Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Hùng Trở Lại
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 41
D
rew Van Dyne ngồi trong căn phòng gia đình của Jake Wolf Lớn và cố gắng trù tính động thái tiếp theo của mình.
Jake vừa đưa cho hắn một cốc Corona Light. Drew cau mày. Một cốc Corona thật, tốt thôi, nhưng bia Mexico loại nhẹ sao? Sao không đái ra luôn cho xong? Dù sao Drew vẫn nhấm nháp thứ đó.
Căn phòng sặc mùi Jake Lớn. Một cái đầu hươu treo trên lò sưởi. Cúp golf và tennis dàn hàng trên mặt lò. Tấm thảm trải sàn là một loại da gấu nào đó. Chiếc tivi đồ sộ, bét ra cũng bảy mươi inch. Những chiếc loa bé xíu đắt tiền đặt khắp nơi. Thứ nhạc gì đó kiểu cổ điển phát ra từ bộ dàn kỹ thuật số. Một cái máy nổ bắp rang bơ với mấy cái đèn chớp nháy tụ trong một xó. Có cả mấy bức tượng vàng và cây dương xỉ xấu mù. Mọi thứ được lựa chọn không dựa theo kiểu cách hay chức năng, mà là trông phải phô trương và đắt đỏ nhất.
Trên cái bàn búp phê là một bức hình cô vợ nóng bỏng của Jake Wolf. Drew cầm nó lên và lắc đầu. Trong ảnh, Lorraine Wolf mặc một bộ bikini. Một chiến lợi phẩm khác của Jake, hắn đoán vậy. Một bức hình vợ mình mặc bikini đặt trên cái bàn búp phê trong căn phòng gia đình - thằng khỉ nào lại làm vậy?
“Tao đã nói chuyện với Harry Davis,” Wolf nói. Lão cũng làm một cốc Corona Light. Một miếng chanh được gắn lên miệng cốc. Van Dyne có đặt một quy tắc cho việc dùng đồ uống có cồn: Nếu một loại bia cần có miếng hoa quả gài phía trên, hãy chọn loại bia khác. “Lão sẽ không hé răng đâu.”
Drew không nói gì.
“Mày không tin hả?”
Drew nhún vai, hớp bia.
“Trong vụ này lão ta có nhiều thứ để mất nhất.”
“Ông nghĩ thế à?”
“Mày thì không chắc?”
“Tôi đã nhắc Harry chuyện đó. Ông biết lão nói gì không?”
Jake nhún vai.
“Lão ta bảo tôi có lẽ Aimee Biel có nhiều thứ để mất nhất.” Drew đặt cốc bia xuống, cố tình đặt chệch tấm lót. “Ông nghĩ sao?”
Jake Lớn chỉ ngón tay chuối mắn vào Drew. “Đấy là lỗi của thằng khỉ nào?”
Im lặng.
Jake bước tới cửa sổ. Lão hất cằm về phía căn nhà bên cạnh. “Mày nhìn thấy chỗ kia chứ?”
“Chỗ đó thì sao?”
“Đó là một lâu đài khốn kiếp.”
“Ở đây ông làm ăn cũng không tồi lắm đâu, Jake.”
Một nụ cười thoáng qua môi lão. “Không đến mức ấy.”
Drew sẽ chỉ ra rằng tất cả là tương đối, rằng hắn, Drew Van Dyne, sống một thân một mình trong một cái lỗ tồi tàn còn bé hơn cả cái gara nhà Wolf, nhưng sao phải băn khoăn nhỉ? Drew cũng có thể chỉ ra rằng hắn không có một cái sân tennis hay ba con xe hay những bức tượng vàng hay một phòng chiếu phim hay thậm chí một con vợ thực sự sau vụ ly thân, chứ đừng nói đến một con vợ với thân hình nóng bỏng để mà chưng diện bikini.
“Lão ta là một luật sư hạng nhất,” Jake nói giọng đều đều. “Đã từng học ở Yale và chưa bao giờ để bất cứ ai quên mất điều đó. Lão có một cái đề can của Yale trên cửa xe. Lão mặc áo phông của Yale khi chạy bộ hàng ngày. Lão đăng cai những bữa tiệc của Yale. Lão phỏng vấn các ứng viên vào Yale trong tòa lâu đài lớn của mình. Thằng con trai của lão là một đứa trì độn, nhưng thử đoán xem trường nào vẫn chịu nhận nó nào?”
Drew Van Dyne nhấp nhổm trên ghế.
“Cuộc đời không phải là một sân chơi công bằng, Drew. Mày cần có một chỗ dựa. Hoặc mày phải tạo ra nó. Ví dụ, mày muốn trở thành một ngôi sao nhạc rock cỡ bự. Những thằng đã làm được - những thằng bán được cả tỷ đĩa CD và lấp đầy cả những sân vận động ngoài trời - mày nghĩ bọn nó tài năng hơn mày chắc? Không. Sự khác biệt lớn, có lẽ là sự khác biệt duy nhất, là chúng nó sẵn sàng tận dụng lợi thế có được từ một tình huống nào đó. Chúng nó khai thác được thứ gì đó. Còn mày thì không. Mày có biết chân lý hiển nhiên lớn nhất của cuộc đời là gì không?”
Drew có thể thấy rằng không có gì dừng lão lại được. Nhưng thế cũng chả sao. Lão đang nói. Lão đang khám phá sự việc theo cách của riêng lão. Giờ Drew đã hình dung ra bức tranh. Hắn biết khá rõ rằng chuyện này đang hướng đến đâu. “Không, là gì?”
“Đằng sau mọi tài sản lớn là một tội ác lớn.”
Jake dừng lại và để nhập tâm điều đó. Drew cảm thấy nhịp thở của lão thành ra hơi khôi hài.
“Mày nhìn thấy một người có hàng đống tiền,” Jake Wolf tiếp tục, “một Rockefeller hay Carnergie hay ai đó. Mày có muốn biết sự khác biệt giữa bọn họ và chúng ta không? Một trong những ông tổ của họ đã lừa đảo hoặc cướp bóc hoặc chém giết. Lão ta có bóng, chắc chắn rồi. Nhưng lão ta hiểu rằng sân chơi không bao giờ công bằng cả. Mày muốn một cú đột phá, mày phải tự làm lấy. Rồi mày rêu rao những chuyện lao tâm khổ tứ ấy, chuyện bốc phét rằng mình làm-việc-không-ngơi-tay với công chúng.”
Drew Van Dyne nhớ lại cú điện thoại cảnh báo: Đừng làm điều gì ngu ngốc. Mọi việc đã được kiểm soát.
“Thằng cha Bolitar đó,” Drew nói. “Ông đã cho mấy thằng bạn cớm của ông tẩn cho hắn một trận rồi. Hắn vẫn cứ ỳ ra.”
“Đừng lo về hắn.”
“Nó không giống một lời trấn an lắm, Jake.”
“Chà,” Jake nói, “nhớ xem đấy là lỗi của ai nào?”
“Của thằng con ông.”
“Này!” Jake lại chỉ ngón tay chuối mắn của lão lần nữa. “Để thằng Randy tránh xa vụ này ra.”
Drew Van Dyne nhún vai. “Ông mới là người muốn quy trách nhiệm đấy chứ.”
“Nó sắp tới Dartmouth học. Chuyện đó đã xong xuôi rồi. Không một ai, nhất là một con đĩ ngớ ngẩn nào đấy, phá hỏng chuyện đó được.”
Drew hít một hơi thật sâu. “Vẫn. Câu hỏi là, nếu gã Bolitar tiếp tục bới móc, hắn sẽ phát hiện ra điều gì?”
Jake Wolf nhìn hắn. “Không gì cả,” lão nói.
Drew Van Dyne cảm thấy một cơn đau nhói lên dưới đáy xương chậu.
“Sao ông chắc chắn thế?”
Wolf không nói gì.
“Jake?”
“Đừng lo về chuyện đó. Như tao đã nói, thằng con tao đang trên đường tới trường đại học. Nó đã hết liên can với mấy chuyện này rồi.”
“Ông cũng đã nói rằng đằng sau mọi tài sản lớn là một tội ác lớn.”
“Thì sao?”
“Cô ấy không có ý nghĩa gì đối với ông, phải không, Jake?”
“Đây không phải là chuyện về con bé. Đây là chuyện về Randy. Về tương lai của nó.”
Jake Wolf quay về phía cửa sổ, phía tòa lâu đài của tay hàng xóm Ivy League. Drew tập hợp những suy nghĩ, kiềm chế những cảm xúc của mình. Hắn nhìn vào lão. Hắn nghĩ về những gì lão đã nói, về ý nghĩa của tất cả những điều đó. Hắn lại nghĩ về cuộc gọi cảnh báo.
“Jake?”
“Gì?”
“Ông có biết Aimee Biel đang có thai không?”
Căn phòng trở nên tĩnh lặng. Nhạc nền giờ đang ở phần đệm giữa các lời hát. Khi nó bắt đầu trở lại, nhịp điệu nhanh hơn một nhịp, một bài hát cũ của Supertramp. Jake Wolf chậm rãi quay đầu và nhìn ra phía sau. Drew Van Dyne có thể thấy cái tin đó là một điều bất ngờ.
“Điều đó chẳng thay đổi được gì đâu,” Jake nói.
“Tôi nghĩ có lẽ là có.”
“Như thế nào?”
Drew Van Dyne với lấy cái túi đeo vai của mình. Hắn rút khẩu súng ra và chĩa vào Jake Wolf. “Đoán bừa xem.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Hùng Trở Lại
Harlan Coben
Người Hùng Trở Lại - Harlan Coben
https://isach.info/story.php?story=nguoi_hung_tro_lai__harlan_coben