Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thà Đừng Gặp Gỡ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 40: Giao DịCh ĐầU Tiên, Quên Hoắc Thiếu Huyền Đi
C
hương 40: Giao dịch đầu tiên, quên Hoắc Thiếu Huyền đi
Edit: Rika
-----
Vinh Thiển khoanh chân ngồi giữa giường lớn, đã mười giờ tối, Lệ Cảnh trình còn chưa về.
Lâm Nam mang theo Hà Mộ đi mua thuốc giảm sốt, Hà Mộ kiên quyết không chịu đi bệnh viện, sợ thương tích trên người mình dẫn đến sự hoài nghi.
Vinh Thiển ngồi nhìn đồng hồ, cô cũng chưa gọi điện thoại cho Lệ Cảnh Trình, mãi đến khi đồng hồ điểm mười một giờ, phía dưới lầu vang lên tiếng động cơ xe ô tô. Cô điều chỉnh tâm tình và ánh mắt, khi anh bước vào, cô vờ như đang tập trung xem TV, anh vất chìa khóa xe lên tủ đầu giường một cái phịch, tâm trạng tựa hồ rất kém: “Còn chưa ngủ sao?”
“Vâng, à.” Vinh Thiển ngồi thẳng người dậy: “Sao về trễ như thế?”
Lệ Cảnh Trình tháo cà vạt ra, ném xuống giường, giường lún xuống, anh ngồi cạnh cô khiến cô bất an, xê dịch hai chân: “Hôm nay có gì….. à có chuyện gì đặc biệt không?”
Lệ Cảnh Trình cởi nút áo trên ra, xương quai xanh như ẩn như hiện ra: “Chuyện gì đặc biêt?”
Vinh Thiển nghĩ thầm trong đầu, nếu không thì quên đi, cô quay đầu uể oải muốn ngủ, Lệ Cảnh Trình đưa tay giữ chặt vai cô: “Mát-xa cho anh đi.”
“Không.”
“Bạn em gây ra chuyện lớn như vậy, còn không phải do em bao che sao?”
Vinh Thiển nghiêng người, nhìn anh: “Ba mẹ cô ấy đi tìm anh sao?”
Lệ Cảnh trình nâng cánh tay lên, đẩy cô nằm xuống giường, cô giãy dụa muốn đứng dậy, Lệ Cảnh Trình đè cô lại: “Ba mẹ Hà Mộ nói anh đùa giỡn bạn em rồi không thèm phụ trách, bắt anh phải cưới cô ấy.”
Anh nói xong, hừ lạnh, thật là nực cười.
“Mộc Tử, hôm nay cũng bị đánh.”
Bỗng nhiên Lệ Cảnh Trình lật người, khủy tay chống bên người cô, một tay đưa lên vuốt mặt cô, Vinh Thiển khẩn trương. Bàn tay anh dạo khắp người cô, Lệ Cảnh Trình mở miệng nói, hơi thở nóng hổi phả lên mặt cô: “Ai bảo lúc trước em rãnh rỗi xen vào chuyện của người khác?”
“Nếu tôi mặc kệ cô ấy, chắc Mộc Tử xong đời rồi.”
Ngón cái Lệ Cảnh Trình vuốt vuốt má cô, làn da non mịn, thật là cảm xúc, thật sự là yêu thích không muốn rời: “Tuổi của cô ấy như vậy, bị người khác làm ang thai, trách được ai nào?”
Vinh Thiển chấm dứt đề tài này: “Sau đó như thế nào? Anh giải quyết ra sao?”
“Ngày mai sẽ biết.”
Vinh Thiển còn muốn hỏi thêm, Lệ Cảnh Trình cúi người, làn môi mỏng hôn lên gò má cô, lông mi, lông mày…một tấc cũng không buông tha. Ngón tay thon dài xuyên qua mái tóc dài của cô, chế trụ gáy cô, khiến cho cô không thể tránh đi được.
“Đừng…” Vinh Thiển kháng cự: “Tôi không muốn.”
Lệ Cảnh Trình híp mắt lại, giọng nói khàn khàn: “Vậy thì tới khi nào em mới muốn? Vinh Thiển, em đến đây không phải để làm vật trang trí.”
Cô bị anh vây trong lồng ngực, muốn tránh cũng không tránh được, vấn đề này, sớm hay muộn cô cũng phải đối mặt, cô biết Lệ Cảnh Trình cũng không quan trọng việc này, cô không muốn, nhưng cô cũng biết anh không có nhiều kiên nhẫn lắm: “Lần đầu tiên anh muốn tôi, là vì tôi muốn anh mang tôi ra ngoài, lần thứ hai, là do anh say, coi như chuyện anh giúp đỡ Mộc Tử, hai chúng ta huề nhau. Bây giờ đợi anh làm được gì, rồi chúng ta nói tiếp.”
“..... “
Lệ Cảnh Trình khó mà kiềm chế được: “Em thật sự đúng là đem chuyện này ra mà trao đổi sao?”
“Tôi không cần tiền của anh, đính hôn với anh cũng không phải bởi vì tôi yêu anh, cho nên tôi cũng không có trách nhiệm thực hiện cái nghĩa vụ này….”
Lệ Cảnh Trình cụng đầu lên trán cô, Vinh Thiển ngẩng đầu, chiếc cằm tinh xảo hơi nhếch lên, thừa dịp đó Lệ Cảnh Trình há miệng cắn, cô nhướng mày: “Nhột quá.”
Anh cạ cạ răng vào cằm cô, Vinh Thiển rất sợ nhột, cô cười khanh khách, trốn trong lồng ngực anh, dung mạo xinh đẹp không kiêng nể gì mà nở rộ ra, cô không hề nghĩ rằng, nếu như không có dung mạo xinh đẹp như thế này, lúc trước Lệ Cảnh Trình chưa chắc đã coi trọng cô.
Anh giữ chặt vai cô, giọng nói bá đạo: “Quên Hoắc Thiếu Huyền đi.”
Vinh Thiển ngẩn ra, cả người trong phút chốc cứng ngắc, giống như bị điểm huyệt.
“Nếu em muốn tôi đáp ứng yêu cầu của em, thì trước tiên em hãy quên Hoắc Thiếu Huyền đi.”
Vinh Thiển né tránh ánh mắt của anh: “Được.”
Chỉ cần cô không đề cập tới, Lệ Cảnh Trình sẽ không biết cô vẫn còn nhớ tới Hoắc Thiếu Huyền. Anh ta đã đáp ứng đề nghị của cô, cô có thể bảo vệ được chính mình. Muốn cô quên đi Hoắc Thiếu Huyền, trừ khi mang tới cho cô một con dao, để cô dùng con dao đó dâm vào tim mình một nhát, tim không còn, thì có thể quên đi.
Hôm sau, Lệ Cảnh Trình mang cô ra ngoài.
“Đi đâu vậy?”
“Mang em đi xem kịch vui.”
Vinh Thiển bán tín bán nghi đi theo sau anh, hai người bước vào đại sảnh khách sạn, bước thẳng tới trước thang máy.
Vào phòng, Lệ Cảnh trình đẩy cửa, Vinh Thiển có cảm giác như “dê vào miệng hổ”, nhưng trên mặt vẫn giả vờ trấn định: “Anh mang tôi đến đây làm gì vậy?”
“Dừng lại, trong đầu em nghĩ gì đó?” Lệ Cảnh Trình nhìn cô, thấy bộ dạng của cô hận không thể kéo kín cổ áo, sợ anh ăn tươi nuốt sống, anh đưa tay cốc lên đầu cô một cái: “ Trong đầu em nghĩ tới chuyện gì không đứng đắn à?”
“Anh mới không đứng đắn.”
Lệ Cảnh Trình nhìn căn phòng phía trước, không có gì khác thường: “Dừng lại một chút, lát nữa mặc kệ có phát sinh chuyện gì, mặc kệ tôi có nói gì, em cũng đừng bước ra.”
Vinh Thiển nhìn xung quanh, mơ hồ có thể cảm giác được chuyện này có liên quan tới Hà Mộ, cô gật đầu: “Được.”
Lệ Cảnh Trình bước đến căn phòng phía Tây, ấn một cái nút, cửa phòng thay đồ chậm rãi mở ra, Vinh Thiển bước vào.
Không bao lâu, tiếng chuông cửa vang lên, Hà Mộ chắc là từ trường học tới đây, cho nên tới trước người nhà của cô.
Cô ló đầu vào phòng, thấy bên trong không có ai khác: “Thiển Thiển không tới đây sao?”
Lệ Cảnh Trình bước tới sô pha, ngồi vào chỗ của mình: “Cô ấy tới đây làm gì? Người bạn mà cô ấy đã tận tâm giúp đỡ, giờ gây tổn thương cho cô ấy?”
“Xin lỗi, thực xin lỗi, tôi không nghĩ chuyện lại nghiêm trọng như thế, nhưng anh yên tâm, tôi sẽ không làm liên lụy đến hai người.”
“Thực chất là cô đã làm rồi đó.” Giọng nói Lệ Cảnh Trình lãnh đạm, cắt ngang lời nói của cô.
Chuông cửa lại vang lên, Hà Mộ chậm chạp bước tới mở cửa ra, ba của cô không thèm nhìn cô, bước vào phòng, Lệ Cảnh Trình nhướn mắt lên, ánh mắt lạnh lẽo, khinh thường.
Ba của Hà Mộ đưa tay chỉ Lệ Cảnh Trình: “Mày nói hôm nay sẽ đưa ra cách giải quyết, giờ thì nói đi, mày tính giải quyết chuyện này như thế nào?”
“Cưới cô ấy là chuyện không có khả năng, ông nên hỏi con gái ông, tôi thật sự chưa bao giờ đụng tới cô ấy.”
Hà Mộ khẩn trương, nắm chặt tay, còn ông ta thì trừng mắt nhìn cô: “Ngày hôm qua, tao đã hỏi nó rồi, nó nói đứa bé chính là con của mày.”
Vinh Thiển ghé sát tai vào cánh cửa lắng nghe, cô đương nhiên không tin Hà Mộ nói với ba mình như vậy. Ông ta đưa tay đẩy Hà Mộ: “Mày nói đi, đứa bé đó chính là của anh ta.”
Hà Mộ bị đẩy mà sợ hãi, nhắm mắt lại, nước mắt nhịn không được mà rơi xuống. Lệ Cảnh Trình bỏ tay xuống, dường như không muốn dây dưa: “Nói đi, ông muốn bao nhiêu tiền?”
“Mày muốn dùng tiền là xong việc sao?”
“Năm mươi vạn, có đủ hay không?”
Ông ta hừ lạnh “Tao chỉ có một đứa con gái, bị mày làm cho có thai, sau này làm sao mà…”
Lệ Cảnh Trình lấy chi phiếu ra: “Tối đa là một trăm vạn, còn nữa, ông có chứng cớ gì mà nói đứa bé là con của tôi, chỉ vì chữ ký trong biên bản sao?”
Ông ta như có điều gì lo lắng, Hà Mộ bị đặt trong một tình cảnh xấu hổ, Vinh Thiển không nghĩ tới Lệ Cảnh Trình lại dùng tiền hạ thấp giá trị con người, cô muốn bước ra, nhưng nghĩ đến câu nói của anh, cô chịu đựng.
Lệ Cảnh Trình gác chân lên, tư thái nhẹ nhàng, cao cao tại thượng, trong mắt hiện lên sự khinh thường và trào phúng, một trăm vạn, ai có thể từ chối, nói không chừng, cả cuộc đời này gia đình Hà Mộ không bao giờ kiếm đâu ra một số tiền như vậy. Ông ta không hề nghĩ Lệ Cảnh Trình ra tay hào phóng như thế, ông ta khom lưng, muốn lấy. Vinh Thiển nhìn xuyên qua khe cửa, nhìn thấy mọi chuyện bên ngoài, lòng cô thắt lại, nếu ông ta thật sự cầm lấy tờ chi phiếu đó, cô và Hà Mộ, liệu còn có thể trở thành bạn tốt nữa hay không?
-----
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thà Đừng Gặp Gỡ
Thánh Yêu
Thà Đừng Gặp Gỡ - Thánh Yêu
https://isach.info/story.php?story=tha_dung_gap_go__thanh_yeu