Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Nhan Đoạt Phách
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 41 - Gặp Dịp May Như Ý Thoát Ma Bang
L
ệnh Hồ Bình xua tay ngắt lời:
- Hay lắm, cô đại tiểu thư của ta ơi. Cô đừng nói nữa, hãy nằm nghỉ vài ngày. Mấy bữa nữa sẽ nghiên cứu.
Ba ngày qua chàng được thái bình vô sự, nhưng cũng chưa tìm ra được thêm điều thần bí nào của Long Hổ bang chúa và hai nhân vật hộ bang trưởng lão là Trang lão và Ngải lão. Hai lão này chỉ ngồi dưới quyền một người mà trên muôn người.
Trong ba bữa, hàng ngày Lệnh Hồ Bình cũng chỉ được gặp mặt năm người là Vô Lượng tam ông, Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi và Phong Vân kiếm Thư Khiếâu Thiên ở hàng Cẩm y hộ pháp.
Trên thực tế, Cẩm y hộ pháp là giai cấp hỏi han công việc trong bang cùng quyết định kế hoạch.
Theo bang quy là phải cử hành hội nghị đúng ngày để nghe báo cáo những việc trọng đại ở các phân đà đưa tới, xử trí cách nào, hoặc bày mưu đối phó làm sao.
Hết ba ngày, bọn Cẩm y hộ pháp lại khai hội. Lệnh Hồ Bình một mặt kinh hãi về thế lực rộng lớn của tổ chức dã ác này, một măït chàng phát giác được những bí mật của họ chẳng dễ gì khám phá được, tức là khác với tiên liệu trước kia của chàng nhiều.
Trước kia chàng chỉ biết Phong Vân kiếm Thư Khiếu Thiên, một nhân vật phụ trách trông coi dải Quan Lạc của Ma bang, ngoài ra chàng còn biết Ma bang đang chuẩn bị thành lập một phân đà ở Lạc Dương, chàng vẫn tưởng Ma bang này mới dựng lên chưa có gì đáng kể, chỉ cần trà trộn vào nội bộ của họ tìm cơ hội trừ khử mấy nhân vật đầu não là xong, vĩnh viễn không còn hậu hoạ nữa.
Hiện nay chàng mới hiểu là lầm to.
Ở trong hội nghị Cẩm y hộ pháp ba ngày, chàng phát giác ra sách lược Ma bang áp dụng để khuếch trương thế lực từ xa đến gần.
Tỷ như dải Quan Lạc tuy chưa thiết lập phân đà, nhưng những nơi xa như hai phủ Ứng Thiên, Thuận Thiên đã nằm trong quyền khống chế của bọn chúng. Còn các tỉnh Xuyên, Tương, Cam, Hoàn Nhân, Việt, Lỗ Ký đều đã thiết lập phân đà.
Hàng tháng chúng thu được mấy chục vạn lạng.
Chỉ có một điều chàng chưa rõ là tại sao mấy lão ma đầu lại cho chàng biết những vụ bí mật trọng đại.
Về điểm này chàng đặt ra hai giả thuyết:
Một là nay chàng ở địa vị Cẩm y hộ pháp bất đắc dĩ họ phải cho chàng biết.
Hai là bọn chúng đã tin chàng thực tâm quy thuận.
Nhưng hai thuyết này đều không đứng vững, vậy vì nguyên nhân nào?
Nghi vấn của chàng chưa tìm được đáp án thì lại phát sinh biến cố khiến chàng thêm nghi hoặc.
Ngày thứ tư đang lúc hội nghị bỗng một tên hộ pháp trị nhật vào bẩm phân đà Thái Nguyên vừa xảy biến cố. Phân đà cho người về báo cáo hiện đang chờ ngoài cổng.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi hạ lệnh cho người đó vào.
Lát sau, một tên tráng hán mặc áo đen tiến vào, Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi ngửng đầu lên nhìn gã lạnh lùng hỏi:
- Chuyến này lại xảy ra chyện gì?
Hắc y hán tử lắc đầu đáp:
- Năm bữa trước hơn ba mươi anh em ở phân đà đều đột nhiên mắc phải quái bệnh, toàn thân mềm nhũn bất lực, thần trí hôn mê ly bì… Võ công mất hết.
Lệnh Hồ Bình liền nói:
- Nghe nói cả phân đà đều mắc quái tật, sao Tăng huynh đệ một mình không việc gì?
Mấy lão ma bất giác la lên:
- Ừ nhỉ?
Bốn cặp mắt lộ vẻ nghi ngờ trợn lên nhìn thẳng vào mặt hắc y hán tử tựa hồ muốn nuốt sống gã.
Tráng hán hoang mang vội đáp:
- Tiểu nhân… hôm ấy vâng lệnh ra ngoài thành làm việc, chiều tối mới về tới phân đà liền phát giác ra tình hình này. Tô phân đà chúa liền kêu tiểu nhân…
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi ngắt lời:
- Có mời thầy lang đến coi không?
Hán tử đáp:
- Không. Tô phân đà chúa bảo nếu mời thầy lang dễ tiết lộ bí mật trong bang ra ngoài thì không ai chịu nổi trách nhiệm.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi gật đầu nói:
- Điểm này quả nhiên đáng lo thật.
Rồi hắn vẫy tay bảo hán tử:
- Ngươi ra ngoài chờ đợi.
Hán tử khom lưng thi lễ rút lui.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi quay lại hỏi:
- Các vị nhận xét vụ này ra sao?
Phong Vân kiếm Thư Khiêu Thiên đáp:
- Hiện nay không phải thời tiết ôn dịch. Chắc là có người trà trộn vào bang hạ dược vật xuống nước hoặc đồ ăn.
Thú tâm ông Lãnh Bắc Đẩu nói theo:
- Lão phu cũng nghĩ thế.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi trầm ngâm một lúc, đột nhiên quay sang hỏi Lệnh Hồ Bình:
- Đành phiền lão đệ khó nhọc một phen. Lão đệ đem mấy người đi xem sao?
Lệnh Hồ Bình không tin ở tai mình. Chàng sợ lão tặc có ý thử thách, liền uyển chuyển đáp:
- Tiểu đệ hiểu rất ít về dược tính, e rằng không gánh nổi trách nhiệm. Tưởng lão hộ pháp nên phái nhân vật khác thoả đáng hơn. Sinh mạng của mấy chục anh em không phải là trò chơi.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi nói:
- Về phương diện dược vật đã có vị khác lo. Vụ này nếu quả do người gây nên tất khó mà tránh được một trường ác đấu. Lão đệ nên nhân cơ hội này ra tay cho anh em biết há không khoan khoái ư?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Lão hộ pháp đã có dạ thành toàn, dĩ nhiên tiểu đệ không tiện chối từ.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi quay ra ngoài hô:
- Ức hộ pháp có ngoài đó không? Ngươi đi mời Tiền hộ pháp ở Toàn Tài đường và Mẫn hộ pháp ở Hình đường vào đây ngay.
Lát sau Tiền hộ pháp và Mẫn hộ pháp kẻ trước người sau tiến vào.
Hai nhân vật này đều là Lam y hộ pháp, Tiền hộ pháp người kêu ngao ốm nhách, tay xách rương thuốc. Ai trông thấy cũng biết ngay là một nhà chuyên nghiên cứu y dược.
Mẫn hộ pháp cặp mắt lấp lánh ánh hào quang, ra chiều kiêu dũng, lưng cài đơn đao, chắc hắn được phái đi trợ thủ.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi nhìn hai người nói rõ nhiệm vụ chuyến đi này rồi quay lại bảo Lệnh Hồ Bình:
- Lão phu giao người cho lão đệ. Chúc lão đệ lên đường mọi việc thuận lợi.
Lệnh Hồ Bình tuy biết trên đời chẳng bao giờ có dịp thế này, nhưng chàng không muốn nghĩ nhiều, liền đứng dậy gật đầu đáp:
- Lão hộ pháp cứ yên dạ. Bản toà đi làm cho hết sức.
Chàng quay lại nhìn hai vị Tiền, Mẫn nói:
- Hai vị hãy chờ ở đây. Bản toà đi thu xếp một chút rồi ra ngay.
Lệnh Hồ Bình về phòng bảo Như Ý:
- Cô cải trang thành một tên thư đồng cho lẹ.
Như Ý sửng sốt hỏi:
- Để làm gì?
Lệnh Hồ Bình xụ mặt xuống đáp:
- Nếu cô nương thật tâm định dời khỏi nơi đây thì đừng hỏi nhiều nữa, ta bảo sao, cô cứ thế mà làm.
Như Ý hỏi:
- Còn công tử?
Lệnh Hồ Bình hỏi lại:
- Cô hỏi như vậy chẳng lẽ thừa ư? Ta mà không đi thì mình cô thông qua được những cửa quan bên ngoài chăng?
Như Ý hỏi:
- Mấy lão tặc kia ngó thấy có sinh lòng ngờ vực không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Đó là việc của ta, cô bất tất phải quan tâm.
Như Ý nói:
- Chỗ khuyết điểm lớn nhất của công tử là có lúc lớn mật quá, lớn đến nỗi ai cũng phát sợ. Công tử nên biết mấy lão Cẩm y lão ma…
Lệnh Hồ Bình trợn mắt lên ngắt lời:
- Cô có định đi hay không?
Như Ý hỏi lại:
- Làm gì mà hung dữ thế?
Thị cũng trợn mắt lên ngó chàng một cái rồi ngồi vào phòng cải trang, chỉ trong khoảng khắc thị đã biến thành một tên thư đồng rất tuấn tú đi ra.
Lệnh Hồ Bình dẫn Như Ý tới sảnh đường, trở vào nhìn Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi hỏi:
- Bản toà đưa y đi có điều chi trở ngại không?
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi bắt đầu sửng sốt rồi cười ha hả đáp:
- Không sao… không sao…
Lệnh Hồ Bình nhẹ buông tiếng thở dài đáp:
- Nếu lão hộ pháp không tán thành thì bản toà…
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi xua tay ngắt lời:
- Lão đệ đừng hiểu lầm lão phu. Lão đệ mà vừa ý con a đầu là phước cho thị. Dọc đường lão đệ đưa nhiều người đi chầu chực càng khiến cho lão phu yên dạ, khi nào lại chẳng tán thành? Hơn nữa trong mình lão đệ đã có Long Hổ lệnh thì các cấp hộ pháp trong Ngũ đường bất cứ muốn điều động ai cũng được. Đem một tên a đầu đi theo đã ăn thua gì…
Hắn dừng lại một chút rồi giục:
- Thời gian không còn sớm nữa, lừa ngựa chuẩn bị cả rồi. Lão đệ thượng lộ đi thôi.
Lệnh Hồ Bình bây giờ mới trút khỏi khối đá nặng đeo bên lòng. Chàng ra khỏi bí cốc đi đến bờ sông thì trời đã xế chiều.
Lệnh Hồ Bình dự đoán rất đúng. Ba tên hộ pháp kia coi chàng như bậc thần minh. Chúng đối với một tên Cẩm y hộ pháp thế nào thì đối với chàng như vậy, thái độ hoàn toàn chẳng khác gì.
Nếu là người khác thì lúc này cho là cơ hội ngàn năm một thuở để thoát ly Ma bang với ý nghĩ: Mình mang võ công trác tuyệt, người muốn đưa đi rồi cũng đi theo rồi, lúc này không đi còn đợi đến bao giờ?
Nhưng Lệnh Hồ Bình lại không tính thế.
Dù chàng ở lại giữa thiên binh vạn mã cũng chẳng chau mày mà khi gặp trường hợp càng dễ dàng, chàng càng thận trọng.
Chuyến đi Thái Nguyên tuy chẳng phải là nơi cạm bãy, nhưng tất nhiên mấy tên lão ma đã trông cậy vào chỗ nào đó mới yên tâm thả lỏng cho chàng đi. Chàng không dám có ý niệm bỏ trốn một cách khinh xuất.
Mặt khác, chàng chưa thấu triệt những chỗ huyền cơ. Chàng tự tin vào mình và cho rằng chỉ kẻ ngu xuẩn mới nhân cơ hội này thoát thân.
Chiều hôm sau đoàn người đi tới Giáng Thành.
Vào khách sạn rồi Lệnh Hồ Bình hỏi:
- Ai là người quen thuộc ở đây?
Tam tài đao Mẫn Toàn Thọ đáp:
- Ty toà đã qua đây mấy lần, hộ toà có điều chi dạy bảo?
Lệnh Hồ Bình hỏi:
- Trong thành này có tửu lầu nào khá không?
Tam tài đao Mẫn Toàn Thọ đáp:
- Ở đường phố lớn mặt nam có Cổ Phong tửu lâu, nghe nói món ăn làm khá lắm.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Hay lắm. Chúng ta tới đó uống một chung chơi.
Như Ý lắc đầu đáp:
- Dường như tiểu tỳ bị cảm mạo, trong mình không được thơ thới.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Một mình ở lại coi nhà cũng hay. Chúng ta đi thôi.
Ra khỏi khách sạn Lệnh Hồ Bình khẽ nói:
- Con a đầu đó không đi chính là điều ta muốn. Ngoài Cổ Phong tửu lâu, Mẫn hộ pháp có biết trong thành còn chỗ nào hay nữa không?
Tam tài đao Mẫn Toàn Thọ ngơ ngác một chút rồi hiểu ý liền khẽ cười đáp:
- Hộ toà cứ đi theo ty toà là có.
Bốn người liền đến một kỹ viện quấy phá đến canh hai cho thoả thích rồi mới ra
về.
Dĩ nhiên Như Ý không còn ở đây nữa.
Lệnh Hồ Bình tức giận phi thường. Nhưng nhà điếm cho hay mấy người ra khỏi khách sạn, thư đồng cũng đi ngay mà cũng không biết đi về phương nào, dĩ nhiên chẳng có cách gì tìm kiếm được.
Hai lão Tiền, Mẫn đành kiếm lời an ủi và bảo trong bang hãy còn mấy cô nữa. Lệnh Hồ Bình dần dần bình tĩnh lại.
Đêm hôm ấy chàng ngủ rất ngon, vì chẳng còn gì thắc mắc về Như Ý nữa.
Dọc đường vẻ mặt Lệnh Hồ Bình buồn rười rượi, thực sự chàng rất khổ tâm suy nghĩ nguyên nhân khiến mấy lão ma cho chàng ra đi chuyến này.
Tiền, Mẫn hai lão thấy chàng không vui cũng chẳng dám nói nhiều. Do đó đi đường càng mau lẹ hơn.
Sau ba ngày tỉnh Thái Nguyên đã hiện ra trước mặt.
Phân đà ma bang ở Thái Nguyên thiết lập trong tiệm bán quan tài. Người hắn béo tròn như cái thùng mà đầu nhỏ xíu.
Những lời báo cáo của Tăng Đại Ngưu quả đúng sự thực. Hai ba chục bang chúng trong phân đà, tên nào tên nấy đều ra chiều ngái ngủ, sắc mặt lợt lạt, ngáp dài ngáp ngắn, chẳng còn kình lực nào.
Lệnh Hồ Bình lấy tư cách Cẩm y hộ pháp hỏi chẳng thiếu câu nào, nhưng chàng hỏi lui hỏi tới vẫn không ra được một chút manh mối nào. Bọn bang đồ ngoài việc ngáp lên ngáp xuống lại lắc đầu, mà không hiều vì lẽ gì.
Lệnh Hồ Bình đành bảo mấy người tuỳ tùng đi mời Hồi Xuân Lang Trung Tiễn Sơn Đào đến coi mạch xem chúng mắc bệnh chứng gì.
Hồi Xuân Lang Trung quan sát bang chúng hồi lâu rồi nhăn mặt trầm ngâm không nói gì.
Lệnh Hồ Bình khẽ đặng hắng một tiếng nói:
- Tiền hộ pháp …
Thầy lang ngửng đầu lên muốn nói lại thôi.
Tam tài đao Mẫn Toàn Thọ đứng trước tình hình này biết thầy lang giữa đám đông có điều không tiện nói ra liền nhìn phân đà chúa Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quang Tổ xua tay làm hiệu cho y bảo bao nhiêu bang đồ hãy ra ngoài hết, chờ khi gọi rồi mới vào. Hồi Xuân Lang Trung chờ mọi người ra hết rồi, trong sảnh chỉ còn ba nhân vật ở tổng đà tới, mới nhìn Lệnh Hồ Bình khẽ nói:
- Báo cáo hộ toà. E rằng trong vụ này có tay tàn độc.
Lệnh Hồ Bình chăm chú nhìn y ủa một tiếng hỏi:
- Tay tàn độc ở địa phương nào?
Hồi Xuân Lang Trung khẽ đáp:
- Vừa rồi ty toà chẩn mạch tìm ra kết quả đúng như sự tiên liệu của Tể Phụ hộ pháp. Bệnh chứng của mọi người tương tự như nhau, gây ra bởi phương diện ẩm thực...
Lệnh Hồ Bình hỏi:
- Vậy phải làm thế nào?
Hồi Xuân Lang Trung thất vọng đáp:
- Chẳng phải ty toà có điều chán nản, nhưng người hạ độc về phương diện dược liệu hiển nhiên còn cao thâm hơn ty toà nhiều.
Lệnh Hồ Bình hỏi:
- Vì thế mà Tiền hộ pháp đành bó tay ư?
Hồi Xuân Lang Trung đáp:
- Hiện giờ ty toà có thể cầm giữ cho bệnh tình khỏi đi vào tình trạng nguy ngập. Còn chữa đến gốc rễ ty toà không đủ tài.
Lệnh Hồ Bình hỏi:
- Vậy phải làm thế nào?
Hồi Xuân Lang Trung đáp:
- Trừ phi tìm cách hỏi cho ra đối phương đã dùng dược vật gì, ty toà thật không có phương pháp nào khác.
Lệnh Hồ Bình hỏi:
- Trong võ lâm hiện nay, những nhà dùng độc dược có thể đếm trên đầu ngón tay. Theo ý kiến của Tiền hộ pháp thì những nhân vật nào tương đối khả nghi hơn?
Hồi Xuân Lang Trung ngập ngừng đáp:
- Cái đó …
Lệnh Hồ Bình động tâm chợt nhớ đến một người đành hỏi:
- Đường gia ở Tứ Xuyên kết oán đã nhiều. Những năm gần đây ít khi họ chen chân vào chốn giang hồ, nhưng mới nẩy ra những nhân vật có ngoại hiệu là Đàm Tiếu Truy Hồn, tự xưng là Đàm Tiếu thư sinh còn tên thật là Vưu Thắng Đường. Tiền hộ pháp nghĩ coi phải chăng họ Vưu đã chơi trò này?
Hồi Xuân Lang Trung giật mình kinh hãi ngẩng đầu lên hỏi lại:
- Sao? Hộ toà chưa biết Đàm Tiếu Truy Hồn Vưu Thắng Đường là đường chúa của Toàn Tài đường của chúng ta ư?
Lệnh Hồ Bình nghe nói ngẩn người đáp:
- Té ra..
Hồi Xuân Lang Trung dường như tỉnh ngộ gật đầu ngắt lời:
- Phải rồi. Ty toà nhớ lại nhất định hôm đó hộ toà đã quá chén. Ty toà lại nhớ lúc Tể Phụ lão hộ pháp giới thiệu cùng hộ toà hai bàn Huỳnh y hộ pháp và Ngũ đường đường chúa, chắc vì nhiều người nhốn nháo hộ toà chưa để ý.
Lệnh Hồ Bình uể oải gật đầu:
- Có lẽ thế. Hôm ấy bản toà quả uống nhiều rượu thật.
Có phải hôm ấy Lệnh Hồ Bình say quá không? Đúng thế thật. Hôm ấy quả Lệnh Hồ Bình uống đến say khướt rồi không để ý. Có điều chàng dám khẳng định hôm ấy Hoa Kiểm lão tặc chỉ giới thiệu bốn vị Huỳnh y hộ pháp mà tuyệt không giới thiệu Ngũ đường đường chúa.
Trong tổ chức Ma bang, có thể nói Ngũ đường đường chúa là những nhân vật mấu chốt nắm quyền lực, về địa vị cũng chẳng kém gì Huỳnh y hộ pháp.
Nghĩ kỹ lại thì đây là một quái sự. Tại sao Hoa Kiểm lão tặc chỉ giới thiệu cùng chàng bốn tên Huỳnh y hộ pháp mà không giới thiệu Ngũ đường đường chúa?
Tam tài đao Mẫn Toàn Thọ đột nhiên xen vào:
- Còn một điều không hiểu hộ toà nghĩ đến chưa?
Lệnh Hồ Bình quay lại hỏi:
- Điều chi?
Tam tài đao Mẫn Toàn Thọ chớp mắt đáp:
- Nhân vật hạ độc bất luận lai lịch thế nào, nhưng họ đã có cơ hội hạ thủ, sao lại không đem dược lượng hạ cho đến nơi, khiến người trúng độc hết đường cứu chữa? Họ cố ý lưu lại tình trạng sống dở chết dở này để làm gì? Theo nhận xét của ty toà thì trong điểm này có điều ngoắt ngéo.
Lệnh Hồ Bình gật đầu đáp:
- Mẫn hộ pháp quả là người tinh tế. Về điểm này bản toà cũng nhận thấy dường như có ẩn tình gì.
Chàng ngẩng đầu nhìn hai người nói tiếp:
- Nếu bản toà đoán không sai lầm thì ông bạn hạ độc bây giờ chưa rời khỏi Thái Nguyên. Trong vụ này nếu không điều tra ra gốc ngọn thì hai vị cùng bản toà đều mất mặt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Nhan Đoạt Phách
Quỳnh Mai
Hoàng Nhan Đoạt Phách - Quỳnh Mai
https://isach.info/story.php?story=hoang_nhan_doat_phach__quynh_mai