Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Long Lệnh Bài
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 42: Ngôi Làng Hoang Phế
L
âm Quân tâm trạng phải nói là cực kỳ vui sướng, khi lên tới vip 7 thì hắn có thể thu phục được 20 con pet. Trên đường đi hắn đã bắt được tổng cộng thêm 5 con là Bắc Cực, wolf, buffalo, eagle, và 1 con heo rừng hắn đặt tên là pig.
Hầu như hắn đã tìm kiếm cả khu rừng mới được mấy con mạnh nhất này, đa phần đều là cấp 6, chỉ có buffalo là cấp 7. Nếu bắt thêm mấy con nữa thì thành đội quân ma thú cmnr, xem thằng nào dám đụng anh. Lâm Quân vừa đi vừa tự sướng nghĩ, thỉnh thoảng còn cười hắc hắc. Người xung quanh cứ gọi là rét run cả người.
Khi trời đã về chiều thì bọn Lâm Quân nhìn thấy xa xa có 1 ngôi làng. Cả bọn định bụng tiến vào đó để nghỉ ngơi. Lâm Quân ra lệnh cho các con pet thả nhanh cước bộ để mau mau đến nơi.
Nhưng khi đến nơi, đập vào mắt là 1 cảnh hoang tàn. Ngôi làng này chỉ là 1 làng nhỏ, chắc là đã bỏ hoang rất lâu rồi, xung quanh chỉ toàn là phế tích. Các mảnh vụn của gỗ văng khắp nơi, cả làng không có một bóng người.
Bọn Lâm Quân thấy thế nhưng vẫn tiến vào làng, ít ra có mái nhà che mưa che gió.
Sau 1 thời gian tìm kiếm thì cả bọn tìm được 1 ngôi miếu hoang. Cả bọn tiến vào thu dọn 1 lát rồi bày đồ ăn ra. Đồ ăn chỉ là 1 ít thịt nướng mà mọi người săn thú có được và 1 ít rau quả dại nhặt ven đường. Ở trong rừng lâu như vậy mọi người cũng đã quen, không có kén cá chọn canh như lúc trước nữa.
Hoàng Khải vẫn động thủ nấu nướng, tay nghề của tên này là khá nhất, ai ai cũng công nhận như thế. Cho dù là Thi Giang cũng bó tay chịu thua.
1 lát sau, mùi thịt nướng bay khắp nơi, mọi người nuốt nước miếng ừng ực. Lâm Quân cho tay vào định bóc 1 miếng thì Hoàng Khải phát hiện nói: chưa chín đâu, chú em đợi tí đi.
Ấy, ta có điểm đói. Lâm Quân đỏ mặt nói, xác thực đồ ăn thực thơm, hắn chảy cả nước miếng.
1 lúc sau, đồ ăn đã chín tới, mùi thơm bốc lên ngày càng nhiều, ai nấy đều cầm lấy phần của mình. Mời cả nhà xơi cơm. Lâm Quân nói rồi cắn 1 miếng.
Cách. 1 tiếng động vang lên, Lâm Quân chỉ cảm giác cắn răng vào răng chứ không kèm theo miếng thịt nào. Lâm Quân nhìn trên tay mình, ôi thôi, miếng thịt đâu rồi.
Hắn có chút phát mộng, rõ ràng là tay ta cầm miếng thịt mà. Bỗng 1 loạt tiếng cách cách vang lên, mọi người quay mặt ngơ ngác nhìn nhau. Ai cũng không hiểu có chuyện gì xảy ra, 1 s trước còn cầm miếng thịt, 1 s sau thì miếng thịt bay mất.
Miếng thịt đâu rồi, ****** Hoàng Tùng bực mình mắng.
Ta không biết, miếng thịt của ta cũng mất rồi. Thiên Vũ trả lời với 1 giọng không kém phần tức tối.
Nhìn xem xung quanh có ai không, ta không tin miếng thịt biết bay. Lâm Quân bình tĩnh nói, đồng thời bảo mọi người chia ra tìm kiếm.
1 lát sau, mọi người đồng loạt quay lại nhưng không thấy có cái gì khả nghi. Đột nhiên Lâm Quân nhìn nhìn xung quanh thì phát hiện thiếu mất 1 người. Thi Giang đâu rồi?
Đi sau lưng ta mà. Đặng Tùng nói.
Sau lưng ngươi làm gì có ai? Lâm Quân nghi hoặc nói.
Cái gì? Đặng Tùng quay phắt lại nhìn, không có ai. Lúc nãy rõ ràng Thi Giang đi phía sau ta mà, sao tự dưng biến mất được. Đặng Tùng kinh hãi nói.
Có điểm tà môn, trước là thịt giờ là người, tự nhiên biến mất, không lẽ ở đây có cái gì? Lâm Quân bình tĩnh nói, hắn không tin 2 thứ này đột nhiên biến mất, chắc hẳn là có ai đó hoặc cái gì làm chuyện này.
Không được ta phải đi tìm Thi Giang. Đặng Tùng nói rồi bước đi, Thi Giang là người rất quan trọng với hắn, hắn không muốn cô ta xảy ra chuyện gì cả.
Lâm Quân bước tới ngăn lại, bình tĩnh đi huynh đệ, giờ phút này phải bình tĩnh, chúng ta cần tìm hiểu xem cái gì gây ra chuyện này đã, chứ ngươi đi ngươi biết kiếm bằng cách nào.
Đặng Tùng đấu tranh tư tưởng 1 lúc rồi gật đầu, xác thực bây giờ phải bình tĩnh.
Lâm Quân ngẫm nghĩ 1 lát rồi triệu tập wolf ra, sói là 1 loài động vật có mũi rất thính, hẳn sẽ điều tra ra được chỗ của Thi Giang.
Đại ca, có chuyện gì? Wolf truyền âm hỏi Lâm Quân.
Lâm Quân không trả lời mà quay sang Đặng Tùng hỏi: ngươi có vật gì của Thi Giang không? đưa cho nó ngửi thử.
Đặng Tùng hai mắt sáng lên, tìm kiếm hết trong túi đồ có vật gì không. 1 lát sau hắn đỏ mặt lôi ra 1 thứ. Ách, là quần lót.
What the f****? cả bọn kinh hãi trân trối nhìn, cái này cũng được sao.
Ơ, có cái này thôi, ta ăn trộm của Thi Giang đó, anh em giữ bí mật chút nhá. Đặng Tùng mặt mày đỏ bừng nói, cái này hôm trước hắn chôm từ túi đồ của Thi Giang ra, định bụng giữ làm kỉ niệm, nếu không phải lúc này quá nguy cấp hắn cũng không dám lôi ra.
Mọi người nghe thế đều cười cười nhìn Đặng Tùng bằng 1 ánh mắt chỉ đàn ông mới hiểu.
Huynh đệ, mạnh dữ ha, yên tâm ta giữ bí mật cho. Thiên Vũ cười đểu đểu nói.
Phó bang chủ, ngài thật manh. Ngọc Tú cười nói, trong đôi mắt bắn ra nồng đậm ý dâm.
Lâm Quân cũng dở khóc dở cười, ặc thằng này thật biến thái, giờ ta mới biết đó nha. Nhưng việc chính quan trọng hơn, hắn truyền âm cho Wolf nói: ngươi tới ngửi rồi tìm người này cho ta.
Wolf nghe thế, điên tiết mắng: con lạy bố, bố đi mà ngửi, là quần lót đó.
Ặc, sao ngươi không ngửi. Lâm Quân cũng bó tay truyền âm nói.
****, dơ thế ai mà thèm. Wolf trả lời ngay không suy nghĩ.
Ơ, mà của người con gái mà ngươi kêu xinh đó, không ngửi hả? Lâm Quân cười đểu nói, Wolf là 1 con sói dâm tặc, khi nhìn thấy Thi Giang thì nó đã phán: đại ca, ta trúng tiếng sét ái tính rồi a.
Thật không?
Thật, giúp anh đi, lát anh cho cái căn cốt đan mà gặm. Lâm Quân dụ dỗ nói, hắn phát hiên căn cốt đan là 1 thứ mà bọn ma thú rất thích ăn, cái đó giúp chúng nó thoán thai hoán cốt, ăn càng nhiều càng có nhiều chỗ tốt.
Wolf nghe thế, 2 mắt sáng như chuông đồng, nó thích ăn cái đó nhất. Thôi ta liều, dù sao ngửi 1 chút thôi. Wolf mang theo bộ dạng liều chết lao vào cái quần lót, đưa mũi ngửi ngửi. 1 lát sau, như bắt được cái gì đó, nó truyền âm: đại ca, bên này.
Wolf lao đi như tên bắn, bọn Lâm Quân vội vàng chạy theo. Đặng Từng vừa chạy cũng không quên cất món quà tinh thần này vào túi.
1 lát sau, wolf dừng lại. Phía trước chỉ là 1 bước tường, wolf truyền âm nói: đại ca, tới đây thì tịt rồi.
Chắc là có cơ quan gì đây, chứ làm sao mà tịt được. Lâm Quân suy nghĩ rồi đưa cái đèn ra soi. Thế giới này có 1 loại đèn gọi là ma pháp đèn, chỉ cần truyền vào 1 ít nguyên khí là đèn sẽ sáng.
Lâm Quân soi xung quanh thì không thấy có gì là lạ, chỉ là 1 bức tường trống không. Xung quanh nằm ngồn ngang bàn ghế. Chợt Lâm Quân phát hiện 1 điểm khả nghi.
Tất cả đồ dùng trong ngôi miếu đều phủ đầy bụi, chỉ có cái chỗ bàn ghế này là không. Tuy bọn chúng nằm ngổn ngang nhưng có thể thấy trên mặt không có 1 tí bụi bặm nào. Có lẽ là được lau chùi thường xuyên.
Không lẽ ở đây có người sống. Lâm Quân nghĩ thầm, 1 mặt tiếp tục tìm kiếm cơ quan. Tại sao bàn ghế này lại nằm ngổn ngang, theo đạo lí nếu lau chùi thường xuyên thì chắc hẳn phải được dựng lên chứ.
Mọi người, lật cái bàn này lên. Lâm Quân nói, nếu có cơ quan, hẳn là nằm dưới cái bàn, bởi vì xung quanh toàn tường là tường, không có 1 điểm gì khả nghi cả.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Long Lệnh Bài
Ant
Thiên Long Lệnh Bài - Ant
https://isach.info/story.php?story=thien_long_lenh_bai__ant