Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quần Áo Xốc Xếch
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 42: Hạ Chiến Thư
K
hông khí trong nhà có chút làm cho người ta cảm thấy lo lắng, Niệm An ngồi trên ghế sofa thế nào cũng không thoải mái, cô liếc người bên cạnh một cái: “Xin anh làm ơn đừng dùng cái loại nét mặt ‘bắt gian tại trận’ đó để nhìn em có được hay không? Em chỉ là gặp một đứa nhỏ, tiện thể nói chuyện mấy câu, cũng chẳng làm chuyện gì quá quắt!”
Lão Mộ gật đầu: “Em không làm gì cả, chỉ là bị một đứa trẻ hôn lên trán, còn được thổ lộ mà thôi.”
Nói đến thổ lộ, Niệm An lại nhức đầu.Mới vừa rồi cô và bạn học Hiểu Vũ chuyện trò mấy câu, Lão Mộ chợt xuất hiện.Niệm An tưởng rằng sau khi giới thiệu với hai người xong là thôi, ai ngờ bạn học Hiểu Vũ lại nói đùa: “Chú à, chú nên cẩn thận một chút, nói không chừng lúc nào đó tôi sẽ dẫn chị An và đứa bé bỏ trốn, ha ha ha ha.” Sau đó cậu ta cười đặc biệt dâm đãng cộng thêm cả đắc chí.Cũng may Lão Mộ vẫn rất phong độ, vô cùng tự tin nói với cậu ta rằng cậu ta không có cơ hội.Nhưng trên đường về anh lại có chút không bình thường, trong lòng thầm nói thằng nhóc kia có bệnh quên uống thuốc.Hiện giờ, quả nhiên là anh nhắc lại, có thể thấy được anh để ý bao nhiêu.Niệm An vuốt trán im lặng: “Này này, anh bao nhiêu tuổi rồi, nghe mà không hiểu lời thằng nhóc kia chỉ là đùa giỡ thôi sao? Cậu ta mới mấy tuổi ranh, nuôi bản thân mình còn khó khăn, nói gì đến nuôi em với đứa bé? Còn nữa, cho dù cậu ta muốn nuôi em, cũng phải xem em có cho cậu ta cơ hội đó không chứ? Trong mắt anh, em là loại người ai cũng có thể nuôi sao? Anh cũng coi thường em quá!”
Lão Mộ thở dài một cái: “Không nói chuyện này nữa. Ngày mai thời tiết đẹp, chúng ta ra ngoài dạo.Còn nữa chúng ta vẫn còn trong thời kỳ trăng mật đấy.”
Thời kỳ trăng mật? Cả người Niệm An run lên, cảnh giác nói: “Mặc dù là tân hôn, nhưng anh không cảm thấy mức độ hiểu nhau chúng ta rất giống vợ chồng sao? Cho nên thu hồi ý nghĩ của anh lại, chúng ta cứ ‘bình bình thường thường là có tài’ là tốt rồi.Còn nữa, anh đã đỡ hơn chưa?” Ánh mắt của Thẩm Niệm An lướt qua mông Lão Mộ, trong mắt dường như có chứa ý cười trêu chọc.
Mặc dù Lão Mộ vẫn khăng khăng đã ổn hơn, nhưng Niệm An căn bản không nói nhảm với anh, trực tiếp bình tĩnh kéo anh lên giường, sau đó bình tĩnh cởi quần anh ra, để lộ khe mông khêu gợi kia, sau đó, rón rén sờ soạng.Mấy ngày nay cô mới chỉ sờ qua thôi cũng có thể cảm nhận được cả người Lão Mộ run lên, sau đó có tiếng giống như tiếng loài chim uyên ương bị đè nén đã lâu, mỗi khi đến đoạn này Niệm An không nhịn được cười nhạo: “Em còn chưa làm gì mà anh đã lên đỉnh rồi, đúng là không khoa học!” Mới đầu Lão Mộ chỉ có thể trừng mắt nhìn cô, sau khi Lão Mộ có thể quay đầu, anh vẫn là tiếp tục trừng mắt lườm Niệm An.Niệm An sau đó mới hiểu, bởi vì Lão Mộ dưới sự dạy dỗ của cô mà trở nên chết lặng, nói thô tục một chút, anh ta đã ‘không để ý’ cô rồi.
Mà hôm nay, lúc Niệm An sờ mông của Lão Mộ, cả người Lão Mộ lại chuyển động, đồng thời còn thét lên một tiếng kinh hãi: “A —!” nhưng tiếng này không giống ngày thường, tiếng này là do Niệm An thốt ra.Nguyên nhân: Lão Mộ phản công!
Lúc này Lão Mộ đè lên người Niệm An, khóe miệng nhếch lên: “Thế nào?Sau khi tự tay kiểm tra thì thấy anh đã khỏe chưa?”
Niệm An tìm lại hơi thở của mình: “Ừ, trước mắt xem ra không có vấn đề gì lớn, nhưng anh đừng tưởng rằng như vậy là không cần phải bôi rượu thuốc.” Cô trắng trợn đưa tay vỗ lên cặp mông tuấn tú của Lão Mộ, bùm bùm vang dội, đồng thời dùng giọng nói đối với đứa trẻ, nói: “Mình ngoan ngoãn nằm xuống một chút đi, em đi lấy đồ tới.”
Nhưng người nào đó vẫn không nhúc nhích, đồng thời còn nở nụ cười tao nhã mà dâm đãng: “Không phải là căng thẳng thế chứ? Cũng đã là vợ chồng còn mẫn cảm như vậy sao, hả?” Chữ cuối cùng của Lão Mộ uyển chuyển cất lên, giống như một con rắn nhỏ bướng bỉnh nhưng linh hoạt chui vào lòng người.Niệm An thật đúng là không có tiền đồ cảm thấy một dòng điện tê dại chạy ngang qua thân thể, hốt hoảng nói một câu không chắc chắn: “Em....Em....Em nào có!”
Cô hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình: mẹ nó, lúc này căng thẳng cái gì, đã nằm chung với Mộ Hữu Thành hai năm, gần đây cũng đã lên giường, chỗ nên động hay không nên động đều đã trải qua, không phải cũng quen thuộc với sự động chạm của anh sao, thế nào lại giống như một cô gái không có kinh nghiệm phát điện tán loạn, tim đập như sấm, cô đúng là không có kỹ thuật!
Niệm An chợt nghĩ đến điều gì đó, sau đó cao giọng nói: “Nói đùa, rõ ràng là đứa nhỏ trong bụng đang chào hỏi anh, anh không nghe thấy gì sao? Nó đang hỏi....Cha thân yêu, xin chào, con là con của cha, mặc dù bây giờ cha không nhìn thấy con, nhưng mà con lại có thể nhìn thấy cha, xin cha nhấc cặp mông khiêu gợi của cha lên để con giúp cha bôi thuốc được không, ngoan nào....không nên tức giận, cha phải nghe lời, nếu không mẹ sẽ đánh vào mông của cha....”
Nói xong một chuỗi khiến người ta nổi ga dà, lại nhìn dáng vẻ Lão Mộ đang nín cười không chịu được, rốt cuộc Niệm An không nhịn được nở nụ cười, xoay đầu nói: “Được rồi, con bây giờ còn chưa biết nói, đoạn này là em tự nghĩ ra.”
Lúc cô nói xong câu này, Lão Mộ trực tiếp cười đáp không được, anh lật người nằm ngang bên cạnh Niệm An: “Anh phát hiện ra em càng ngày càng đáng yêu, thật muốn hôn em một cái thì phải làm sao?”
Vừa dứt lời, trước mắt anh bị một hình ảnh che lấp, đồng thời trước ngực cảm giác nặng nề, cuối cùng anh bị chấn động bởi một hành động nho nhỏ, một đôi môi chợt dán lên đôi môi của anh, dưới sự hấp dẫn lớn như vậy lại nhanh chóng tách ra, khẽ cười một tiếng mê người lạ thường.Lão Mộ chấn kinh vì sự chủ động của Thẩm Niệm An, nhưng cũng không quên lúc này cần phải phát huy tinh thần hăng hái, vì vậy khi môi của thẩm Niệm An rời đi chưa đến một cm, anh đã ôm người phụ nữ kia vào trong ngực mình, hung hăng giữ lấy.
Không cần hiểu sai, chỉ là đôi môi mà thôi.Thật sự, chỉ là đang đắp chăn bông chơi thôi nhé.
Xét thấy quân địch không ngừng phân cao thấp, Lão Mộ quyết định ra một quyết sách, dĩ nhiên không thể nói là ‘tỵ nạn’ – nào có người tỵ nạn nào lại có tâm tình hận không thể bắc loa nói cho cả thế giới biết rằng mình đang rất hạnh phúc không?
*
Nơi bọn họ tới du lịch là ven biển thành phố B.Gần đây thời tiết càng ngày càng nóng, dưới bờ biển không ít những cô gái mặc bikini lộ ra hai cặp đùi trắng nõn cùng bộ ngực sinh động bày ra trước mặt mọi người, kín đáo gửi tặng mấy làn sóng ngực.
Lão Mộ nhìn qua, sau đó rất nhanh thu hồi ánh mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực của người ta, chăm chú xem tạp chí, tiện thể chờ người phụ nữ của mình thay đồ xong ra ngoài.Hôm nay lúc đi chọn đồ tắm, có nhân viên phục vụ đề nghị bọn họ thử mấy bộ bikini.Nhân viên cửa hàng thổi phồng dáng người trời phú của Thẩm Niệm An, nhưng Lão Mộ lập tức phủ định.Nói đùa rằng, nhìn người phụ nữ khác phơi bày là một loại phúc lợi, nhưng loại phúc lợi này tuyệt đối không thể để người phụ nữ của mình phơi bày ra.
“Oa ~ mỹ nhân, vóc dáng thật đẹp nha!” Một tiếng tán thưởng cất lên, lại có một cô gái mặc thử bộ đồ bikini, cô bước chân nhẹ nhàng về phía Lão Mộ, nhưng Lão Mộ vẫn tiếp tục cúi đầu xem tạp chí.Cô gái đeo kính mắt khoa trương dừng lại trước mặt Lão Mộ, thuận tay lấy ly nước chanh trong tay Lão Mộ, hút một ngụm vào miệng, sau đó khóe miệng cong lên, nhẹ nhàng nói một câu: “Soái ca, có khí chất!”
Lão Mộ bỗng dưng ngẩng đầu, nghĩ tới điều gì đó, một phen gỡ kính mắt của người phụ nữ kia xuống, sau đó sắc mặt tối sầm, trách mắng: “Mua lén đồ bơi lúc nào, không phải anh đã bảo em mặc bộ khác hay sao?”
Chậc chậc, bộ này quá là lộ liễu đi, chính là chỉ che đậy ba chỗ trọng điểm, còn những chỗ khác, nhìn một cái không sót chỗ nào!
Niệm An che miệng nở nụ cười, ai nha, nét mặt Lão Mộ bây giờ thật sự khiến tâm trạng cô tốt lên rất nhiều.Lúc trước trong cửa hàng đồ bơi, nhân viên phục vụ khen cô có vóc dáng đẹp, kết quả người nào đó bất thình lình dội gáo nước lạnh: “Trên người cô ấy thiếu hụt không ít, lấy bộ đồ kín kín che lại cho tôi.” Mặc dù Niệm An cũng không tự tin lắm với dáng người của mình, nhưng thiếu hụt cái khỉ gió gì đó thì đúng là không có! Mẹ nó, người đàn ông này muốn tìm cớ cũng không tìm kỹ một chút!
Thấy Lão Mộ có vẻ không nói gì nữa, cô đương nhiên muốn kiểm tra lại nhan sắc một chút.Vì vậy lúc Lão Mộ tính tiền, cô lén bảo nhân viên phục vụ tính cả bộ đồ bơi kia.Để xinh đẹp hơn, cô còn boa cho nhân viên cửa hàng một chút tiền nhỏ.
Chỉ chốc lát sau sau, Lão Mộ liền trực tiếp lấy cái khăn lông lớn từ dưới thân ra, trực tiếp đắp lên người Niệm An: “Mặc ít như thế coi chừng bị lạnh, nếu em bị cảm thì phải làm thế nào?”
Niệm An nhìn nơi này mặt trời chói chang rực rỡ, cười: “Cần đắp một cái áo lông sao?” Nói xong, cô cởi khăn lông ra, mặc kệ cặp đùi mơn mởn hiện ra trước mặt mọi người.
Lão Mộ thấy nói nặng không được, trực tiếp mềm mỏng: “Ngoan nào… Đừng tức giận.Em không thấy xung quanh bao nhiêu cặp mắt như hổ như sói sao, hà tất mặc để bọn họ nhìn em bằng ánh mắt phóng đãng như vậy?”
Niệm An ồ một tiếng, giống như nghe được điều gì ngạc nhiên nói: “Trên người em nhiều thiếu sót như vậy, còn có người muốn nhìn sao? Thật kỳ lạ.Chắc mắt những người này mù hết rồi.”
Lão Mộ bất đắc dĩ cúi đầu: “Được rồi, là mắt anh mù.Người phụ nữ của anh vóc dáng tuyệt vời, nhưng anh không muốn chia sẻ với những người khác vóc dáng của em, ngay cả nhìn cũng không được, tiện thể ý nghĩ phóng túng lại càng không được.”
Niệm An cười lên: “Sao ngày trước lại không phát hiện ra anh bá đạo như vậy, lấy ra đây.”
Thấy Lão Mộ còn chưa kịp phản ứng, cô liền chỉ cái khăn lông.Căn bản là cô không ý định hở hang, nhưng mà vì lời nói hai lòng của Lão Mộ, cho nên mới không nhịn được muốn chỉnh anh một chút.
Việc này cho anh thêm một bài học hay: làm ít việc hại người hại mình một chút, nhất là chê bai dáng người của bà xã sẽ có không ít thiệt hại!
Cách đó không xa chính là nước biển xanh biếc.Thật thần kì, những năm gần đây môi trường ô nhiễm ngày càng nghiêm trọng, vậy mà còn có thể nhìn thấy nước biển trong suốt như vậy.Lúc sóng biển dâng lên có người tung người nhảy xuống, khiến từ bọt sóng trắng xóa nước bắn ra tứ tung, một lúc sau lại có người đột nhiên từ mặt nước nhô lên, khiến một trận kinh hô vang lên.
Niệm An cùng Lão Mộ bị âm thanh hấp dẫn, đồng thời nhìn sang, không ngờ vừa liếc nhìn hai người liền đưa mắt nhìn nhau: gần đây đúng là bị ma ám, thế nào lại trùng hợp như vậy?
Quả nhiên, người nào đó biểu diễn nhảy cầu xong bước chân nhẹ nhàng về phía hai người bọn họ, sau đó mới giật mình hỏi: “Ô, chị An, hai người cũng tới đây sao?Thật đúng là‘duyên tới muốn ngăn không nổi’!” Nói xong ánh mắt cậu ta lượn một vòng trên người Thẩm Niệm An, mặc dù phần lớn đã bị khăn lông che kín, nhưng cặp đùi đẹp vẫn khiến cho cậu ta không ngừng thốt lên, “Oa, chị An, dáng người chị thế này mà không đi thi người mẫu thật là đáng tiếc, thật khiến người ta chảy nước miếng không ngừng.Đã đến đây rồi, chúng ta xuống nước chơi một chút chứ? Em có thể làm huấn luyện viên miễn phí cho chị!”
Thằng bé kia nói xong cực kỳ hưng phấn, giống như hoàn toàn đã quên nơi này còn có một người đang tồn tại.Niệm An liếc Lão Mộ một cái, thấy vẻ mặt anh cực kỳ ‘sinh động’, sợ giây tiếp theo anh sẽ làm chuyện khiến người ta giật mình, vì vậy kịp thời mở miệng: “Không cần, trong bụng chị còn có em bé, không tiện xuống nước.Em cứ vui vẻ chơi đi!”
Lúc này người bạn nhỏ Đông Phương mới nhớ tới người bên cạnh, liếc mắt một cái, nói rõ: “Là anh rể không cho phép thôi.Chị An, không bằng thế này, em dẫn chị đi bơi, để mấy người bạn của em chơi cùng anh rể, tuổi bọn họ cũng gần gần bằng nhau chắc cũng có sở thích giống nhau, đúng không?” Nhìn theo ngón tay của anh, thấy mấy thím đang mỉm cười với bên này, trong nụ cười có thể nhìn ra sự hả hê phóng đãng đối với Lão Mộ.
“Người anh em này muốn làm huấn luyện viên của bà xã tôi? Không biết kỹ thuật của cậu có thể vượt qua kiểm tra hay không, không bằng đấu một trận với tôi.” Lão Mộ để quyển tạp chí xuống, ánh mắt bình tĩnh nhìn anh bạn trẻ Đông Phương, nụ cười kia....thật khiến người ta cảm thấy như có cơn gió lạnh thổi qua khiến tóc gáy dựng thẳng.
Niệm An cũng cảm thấy hứng thú: Lão Mộ chủ động hạ chiến thư, không biết thắng lợi mấy phần? Vừa rồi nhìn động tác của Đông Phương nhảy vào nước, thực sự là hoa hoa lệ lệ, hơn nữa một người trẻ tuổi to con, Lão Mộ có thể thắng sao?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quần Áo Xốc Xếch
Thương Tố Hoa
Quần Áo Xốc Xếch - Thương Tố Hoa
https://isach.info/story.php?story=quan_ao_xoc_xech__thuong_to_hoa