Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nữ Phụ Là Vô Tội
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 41: Trao Đổi
E
dit: Ying
"Cha, tới giờ uống thuốc rồi." Trình Linh bê thuốc thị nữ vừa đưa tới đi đến bên giường Trình Các Chủ.
Trình Các chủ nằm ở trên giường không thể cử động, vẫn dùng chút khí lực còn lại đem bát thuốc đánh đổ: "Nghiệt tử! Ngươi cho rằng ta không biết ngươi muốn đem Tây Lân Các ta vất vả gây dựng đem cho tên họ Tiêu! Nghiệt tử!"
Tay Trình Linh sờ vết xây sát, dùng khăn lụa cầm máu, nói với thị nữ bên cạnh: " Cầm thêm một bát thuốc nữa tới cho cha ta." Nói xong, đi ra khỏi phòng, nàng đã quyết nhất định sẽ kiên trì, cho dù ở trước mặt nàng các trưởng lão suốt ngày “ chỉ cây dâu mắng cây hoè”vẫn phải theo lời của nàng xác nhập với Đông Kì Các, nàng không hối hận trở thành phản đồ Tây Lân Các bị ngàn người chỉ trỏ,mặc dù những người kia mắng nàng, đều là nhờ quyết định của nàng mới có thể giữ cái mạng mà tiếp tục mắng. Trình Linh đã từng do dự, khi nàng tỉnh táo lại, suy nghĩ một chút, nếu như nàng và Tiêu Quy Ứng đổi vị trí Tiêu Quy Ứng sẽ làm như thế nào, thời điểm đó nàng đã hạ quyết tâm, nàng tin tưởng Tiêu Quy Ứng sẽ quyết định giống nàng.( chỉ cây dâu mắng cây hoè: ý nói chửi xéo, nói bóng gió)
Mặc vào trang phục mĩ lệ, trang điểm thoả đáng, Trình Linh đứng dậy nói với mấy thị vệ thân cận: "Đi thôi, ta muốn đi làm tội nhân Tây lân Các."
Ngày hôm nay, là ngày kí kết liên minh Kỳ Lân, địa điểm cũ của Kỳ Lân Các bị vứt bỏ cách đây hơn trăm năm ruốt cuộc lại có sức sống, trải qua nhiều sửa chữa đổi mới, nó lại rực rỡ như trước, chỉ chờ sau khi kí kết minh ước hai các cùng nhau chuyển vào ở chung.
Chủ Phong đã rất lâu rồi không có nhiều người tụ lại chung một chỗ như vậy mà lại không sảy ra sự kiện ẩu đả nào, hai đội người phái Võ Đang cùng phái Nga Mi gặp nhau trên đường, tới cùng nhau, Thiền Không phương trượng tức giận tới mức thổi râu bạc của mình phì phì.
"Vãn bối ra mắt đạo trưởng, sư thái." Tiêu Quy Ứng, Động Trù cộng thêm Tiết Tình cùng Lưu Huỳnh cũng phải hành lễ với Tự Ưu đạo nhân cùng Định Nghịch sư thái.
Định Nghịch sư thái nắm cánh tay Lưu Huỳnh nâng hắn dậy, thuận tay sờ mạch đập của hắn: "Xem ra đã không còn đáng ngại, ta không biết Trung Nguyên còn ẩn dấu một vị thần y như vậy, Tình nhi, nghe nói là ngươi biết?"
Định Nghịch sư thái hận nhất người hoang mạc, Tiết Tình đành nói mập mờ: "Ở trấn Xương Sinh vô ý quen biết, không nghĩ tới hắn vừa vặn đến núi Kỳ Lân, có thể là một đại phu sơn dã nào đó hồi hương vừa vặn có phương thuốc dân gian."
"Nếu thật là như vậy, thì Lưu Huỳnh đúng là tốt số rồi."
Sau khi xác định mặc áo cà sa chỉnh tề, trên Phật châu không có một chút vết bẩn, Thiền Không phương trượng rón rén đi từng bước tới: "Sư thái, nhiều năm không gặp, ngươi vẫn xinh đẹp như vậy."
Tiết Tình xác định mình không nhìn lầm, trên đầu sư thái nổi gân xanh rồi! Đối phương là phương trượng Thiếu lâm tự, vì hoà khí võ lâm không thể phát tác, nên trên mặt vẫn hoà ái như cũ nói: " Phương trượng Thiếu lâm tự, như thế nào lại là ngươi."
"Thiền Không phương trượng, nhiều năm không gặp!" Tự Ưu Đạo Nhân cũng đi tới, nhiệt tình chào hỏi cùng Thiền Không phương trượng.
Thiền Không phương trượng không để ý đến hắn, tiếp tục nói với Định Nghịch sư thái: "A di đà Phật, lão nạp gặp lại sư thái, nhất định là Phật chủ an bài."
"Lưu Huỳnh, ta cảm thấy hình ảnh hiện tại rất chướng mắt." Tiết Tình nói khẽ với Lưu Huỳnh, tại nàng không thuần khiết sao? Thật sự là nàng không thuần khiết sao?
"Phương trượng là một người yêu ghét rõ ràng, thích cùng người lễ Phật giống sư phụ nói chuyện, thường không để ý tới đạo trưởng." Ngược lại Lưu Huỳnh không thấy được gì, bình tĩnh trả lời.
Tiết Tình im lặng, tư tưởng cổ nhân thật thuần khiết, quả nhiên mình bị độc hại quá sâu rồi.
Cái gọi là ký kết minh ước chính là được sự chứng kiến của ba vị lão tiền bối,Tiêu Quy Ứng cùng Trình Linh đại biểu cho Đông Kỳ các cùng Tây Lân các ký một tờ hiệp nghị rồi lấy máu ăn thề. Hai các ĐÔng Tây hợp thành Kỳ Lân các, Tiêu Quy Ứng thành các chủ, Trình Linh thành phó Các chủ, trưởng lão hai các giữ nguyên vị trí, từ đây Đông Kỳ các cùng Tây Lân các tuy hai mà một, cùng chung vinh nhục. Dứt lời, hai người cùng nhau khấu lạy với trời đất.
"Ngươi xem hai người bọn họ, thật giống bái đường, có phải không?" Tiết Tình hài lòng vui sướng nói.
"Sư thúc, nghiêm túc một chút, sư phụ đang trừng người." Lưu Huỳnh nhắc nhở nàng.
Mắt gấu trúc của Động Trù ( 0.0 ) quả nhiên đang nhìn chằm chằm Tiết Tình, Tiết Tình nhìn trời, lại nhìn xem một chút, tại tất cả mọi người đều quá nghiêm túc thôi.
Sau khi kết thành đồng minh là ăn mừng tương lai hai các cùng chung tương lai tươi sáng, sắc mặt mấy vị trưởng lão Tây Lân các đều thực thối, nhưng mà quy củ là quy củ, quyết định của Thiếu chủ bọn họ không thể không tuân thủ, về sau đều là thủ hạ dưới trướng Tiêu Quy Ứng còn muốn bọn họ vui vẻ thật quá khó khăn cho bọn họ rồi, Tiết Tình cũng không lo lắng bọn họ, trong tiểu thuyết sau này bọn họ đều bị nhân phẩm của Tiêu Quy Ứng thuyết phục, đều trung thành tận tâm theo Tiêu Quy Ứng, Tiết Tình tin tưởng điểm này chắc là sẽ không thay đổi.
Tiệc rượu chuẩn bị ở đỉnh núi Chủ Phong, Định Nghịch sư thái bởi vì là người thanh tu, lại không muốn quấy rầy hứng trí của mọi người, một mình chuẩn bị một bàn ít thức ăn chay, lão hoà thượng Thiền Không phương trượng kia thế nhưng lại lấy lí do mình cũng ăn chay ngồi cùng bàn cơm với sư thái, Tiết Tình khinh bỉ hắn, ngày hôm qua có người ăn hết con gà nướng giờ lại không biết xấu hổ nói mình ăn chay.
Người gặp chuyện tốt thì tinh thần thoải mái, Động Trù kêu mọi người thoải mái chè chén, mặc dù hắn không có ngày nào không chè chén. Rượu Lưu Huỳnh và Kiển Điệp theo thường lệ bị đổi thành trà, nếu như Định Nghịch sư thái thấy Kiển Điệp trước mặt mọi người cởi quần áo, nhất định sẽ điên! Tiết Tình gắp cho Lưu Huỳnh một miếng “bì trư”: "Ăn gì bổ nấy." (bì trư: da heo đó=]])
Động Trù gắp một miếng thịt đầu heo cho Tiết Tình: "Sư muội, bổ một chút."
Để đáp lại, Tiết Tình gắp tim heo cho Động Trù: "Sư huynh, ngươi cũng phải bổ."
Trình Linh lấy tay áo che miệng, khẽ cười nói: "Trước kia nghe tin đồn còn cảm thấy Tiết cô nương là người tiếp cận khá khó khăn, hôm nay vừa gặp nhưng thấy rất dễ gần."
Tiêu Quy Ứng cũng cười nói: "Tiết sư thúc đúng là cùng những lời nghe đồn không giống nhau, Tiêu mỗ cũng rất giật mình."
Động Trù uống cạn rượu trong chén nói: " Sư muội của ta a, trước kia hung hãn, sau khi gặp một kiếp liền trở lên biết nghe lời, hay là nói đến tuổi, hiểu được nữ hài tử nên dịu dàng?"
"Sư huynh ~" Tiết Tình mặt không đổi nũng nịu, người nào làm ơn đổi để tài nhanh chút đi, chớ có thảo luận vây quanh nàng được không.
"Ha ha ha ha...... Khụ." Động Trù đột nhiên che miệng lại, rời khỏi bữa tiệc.
"Đã nói đừng uống quá nhiều rượu, chắc là đi ói ra thôi." Tiết Tình cười giải thích với mấy người cùng bàn vẻ mặt đang tò mò: "Ta đi giúp Nhị Sư Huynh lấy chút thuốc giải rượu." Nói xong đuổi theo Động Trù, rời đi tầm mắt mọi người nụ cười trên mặt liền biến mất, thay vào đó là lo lắng cùng ưu sầu.
"Nhị Sư Huynh!" Tiết Tình đuổi theo Động Trù, đã thấy Động Trù che miệng, máu chảy xuống theo khe hở, màu đỏ ghê người làm cho Tiết Tình sợ tới mức sững sờ.
Tiết Tình vội đem khăn tay của mình đưa cho Động Trù, đỡ hắn trở về phòng, hai người cùng trầm mặc khác thường, ai cũng biết mở miệng nói chuyện là chủ để làm cho người ta không vui vẻ gì. Trở về phòng, để Động Trù nằm trên giường, Tiết Tình rót chén nước nóng cho Động Trù: "Uống chút trước, lát nữa muội len lén đi phòng ăn nấu chút thuốc cho huynh."
Động Trù nhận lấy nước, ngơ ngác nhìn mặt nước nói: "Thời gian của ta không còn nhiều lắm."
"Đừng nói vớ vẩn." Tiết Tình cắt ngang lời nói của Động Trù, nàng không muốn nghe.
Động Trù cười cười, bàn tay khô khéo lại vàng như nến đưa lên vuốt ve tóc Tiết Tình: "Sư muội, ngươi đã trưởng thành, có một số việc lên hiểu không thể trốn tránh mà phải đối mặt, hai con thỏ chết ngoài cửa kia cũng vào đi, ta có lời nói với các ngươi."
Cọt kẹt, cửa mở ra, Lưu Huỳnh cùng Kiển Điệp giống như chú chuột bị mèo bắt được cúi đầu đi tới.
"Đồ đệ, người còn nhớ rõ ta nói kiếm pháp ta truyền cho ngươi có chỗ nào thiếu hụt không?" Động Trù nghiêm nghị hỏi.
"Nhớ rõ." Lưu Huỳnh nghiêm túc trả lời.
"Sát khí của kiếm ngươi quá nặng, bất kể ngươi sử dụng kiếm pháp che giấu thế nào, ta đều nghe được, kiếm khí đang khóc."
"Sư phụ, suy nghĩ của ta vẫn không thay đổi, xuất kiếm vì muốn đả thương người, che giấu sát khí lại càng không dễ dàng đâm trúng mục tiêu, nếu chỉ là chơi đùa, kiếm cần gì phải ra khỏi vỏ." Lưu Huỳnh cố chấp nói.
Động Trù chỉ lắc đầu: "Ta vẫn cảm thấy thời cơ truyền thanh kiếm này cho ngươi còn quá sớm, nhưng ta không có thêm thời gian để chờ đợi nữa, ‘ Tố Vấn ’ truyền cho ngươi, dù sao là phúc hay họa ta đều không quản được rồi."
"Người muốn đem ‘ Tố Vấn ’ cho ta?" Lưu Huỳnh kinh ngạc thuật lại.
Động Trù gật đầu, đem bội kiếm thuần trắn giao cho Lưu Huỳnh: "Đối xử tốt với nó,số mạng của ta có thể tiếp tục hay không đều phó thác cho ông trời đi."( đoạn này chịu=.=’’ chém chút=]])
Tiết Tình cùng Kiển Điệp cũng đều không hiểu, chỉ có Lưu Huỳnh biết Động Trù đem kiếm giao ình nghĩa là gì, kiếm là mệnh của kiếm khách, sinh tùy thân, chết chung huyệt, truyền kiếm giống như chuyển giao, một người có thể dạy võ công cho hàng ngàn người, kiếm lại chỉ có thể truyền ột người, Động Trù là một kiếm khách chân chính, kiếm so với mệnh càng coi trọng, trước kia Động Trù thích nhất thời điểm Lưu Huỳnh luyện kiếm, uống một bầu rượu xoi mói khuyết điểm của hắn, "Tố Vấn" đối Lưu Huỳnh mà nói là sư phụ cùng hắn suy nghĩ giống nhau, từ khi hắn bái sư tới nay lần đầu tiên cùng sư phụ nhận thức giống nhau, rất có thể, cũng là lần cuối cùng.
Thấy tâm tình ba vãn bối đứng trước giường phi thường kém, Động Trù nghĩ muốn xua tan bầu không khí này: "Khụ khụ...... Sư muội, ta có tin tức tốt muốn nói cho ngươi, ngươi không phải muốn luyện võ một lần nữa à, ngươi biết đấy, có hai loại nội công tâm pháp mạnh nhất thiên hạ, một là tà mị thần công của Minh vực, một cái khác chính là Dịch Cân kinh Thiếu lâm tự. Sư muội, ngươi sinh ra phúc khí thật tốt, hôm nay phương trượng nói với ta ngươi căn cốt kỳ tinh, là kỳ tài tu luyện Dịch Cân Kinh trăm năm khó gặp, muốn ngươi nhất định phải cùng hắn trở về Thiếu Lâm tự, hắn muốn đem Dịch Cân kinh truyền cho ngươi."
"...... Ta là nữ." Tiết Tình nhắc nhở, Thiếu Lâm tự đều không lưu nữ thân quyến, cũng là đừng làm Phật chủ thêm ấm ức, nếu không Thế Giới Cực Lạc thật sự sẽ không có cửa cho nàng vào nữa đâu.
"Phương trượng nói Yêu Tinh chính là Yêu Tinh, cải trang thành nữ cũng là Yêu Tinh, cho nên không cần kiêng kỵ."
"...... Sư huynh, ta không muốn đi." Tiết Tình sâu sắc cảm thấy đây là một âm mưu, lí do giải thích này làm cho nàng một chút cũng không vui vẻ lên được.
"Không đi? Ngươi biết bao nhiêu người mạo hiểm tánh mạng muốn đi Thiếu Lâm tự trộm Dịch Cân kinh ư, kể cả là đệ tử Thiếu lâm cũng chỉ có mấy vị chấp sự có thể tu luyện Dịch Cân kinh, ban đầu để có thể cho Lưu Huỳnh vào Thiếu Lâm tập võ ta đã tốn bao nhiêu hơi sức, khó được phương trượng chủ động muốn truyền thụ cho ngươi, ngươi còn cự tuyệt?" Động Trù kích động nói.
"Lưu Huỳnh tập võ ở Thiếu Lâm?"
"Sau khi Sư thúc cưỡng bách sư phụ thu ta làm đồ đệ, sư phụ liền đem ta đưa vào Thiếu Lâm tự, sư phụ không cho ta nói cho sư thúc." Lưu Huỳnh trả lời.
Hắn đương nhiên không dám nói cho Tiết Tình, đây rõ ràng là hắn sợ phiền toái kiên quyết nhét Lưu Huỳnh vào Thiếu Lâm tự nhờ nuôi, Thiếu Lâm tự đáng thương bị Động Trù coi thành nhà trẻ rồi!
Dịch Cân kinh a, trong Thiên Long Bát Bộ phế vật Du Thản Chi không phải là học Dịch Cân kinh lắc mình một cái trở thành con cờ đắc ý nhất của A Tử ư, có lẽ...... Nàng cũng có thể, nghĩ tới mình sau khi khí vận đan điền lấy nội công mạnh mẽ đánh rụng tiểu JJ của Diêm Minh o0o sẽ là hiên ngang bực nào!
"Ta đi! Ta muốn học!" Tiết Tình kích động nói.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nữ Phụ Là Vô Tội
Tiểu Cô Tử
Nữ Phụ Là Vô Tội - Tiểu Cô Tử
https://isach.info/story.php?story=nu_phu_la_vo_toi__tieu_co_tu