Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngự Tỷ Lão Sư
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 41 (H)
Đ
ổng Nghệ sau khi cao trào, toàn thân tản ra nét đẹp vũ mị của nữ nhân, mà nữ nhân lúc này đây là gợi cảm nhất, Nhâm Sơ không đợi Đổng Nghệ hồi phục thể lực, lần nữa áp chế cánh môi nàng, không để Đổng Nghệ có một phần trăn cơ hội kháng cự.
Cô chiếm cứ được lãnh địa nhanh chóng cạy mở hàm răng trắng bóng của Đổng Nghệ, đầu lưỡi dò xét khiêu khích khoang miệng ngọt ngào, cho đến khi ăn no rồi mới dừng lại, nhưng lại câu dẫn lưỡi đối phương ra ngoài vui đùa... Nhâm Sơ cảm thấy cùng Đổng Nghệ triền miên một chỗ dù có như thế nào cũng là không bao giờ đủ.
Các nàng đều cảm thụ được lửa nóng của sự phong ấn lâu ngày trên cơ thể đối phương, tay Nhâm Sơ không buông tha xoa nắn bầu ngực sữa, tay kia thì vuốt vẻ bộ phận non mềm dưới hạ thể.
Bên ngoài bông tuyết bay bay, trong phòng một mảnh xuân quang xán lạn, Nhâm Sơ lúc này cảm thấy y phục trên người thật là chướng mắt, dứt khoát cởi ra hết, vứt tán lạc trên mặt đất.
"Nghệ, nói cho ta biết, ngươi là cái gì của ta." Nhâm Sơ vừa hôn vành tai Đổng Nghệ vừa nói, Đổng Nghệ bị Nhâm Sơ kích thích đến ý loạn tình mê, thân thể run lên.
"Ưm~ lúc này mà ngươi còn..... hỏi vấn đề này"
Đổng Nghệ thẹn thùng dùng tay ngăn trở ánh mắt của mình, Nhâm Sơ nhìn Đổng Nghệ thẹn thùng, không khỏi nở nụ cười, thò tay kéo cánh tay đang che mắt Đổng Nghệ, nhẹ nhàng nói "Nghệ, ta muốn ngươi nhìn ta, hảo hảo cảm thụ ta."
Nhâm Sơ hôn một đường xuống dưới, thè lưỡi liếm hôn da thịt mềm mại, thỉnh thoảng lại lưu luyến để lại ấn ký của mình, tay vẫn khiêu khích ở vùng ngọn nguồn ẩm ướt, ưm, vẫn nhạy cảm như vậy, cảm thấy thỏa mãn, cười.
"Bảo bối... ngươi vẫn giống như trong trí nhớ của ta...... thật ẩm ướt... thật mềm......"
Đổng Nghệ cắn chặt môi dưới, hai mắt nhắm nghiền, cảm thấy mặt rất nóng, hiện tại nhất định đỏ đến hỏng rồi, hạ thể không thể khống chế, co thắt thật nhiều lần.
Nhâm Sơ kéo tay Đổng Nghệ phóng tới hạ thân ấm áp của chính mình, cô thích cảm giác đồng thời cảm thụ lẫn nhau.
Đổng Nghệ cảm giác tay mình ẩm ướt cùng ấm áp, không nhịn được bắt đầu ma sát...... Phía dưới truyền đến cảm giác được lắp đầy khiến Nhâm Sơ không khỏi tăng nhanh tốc độ tay, hai người bắt đầu thi đua ngươi truy ta đuổi trong động nhỏ hẹp mềm mại, càng lúc động tác càng nhanh, làm cho cả hai đều không tự giác ngâm ra âm thanh, càng lúc càng ướt át, tình dịch không ngừng tuông ra.
"Ah!~"
Nhâm Sơ cùng Đổng Nghệ đồng thời ngừng động tác, hai nàng quấn lấy nhau, thân thể không ngừng run lên, khoái cảm ở hạ thể truyền khắp toàn thân.
Cao trào qua đi, Nhâm Sơ ngẩng đầu nhìn Đổng Nghệ, cả hai cùng cười, Nhâm Sơ nâng người dậy, làm cho hai ngón tay từ trong cơ thể hai người được lấy ra, tình dịch khiến hai ngón tay trở nên lấp lánh sáng loáng, các nàng vẫn như năm năm trước, rất ăn ý đem hai ngón tay dán cùng một chỗ, rồi đưa đầu lưỡi bắt đầu nhấm nháp hương vị hòa trộn.
Hai người yêu nhau, không cần ngôn ngữ, chỉ cần một ánh mắt, một động tác, sẽ hiểu ý đối phương.
Đợi cho các nàng chơi đùa xong, Đổng Nghệ mới ý thức được nơi này là nhà hàng, nàng đẩy Nhâm Sơ ra, có chút tức giận.
"Đều tại ngươi, sao có thể tại nơi này...... thật mất mặt."
Nhâm Sơ nghe Đổng Nghệ oán trách, cũng ý thức được đây là nhà hàng, hơn nữa hai người đối diện đã chạy đi đâu mất, ách, hình như có chút điên cuồng. Sợ Đổng Nghệ nổi giận, Nhâm Sơ liền ôm Đổng Nghệ dỗ dành.
"Tiểu Nghệ bảo bối, là ta sai rồi, đừng giận, đừng giận có được không?" để tỏ lòng chân thành, nói xong giơ ba ngón tay lên tiếp tục "Ta thề, sau này sẽ chỉ vận động hữu ái trong nhà."
Há, Đổng Nghệ cười ra tiếng, đánh cho Nhâm Sơ một phát, có ai lại thề như vậy chứ, cơn giận vừa lắng xuống lại bốc lên, tay véo mặt Nhâm Sơ nói ra "Hừ, ngươi xấu xa, cho cái tội xấu."
"Bảo bối, đau.. đau.." Nhâm Sơ liền cầu xin, kỳ thật Đổng Nghệ căn bản không có dùng sức véo mặt Nhâm Sơ, nàng yêu chết khuôn mặt này rồi, nàng buông tay, nhìn Nhâm Sơ nói "Sơ, chúng ta mặc quần áo trước đã." Nói xong cúi đầu, cúi người nhặt quần áo. Nhâm Sơ ôm Đổng Nghệ lại, lội ra vẻ cười tà, "Nghệ bảo bối, ngoan, để vi phu hầu hạ ngươi mặc quần áo a."
Đợi hai người mặc quần áo tử tế, chỉnh sửa tóc tai, đi ra nhà hàng thì trời đã tối.
Nhâm Sơ nhìn đồng hồ, đã hơn sáu giờ, buổi trưa hai người còn chưa ăn đã vận động hữu ái đến tối, chắc chắn bảo bối của mình đói bụng lắm rồi, nghĩ tới đây, Nhâm Sơ dứt khoát lái xe đưa Đổng Nghệ đến tiệm tiệm lẩu gần đó.
Buổi tối Đổng Nghệ lôi kéo Nhâm Sơ đến ký túc xá của mình, hai người sau một hồi chán ngấy không biết làm gì, đã thiếp đi mất.
=======
Sau khi cùng nhau rời khỏi nhà hàng, Dương Nhất nghĩ đến Mộ Ngôn Tín vẫn chưa no, liền nắm tay Mộ Ngôn Tín nói "Tín Tín, đã no chưa, ta biết gần đây mới mở một tiệm cơm, rất thanh đạm, chúng ta đi ăn nha." Không đợi Mộ Ngôn Tín gật đầu, đã kéo nàng vào trong xe, giẫm chân ga rời đi.
Dương Nhất lái xe mà trong đầu toàn là hình ảnh hữu ái của Đổng Nghệ và Nhâm Sơ, thầm nghĩ các nàng thật to gan, điên cuồng vận động trong phòng ăn nhà hàng, ngẫm lại cũng rất là hưng phấn, vụng trộm nhìn qua Mộ Ngôn Tín ngồi ở ghế phó lái, mặt không tự giác đỏ lên, một luồng khí nóng từ trong cơ thể phát ra qua các bộ vị cơ thể.
Mộ Ngôn Tín nhìn ngoài mặt rất bình thường, nhưng thực ra trong lòng cũng là sóng cả tung trào, nàng có chút sợ màn trình diễn người thật việc thật vừa rồi, đồng thời cũng có một tia hâm mộ, trong lòng Mộ Ngôn Tín dao động, vì cách nghĩ này của mình mà khó xử, nhưng trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh muốn điên cuồng vận động cùng Dương Nhất.
Xem ra vô luận là ai, chỉ cần rơi vào tình yêu cuồng nhiệt, đều sẽ có ý nghĩ phóng túng.
Dương Nhất không biết Mộ Ngôn Tín đang nghĩ gì, cô chỉ biết rõ ý nghĩ của mình, nhưng là không dám mạo hiểm với bảo bối nhà mình, sợ chọc giận bảo bối là chết.
Cô nghĩ Mộ Ngôn Tín đằng nào cũng là chủ tịch một tập đoàn đa quốc gia, được người xưng là băng sơn nữ vương, làm sao có thể cho phép mình không kiêng nể gì làm như vậy.
Nhưng sâu xa trong đó là, Mộ Ngôn Tín từ lúc đụng phải Dương Nhất ngươi, thần mã cái gọi là tôn nghiêm sớm đã hóa thành hư không.
Thế nhưng nhiệt khí trong lòng càng lúc càng tăng lên, Dương Nhất quyết định thăm dò Mộ Ngôn Tín một chút.
"Tín Tín, ngươi xem Nhâm Sơ thật sự là chỗ không kích thích không làm nha, rõ ràng là chúng ta còn ở đó mà bắt đầu luôn."
"Nàng quá lâu chưa được thỏa mãn dục vọng, phải biết là giọt nước tràn ly."
"Nàng cũng quá kém cõi đi, thời gian dài như vậy còn không có cách mạng thành công, để đến hôm nay mới được ăn."
"Nàng đây là tự chuốc lấy, ai bảo trước kia làm loạn."
"Nhưng mà cho dù nhẫn nhịn lâu thì vận động tại nhà hàng cũng quá......"
"Chẳng lẽ Nhất Nhất cảm thấy như vậy là sai."
"Đương nhiên không phải, ta cảm thấy......"
"Phía trước có ngã rẽ, quẹo vào đó dừng xe." Mộ Ngôn Tín đột nhiên nghiêm túc chỉ đường, Dương Nhất đem xe quẹo vào, là bãi đỗ xe trong ngõ cụt, giữ trưa đứng bóng, trong bãi không có mấy chiếc xe, xung quanh đều là cây tùng, một hàng rồi lại một hàng, sắp xếp rất dày đặc.
Dương Nhất kéo cần số về phía sau, dừng xe lại, khó hiểu nhìn Mộ Ngôn Tín, nghĩ không biết có phải nàng vì mấy lời nói vừa rồi mà nổi giận chăng? Ánh mắt vụng trộm nhìn Mộ Ngôn Tín, muốn tìn đáp án.
Ai biết bất ngờ một gương mặt xinh đẹp tiến lại gần mình, ngay sau đó môi truyền đến cảm giác tê tê đau đau.
Ngay khi Dương Nhất mở miệng hỏi câu đầu tiên thì Mộ Ngôn Tín đã biết Dương Nhất muốn gì, hừ, cái này là cho con tôm luộc nhà ngươi không nói thật, không thành thật còn dám lôi kéo ta.
Dương Nhất bị Mộ Ngôn Tín cắn môi một hồi đau đớn, đã biết Mộ Ngôn Tín muốn trừng phạt mình, như vậy cũng tốt, mang ý tưởng trong đầu không ngừng tuông ra, thuận thế đè bả vai Mộ Ngôn Tín lại, đem nàng dựa trở lại ghế phó lái, chống đầu gối giữa hai chân nàng, chồm người sang bên cạnh kéo cần gạt làm cho chỗ của Mộ Ngôn Tín nằm ngã ra.
Mộ Ngôn Tín biết Dương Nhất là không chịu được bất luận kích thích gì, cộng thêm trong lòng nàng cũng nghĩ đến một lần điên cuồng, cho nên sau khi bị đè, nàng chỉ bấm véo hông Dương Nhất một cái, rồi choàng tay quanh cổ cô. Dương Nhất nhận được ám hiệu, liền bắt đầu hành động không kiêng nể.
Vận động hữu ái trong xe rốt cuộc là có cảm giác gì? Tại một nơi nhỏ hẹp đóng kín, tràn đầy kích tình, hai thân thể xích lõa quấn lấy nhau, đè xuống, ma sát, có giai điệu có tiết tấu, như một khúc ca ưu mỹ, tâm giao tâm, yêu cùng yêu dung hợp, bàn tay đan vào nhau, từng động tác vuốt ve nhau, môi nhấm nháp môi, lưỡi cùng lưỡi day dưa, hai bầu ngực đè ép, hai nguồn suối kết hợp, không có ngôn ngữ dư thừa, chỉ có hai người yêu nhau cảm thụ lẫn nhau, hai cỗ thân thể hoàn mỹ không ngừng vận động, tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ quanh quẩn trong không gian nhỏ hẹp.
Ngón tay chui vào hang động mềm mại ấm áp, theo tiết tấu có quy luật ra ra vào vào, cùng nhau ra vào nguồn suối đối phương, lại để cho âm thanh không ngừng tuông ra, tiếng nước xem lẫn tiếng ma sát hoàn thành giai điệu du dương.
Trong tiếng thở dốc và rên rỉ dày đặc không ngừng, tốc độ ra vào cũng nhanh hơn, hai cỗ thân thể mềm mại nằm nghiêng trong xe, cánh tay giao nhau không ngừng động tác.
Giữa lúc vận động cánh tay ra vào, ngươi tới ta đi, vì để giảm thấp nhất lượng "tiếng ồn" phát ra, hai người rất ăn ý hôn nhau, tần suất ra vào ngày càng nhanh, giai đoạn cuối cùng chạy nước rút, cùng nhau lên thiên đường, thân thể không ngừng run run, lượng lớn ái dịch không ngừng tuông ra.
Dương Nhất ôm thân thể Mộ Ngôn Tín, không ngừng vuốt lưng cho nàng, đợi hai nàng ổn định nhịp thở, đem ghế bật dậy, lúc này Mộ Ngôn Tín đã biến thành con tôm đun sôi đỏ hồng, toàn thân giống như tản ra ánh sáng hồng. Dương Nhất biết Mộ Ngôn Tín nhất định là thẹn thùng quá rồi, liền nghiêng người ôm hôn mặt nàng, giúp nàng mặt lại quần áo thật tốt, sau đó cô cũng tự mặc lại quần áo, nhìn xem đã đến giờ cơm tối, dứt khoát lái xe trực tiếp về nhà nấu cho bảo bối.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngự Tỷ Lão Sư
Nhất Nhất Đích Giai
Ngự Tỷ Lão Sư - Nhất Nhất Đích Giai
https://isach.info/story.php?story=ngu_ty_lao_su__nhat_nhat_dich_giai