Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ký Ức Vĩnh Cửu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 40
N
ếu theo thiết kế ban đầu, chiếc xe mini không thể vừa chỗ cho Decker, bởi vì người và xe kích cỡ gần bằng nhau. Cuối cùng họ đã phải tháo ghế trước và anh phải co ro nép mình vào chỗ ngồi nhỏ xíu ở phía sau, đôi chân dài thò lên phía trước, gác qua cái bệ nhô lên mà vốn lúc trước để đặt cái ghế ngồi.
Anh ngồi đó, hai mắt nhắm nghiền, và hai tay gác lên cái bụng chắc nịch của mình. Họ đã ghé qua phòng trọ để anh sắp xếp một ít quần áo sạch vào cái túi canvas. Anh mới biết được rằng Jamison luôn sắp sẵn một vali đồ và cất trong cái cốp nhỏ xíu của chiếc xe.
“Quy tắc hành nghề tiêu chuẩn của một phóng viên,” cô nói với anh.
Jamison nhìn anh qua gương chiếu hậu với vẻ đầy lo lắng trên đường họ lái xe đi. “Ước gì anh kéo được cái dây an toàn ở phía sau kia vòng qua người.”
“Đừng để xảy ra va chạm là được,” Decker nói, hai mắt vẫn nhắm nghiền. “Tôi sẽ là một viên đạn rất lớn, lớn hơn cả chiếc xe của cô. Thực lòng cô không muốn biết cái mông bự của tôi mà bay thì sẽ tạo ra động lượng bao nhiêu đâu.”
Cô đưa mắt tiếp tục quan sát đường. Họ đã lái xe trên con đường liên bang được hơn ba giờ đồng hồ. Hiện tại họ đang ở bang Indiana. Họ sẽ còn phải đi thêm khoảng bốn giờ đồng hồ nữa.
“Tôi đặt phòng cho chúng ta qua trang Expedia rồi,” cô nói, “Ở nhà trọ Comfort Inn ở ngoại ô Chicago. Sẽ không tốn kém quá.” Cô quay người nhìn anh. “Anh vẫn chưa nói cho tôi biết chúng ta đang đi đâu.”
“Tôi đã nói rồi. Brockton, Illinois. Nó nằm ở vùng ngoại ô cách Chicago khoảng hơn ba mươi cây số về phía nam. Đừng có lẫn với Brocton, Illinois, một ngôi lànb ở thị trấn Embarrass, ngoại ô Champaign, với dân số khoảng ba trăm người.”
“Thị trấn Embarrass, nghĩa là thị trấn Xấu hổ1 á? Thiệt đó hả?”
1 Embarrass có nghĩa là xấu hổ trong tiếng Anh.
“Tôi có đặt tên cho nó đâu?”
“Được rồi, nhưng anh vẫn chưa nói cho tôi biết chúng ta sẽ đi tới đâu ở Brockton.”
“Tới địa chỉ con phố mà Leopold đã để lại cho tôi đi tìm.”
“Bảy một một phố gì?”
“Mallard hai nghìn là tên con phố.”
“Illinois không có phố nào tên đó cả. Tôi đã kiểm tra rồi.”
“Có một con phố tên như thế, nhưng được gọi bằng một cách khác.”
“Tôi không hiểu.”
“Đó là một mật mã đã được ẩn giấu đơn giản. Hãy thử đoán xem đó là gì?”
Mười phút trôi qua. “Thôi, tôi bỏ cuộc. Tôi đâu có giỏi giải ô chữ.”
“Con phố đó là đại lộ Duckton.”
“Duckton sao?”
“Giờ hãy thử suy nghĩ ngược ra đi. Cô sẽ không mất nhiều thời gian đâu. Tôi tin ở cô mà.”
Cô hướng sự tập trung trở lại vào đường đi. “Chết tiệt,” một lúc sau cô thốt lên. “Mallard nghĩa là con vịt trời, tiếng Anh con vịt nói chung nghĩa là duck, và hai nghìn pound thì tương đương 1 tấn, tiếng Anh một tấn là ton, ghép lại ta có Duckton.”
“Chúc mừng, cô đã vượt qua lớp thám tử sơ cấp.”
“Nhưng có gì ở số bảy một một đại lộ Duckton?”
“Đó là một nơi tôi từng gọi là nhà.”
Cô quay ngoắc đầu lại nhìn anh, nhưng lúc này anh đang nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
“Nhà của anh á?”
“Để sau đi, Jamison. Còn bây giờ, tập trung lái xe đi. Tôi không có dây bảo hiểm đâu, nhớ chứ?”
Cô bực bội quay đầu lại, đạp ga, và mỉm cười thích thú khi nghe thấy tiếng đầu anh đập vào đằng sau ghế xe do tăng tốc đột ngột.
Họ dừng lại ở một quán ăn bán trên xe tải khi ra khỏi đường cao tốc liên bang để đi vệ sinh, đổ thêm xăng và tìm đồ lót dạ.
Jamison gọi một chiếc burger thêm phô mai, khoai tây chiên và một chai bia Corona. Decker gọi một chiếc pizza cỡ lớn và một lon Coca.
Anh nhìn đồ ăn của cô. “Mặc dù bữa tối qua ăn đồ Trung Quốc, nhưng tôi đã nghĩ cô là một kẻ thích ăn uống lành mạnh cơ đấy.”
Cô gặm chiếc bánh burger và để nước thịt óng mỡ chảy xuống cằm trước khi lau khô nó. “Tôi có thể ăn cả anh đấy.”
“Để kiếp sau đi.”
“Anh kì vọng sẽ tìm được gì từ cái chỗ ở Duckton đó?”
“Nếu nó vẫn còn ở đó. Tôi sẽ thử gọi cái số ngày xưa tôi dùng, nhưng nó bị đổi rồi. Và số điện thoại của nơi đó không còn nằm trong danh bạ.”
“Nhưng nói đó là nơi gì hả Decker? Anh gọi nơi đó là nhà.”
“Đó là nơi mà những người như tôi bị chọc ngoáy, bị khiêu khích, bị thử nghiệm.”
Jamison bỏ chiếc bánh burger xuống. “Cùng tất cả các thiên tài ghi nhớ á? Cái… cái viện nghiên cứu á?”
“Những nhà bác học, tự kỉ, mắc chứng Asperger, có cảm giác kèm và trí nhớ siêu phàm - hyperthymesia.”
“Hyper gì cơ?”
“Thymesia. Trong tiếng Hy Lạp, hyper có nghĩa là ‘quá mức’ và thymesia được dịch là ‘trí nhớ’. Ghép chúng lại với nhau và cô sẽ có được tôi. Một người mắc chứng Hyperthymesia đúng nghĩa sẽ có khả năng nhớ lại gần như hoàn hảo sự việc quá khứ có liên quan đến cá nhân mình hay những chi tiết tự truyện. Tôi nhớ những thứ đó, nhưng tôi cũng không thể quên bất cứ thứ gì mà tôi từng nhìn thấy, đọc được hoặc nghe được. Một khả năng ghi nhớ hoàn hảo tất cả mọi thứ. Tôi không biết bộ não của tôi lại lớn đến vậy. Nhưng có vẻ như tôi sử dụng nó nhiều hơn phần lớn những người khác, nhưng chỉ bởi vì tôi phải chịu cú hút bay người trên sân bóng bầu dục.”
“Còn cảm giác kèm thì sao?”
“Tôi nhìn thấy những màu sắc mà người khác thì không thấy. Trong các con số, ở những địa điểm và vật thể. Đường dẫn truyền nhận thức cảm giác thần kinh của tôi có vẻ như cũng bị chắp nối lại với nhau khi tôi ăn phải cú húc đó.”
“Tôi rất vui vì anh kể cho tôi nghe tất cả những điều này. Nhưng tôi cũng rất bất ngờ. Ấn tượng của tôi về anh là một người không thích chia sẻ về bản thân.”
“Tôi đúng là người như vậy. Tôi chưa từng kể cho bất kì ai nghe về chuyện này, ngoại trừ vợ tôi.”
“Vậy tại sao anh lại kể cho tôi? Chúng ta đâu có quen thân đến thế.”
Trước khi trả lời, Decker ăn một miếng bánh pizza pepperoni, tiếp theo là uống một hơi Coca dài. “Chúng ta đang cùng nhau truy tìm những kẻ sát nhân, Jamison ạ. Chúng đã giết hại rất nhiều người, bao gồm cả một đặc vụ FBI. Tôi cho rằng tôi nợ cô toàn bộ câu chuyện bởi vì cô đã đặt cược cả tính mạng của mình vào chuyện này.”
Cô bỏ chiếc bánh burger xuống và uống một ngụm bia nhỏ. “Anh nói như thể tôi là một người dũng cảm lắm.” cô nói nhỏ.
Anh ăn thêm một vài miếng pizza nữa và uống lon Coca của mình. “Hãy cùng hi vọng là cô đã nhầm.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ký Ức Vĩnh Cửu
David Baldacci
Ký Ức Vĩnh Cửu - David Baldacci
https://isach.info/story.php?story=ky_uc_vinh_cuu__david_baldacci