Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gái Già Gả Bảy Lần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17
L
ần thứ hai Ngọc Hành đến, tôi đang dùng đá than (than vẽ lông mày – loại phẩm phụ nữ thời xưa dùng để vẽ lông mày) soi mặt xuống nước tỉ mỉ vẽ lông mày.
Anh đứng cách vài bước, khóe mắt đều là ý cười dịu dàng.
Tôi cúi đầu nhìn ngón chân, thấp thỏm hỏi anh: 'Đẹp không?"
Giọng nói của anh thật và dịu dàng: 'Đẹp."
Trong lòng tôi trong nháy mắt nở một đóa hoa nhỏ. Tôi ngượng ngùng một chút, lấy trong người ra mấy đồng tiền, nói: "Tôi giúp Mạnh Bà làm việc, bà cho tôi tiền, tôi...tôi muốn mời huynh đi chợ nghe hí kịch, dược không?"
Ngọc Hành nhìn tôi nửa ngày không nói, nhưng trong mắt tràn ngập ý cười, một lát sau mới đáp: 'Được."
Tôi cùng Ngọc Hành sóng vai đi. Anh đi ngay bên cạnh tôi, gió thổi ống tay áo, tôi nhìn anh qua khóe măt.Tayanh lộ ra dưới ống tay áo thật dài, ngón tay thon dài trắng trẻo, hơi nắm lại. Tôi do dự một chút, khẽ chạm tay vào.
Ngón tay anh khẽ run rẩy, ngập ngừng, đầu ngón tay ngoắc qua chạm vào lòng bàn tay tôi.
Tôi len lén liếc nhìn anh, thấy anh cũng đang nhìn lại, vội cuống quýt cúi nhìn đầu ngón chân, trong ngực có chút luống cuống.
Nghe anh bật cười khẽ, không nói gì, chỉ lật ngược tay rồi giữ lấy tay tôi, nắm chặt trong lòng bàn tay anh.
Trên đường quỷ đến quỷ đi vô cùng náo nhiệt.
Lúc đi nghe hí kịch, Ngọc Hành vẫn cầm tay tôi, tôi thoạt đầu có chút hồi hộp, đi được nửa đường thì đã bớt đi nhiều, khi xem hí kịch thì chuyên tâm một chút, lát sau đã ngủ mất.
Lúc tỉnh lại, là ở trên lưng Ngọc Hành. Anh cõng tôi trên lưng trở về. Ngọn đèn dầu trên đường lắc lư.
Tôi mơ màng một chút, chợt đỏ mặt. Trên người anh có mùi hương thơm nhè nhẹ từ cổ tỏa ra, quanh quẩn trên chóp mũi tôi, như là hàn mai trên đỉnh núi, hoặc như là hương hoa cỏ lan ở khe đá giữa vách núi.
Rất xa lạ mà lại rất quen thuộc.
Tôi ôm lấy cổ anh, áp mặt lên cổ anh, hít hà.
Cả người anh cứng đờ, chợt dừng bước: 'A Ly...muội tỉnh rồi?"
Tôi ừ một tiếng.
Anh dừng lại một chút, không nói gì nữa. Tiếp tục cõng tôi đi.Tayanh đặt lên đùi tôi, ấm áp và mạnh mẽ, đi được một đoạn, lại một đoạn nữa, anh bỗng nhiên dừng bước chân, buông tôi xuống.
Quỷ ảnh lắc lư trên đường, xe ngựa như nước.
Gương mặt anh ẩn trong bóng đêm, đôi mắt thì rực sáng. Có đợt gió thổi qua làm tóc anh bay trước ngực, anh nhìn tôi nói: "A Ly, chúng ta ở bên nhau được không?"
Tôi sững sờ.
"A Ly?" Trong giọng nói của anh có chút tha thiết, nhưng vẫn mềm mại.
Đi tới trước mặt là một đôi quỷ trẻ tuổi, một nam một nữ, nắm tay nhau, quỷ nữ túm lấy vạt áo quỷ nam, lau lau miệng làm nũng.
Quỷ nữ nói: "Muội muốn ăn mứt quả."
Quỷ nam liền véo chóp mũi quỷ nữ, khẽ đáp: "Được."
Tôi thấy tôi đỏ mặt. Tôi vội vặn vẹo tay, cúi đầu nhìn ngón chân, đáp: 'Vâng."
Ngọc Hành bắt đầu kéo tay tôi.
Anh lấy trong người ra một chiếc vòng tay đeo vào tay tôi, chậm rãi nói: 'Đã đồng ý với ta rồi, A Ly, không được thay đổi đâu nhé. Chiếc vòng tay này là mẫu thân từng đeo, giờ tặng cho muội."
Tôi nhìn chiếc vòng tỏa ánh sáng dịu nhẹ, run run chớp mắt một cái, đợi khi kịp phản ứng, liền lấy con ốc biển trên cổ định gỡ xuống, nói: "Muội không có vật gì tặng cho huynh, chỉ có con ốc biển muội thích nhất này, muội tặng huynh..."
Không ngờ chưa nói xong, lại bị Ngọc Hành cắt ngang: 'Ta không lấy vật này."
Tôi sững người.
Ánh mắt Ngọc Hành chợt lóe lên, cười cười như trêu chọc tôi, cầm tay tôi, nói: "Muội không cần phải đưa ta vật gì, chỉ cần...trong lòng có ta là được rồi."
Tôi cụp mắt xuống, khóe mắt lại đột nhiên liếc đến đôi quỷ kia, quỷ nữ cầm một quả mứt quả, cắn một cái, rồi lại đưa một nửa kia vào miệng quỷ nam.
Quỷ nam bật cười lên, quỷ nữ cũng cười, tiếng cười nhỏ giòn, nhưng vui vẻ và viên mãn.
Tôi sờ sờ túi tiền, ngước mắt nhìn Ngọc Hành nói: "Huynh chờ muội chút nhé, muội sẽ quay lại ngay."
Tôi dùng đồng tiên còn lại để đổi lấy một xiên mứt quả.
Nét mặt Ngọc Hành lộ vẻ kinh ngạc. Tôi xấu hổ, đưa mứt quả đến trước mặt anh: 'Muội chỉ còn một đồng tiền nên chỉ có thể mua được cái này...Huynh...huynh cắn một cái, muội cắn một cái, chúng ta cùng ăn, coi như là vật muội tặng huynh, có được không?"
Ngọc Hành sửng sốt, nhìn tôi chăm chú rất lâu, rồi chợt kéo tôi ôm vào lòng, trong giọng nói khàn khàn: 'A Ly, muội biết không, ta đợi giờ khắc này thật lâu lắm rồi."
Một xiên mứt quả hai người anh một miếng tôi một miếng cho đến miếng cuối cùng thì ném chiếc xiên trúc xuống, Ngọc Hành lấy trong người ra chiếc khăn lau miệng cho tôi.
Trên chiếc khăn có thêu hai con gì đó đen sì, giống như là vịt hoang cháy hay là quạ đen gãy cánh. Tôi nhịn không được hỏi: 'Đó là con gì vậy?"
Ngọc Hành nhịn cười, nhìn tôi đáp: 'Nghe người nào nói, đó là uyên ương."
Tôi quan sát đôi uyên ương này một lúc, khen: 'Trình độ thêu khăn của người này thật sự là kém quá, có thể thêu uyên ương xấu như vậy."
Ngọc Hành nắm tay cho lên miệng ho khụ khụ hai tiếng, miệng hé cười không nói gì.
Lúc Ngọc Hành đi thì trời đã tối. Tôi ở bên bờ Vong Xuyên tiễn anh lên thuyền.
Tôi nói: "Huynh...ngày mai huynh có tới không?"
Ngọc Hành nắm lấy tay tôi, nói: "Có."
Tôi cúi đầu nhìn ngón chân: "Vậy, muội sẽ đợi huynh."
Ngọc Hành đáp: "Được."
Khi trở về thì đụng phải Nhị Đản dưới tán cây cổ.
Nhị Đản nhìn tôi vô cùng đau đớn, nói: 'A Ly, sao ngươi lại có thể di tình biệt luyến, bội tình bạc nghĩa?"
Tôi ngơ ngẩn.
Cậu ta lên án xong, bỗng nhiên ngượng ngùng: 'Nhưng, nếu đã thay đổi rồi, vậy có thể lại thay đổi một lần nữa, chuyển qua ta được không?"
Tôi ngẩn người, đang định trả lời, chợt nghe tiếng the thé của một nữ quỷ từ xa vọng tới: "Nhị Đản, ngươi thật đáng chết, mau về ăn cơm."
Mặt cậu ta lập tức méo xẹo.
Tôi nhìn cậu ta nhắc nhở: 'Mẹ ngươi gọi ngươi về nhà ăn kìa."
Cậu ta a một tiếng, ủ rủ xoay người, ủ rũ đi. Đi được một bước, đột nhiên dừng lại, xoay người chăm chú mấp máy môi, vặn vẹo tay nhìn tôi.'
Tôi vô thức lùi ra sau mấy bước.
Cậu ta cắn môi, kìm nén rất lâu, cuối cùng mới bật ra một câu: 'A Ly, ngươi không thay đổi cũng không sao, ta thích ngươi là được rồi, ta sẽ đợi ngươi."
Nói xong, mặt đỏ bừng hưng phấn chạy đi.
Tôi dần dần thích cành cây khô bên bờ sông, trước mắt tôi là loang lổ vết dao khắc trên cây đó, như là gửi tất cả tâm tình, vui mừng, ưu sầu hay là hoài niệm, còn có một vết lồi lõm rất sâu, tôi thích lướt ngón tay qua vết thô ráp đó từ trên xuống dưới.
Tôi giống như Quỷ ngốc mà Mạnh Bà từng kể, ngồi ở đó chờ người. Tôi ở đó chờ Ngọc Hành, chếc vòng đeo trên tay, anh nói anh sẽ đến, tôi đợi anh.
Nhưng, tôi ngồi từ sáng sớm ẩm ướt đến khi chạng vạng mặt trời lặn anh cũng không đến. Mỗi khi lão chèo thuyền chở một người qua, tôi lại từ trên cây nhảy xuống nhìn. Như vậy, tôi cứ ở mãi trên cây chờ, sau đó ngủ.
Tôi bị một giọng nói nghẹn ngào khàn khàn đánh thức. Lúc mở mắt đập vào mắt tôi là một cặp mắt sâu không thấy đáy, đôi mắt kia vô cùng quen thuộc, dường như đã gặp qua ở đâu đó rồi, là trong mộng trước đây mà tôi đã quên, tôi cũng không biết.
Đó là một đôi mắt đẹp của một nam nhân, chỉ là trong đôi mắt có ánh lệ, trong đáy mắt đó như đọng lại một sự bi ai cực lớn.
Tôi yên lặng nhìn người đó.
Người đó chậm rãi vươn tay ra chạm vào mặt tôi, nghẹn ngào: 'A Ly."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gái Già Gả Bảy Lần
Hoa Minh
Gái Già Gả Bảy Lần - Hoa Minh
https://isach.info/story.php?story=gai_gia_ga_bay_lan__hoa_minh