Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bèo Giạt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 42
Đ
ây là lần đầu bà Văn được dịp vào “Sài gòn hoa lệ” nên bà Thanh Tuyến và cô dâu mới nài bà Văn ở lại thêm một tuần nữa để thăm các thắng cảnh của Sài gòn. Hơn một tuần qua bận lo cho đám cưới của con, bà chưa được đi đâu ngoài những nơi cần đi cho đám cưới.
Ngữ hết phép phải về trước. Quỳnh Trang đưa Ngữ lên tận phi trường Tân Sơn Nhất để đáp máy bay về Qui nhơn. Nàng và Ngữ đi sớm để có dịp ngồi nói chuyện riêng với nhau thật lâu. Ngữ đề nghị ghé một tiệm ăn nào đó để hai vợ chồng ăn điểm tâm, nhưng Quỳnh Trang gạt đi:
- Mình lên phi trường cho chắc, sợ kẹt xe trễ chuyến bay. Lên tới đó mình ăn sáng cũng được.
Ghi vé, gửi hành lý xong xuôi, họ còn được bên nhau hơn một giờ. Ngữ đưa Quỳnh Trang lên câu lạc bộ Hàng không Việt nam trên tầng lầu, và gọi hai đĩa cơm gà. Quỳnh Trang nhìn bản thực đơn, chắt lưỡi tiếc rẻ:
- Hồi nãy mình ghé tiệm Tàu ăn điểm tâm thì tiết kiệm được mấy trăm bạc. Giá ở đây cao quá!
Ngữ mỉm cười nhìn vợ, thấy thương cho cái tính tiết kiệm tảo tần của người con gái bao nhiêu năm nay phải bỏ học để mua bán gánh vác cho cả gia đình. Ngữ nói:
- Phải, giá ở đây gấp đôi giá bên ngoài. Nhưng đây là bữa tiệc chia biệt của Ngưu lang với Chức nữ, phải tiêu hoang một chút. Em uống gì?
- Anh gọi cho em một ly chanh muối. Để xem một ly chanh muối họ tính bao nhiêu? Một trăm. Trời hỡi! Thôi anh gọi cho em một lon Coca cho nó rẻ! Anh này!
- Em hỏi gì?
- Mỗi tháng anh lãnh bao nhiêu lương?
Ngữ đỏ mặt, nhưng cũng cố thành thực với vợ:
- Lương chuẩn úy có 11.000.
Rồi Ngữ lấy bạo nói luôn một điều khó nói:
- Anh bất tài, lấy em mà không đủ sức nuôi em.
Quỳnh Trang chớp mắt cảm động, giọng hơi run:
- Em biết. Nhưng em tự lo được, anh khỏi cần áy náy. Anh cứ lo cho anh trước đã. Anh ở chung với má và mấy đứa em, có góp tiền ăn không?
Ngữ lại bối rối, thú thực:
- Không.
Giọng Quỳnh Trang hô hoán kinh ngạc:
- Sao vậy?
- Má biết đồng lương của anh không bao nhiêu, nên không hỏi. Vả lại…vả lại con Quế nó giỏi lắm!
Giọng Quỳnh Trang trở nên kẻ cả, như nói với một đứa em hư:
- Không được. Nhất là bây giờ anh đã lập gia đình. Tụi em gái anh trước đây thông cảm với ông anh độc thân, nhưng em là con gái, em hiểu tâm lý Quế và Nam bây giờ đổi khác. Tụi nó sẽ nghĩ bây giờ trách nhiệm lo cho anh thuộc về em, anh không được quyền sống theo cách hồi trước nữa. Từ đây, anh nên góp tiền ăn cho má.
- Má sẽ không lấy đâu. Mà… vả lại góp bao nhiêu?
- Tiền cơm tháng ngoài đó bao nhiêu?
- Anh không biết.
Quỳnh Trang cười, mắng yêu:
- Anh như người đi trên mây. Giá một tô phở ngoài đó bao nhiêu?
- 100 đồng. Điều này thì anh biết.
- Vậy thì anh góp cho má mỗi tháng 7.000 là tối thiểu.
Ngữ phân vân ra mặt, nhẩm tính những khoản cần phải tiêu mỗi tháng. Quỳnh Trang nghiêng đầu nhìn vẻ mặt Ngữ, phá lên cười:
- Chưa hết! Anh có em, mỗi tháng còn phải gửi tiền về Sài gòn để nuôi vợ nữa. Anh không làm việc đó, me sẽ xem thường anh. Đáng lý đám cưới xong, anh phải đem em ra ở với anh, phải thuê nhà, phải sắm bàn ghế…
Ngữ nghe Quỳnh Trang nói, lòng càng rối như tơ vò. Bồi bàn đã mang hai dĩa cơm gà và tách cà phê sữa nóng, lon Coca ướp lạnh ra. Quỳnh Trang lấy giấy lau nỉa và muỗng đưa cho Ngữ, rồi mới lau nỉa cho mình. Ngữ tìm được kế nói lảng sang chuyện khác:
- Anh bắt đầu thấy những khác biệt giữa tình yêu và tình vợ chồng. Trước ngày cưới, vào quán anh kéo ghế cho em ngồi, rồi lau bát đũa cho em. Bây giờ em không chờ anh kéo ghế, và mau mắn lau muỗng nỉa cho anh. Lấy vợ sướng thật!
Quỳnh Trang lườm Ngữ, giả vờ giận dỗi:
- Tại anh không ga-lăng như trước nên bắt buộc em phải làm. Anh ăn đi, không lại trễ giờ. Anh chuyển cho em lọ xì dầu.
Hai người bắt đầu ăn. Ngữ nhìn khuôn mặt bầu bĩnh hồng hào dù không phấn son của Quỳnh Trang lúc nàng cúi xuống lấy nỉa xé miếng gà quay, chợt nhớ đến mấy đêm ái ân miệt mài sau ngày cưới, lòng thèm muốn lại nổi dậy. Ngữ thấy tiếc vì phải về Qui nhơn đúng hạn hết phép. Ngữ hỏi:
- Hôm nào em ra thăm anh?
Quỳnh Trang ngưng nhai, đáp:
- Còn tùy con Quế. À, em quên chưa nói với anh chuyện này. Kỳ trước ra Qui nhơn em có bàn với Quế cách mua bán thêm. Giá đồ Mỹ ở Qui nhơn khá hạ so với giá Sài gòn. Không phải thứ gì cũng hạ cả đâu. Em so giá, thấy nhiều thứ còn đắt hơn trong này nữa. Nhưng cũng có thứ quá thấp. Như thuốc lá Anh Garrick chẳng hạn. Hoặc như Craven A. Em bàn với Quế là hai chị em hùn nhau buôn đồ Mỹ. Em thường xuyên báo cho Quế biết giá hàng sỉ ở đây, Quế thấy thứ gì Qui nhơn hạ giá hơn, mua gửi vào cho em liền. Anh lấy tiền lời Quế chia hằng tháng gửi về cho me khoảng 10.000, cho me thấy anh đủ sức nuôi vợ như ai. Em và anh hiểu nhau, nhưng me bây giờ cũng sẽ như con Quế con Nam ngoài đó, sẽ nhìn anh theo cách khác.
Ngữ đâm lo hỏi:
- Nếu lỡ chuyện em hùn với Quế không xuôi thì sao?
Quỳnh Trang cười:
- Thì em gửi tiền ra cho anh, để anh gửi vào cho me.
Ngữ bật cười, nhưng ngay sau đó, nghiêm giọng nói:
- Tại sao lại phải làm vậy? Mình sống tự nhiên như xưa nay không được sao? Làm như vậy anh chỉ thêm mặc cảm mà thôi!
Quỳnh Trang thấy Ngữ băn khoăn quá, hạ giọng an ủi:
- Em lấy anh là lấy cả cái vụng về đáng yêu của anh. Anh chưa hiểu sao?
Ngữ cảm động, nói:
- Em sẽ khổ vì anh!
- Không đâu! Em được hạnh phúc nhờ có anh. À, em có một món quà đặc biệt cho anh trong xách tay. Cấm anh mở ra bây giờ, em ngượng! Lên máy bay anh mới được mở.
- Em để ở đâu?
- Em kẹp giữa đống báo anh nhờ em mua khi sáng. Sao anh mua đủ loại báo thế?
Ngữ lại đỏ mặt, lí nhí một lúc, cuối cùng thú thực:
- Anh vẫn theo dõi xem có tờ báo nào nhắc tới cuốn truyện của anh không?
Quỳnh Trang phá lên cười:
- Tội nghiệp anh! Anh thật dễ thương!
° ° °
Chiếc DC-6 Hàng không Việt nam bắt đầu chuyển bánh và ra phi đạo. Không khí trong phi cơ nóng bức. Ngữ ngồi ở chiếc ghế sát cửa sổ nên khi phi cơ quay ngang song song với tòa nhà phi cảng, chàng cố nhìn để xem Quỳnh Trang có đứng ở đâu đó vẫy tay từ biệt chàng hay không. Ngữ quên là luật phi cảng cấm những người không phải là hành khách qua khỏi tấm cửa kính dày. Nhìn kỹ lớp kính phản chiếu ánh nắng, Ngữ chỉ thấy những ánh lóa chói mắt. Ngữ tin rằng Quỳnh Trang ở phía sau lớp kính kia đang vẫy tay chào mình, hy vọng Ngữ nhìn thấy mình đang làm dấu tạm biệt, hoặc thấy cả những giọt nước mắt đang đọng trên khóe mắt. Phi cơ rồ máy và bắt đầu cất cánh. Qua khỏi không phận của phi trường, bên dưới đã là những cánh đồng bỏ hoang, những nhà cửa bị sụp hoặc cháy vì bom đạn. Cái thế giới an lạc phồn thịnh thu hẹp là Sài gòn trở nên nhỏ nhoi mong manh hơn, nếu nhìn bao quát từ trên cao.
Chiếc phi cơ bay quanh một vòng trên không phận Sài gòn, rồi hướng mũi về phía Bắc. Dấu hiệu nhắc nhở hành khách tắt thuốc lá và khóa dây an toàn đã tắt. Những người ghiền thuốc lá vội lấy thuốc ra hút bù khoảng thời gian ngắn phải nhịn.
Phần Ngữ, chàng vội vã tháo dây nịt an toàn ngang bụng để cúi xuống mở xắc tay lôi đống báo ra. Đúng như lời Quỳnh Trang nói, giữa đống nhật báo và tạp chí, có một phong bì mầu nâu dán keo kín. Bên trong, có thứ gì mềm mại như là vải vóc. Ngữ nghĩ thầm:
- Hay là Quỳnh Trang theo kiểu lãng mạn cổ điển tặng mình một cái khăn có thêu chữ.
Liếc nhìn cụ già ngồi cạnh, Ngữ yên tâm thấy cụ đã ấn nút ghế ngả ra sau để ngủ. Chàng vội vã xé phong bì lớn ra, nhưng kiên nhẫn chậm rãi giơ lên nhìn qua khe bì chứ không lôi kỷ vật của vợ ra vội. Một cái gì đó bằng vải mầu xanh nhạt. Lúc đã hết kiên nhẫn, Ngữ nhón hai ngón tay kéo quà tặng của vợ ra khỏi lớp bì bọc. Chàng vội giấu đi dưới tờ nhật báo: Quỳnh Trang gói cho chàng một cái áo lót.
Ngữ mỉm cười thú vị. Chàng nhớ lại hết. Trong những đêm ái ân say mê sau ngày cưới, Ngữ thường thích áp mặt lên từng phân da thịt Quỳnh Trang để hít mùi mồ hôi ươm trầm của vợ. Chàng kể cho Quỳnh Trang nghe trong cuốn Bướm Trắng, Nhất Linh viết được những trang tiểu thuyết thơ mộng nhất, hiện thực nhất, “người” nhất khi cho anh chàng Trương lén vơ một cái áo lót của Thu và áp mũi vào để tận hưởng mùi da thịt của người con gái Trương yêu thầm.
Ngữ còn ngăn không cho Quỳnh Trang đi tắm trước khi ái ân, bảo rằng chàng muốn giữ nguyên mùi thịt da thơm tho đặc biệt của nàng. Quỳnh Trang vừa lạ lẫm vừa thích thú với trái chứng bất ngờ của chồng. Nàng hỏi:
- Rồi ra ngoài đó, làm sao anh nhớ em?
Nàng hỏi, rồi tự trả lời:
- Em có cách.
Ngữ nhìn quanh thấy hàng ghế ngang không ai còn thức, nên yên tâm đưa chiếc áo lót của vợ lên áp mặt vào đó. Mùi da thịt Quỳnh Trang vẫn ủ trọn nguyên vẹn dưới lớp vải. Ngữ nóng bừng cả mặt, rồi không thể chịu đựng được nỗi tiếc nuối và thèm khát ngày càng dâng cao, Ngữ quyết định cất chiếc áo lót đi, cầm tờ báo lên đọc. Không có tờ nào nhắc tới, dù là một dòng, cuốn truyện đầu tay của chàng. Ngữ chán nản vất hết tờ báo này tới tờ báo khác xuống gầm phi cơ. Tờ cuối cùng là nhật báo Thép. Ngay trang đầu, bản tin sáu cột chạy dài hết chiều ngang của tờ báo là một tin nổ – tin độc quyền của “bổn báo đặc phái viên” – tố cáo một hệ thống tham nhũng khổng lồ ở Qui nhơn. Ngữ vội đọc ngấu đọc nghiến bản tin. Ký giả Tiểu Hồng Thất Công viết một loạt phóng sự điều tra tham nhũng ở Miền Trung, và chọn Qui nhơn Bình định làm mục tiêu đầu tiên. Tuy nhiên, toàn bài báo chỉ mới là những lời rao đầy đe dọa chứ chưa tường thuật các chi tiết cụ thể. Ngữ đọc xong sáu cột báo, nhìn dòng chữ “xin xem tiếp vào ngày mai” mà lòng tự nhiên sôi lên giận dữ, lẫn hoang mang.
Phi cơ bay qua một vùng rừng núi mịt mù, và lúc lọt hẳn vào một vùng mây xám, rừng núi trùng trùng phía dưới biến mất. Thân phi cơ lay dữ dội. Bảng hiệu nhắc nhở hành khách buộc dây an toàn bật đỏ trước mặt Ngữ!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bèo Giạt
Nguyễn Mộng Giác
Bèo Giạt - Nguyễn Mộng Giác
https://isach.info/story.php?story=beo_giat__nguyen_mong_giac