Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giờ Này Anh Ở Đâu?
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 39
S
au khi rời văn phòng Lucas Reeves, tôi đã gặp Elliott ở văn phòng của Thurston Carver trong tòa nhà MetLife. Rất nhanh chóng, tôi nhận ra đã từng trông thấy Carver ở tòa án khi tôi làm phụ tá cho thẩm phán Huot. Ông là một người to lớn, với bờm tóc mà tôi nghĩ đã bạc trắng trước tuổi - tôi ngờ rằng ông đã trên năm mươi lăm tuổi.
Cảm thấy được vững vàng đôi chút vì cuộc gặp gỡ Reeves, tôi nói với Carver ý kiến mà ông ấy đã đề nghị với tôi. Mack đã mất tích. Việc anh ấy gọi điện thoại mỗi năm vào Ngày của Mẹ là điều ai cũng biết, và kẻ nào bắt cóc Leesey Andrews đang cố gắng tung sự ngờ vực vào Mack bằng những cuộc gọi điện thoại mà hắn đang thực hiện.
Elliott, với vẻ mệt mỏi và lo âu rất nhiều, chụp lấy khả năng đó. Ông bảo tôi rằng đêm qua mẹ tôi rất phiền lòng và khi họ về đến căn hộ của ông thì bà đã ngã quỵ, khóc nức nở đến nỗi bây giờ ông vô cùng lo lắng cho tình trạng của bà. "Đêm qua ta nhận ra là Olivia luôn chắc chắn rằng có điều gì đó đã bao trùm lấy tâm trí Mack khiến cậu ấy biến mất dạng theo kiểu đó". Ông giải thích với Carver. "Giờ đây bà tin rằng nếu cậu ấy có phạm tội trong những vụ biến mất dạng này, thì cậu ấy hoàn toàn có thể mất trí và có thể kết thúc bằng cách bị bắn khi cảnh sát tìm ra cậu ấy".
"Và mẹ trách cứ cháu". Tôi nói.
"Carolyn, bà phải trách cứ một ai đó. Nó sẽ không kéo dài. Cháu biết là nó sẽ không kéo dài mà".
Con vừa là chỗ dựa vừa là niềm an ủi của mẹ trong suốt những việc này. Đó là điều mẹ đã bảo tôi tuần rồi, sau cuộc gọi điện thoại của Mack vào buổi sáng Ngày của Mẹ. Tôi vẫn có trọn niềm tin là vào một lúc nào đó bà sẽ hiểu tại sao tôi lại cố đưa sự việc của Mack đến chỗ kết thúc. Trong lúc này, có Elliott giúp đỡ bà, tôi nhận ra rằng mình đã biết ơn ông biết bao khi ông có mặt ở đó với bà. Bất chấp việc này có trở thành thế nào đi chăng nữa, vào thời điểm đó, khi ngồi trong văn phòng sang trọng, bọc gỗ của Thurston Carver, tôi chào thua bất kỳ sự ghen tuông nào mà tôi có thể cảm thấy nếu Elliott sẽ thay thế cha tôi trong cuộc đời mẹ.
o O o
Tôi gọi cho Bruce Galbraith cuối ngày hôm đó. Sau khi phải chờ tưởng chừng như mãi mãi thì anh cũng ra nhận điện và miễn cưỡng đồng ý gặp tôi vào trưa thứ Sáu. "Tôi cần nói với cô, Carolyn", anh nói. "Tôi không gặp mà cũng chẳng nghe tin gì về Mack kể từ ngày anh ấy biến mất. Tôi không thể hình dung cô hy vọng biết được gì từ tôi".
Tôi thấy lạnh lẽo vì sự chua cay trong giọng nói anh ta, nhưng chẳng đưa cho anh ta câu trả lời đã nằm trên đầu lưỡi tôi. Tôi muốn biết tại sao anh lại ghét Mack nhiều đến thế.
o O o
Trưa thứ Sáu, tôi được dẫn vào văn phòng của Galbraith. Nó nằm ở tầng thứ sáu mươi ba trong tòa nhà trên đại lộ Americas và mở ra toàn cảnh rộng lớn của thành phố. Quang cảnh duy nhất có thể so sánh được mà tôi nghĩ ra là nhà hàng Rainbow Room trong Trung tâm Rockefeller.
Ký ức của tôi về Bruce thật mờ nhạt. Cha mẹ đã buộc tôi phải tránh xa vụ tìm kiếm Mack khi họ đi tới, đi lui căn hộ của anh sau khi anh biến mất. Tôi chỉ có ký ức mơ hồ rằng Bruce có mái tóc màu cát và đeo cặp mắt kính không vành.
Lời chào của anh ta chỉ đủ mức thân ái, và anh chọn ngồi vào, không phải chỗ mà tôi nghĩ vẫn thường là ghế ngồi của anh, mà là một trong hai cái ghế da tương xứng ở hai bên bàn giấy. Anh bắt đầu bằng cách đưa ra sự thương cảm về việc các tờ báo khổ nhỏ gắn kết Mack với sự biến mất của Leesey Andrews. "Tôi có thể hình dung điều đó đang tác động thế nào đến mẹ cô". Anh nói. Rồi anh thêm vào, sau khi ngừng một chút. "Và dĩ nhiên cả cô nữa".
"Bruce," tôi nói "Anh có thể hiểu được tôi đã tuyệt vọng như thế nào, không phải chỉ nhằm tìm ra anh ấy, mà cho dù có tìm hay không tìm ra thì cũng phải làm trong sạch tên tuổi anh ấy để không dính dấp gì đến những người phụ nữ bị biến mất".
"Tôi tuyệt đối có thể hiểu được điều đó". Anh nói. "Nhưng vấn đề là Mack, Nick và tôi chỉ ở chung một căn hộ. Mack và Nick rất thân thiết. Họ cùng nhau đi ra ngoài, họ hẹn hò với nhau. Nick có mặt tại nhà cô để dùng cơm tôi khá nhiều lần. Anh ấy chính là người thích hợp để hỏi về Mack hơn là tôi nhiều. Cô cũng có thể nói chuyện với những người còn lại trong lớp đã tốt nghiệp tại Columbia, vì tất cả mọi điều tôi có thể nói với cô chỉ là như vậy".
"Thế Barbara thì sao?" Tôi hỏi. "Có lần cô ấy cũng đến dùng cơm tối. Tôi nghĩ cô ấy là bạn gái của Nick, nhưng anh ấy lại bảo với tôi rằng cô ấy say mê Mack, rồi cô ấy lại lấy anh sau khi Mack biến mất. Anh có từng bao giờ nói chuyện với cô ấy về Mack không? Cô ấy có biết điều gì đang có trong đầu óc anh ấy trước khi anh ấy biến mất tăm không?"
"Barbara và tôi dĩ nhiên đã nói chuyện về Mack với những điều mọi người ai cũng biết. Cô ấy bị bối rối cũng như tôi vì ý kiến cho rằng anh ấy có thể liên quan đến bất kỳ tội ác nào. Cô ấy nói rằng chắc chắn đó không phải là người cô ấy biết".
Giọng anh trầm lắng nhưng tôi thấy rõ có một cơn kích động bò từ gáy anh lên đến đôi gò má. Anh thực sự ghét bỏ Mack, tôi nghĩ. Có phải đó là sự ghen tuông? Và sự ghen tuông đó đã đưa anh đi xa đến đâu? Anh quá dè dặt, quá kín đáo, một người đàn ông trông bình thường, một người mà nếu xét đoán từ sự thành công của anh ta, lại là một tay trùm địa ốc thiên phú ngoại hạng. Hình ảnh của Mack, với ngoại hình đẹp trai gây choáng váng, với bản tính khôi hài tuyệt diệu, với sự duyên dáng luôn có của anh tràn ngập tâm trí tôi.
Tôi nhớ có nghe nói rằng Mack đã vượt lên Galbraith bằng những điểm số ấn tượng để nằm trong "top ten" của lớp tốt nghiệp. Điều đó hẳn là một cú đấm mãnh liệt vào cái tôi của Galbraith, tôi nghĩ thế. Và sau khi Mack biến mất, Barbara, người con gái Nick nói từng say mê Mack lại lấy Galbraith, có thể để có tấm vé vào trường y khoa...
"Tôi đã gặp Barbara tại nhà tôi nhiều năm trước đây". Tôi nói. "Tôi sẽ cảm kích nếu có cơ hội được nói chuyện với cô ấy".
"Tôi e rằng điều đó là không thể được". Galbraith nói thẳng thừng. "Cha cô ấy đang bệnh nặng. Ông ấy sống ở Martha's Vineyard. Cô ấy đã bay đến đó với các con để có mặt trong những tuần lễ cuối cùng của ông". Anh đứng lên, và tôi nhận được tín hiệu là cuộc gặp gỡ đã kết thúc. Anh tiễn tôi ra phòng tiếp tân, và tôi đưa tay ra bắt tay anh. Tôi không thể quên cách anh chà xát lòng bàn tay vào ống quần tây trước khi miễn cưỡng nắm bàn tay tôi. Tay anh đầy mồ hôi và ẩm ướt. Một con người bình thường trong bộ đồ tây đắt tiền. Cặp mắt anh khẽ chớp.
Tôi nhớ Nick đã gọi anh ta là "Kẻ Xa Lạ Đơn Độc".
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giờ Này Anh Ở Đâu?
Mary Higgins Clark
Giờ Này Anh Ở Đâu? - Mary Higgins Clark
https://isach.info/story.php?story=gio_nay_anh_o_dau__mary_higgins_clark