thân điều gì nữa. Bởi hắn suy nghĩ, chuyện đã đến cỡ này rồi cũng giông như là: ‘Bùn đã dính vào đũng quần rồi, không phải *** thì cũng là phân’. Nếu tiếp thục giải thích chỉ càng làm cho mình thêm mất mặt chứ không giải quyết được gì. Vốn là muốn khoe mẽ, lại không ngờ chuốc về kết cục xấu hổ. Diêm Văn Huy đương nhiên là hận cực độ. Đem hơn hai vạn đồng vứt ra ngoài cửa sổ, không được gì, chỉ được nhục. Y nhìn sang Chu Hiểu Xuyên đầy cay nghiệt, đương nhiên hắn đem toàn bộ nguyên nhân thất bại đổ lên người Chu Hiểu Xuyên. "Dám làm tao mất mặt à? Mày được lắm, rất được. mày cứ chờ đấy, để xem ta thu thập mày như thế nào.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Đô Thú Y
Ngũ Chí
Hoa Đô Thú Y - Ngũ Chí
https://isach.info/story.php?story=hoa_do_thu_y__ngu_chi