Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Buông Gian Thần Của Trẫm Ra
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 42: Vương Hầu Đa Tình [2]
Đ
ổng Khanh trợn mắt nhìn y, nhanh chóng đẩy y ra, lẩm bẩm nói: "Bậy bạ! Ông đây thực bất hạnh, tự nhiên nửa đêm gặp phải kẻ điên!"
Nàng xoay người, xiêu vẹo đi về, thì thào nói: "Ngươi cầm bái thiếp, đến cửa bái Đại tư mã ta đi, ông đây sẽ che trở ngươi, bao ngươi một bước lên mây, nếu có tài học thực sự, ta giúp ngươi kiếm chức Thị lang mà làm!"
Lời nói vừa hạ xuống, thân mình bỗng nhẹ hẫng, đột nhiên bị chặn ngang bế lên, nàng mang theo men say, hung hăng trừng mắt nhìn người con trai đường đột ôm nàng lên, cả giận nói: "Láo xược! Vô lễ như vậy, ngươi đang làm cái gì vậy hả? Không muốn làm Thị lang sao?"
Chàng trai cười nói: "Chức quan Thị lang quá nhỏ, không bằng cô làm vương phi của bản vương đi, ta cho cô trực tiếp thăng quan!"
"Nói hưu nói vượn! Bản Đại Tư mã chức vị quan trọng, chính là chính nhất phẩm, đã là quan to cao nhất triều đình, đến đỉnh rồi!" - Đổng Khanh ở trong lòng y liều mình giãy dụa, nhưng vô ích, không khỏi tức giận nói: "Cuồng đồ lớn mật, còn không mau thả bản quan xuống dưới?"
"Cái ta có thể cho cô rất khác biệt, là vị trí hoàng tộc, thiên hoàng quý trụ, không có chức đại quan triều đình nào có thể so sánh được!" – Chàng trai ôm ấp giai nhân, khóe miệng nổi lên ý cười, đi nhanh đến phương hướng tẩm điện, dịu dàng nói: "Cô đang say, đất bên cạnh hồ nước nóng lại trơn, không lưu ý một chút sẽ dễ dàng trượt ngã, chúng ta vào trong nhà đi, bản vương tự tay pha trà cho cô, giúp cô giải mùi rượu!"
***
Cho tới khi Đổng Khanh tỉnh lại, sắc trời đã sáng trưng, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ rọi vào, chiếu cả phòng sáng ngời.
Nàng khẽ đứng dậy, thống khổ phát ra một tiếng nấc, xoa xoa mày, ảo não nói: "Say rượu thực con mẹ nó khó chịu quá, vậy mà từ khi xuất cung tới nay, không hiểu sao luôn say rượu, thật đúng là tự tạo nghiệt, không thể trốn thoát!"
Nàng để tâm trí tỉnh táo lại một lúc, rồi mới ngước mắt quét về bốn phía, ngay sau đó từ trên giường nhảy dựng lên.
Phòng ốc này không phải là sương phòng của nàng mà?
Trong phòng ngủ, màn trướng mỏng màu vàng phất phơ theo gió, bốn phía bỏ đầy các loại sách vở, trên tường treo mấy bức họa, trong phòng tràn ngập mùi thơm thoang thoảng của lá trà, thật là tinh tế tao nhã, thoạt nhìn có chút bề thế, ắt hẳn là phòng của nam.
Nghĩ tới đêm qua vậy mà say rượu hồ đồ, lờ mờ nhớ lại hình như là có một người nam nói chuyện khá lâu cùng nàng? Tại sao bản thân có thể nào ở lại trong phòng ngủ của nam được? Nàng vừa sợ lại vừa hoảng, bước nhanh ra gian ngoài, phóng tầm mắt đảo qua, mới phát hiện bản thân hóa ra vẫn còn ở trong tẩm điện nhỏ của hồ nước nóng, hôm qua nàng còn nghiêng ngả trên tràng kỷ tại gian ngoài uống rượu kia mà.
Ngày hôm qua, lúc đến, kẻ hầu phụ trách trong tẩm điện nhiều lần dặn dò, gian trong là tẩm cư riêng của Ninh Vương, nơi riêng tư của hoàng tộc, không cho phép người không liên quan đi vào. Nàng đương nhiên không dám lỗ mãng, dù muốn uống rượu cũng chỉ dám ngây dại nghỉ ngơi trên tràng kỷ tại gian ngoài, thế nào mà vừa ngủ dậy, bản thân mình lại đã ở trên giường của Ninh vương rồi?
Khi nào thì nàng chạy đến trên giường của người ta?
Đây không phải là xúc phạm Ninh vương hay sao?
Mạo phạm thiên hoàng quý trụ, nàng lại phạm tội rồi.
Mấy ngày trước đây chọc hoàng thượng tức giận, cơn giận của hắn vẫn còn chưa tiêu tan đâu, hôm nay lại xúc phạm Ninh vương, một tội chưa yên, một tội lại thêm vào, hay là bát tự của nàng tương khắc với hoàng tộc họ Lưu?
Nàng thật dễ dàng tìm được áo ngoài của mình ở gian ngoài, nhanh chóng khoác lên, đang định lén lút trốn đi, lúc này lại có một tỳ nữ đi đến đây, từ bên ngoài bưng chén thuốc tiến vào, nhún người cúi chào nàng, khẽ nói: "Nô tì nghe thấy tiếng động trong phòng, đoán công tử chắc hẳn đã tỉnh, vì thế liền tiến vào hầu hạ..." – Cô gái ngước mắt liếc nàng một cái, nhưng thấy người trước mắt tóc xanh buông xõa vai, dung nhan cực đẹp, khác biệt với bộ dáng lúc đi vào tối hôm qua, giờ phút này rõ ràng là dáng điệu của nữ, vì thế lập tức cải chính nói: "Hic, không, là hầu hạ tiểu thư..."
"Là đại nhân!" - Đổng Khanh sửa lại, nói.
"Vâng, đại nhân!" – Nô tì thuận theo, rồi sau đó đặt chén thuốc ở trên bàn.
Đã không có cách nào thuận lợi chạy trốn, Đổng Khanh đành phải ra vẻ phóng khoáng, thong dong tự nhiên đứng ở trước gương đồng chải vuốt kiểu tóc của nam cho bản thân, một mặt hỏi: "Ngươi tên gọi là gì?"
"Nô tì tên là Văn Tâm, chuyên trách hầu hạ bên cạnh chủ thượng!"
"Hầu hạ ở cạnh người?” - Như vậy đó là thị nữ bên người Ninh vương rồi. “Ngươi đưa tới cái gì vậy?"
"Là canh giải rượu, tổng quản phân phó, hôm qua đại nhân say khướt, chờ ngài tỉnh lại, sai nhóm nô tì lập tức đưa lên canh giải rượu."
Đổng Khanh nghe xong, liền bưng lên chén thuốc, một ngụm lớn uống cạn.
Bỏ bát rỗng xuống, nghĩ rằng tổng quản vương phủ quả thực nhanh nhẹn, ngay cả chuyện nàng say khướt cũng biết đến, như vậy, chuyện nàng tự tiện tiến vào phòng trong, ngủ ở trên giường của Ninh vương, ông ta sẽ bẩm báo chi tiết với Ninh vương không đây?
Nhớ tới lửa giận của hoàng thượng, lại thêm vào xúc phạm tới Ninh Vương.
Chuyến này xuất môn có lẽ là ‘Gặp hung bất lợi’.
Nàng đột nhiên rất muốn thừa dịp trước khi Ninh vương hồi phủ, tìm lý do biến trước, quay trở về đế đô.
Đang hạ quyết tâm, Tiểu An Tử lại đi đến đây, gã vội vội vàng vàng chạy vào, khom người, nói: "Đổng đại nhân, cô cuối cùng đã tỉnh, Ninh vương đã hồi phủ, cô mau đi qua đại điện bái kiến đi!"
"Ninh vương hồi phủ rồi hả?"
Chợt nghe Ninh vương hồi phủ, thần sắc của nàng đột biến, vội vàng hỏi: "Ngài ấy trở về lúc nào?"
"Nghe nói là đêm khuya hôm qua, cho nên không hề kinh động tới nhiều người"
"Lưu công tử đâu, đã gặp Ninh Vương rồi sao?"
"Công tử không biết Ninh vương đã hồi phủ, sáng sớm Người đã bị Đậu cô nương và Tào cô nương cùng đến phủ Chức tạo xem lễ phục và nghi chế, cả Cố công tử cũng đi theo giúp vui, phủ Chức tạo cách phủ Ninh vương có một đoạn thôi, ước chừng muộn một chút mới quay về đến nơi!"
"A, sao ngươi không đi theo đi? Lại bị công tử ghét bỏ rồi hả?" - Đổng Khanh quay người lại chải chuốt lại chính bản thân, soi gương chỉnh áo mũ ngay ngắn, đồng thời hỏi.
Tiểu An Tử đột nhiên dâng lên một hồi tủi thân, ngấn lệ nói: " Con đường nịnh thần khó khăn trùng trùng, gian nan trở ngại vô cùng mà!"
Đổng Khanh nhướn mi, nói: "Công tử lại chê ngươi phiền, không cho ngươi theo hả?"
Tiểu An Tử nói: "Công tử thoạt nhìn giống như đang tức giận đại nhân, nhưng Tiểu An Tử cảm thấy Người kì thực là đang giận chính mình, ta nhất thời nhịn không được mà nói thẳng, Người thẹn quá thành giận liền đuổi Tiểu An Tử cút!"
Đổng Khanh nghe thấy việc này, bỏ xuống cây lược gỗ trong tay, quay đầu nhìn Tiểu An Tử, chậm rãi nói: "Nói như vậy, là bị ngươi nói trúng rồi sao? Công tử vì sao giận chính mình chứ? Dựa vào công phu liều mình quấn quít lấy hoàng thượng của ngươi, sống chết không dời còn có thể bị đá văng ra, cơn giận của Người hẳn là không nhỏ, ngươi nói cái gì mà làm cho Người tức giận đến vậy?"
Tiểu An Tử liếc nàng một cái, thở dài nói: "Ai, vẫn là đừng nói nữa, không hay ho gì, chỉ biết hỏng chuyện, rất nhiều chuyện nếu nói toạc ra, sẽ không tốt!" - Nói xong, lại hạ thấp giọng lẩm bẩm nói: "Hoàng thượng tự nhận là anh minh thần võ, Người dù thế nào chết cũng không thừa nhận động dục với quan lại của mình,..., đều do hôm qua tổng quản trình lên mấy thứ thật sự ăn quá ngon, hoàng thượng ăn nhiều thêm một chút, hơn nữa trời hạ cơn mưa nhỏ, thời tiết lạnh, ta lại mặc thêm bộ quần áo cho Người, vì thế liền tạo thành trạng thái ‘ấm no tư dâm’ (no cơm ấm cật) cho Người rồi... Rồi đó sau, động tác của cô lại quá chậm, từ thời điểm đứng dậy ở hồ nước nóng đã để cho Người nhìn thấy cơ thể nữ mạn diệu... Còn hơn lúc ngủ dậy..... huyết mạch căng tức rồi... Lúc ấy nói không chừng lại ‘cứng lên’ rồi..., hoàng thượng không cẩn thận lại bị cô làm hại rồi..., khi trở về, ta phải tìm thái y nói chuyện này, bảo ông ta cẩn thận giúp hoàng thượng coi trộm một chút, long căn có việc gì hay không, ngàn vạn lần đừng bị cô làm cho có bệnh...."
Đổng Khanh trợn mắt nhìn gã: "Lầm rầm thầm thì một đống, rốt cuộc ngươi đang nói thầm cái gì vậy?"
Tiểu An Tử rốt cục cũng khôi phục lại tinh thần: "Không có việc gì, Đổng đại nhân, vẫn là nhanh đi bái kiến Ninh Vương đi, chúng ta ở trong này làm khách, người ta là hoàng thất quý trụ, ngàn vạn lần đừng thất lễ đó!"
"Đã biết, ta sẽ đi ngay!" - Đổng Khanh chỉnh ngay ngắn áo mũ, rồi vội vội vàng vàng mang theo Tiểu An Tử tiến lên đại điện.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Buông Gian Thần Của Trẫm Ra
A Tiều
Buông Gian Thần Của Trẫm Ra - A Tiều
https://isach.info/story.php?story=buong_gian_than_cua_tram_ra__a_tieu