Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bà Xã Trẻ Xã Hội Đen
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 42: Người Ta Đáng Quý A (12)
E
ditor: chenqiucao
Tần Mặc đứng lẳng lặng ở trước cửa sổ sát đất, nhìn mưa từng giọt từng giọt gõ vào thủy tinh, những giọt mưa kia theo thủy tinh chảy xuống, lưu lại vết nước một đường lại một đường, chẳng bao lâu sau, mưa to mơ hồ cọ rửa thủy tinh không chịu nổi, mơ hồ ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Ngón tay của cô xoa thủy tinh, xúc cảm lạnh như băng làm cô giật thót mình, bỗng dưng, mắt cô híp lại, nhìn chằm chằm một điểm nào đó bên ngoài.
Bỗng nhiên, một đường kiếm sắc bén màu trắng, đâm rách bầu trời, thân thể của cô cứng đờ.
"Tiểu thư, cô không sao chứ?"
Lan vẫn canh giữ ở cửa, đương nhiên hắn cũng nhìn thấy cảnh tượng ngoài phòng, Tần Mặc hô hấp dồn dập, bỗng dưng buông xuống rèm, "Không cho phép cho anh ta đi vào!" (Bà xã trẻ xã hội hội đen – Minh Khê được đăng độc quyền tại DĐLQĐ)
Chuông cửa vang lên không biết bao nhiêu lần, người tới hình như không có ý định dễ dàng buông tha, anh đội mưa, ngón tay cố chấp nhấn chuông cửa. Nhưng người bên trong mắt điếc tai ngơ, tỏ rõ không muốn để ý anh.
Phong Thần cắn răng, nước mưa đánh vào người, hạt mưa lớn chừng hạt đậu làm ướt mái tóc đen anh, quần áo dán chặt vào người, cũng không thể khiến anh dừng tay.
Nha đầu đáng ghét này, một tay thò vào túi, phát hiện điện thoại di động không có mang bên người, mắng một tiếng, một đốm lửa bỗng chốc vọt lên trong ngực. Thật muốn dùng thuốc nổ cho nổ tung cái cửa này!
"Phong tiên sinh, anh hãy đi đi, tiểu thư không muốn gặp anh."
Mấy tên đàn ông mặc áo đen đi theo phía sau Lan, nơi này là một chi nhánh của nhà họ Tần, Phong Thần muốn phá cửa mà vào, hình như có chút khó khăn.
"Cô ấy không muốn gặp tôi?" Phong Thần không tự chủ đề cao âm điệu, "Cậu để cho cô ấy chính miệng nói với tôi! Cô ấy đâu? Không phải lại trốn vào trong tủ, không dám ra ra đây!"
Nói xong, một tia chớp vừa mạnh mẽ xẹt qua phía chân trời, tiếng sấm cuồn cuộn, giống như mấy vạn người đang xúc động phẫn nộ đánh trống.
Trên lầu đột nhiên truyền đến “Đoàng” một tiếng, sắc mặt của Lan hơi đổi, Phong Thần lập tức liền xông vào trong, không để ý đến sự ngăn trở của Lan, ra tay liền cùng hắn đánh nhau.
Vệ sĩ ở phía sau thấy Phong Thần xông vào, tự nhiên cũng tiến lên trước muốn giúp Lan, hai người anh tới tôi lui, công phu quyền cước không phân biệt được cao thấp. Vệ sĩ gia nhập làm tình cảnh bắt đầu hỗn loạn, động tác của Phong Thần lưu loát, mỗi một quyền đều đánh vào chỗ hiểm của đối thủ, khiến bọn họ tạm thời không thể động đậy.
"Sao anh lại ngoan cố như thế!"
Tia chớp chiếu sáng mặt của hai người, tiếng sấm như tiếng trống nổ vang không dứt, Lan mím môi, buông lỏng Phong Thần ra.
"Để cho anh ta đi lên!"
Lan phức tạp nhìn Phong Thần một cái, ra lệnh ọi người nhường đường, Phong Thần không chút do dự, lập tức hai ba bước vọt lên lầu.
"Tiểu Mặc!"
Bên trong phòng một mảnh hỗn loạn, cái gì có thể đập đều hủy ở trên sàn nhà, không ít mảnh vụn sắc bén rơi xuống đất, anh cẩn thận tránh ra, chỉ thấy Tần Mặc ở một góc, kéo chăn từ trên giường xuống, bao bọc lấy cô.
Sự đau lòng trong ngực không nói nên lời, tay Phong Thần chạm được vào Tần Mặc, cảm thấy thân thể cô cứng lại, anh chậm rãi kéo cái chăn trên đầu cô xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch liền xuất hiện ở trước mắt anh.
"Anh tới làm gì! Đi ra ngoài!"
Cơ thể Tần Mặc run rẩy, không biết sợ, vẫn tức giận khi nhìn thấy Phong Thần.
“Đến lúc này rồi, cô còn giở tính trẻ con, không sợ tôi thật sự đi à!"
"Anh đi, tôi không cần anh thương hại!"
Tần Mặc đẩy Phong Thần ra, cố chấp đứng lên, hai chân cứng ngắc bước đi, thời gian ngồi chồm hổm trên mặt đất quá lâu, đi mỗi một bước, chân liền giống bị vô số kim châm. (Truyện được đăng chính thức tại diendan )
Phong Thần kéo cô, vì cô quật cường mà tức giận, rõ ràng là rất cần dựa vào, tại sao lại cứ ngoan cố như thế?
"Oanh" một tiếng, huyết sắc của Tần Mặc trong nháy mắt từ trên mặt rút đi, màu nước trong mắt lóe lên, cố sức nắm chặt cánh tay Phong Thần, giống như muốn kéo xuống một miếng thịt.
"Tôi không phải thương hại cô, là lo lắng cho cô, có hiểu hay không!"
"Anh lo lắng không có chăm sóc tốt tôi, ba anh sẽ trách cứ anh, ngày mai tôi sẽ trở về, anh cũng không cần lo lắng nữa!"
Lời nói của Tần Mặc khiến Phong Thần lâm vào chán nản, cô bé này sao lại cực đoan như thế? Nhưng mà bây giờ không phải là thời điển giảng đạo lý với cô, anh hung hăng đè cô ở trên giường, "Cô nghe kỹ cho tôi, chuyện ngày mai ngày mai hãy nói, hiện tại, cô nằm yên đây cho tôi!"
Anh không nói lời nào ôm cô vào trong ngực, hành động vô lại như vậy rước lấy tay chân đấm đá của Tần Mặc, Phong Thần dùng cả tay lẫn chân, một tay cố định cái tay mềm của cô ở phía sau, hai chân quấn lấy cô, làm cô không cách nào phản kháng nữa. (Các bạn đang đọc truyện Bà xã trẻ xã hội đen tại Diễn Đàn Lê Quý Đôn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ)
"Ưmh......"
Phong Thần nhíu mày, nha đầu này thật là cầm tinh con chó, thích cắn người như vậy!
Tần Mặc dựa vào Phong Thần, nóng nảy dần dần êm dịu lại, tâm tình lại hết sức phức tạp, vừa cảm thấy tức giận và bất mãn với sự vô lại cùng bá đạo của anh, vừa cảm thấy một chút vui vẻ vì anh đến.
Anh không phải nhạo báng, trêu chọc, trách mắng cô, chính là động thủ với mông của cô! Cô dám cam đoan, anh nhất định sẽ không đối với Lâm Tử Khanh đó như vậy, đó là cô gái hiền thục dịu dàng biết bao, anh sao có thể thô lỗ với cô ấy chứ?!
Lúc này Tần Mặc không có phát hiện, ở trong lòng của cô, lại quan tâm đến thái độ của Phong Thần như vậy.
Sau cơn mưa trời lại sáng, mưa cả đêm rốt cục cũng ngừng lại, đọng lại giọt nước mưa ở trên nhánh cây theo chạc cây nhỏ xuống đất, chồi non xanh tươi đang dự trữ năng lượng, chờ cơ hội mình nở rộ sức sống bừng bừng.
Con chim ở trên cành cây kêu to, giống như đang vui mừng hát, không khí trong lành làm người ta vì đó mà rung động, mang theo hơi lạnh khó có được trong mùa hè nóng bức, thấm vào ruột gan.
"Ắt-xì!"
"Ắt-xì!"
Phong Thần ăn mặc chỉnh tề, nhìn Tần Mặc không hẹn mà cùng hắt xì hơi, nội tâm bỗng dưng dấy lên vui vẻ kỳ quái.
"Có hài lòng với biểu hiện tối hôm qua của tôi không?"
Tần Mặc nhìn bằng ánh mắt sắc như dao, Phong Thần đáp lại bằng một nụ cười hời hợt, "Trước khi cô về nước, có phải nên thanh toán tiền tôi ngủ cùng hay không? Người ta thực ra rất đáng quý đấy!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bà Xã Trẻ Xã Hội Đen
Minh Khê
Bà Xã Trẻ Xã Hội Đen - Minh Khê
https://isach.info/story.php?story=ba_xa_tre_xa_hoi_den__minh_khe