Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Cái Hố
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 40
Z
ero bắt đầu đủ sức để phụ đào hố. Khi đào xong cái hố sâu gần hai thước, nó bỏ đầy đá xuống đáy hố để tách nước ra khỏi đất.
Dầu sao nó vẫn là tay đào hố cự phách nhất ở đây.
- Đấy là cái hố cuối cùng mình đào - nó lớn tiếng tuyên bố, rồi ném cái xẻng xuống đất.
Stanley mỉm cười. Cậu ước gì đó là sự thật, nhưng cậu biết bọn chúng chẳng có lựa chọn nào khác ngoài việc phải quay về Trại Hồ Xanh. Chúng không thể sống mãi bằng những củ hành được.
Cả hai đã trú ẩn giáp vòng Ngón Cái Lớn. Trông nó giống chiếc đồng hồ mặt trời khổng lồ. Bọn chúng cứ dời đi theo bóng đổ.
Chúng có thể dõi nhìn ra khắp mọi hướng. Không có nơi nào để đi. Bao quanh núi chỉ toàn sa mạc mênh mông.
Zero nhìn trân trân lên Ngón Cái Lớn.
- Chắc phải có một cái hố chứa đầy nước trong lòng nó - Cậu nói.
- Cậu nghĩ vậy à?
- Nước còn có thể chảy xuống từ chỗ nào khác nữa? Nước đâu có chảy ngược lên đồi.
Stanley cắn một củ hành. Nó không cay xộc lên mắt, lên mũi cậu, mà thật ra, cậu chẳng còn để ý đến vị cay xóc óc đặc trưng của hành nữa.
Cậu nhớ lại lúc đầu cậu vác Zero lên đồi, không khí nồng mùi khó chịu đến thế nào. Đó là mùi của hàng ngàn củ hành, luân hồi lớn lên rồi thối rữa, rồi nảy mầm.
Giờ cậu chẳng ngửi thấy chút gì cả.
- Nghĩ coi, tụi mình đã chén bao nhiêu củ hành rồi? - Stanley đố.
Zero nhún vai.
- Mình còn không biết tụi mình đã ở đây bao lâu rồi nữa là.
- Mình cho là khoảng một tuần. Có lẽ tụi mình mỗi đứa xơi hai mươi củ một ngày, vậy là...
- Hai trăm lẻ tám củ hành - Zero nói ngay.
Stanley mỉm cười - Mình cá là tụi mình hôi lắm nhỉ.
Hai đêm sau, Stanley nằm thức, ngó chăm chăm lên bầu trời đầy sao. Cậu không thể ngủ được vì quá hạnh phúc.
Cậu biết chẳng có lý do gì để mà hạnh phúc cả. Cậu từng nghe nói hoặc đã đọc ở đâu đó là ngay trước khi bị chết cóng, người ta sẽ đột nhiên cảm thấy thanh thản và ấm áp. Cậu tự hỏi, liệu có phải mình đang trải qua cảm giác đó hay không.
Bất giác cậu nhận thấy rằng cậu không thể nhớ nổi lần gần đây nhất cậu cảm thấy hạnh phúc là khi nào. Không phải vụ bị tống vào Trại Hồ Xanh mới khiến cho cuộc đời cậu khốn đốn. Trước đó, cậu vốn chẳng vui sướng gì ở trường, ở đó cậu đã chẳng có một đứa bạn nào thì chớ, lại còn hay bị tên chuyên bắt nạt là Derrick Dune kiếm chuyện. Chẳng đứa nào thích cậu, và sự thật thì, ngay cả cậu cũng chẳng thích bản thân mình.
Giờ thì cậu thích mình rồi.
Cậu tự hỏi, liệu có phải mình đang mê sảng hay không.
Cậu liếc sang Zero đang ngủ sát bên mình. Gương mặt Zero sáng như ánh sao, và có một cánh hoa đậu ngay trước mũi nó, đang phập phồng theo từng nhịp thở. Nó gợi cho Stanley nhớ đến cảnh trong một bộ phim hoạt hình. Zero hít vào, cánh hoa bật lên, suýt chạm vào mũi nó. Zero thở ra, cánh hoa lật úp về phía cằm nó. Cứ như vậy, cánh hoa nán lại trên khuôn mặt Zero một hồi lâu thật đáng ngạc nhiên trước khi bay sang một bên.
Stanley cẩn thận đặt lại cánh hoa lên trước mũi Zero, nhưng nó không giống như trước được.
Có vẻ như Zero đã ở Trại Hồ Xanh từ lâu lắm rồi, nhưng vừa mới nghĩ thế thì Stanley nhận ra ngay rằng Zero chắc chắn chỉ ở đó trước mình một hay hai tháng là cùng. Quả thật, Zero bị bắt sau Stanley một ngày. Nhưng phiên tòa xét xử Stanley bị hoãn vì giải đấu bóng chày.
Cậu nhớ lời Zero đã nói vài hôm trước. Phải chi cậu ta giữ lại đôi giày đó, thì giờ đây chẳng đứa nào trong hai đứa bọn chúng phải có mặt ở chốn này.
Trong lúc nhìn đăm đăm lên bầu trời sao lấp lánh, Stanley thầm nghĩ, chẳng có nơi nào mình thích hơn chốn này. Cậu mừng là Zero đã bỏ đôi giày lên nóc chiếc xe đang đậu. Cậu sung sướng vì chúng rơi từ trên cầu vượt xuống và trúng đầu mình.
Khi đôi giày vừa rơi từ trên trời xuống, cậu đã nghĩ là định mệnh gõ xuống đầu mình. Giờ, cậu vẫn nghĩ vậy. Việc đó vượt xa một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Nó phải là định mệnh mà thôi.
Có lẽ hai đứa không cần phải quay về Trại Hồ Xanh, cậu suy nghĩ. Có lẽ chúng sẽ lén vượt qua trại, rồi men theo đường đất về lại thành phố. Hai đứa sẽ nhét đầy hành vào bao tải, cùng với ba hũ nước. Và cả chiếc bi-đông của cậu nữa.
Có thể châm thêm nước vào hũ và bi-đông khi về đến trại. Có lẽ sẽ lẻn vào nhà bếp lấy ít thực phẩm.
Cậu không nghĩ là còn tay quản giáo nào canh gác nữa. Tất cả mọi người hẳn đã nghĩ là cậu và Zero đã chết, làm mồi cho lũ chim ó.
Như vậy có nghĩa cậu sẽ phải sống suốt quãng đời còn lại như kẻ đào tẩu. Cảnh sát sẽ luôn truy lùng cậu. Ít ra cậu cũng có thể gọi điện cho cha mẹ và báo với họ là mình vẫn còn sống. Nhưng cậu không thể đi thăm họ được, phòng trường hợp cảnh sát đang theo dõi căn hộ. Nhưng nếu mọi người nghĩ cậu đã chết thì họ chẳng mất công rình rập căn hộ làm gì. Bằng cách nào đó cậu sẽ phải xoay xở cho được một cái tên mới.
Mình nghĩ dại mất rồi - cậu nghĩ. Cậu thắc mắc không biết người điên có tự hỏi xem mình có điên hay không.
Nhưng, ngay khi cậu nghĩ vậy, thì một ý nghĩ, thậm chí còn điên rồ hơn nữa, cứ lấn cấn trong đầu cậu. Cậu biết điều đó rồ dại đến nỗi không dám cân nhắc lại. Ừ thì nếu cậu là một kẻ trốn chui trốn nhủi suốt đời, ít ra cũng sẽ đỡ hơn khi có tiền trong tay. Một kho báu đầy ắp tiền thì tốt biết mấy!
Mày điên rồi! Cậu nói với chính mình. Dù cậu đã tìm thấy một vỏ son môi có khắc chữ KB, nhưng điều đó không có nghĩa là có kho báu chôn ở đó.
Điên khùng thật. Hẳn đó là lý do mang lại cảm giác hạnh phúc điên khùng cho cậu.
Hoặc đó có thể là định mệnh.
Cậu rướn người qua và lắc cánh tay Zero.
- Ê, Zero - cậu thì thầm.
- Hả? - Zero càu nhàu.
- Zero, dậy.
- Gì? Cái gì vậy? - Zero ngóc đầu lên.
- Cậu muốn đào thêm một cái hố nữa không? - Stanley hỏi nó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Những Cái Hố
Louis Sacha
Những Cái Hố - Louis Sacha
https://isach.info/story.php?story=nhung_cai_ho__louis_sacha