Chương 42
ại nhà hàng mini trong công viên, Woo, Ha Rum và một người có khuôn mặt được nói là hơi quen thuộc và cũng chính là người nói chuyện điện thoại với Ha Rum tối hôm qua, chị họ của cô nhưng đẳng cấp lại cao hơn cô một bật, vampire cấp trung Park Sol Hy.
Cô nàng CS đã từng chạm mặt với nó ở sân bay, chắc rằng cô vẫn còn nhớ chuyện hôm trước và cô cũng đang nghĩ cách trả thù nó nhưng giờ cô có nhiệm vụ quan trọng hơn nhiều, chuyện của nó và cô ko quan trọng bằng việc này, mà người có thể giúp cô làm việc này chỉ có một người là Kim Ha Rum, cô em họ ko cùng đẳng cấp của mình.
Và tất nhiên cái Sol Hy xuất hiện thì Shin Mi Na ko thể thiếu, cô cũng đang rất háo hức ngồi cạnh Sol Hy.
Tiếng lang cang của cái cửa kêu lên, bốn con người ngay lập tức nhìn ra, hắn đang bước vào, cái Sol Hy và cái Mi Na nhìn mà ngây ngất tâm hồn, lòng thầm nghĩ sao mà hắn lại đẹp đến thế, đẹp còn hơn con gái nữa nếu Sol Hy có thể làm bạn gái của hắn thì chết cô cũng chịu.
-Yun!, ngồi đây đi!. Ha Rum chỉ vào chiếc ghế bênh cạnh Sol Hy kêu hắn ngồi vào, một cái bàn lớn với sáu chiếc ghế, bây giờ chỉ còn hai chiếc là một cạnh Woo, hai cạnh Sol Hy, dù ghét Woo thế nào thì hắn cũng ko thích cái người đang nhìn mình với vẻ mặt như muốn nuốt sống mình nên anh đành chọn cái ghế bên trái cạnh Woo, Sol Hy hụt hẫn nhưng cũng mau chóng lấy lại tinh thần để có một hình tượng đẹp trong mắt hắn.
-Cậu ăn gì?. Ha Rum hỏi tiếp, hình như hôm nay cô vào vai đạo diễn thì phải.
Nhìn cô cười nhưng hình như nụ cười ngượng thì phải. -Gì cũng được!.
Món ăn thức uống đã có đầy đủ bây giờ đã đến lúc vào vấn đề chính của bộ phim mà đạo diễn Ha Rum sắp đặt, ngay cả Woo cũng ko biết về việc của hôm nay, mà anh cũng ko quan tâm cho dù biết vì anh chỉ muốn chọc tức hắn, cho hắn nhìn thấy cảnh tình đơn phương của mình đang trong vòng tay của người khác mà là người anh ko ưa nữa chứ.
Đưa mắt sang hai con người đang làm dáng với nụ cười hết sức quyến rũ mà ớn lạnh. -Ha Rum, bạn cậu hả?.
-Ko!, là chị họ của mình và bạn chị mình!. Một cái nháy mắt của cô với Sol Hy sau khi lời nói dứt.
-Xin chào, tôi là Park Sol Hy!, nghe danh của cậu rất nhiều, gập rồi mời thấy thật như lời đồn!. Một nụ cười mà cô đã tập rất lâu để cho hắn thấy, nụ cười này tuy có thể làm mê mẫn nhiều chàng trai nhưng lại là một trò cười trong mắt hắn. -Chào, tôi là Shin Mi Na!. Tới lượt cô tiểu thư nhà họ Shin, cô đở hơn Sol Hy một chút vì cô ko cần làm dán trước mặt anh, anh ko dành cho cô, cô biết.
-Ừ, chào!. tuy ko vui lắm nhưng vì là chị họ của Ha Rum nên anh cũng phải nói gì đó chứ.
-Yun à!, cậu ko định quen bạn gái hay sao?. Nhắc đến việc quen bạn gái thì hắn lại chợt nhớ về hình ảnh của nó, ko hiều sao dạo này nó cứ hay xuất hiện trong đầu nó, cả mở cũng thấy nó.
Thấy hắn im lìm thì Ha Rum tiếp tục xuất chiêu. -Mình định giới thiệu chị của mình cho cậu!. Câu nói vừa dứt là lúc bốn con mắt, hai con người phải căng ra, hắn và Woo, mõi người một cách ngạc nhiên khác nhau. -Cậu nói sao?, giới thiệu ình?.
-Đúng vậy!, cậu định ở vậy luôn hả?. Ha Rum miểm cười, rồi nhìn thẳng vào hắn.
-Ha Rum!, em đang làm gì vậy?. Cô giả nai như ko hề biết chuyện gì mà ngạc nhiên nhìn cô em họ của mình.
-Chị ko phải chị cũng ko có quen ai sao!. Thấy cách phối hợp của Sol Hy quá xuất sắc thì cô càng ra nhiều chiêu hơn.
-Được rồi Ha Rum!, mình ko cần đâu!. Hắn có chút gì đó giận dữ, thất vọng mà nói.
-Ko được!, cậu ko định tìm bạn gái ình sao?. Ha Rum lại nói, cô nói nhiều quá, vừa là đạo diễn vừa là diễn viên.
-Đúng vậy!, Yun!, cậu cũng nên tìm bạn gái ình đi!. Bay giờ thì Woo đã biết rõ sự việc, anh thấy rất hài lòng với cô bạn gái mình, cô có ích rất nhiều với việc hạ đi ý chí của Yun.
-Tôi nói ko cần!, tôi có bạn gái rồi!. Câu nói như sét đánh ngan tai bốn người, ngạc nhiên nhất chính là Ha Rum và Woo, hắn có bạn gái hồi nào mà hai người ko biết gì vậy.
-Cậu đừng đùa, mình có thấy cậu quen ai bao giờ đâu!. Ha Rum giọng rung rung nói, cố muốn giới thiệu hắn cho chị họ mình ko phải vì cô giúp chị mình mà là giúp mình, cô muốn có cả hắn và Woo, nếu hắn quen người khác thì ko được nhưng quen với chị mình thì ko sao vì cái Sol Hy rất khờ, cô (Sol Hy) ko phải là đối thủ của cô.
Cô tuy là thích Woo thật lòng nhưng cô lại ko muốn hắn thuộc về ai, chỉ mình cô mới có thể sở hữu hai chàng trai này thôi nhưng giờ nghe hắn nói hắn có bạn gái thì toàn bộ kế hoạch của cô đều tang thành mây khối.
-Tới ko đùa!. Hắn nhìn thẳng vào Woo và Ha Rum với ánh mắt kiên nghị nói như chắc nịch.
-Yun!, nếu cậu ko muốn quen chị mình thì thôi vấy, đừng giỡn chứ!. Ha Rum giọng vẫn còn rung nói làm cho Woo và hắn hơi bất ngờ.
-Ai nói là đùa, cô có bạn trai thì Yun ko thể quen bạn gái à?.
-Ai nói là đùa, cô có bạn trai thì Yun ko thể quen bạn gái à?. Một giọng nói rất ưa là quen thuộc với tất cả mọi người ở đây, nó đang vào.
-Tara!, cậu làm gì ở đây?. Woo vội bật dậy khi thấy nó vào và đang tiếng lại gần chỗ hắn.
-Chào Woo!, quen bạn gái mà ko nói gì cho tôi biết à?!. Nó nhìn Woo, nhìn anh với một ánh mắt của một người bạn thật sự, ko giả dối, ko hề có gì gọi là gượng.
-Ờ chuyện này.... Một phen ngập ngừng, anh quen với Ha Rum là có mục đích của mình, anh muốn tất cả mọi người biết người mà Yun yêu là bạn gái anh nhưng chỉ duy nhất một người, là nó, anh ko muốn nó biết chuyện này, hình như anh đã thật sự rung động trước nó.
-Ko sao, dù gì cũng biết rồi mà nên cậu đừng ngại!. Nó nói tiếp, lời nói cứ như một nhát dao vô hình đang từ từ xuyên qua con tim anh.
-Là cô!, đúng là oan gia ngõ hẹp!. Cái Sol Hy là người thứ hai đứng dậy sau hi thấy nó.
-Có bao giờ tôi nói oan gia ngõ rộng đâu mà cô nói!. Một câu nói tiếp tục làm cô ê mặt nhưng lại làm hắn khoái chí cười lên khiến ba cô nàng và một chàng trai nhìn hắn mà khó hiểu.
-Tara!, cậu ngồi đi!. Hắn đứng dậy kéo chiếc ghế còn lại và cũng là chiếc ghế bênh cạnh mình cho nó, một hành động mà hầu hết làm cho tất cả mỏi người trong nhà hàng chú ý, khi hắn vào đã làm mê mẫn biết bao nhiêu cô gái trong đây rồi đến nó, nó còn nỏi hơn hắn.
-Cảm ơn!. Nhìn hắn nở một nụ cười nhẹ, ai nhìn cứ tưởng đó là một nụ cười hạnh phúc nhưng chỉ có hắn nhận ra đó là nó đang diễn, nó nhập vai con nhanh hơn cả hắn.
-Yun cậu nói cậu có bạn gái mà lại làm vậy ko sợ bạn gái cậu buồn à?. Ha Rum nhìn hai người mà khó hiều, sao hắn và nó lại thân thiết như vậy, mới hôm qua hắn còn hùng hổ với nó mà.
-Cô yên tâm, bạn gái của Yun ko buồn đâu!.
-Sao cô biết?, cô đâu phải là bạn gái của Yun đâu!. Bay giờ thì cái Sol Hy tò vẻ ta đây nhày vào nói.
-Sao cô biết tôi ko phải bạn gái của Yun?. Nó cũng ko thua gì, đáp trả lại cô.
-Vậy ý cô nói cô là bạn gái của Yun sao?. Ha Rum đưa mắt nhìn nó, ánh mắt có chút giận dữ nhìn nó, nó ngay lập tức bắt gập ngay ánh mắt đó.
-Cô sao vậy, cô là bạn gái của Woo mà sao cứ quan tâm chuyện của Yun thế!. Một câu nói bất chợt làm cô thấy bối rối, nó hình như hiều được ý của cô, cô cũng ko vừa lập tức lấy lại bình tĩnh.
-Vì tôi là bạn của Yun!, bạn bè thì tất nhiên phải quan tâm nhau rồi!. Cô thấy cô hài lòng với lời giải thích của mình, khẻ cười trong lòng.
-Vậy sao?.
-Tara, cậu uống nước cam phải ko!. Hắn nhảy vào nói, hiện giờ người vui nhất chính là hắn, cảm thấy nó đang đứng về phía mình. Ngay lập tức
-Biết rồi còn hỏi!. Khẽ miễm cười khi cách diễn xuất của mình và hắn hết sức an ý, hình như hôm nay tất cả mọi người đều diễn cho nhau coi thì phải và cập diễn đẹp nhất là nó và hắn.
-Yun cậu mau nói đi!, bạn gái cậu là ai?. Woo thấy bực mình nhưng anh ko thể đề lộ ra, anh cố gắng moi ra một nụ cười giả tạo mà hỏi hắn.
-À, tôi quên, giới thiệu với mọi người,bạn gái của tôi Lee Tara!.
Hai thân ảnh bắt đầu dắt tay nhau ra khỏi nhà hàng mặc cho những ánh mắc nhìn theo. Nó bắt đầu buôn tay Yun ra khi đã khuất được tầm mắt của bốn người, cảm thấy có chút nuối tiết nhưng ko thể làm gì hơn nữa.
Đột nhiên nó quay sang nhìn anh, anh bị nó nhìn mà ko biết lí do tại sao lại bị nó nhìn mình. -Cậu rãnh ko?. -Nếu có thì đi đây với tôi.
-Rãnh. nhưng mà đi đâu?.
Đừng hỏi!, cứ đi theo rồi cũng biết. Bắt đầu lê bước khi câu nói vừa dứt, Yun cũng bẽn lẽng đi theo, hai người đi cạnh nhau hợp không còn gì bằng, một thân hắc y một thân bạch y hai màu đối chọi nhau nhưng khi gần nhau lại tương phản lẫn nhau, tôn lên vẻ đẹp của nhau.
Cập đôi tiên đồng ngọc nữ đang tiếng về phía trung tâm công viên làm chấn động mọi người gần xa, biết bao nhiêu con tim phải lỗi nhịp khi thấy hai người, bất cứ chàng trai cô gái nào cũng ao ước người đi cạnh nó hay cạnh hắn là mình.
-A....!, chị. Giọng của Lin và Bin vang lên khiến Hong và hai đứa kia quay lại nhìn.
-Tara. cậu lâu vậy. Hong nhìn nó rồi quay sang người con trai đi cùng, một thoán giật mình, người đi cùng nó lại là Yun, làm sao có chuyện này được, ko lí nào Yun chịu đến nơi này và việc hai người đi cùng thì càng ko thể vì nó biết Yun có hiềm khích với nó. -Ngài Yun. sao ngài lại ở đây?
-Ờ việc này, việc này....Anh thấy cô bạn hay đi chung với nó hỏi mình thì bỗng nhiên thấy có chút bối rối, ko lí nào anh lại nói nó và anh đang cặp được. anh làm sao mà mở miệng chứ. vội đưa mắt liếc sang nó nhờ cứu.
-Chuyện này mình sẻ nói với cậu sau. bây giờ ta đi chơi thôi!. Nó cầm tay Lin và dắt đi đề lại cho Hong?.
Nơi bọn họ chọn đi đâu tiên tất nhiên là tàu lượng siêu tốc, đề mờ màng cho phần chơi xôi động hơn thì trò này chính là cách tốt nhất. Yun thì lần đâu tiêng chơi cái trò này, anh có bào giờ đến những chỗ này mà chơi đâu, từ bé đến giờ thì đây là lần đầu tiên anh đến.
-Này cô hay đến đây chơi lắm à?. Nó cùng Yun là ứng cử viên cuộc bình chọn đi mua vé do họi những đứa trẻ thành lập, nói hai người mua chứ thật chất chĩ có nó mua hắn thì kè kè theo sát bên mà hỏi chuyện.
-Đây là lần thư ba. Ko ngần ngại trả lời, nó đâu cần phải giấu giếm mấy cái chuyện này chứ.
-Ờ. đừng nói với tôi là cô thích đến mấy chỗ này nha. Ánh mắt gian tà nhìn nó, hắn đang dò xét nó, nó biết, hắn nghĩ gì nó điều biết.
Tay cầm 7 chiếc vé của trò chơi tàu lượn siêu tốc, nó khoanh hai tay lại để trước ngực, rồi quay qua nhìn tên con trai đang kím chuyện với mình. -Cậu biết là tôi có thể đọc được suy nghĩ của cậu mà sao cứ bày nhiều trò đề thách thức tôi vậy.
-Ạc tôi quên. tại sao ông trời lại cho cô cái bảng năng như thế chứ. Bây giờ hắn bắt đầu chuyện sang chế độ than ông trời.
-Vậy cậu nghĩ ông ta (ông trời) nên cho loại người như cậu à.
-Tôi thì sao chứ. Hai mắt hình viên đạng đang ngắm về phía nó, chỉ cần nó nói gì có hại đến cái ông anh bên cạnh thì hai viên đạng này chắc bắng ra.
-Ko có gì. muốn hiểu sao tùy cậu. Bước chân nhanh hơn đi về phía năm con người đang mê mẵn với cái trò chơi đâu tiên này.
-Ta đi thôi.
-Woa đi chơi thôi. Lin vui mừng quá độ nên nhảy cẩn lên. khi cái trò chơi ấy kết thúc thì họ lại bàn tính đi vào ngôi nhà ma, ý này là của anh đại nhà ta, hắn nghĩ vào đó nhất định anh sẻ dọa nó sợ và vì chưa bao giờ vào nơi này chơi nghe cai tên tưởng là ghê rợn lắm nên nảy ra cái ý kiến này nhưng hắn đã sai, người la chính là hắn, một cái kì lạ là hắn là vampire vậy mà la làng khi thấy những con ma do người đóng kia chứ.
Cả đám bọn trẻ phải ôm bụng mà cười, Hong thì ngỡ ngàn với hắn, một Kanh Yun danh tiếng lẫy lừng mà la làng khi vào ngôi nhà ma, trời khó tin thật.
Ngồi xụ mặt trên ghế đá, hắn thật sự rất xấu hổ với hình ảnh của mình hồi nãy, nó còn cười hắn nữa chứ nhưng có một việc bù lại sự xấu hổ ấy là hắn lại một lần nữa thấy nó cười thật lòng mình, lấy cái xấu hổ của mình đổi lấy một nụ cười khó tìm thì hắn lời chứ ko lỗ.
-Yun. ở đây à?.
-Ha Rum, cậu cũng đến đây chơi à?
Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire - Alex