Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hảo Sủng Em, Nữ Phụ Của Anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 40.
T
rong căn biệt thự xa hoa của nhà họ Lâm....
Lâm Uyển Nghi vận bộ sườn xám đỏ chót, tóc buộc cao trông hết sức sáng sủa, đôi mắt khẽ liếc nhìn chàng trai tuấn tú với khuôn mặt tái nhợt trên giường rồi nhìn sang hộ sĩ riêng của nhà mình đang cung kính đứng kế bên.
" Sao rồi? "
Hộ sĩ là một ông chú thanh niên khuôn mặt cương nghị, hắn khẽ nhíu mày nhìn vào chàng trai trên giường rồi cung kính nói với Lâm Uyển Nghi.
" thưa tiểu thư, chàng trai này đã không sao rồi. Lúc nãy tôi đã lấy viên đạn ra, cũng may cho cậu ta, viên đạn chỉ còn khoảng 1,5 mm nữa thôi là tới tim. Có lẽ một chút cậu ta sẽ tỉnh lại, tôi đi kêu người chuẩn bị một chút cháo và thuốc bổ, đảm bảo qua vài tuần cậu ta sẽ khỏe hẳn "
Lâm Uyển Nghi khẽ gật đầu đồng ý, hộ sĩ liền đi ra khỏi phòng và đóng cửa lại. Giờ đây trong phòng chỉ còn cô và hắn.
Lâm Uyển Nghi ngồi xuống kế bên giường, đôi tay khẽ vuốt lên gò má trắng mịn, lành lạnh của Dương Minh.
" ngu ngốc " đôi môi đỏ khẽ phun ra hai chữ, vang vọng trong phòng.
" thật là một con người ngu ngốc, biết chính mình bị lợi dụng mà vẫn cam tâm tình nguyện sao? Phải nói là ngươi quá ngu ngốc hay là quá si tình đây?...."
Tình yêu sao? Nực cười! Cô không tin vào nó, nếu thực sự trên đời có những thứ tình cảm đó.... Thì tại sao...ba mẹ cô lại như thế?....
Khóe môi khẽ nhếch lên nụ cười tự giễu.
Có lẽ từ khi sinh ra tới giờ...cũng chỉ có mình tiểu Dao là chịu hiểu cô đi...
Sinh ra trong gia đình giàu có, bao người ngưỡng mộ, nịnh bợ, sống trong nhung trong lụa, suốt đời không lo cái ăn cái mặc...nhưng ai biết được.....bên trong cái ánh hào quang rạng rỡ đó lại mục nát như thế nào?...
Gia đình không hòa thuận..cha mẹ lấy nhau đều vì lợi nhuận..họ suốt ngày chỉ lo cho công việc, thậm chí 2, 3 năm cô cũng chẳng gặp được họ trên năm lần.
Đôi khi chỉ mong một tia ấm áp nhỏ nhoi còn khó hơn lên trời. Chỉ mong một cuộc sống bình dị...nhưng chẳng có...
Chán nản...đi tìm ấm áp...
Dù có tìm được...nó cũng chẳng dành cho cô...
Lâm Uyển Nghi khẽ ngước mắt lên nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ cái gì...
.......
Sau khi cho Dương Minh ăn cháo và uống thuốc, hắn vẫn không tỉnh lại. Nửa đêm hắn đột nhiên phát sốt, người hầu thì không biết chạy đi đâu hết trơn, Lâm Uyển Nghi buộc phải thức suốt đêm chăm sóc hắn. Đến gần sáng, cô không chống cự nổi nữa nên thiếp đi.
Tia nắng ban mai qua cửa sổ len lỏi vào trong phòng, chiếu lên khuôn mặt tuấn mĩ của chàng trai đang nằm trên giường.
Dương Minh vô thức đưa tay lên che lại ánh sáng chói mắt, đôi mắt phượng khẽ mở ra.
Đây...là đâu?
Hắn...vẫn chưa chết sao?
Dương Minh nghĩ tới đây, trong tim chợt nhói, trên mặt xuất hiện một nụ cười khổ.
Anh không ngờ thiên thần trong sáng mà anh vẫn luôn dõi theo và bảo vệ lại có thể tàn nhẫn đến như vậy.
Có lẽ anh nên buông tay... Nhưng...liệu anh có làm được hay không?...
Dương Minh lắc đầu.
Tạm thời bỏ qua chuyện này đi. Điều anh nên quan tâm bây giờ là đây là đâu và ai là người đã cứu anh.
Khẽ ngồi dậy, ngực trái chợt truyền đến một cơn đau nhói, hắn đưa tay lên vịnh lại, nhờ vậy nên mới thấy được bóng dáng màu đỏ, nhỏ nhắn đang dựa vào thành giường ngủ say, không một tia phòng bị.
Gương mặt trắng toát dưới ánh nắng ban mai khẽ toát ra vầng hào quang, đôi mày lá liễu tinh xảo, hàng mi cong cong như cánh bướm đang lắng đọng, cái mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ chót đầy dụ hoặc.
Cô vận bộ sườn xám màu đỏ lộ vai và đùi. Mái tóc đen như mun tùy tiện bám trên da thịt tuyết trắng trông khá nổi bật.
Dương Minh không hiểu sao tim hắn lại đập rất nhanh, cảm giác này hai mươi mấy năm hắn chưa từng gặp qua bao giờ...thật kì lạ...
Dương Minh đôi tay nhẹ nhàng vươn ra, muốn vuốt ve lên khuôn mặt xinh đẹp đó, được nữa chừng thì thấy hàng mi của tiểu nhân nhi khẽ run run một cái, hắn hốt hoảng rút tay lại.
Hắn đang làm cái gì vậy chứ?!?
Lâm Uyển Nghi khẽ mở ra đôi mắt sương mù, ngu ngơ chớp chớp nhìn xung quanh vài cái. Hành động này lọt vào mắt Dương Minh, hắn chỉ cảm thấy cô rất đáng yêu, chỉ khiến người ta muốn hung hăng khi dễ một phen...
Dương Minh hoảng hồn về những suy nghĩ của mình.
Hắn đang nghĩ cái gì vậy chứ!?! Thật là không có nhân tính mà! Lại có suy nghĩ...khụ...không...được tự nhiên như vậy với một cô gái xa lạ..
Bên này, Lâm Uyển Nghi sau vài phút thì mới tỉnh ngủ, khẽ ngước nhìn Dương Minh khuôn mặt đang rối rắm.
" ngươi tỉnh? " Lâm Uyển Nghi giọng điệu lạnh nhạt nói, chỉ là do mới thức giấc nên trong giọng nói còn mang theo vài phần ngọt ngào, mê hoặc.
" à..à..ừm..cô chính là người đã cứu tôi? " Dương Minh che dấu đi sự thất thố trong đôi mắt của mình, cười ôn nhu như thường ngày.
" chứ không lẽ ngươi tự khỏi " Lâm Uyển Nghi không quan tâm đứng lên, định đi làm VSCN buổi sáng một lúc, nhưng chưa kịp đi thì đã bị một bàn tay to nắm lại. Lâm Uyển Nghi kinh ngạc nhìn Dương Minh khiến hắn khá ngượng ngùng và buông tay ra.
" xin lỗi đã thất lễ, tôi chỉ muốn hỏi tên cô thôi " hắn đang làm cái gì vậy nè? Tại sao khi nắm bàn tay nhỏ bé của cô, thì tim của hắn lại đập khá nhanh? Chẳng lẽ hắn bị bệnh? Ngày mai phải đi bệnh viện hảo hảo kiểm tra mới được.
" Lâm Uyển Nghi....là tên tôi " Lâm Uyển Nghi nhìn Dương Minh nói, trong lòng không có quá nhiều suy nghĩ.
" còn tôi tên là Dương Minh, rất vui được làm quen với cô " Dương Minh nở nụ cười ôn nhu như ánh nắng, Lâm Uyển Nghi khẽ ngẫn người một chút rồi xoay đi.
Trước khi ra cửa còn để lại một câu.
" anh không muốn cười thì đừng cười nữa. Thật giả dối "
Dương Minh nghe câu nói của Lâm Uyển Nghi thì sững sờ, nhìn bóng dáng của cô mất hút dần sao cánh cửa.
Cô...biết sao?...
............................................................................................................
Hôm nay là một ngày nắng đẹp, Dao Dao vận bộ đồ của nhân viên văn phòng, vui vẻ xách giỏ đi làm chung cùng Lý Minh Hiên.
Lý Minh Hiên dẫn cô đến Lý thị tập đoàn trong bao con mắt sững sờ của nhân viên.
Tổng tài lạnh lùng lần đầu tiên dẫn theo một cô gái đi làm, dù cô gái ấy đẹp không phương từ để tả nhưng nhìn sao thì cũng chỉ mới 13, 14 tuổi thôi a! Chẳng lẽ thần trong lòng bọn họ lại là luyến đồng sao?
Từ đó tin tức tổng tài Lý thị có chứng luyến đồng lan truyền khắp công ty. Các nhân viên nữa từ phong cách cao ráo xinh đẹp, thay nhau chuyển sang phong cách lolita, mong một ngày được tổng tài để mắt tới, một bước lên cây, à không, là mây.
Nhưng chuyện đó để sau này hẳn tính.
Lý Minh Hiên ôn nhu dắt Dao Dao vào thang máy chuyên dành cho tổng tài và tới phòng làm việc.
Vừa bước vào cửa, Dao Dao đã ngửi được một mùi nước hoa nồng nặc.
Hai người không cùng hẹn mà nhíu lại đầu chân mày.
Một tiếng guốc khẽ vang lên, một cô gái khoảng hơn hai mươi tuổi bước lại gần họ, dung mạo xinh đẹp, làn da trắng noãn, mái tóc ngắn ngang vai, đôi mày lá liễu, hàng mi dày và dài, đôi mắt như hồ ly, mũi cao, môi đỏ chót. Thân hình ba vòng bốc lửa, cô mặc trên người chiếc áo bó sát, bờ ngực căn tròn hơn phân nữa lộ ra bên ngoài, chiếc đùi dài đầy đặn khiến người ta nỗi lên dục vọng.
" Tổng tài ~ buổi sáng hảo ~"
......
Nữ phụ lên sàn độc ác * tung bông *
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hảo Sủng Em, Nữ Phụ Của Anh
ThyTin886
Hảo Sủng Em, Nữ Phụ Của Anh - ThyTin886
https://isach.info/story.php?story=hao_sung_em_nu_phu_cua_anh__thytin886