Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tôi Ghét Anh Đồ Du Côn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 40
T
hông tin vừa rồi của hắn khiến tôi quên ngay cơn đau trên đầu, hai mắt sáng lên như đèn pha ô tô reo lên:
– Cái gì? Thật không? Cô gái nào mà lại có thể dắt mũi được cậu thế? Chắc phải là người đặc biệt lắm nhỉ, ôi ôi chuyện này sẽ trở thành một đề tài giật gân đây, cậu nói xem tôi có nên bán tin này ra ngoài không, đảm bảo thu được ối tiền đấy nhỉ hehe….
Tôi cười hehe rồi tự vỗ ngực trước trí thông minh siêu hạng của mình, hỏi tiếp:
– Mà nè, cô gái ấy là ai thế? Tôi có biết không? Có học trường Thanh Đằng không? Gì mà giấu kĩ thế
– Cậu thực sự muốn biết cô gái ấy là ai hả?_ Hắn hỏi lại kèm theo một nụ cười nửa miệng
Mắt tôi sáng lên, ô hô chuyện lớn như vậy sao lại không muốn biết cơ chứ, thông tin về cô gái bí mật này mà lộ ra thì tôi cũng chẳng còn lo mình phải hứng chịu những ánh mắt dao cạo của mấy cô nương ở trường nữa.
– Muốn, muốn lắm, cậu mau nói đi, là cô nào mà đen đủi xí lộn mà may mắn thế?
– Hừ, cậu muốn biết?
Tôi gật đầu lia lịa
– Nhưng tôi lại không muốn nói_ hắn buông một câu xanh rờn, nụ cười tươi như hoa buổi sớm trên khuôn mặt tôi vụt tắt, tôi bực mình xẵng giọng:
– Nếu từ đầu đã không muốn tiết lộ thì còn nói ra làm gì, đồ dở hơi.
– Tôi thích thế_ trời ơi sao tôi muốn đấm vào mặt hắn thế chứ, lại là tôi thích thế, muôn đời vẫn là câu trả lời dở hơi ấy, không khéo nếu hắn bảo thích giết tổng thống Mĩ thì ông Barack Obama cũng phải đề phòng, kẻo bị nã đại bác vào đầu lúc nào không hay.
Đang suy nghĩ lung tung đột nhiên tôi lại nhớ đến cuộc nói chuyện của hắn và Dương, hình như có nhắc đến một cô gái, không lẽ hai người này là một, hehe đúng là không ai thông mình hơn tôi cả, suy nghĩ đó vừa lóe lên trong đầu thì tôi đã vội kéo tay hắn reo lên như là vừa giải ra mật mã Davanci vậy:
– A ha, tôi nhớ ra rồi, có phải cô gái dắt mũi cậu chính là cái con nhỏ mọt sách mà cậu và tên Dương đã nhắc đến vừa nãy không?
– Sao cậu biết?_ hắn hơi ngạc nhiên hỏi tôi
– Hehe, tôi mà lị, ui ui mình phục mình quá…. À mà này, nghe thì có vẻ nhỏ đó học rất giỏi, nhưng nó học có giỏi bằng tôi không?_ tôi ngước ánh mắt dò hỏi lên nhìn hắn
– Tôi cũng không biết, có lẽ là giỏi như nhau_ hắn nói, trong đôi mắt của hắn ánh lên sự thích thú
Nghe thế, tôi xị mặt xuống, bùn ơi là bùn, dù vẫn biết tôi không phải là người giỏi nhất, nhưng nghe nói có người ngang ngửa mình khiến cho tôi không khỏi khó chịu, mang trong mình tâm trạng bực bội, tôi hơi gắt:
– Đó là ai thế?
Phong nhìn chăm chăm vào khuôn mặt cau có khó chịu của tôi, cười rãnh mãnh nói:
– Cậu đang ghen đấy à??
– Ai..ai nói thế, vớ vẩn, từ ghen viết như thế nào tôi còn không biết nữa là_ tôi nói rồi bực mình quay mặt sang chỗ khác, đáng ghét không thèm nhìn mặt cái tên PX ấy nữa.
– Không ghen, thế sao cậu lại bực bội_ hắn hỏi bằng cái giọng nhừa nhựa đáng ghét pha chút thích thú
– Tại vì….mà thôi, có nói cậu cũng không hiểu đâu_ tôi gắt
– Cậu thật sự không biết cô gái ấy là ai à?_ hắn hỏi, đôi mắt lạnh lùng ánh lên sự tinh quái
– Ơ hay, cậu có bị đứt dây não không đấy, cậu có hàng trăm cô bạn gái, thích cô nào tôi làm sao biết được
– Ngốc…_ hắn mắng tôi, lạy chúa từ hồi cha sinh mẹ đẻ đến giờ chưa có ai mắng tôi ngốc cả, nhìn cái mặt thông mình sáng láng, tương lai tiền của chất đống của tôi mà hắn dám nói tôi ngốc sao, bực mình tôi hét lên giận dữ:
– Này, ai cho cậu nói tôi ngốc, tôi mà ngốc thì cậu là cái đồ thiểu năng trí tuệ, tứ chi bại liệt nằm ở nhà bi bô o, ô, ơ…
Nhưng hắn xem chừng không thèm để ý đến lời vàng ngọc của tôi, bình thản nói:
– Cậu có muốn biết tên cô gái ấy không?
– Cậu có thèm nói cho tôi biết đâu_ tôi khoanh tay trước ngực bực mình gắt lên
– Ok..giờ tôi sẽ nói cho cậu biết, được chứ?
Nghe câu nói vừa rồi của hắn, tôi quên hết mọi bực tức vội quay ra nhìn hắn mắt sáng như vì sao đêm hè, khè khè tin này mà bán ra ngoài, cũng đủ cho tôi ăn mấy năm
– Thật không? Ai vậy? cậu nói nhanh đi, tôi hồi hộp quá rồi…_ tôi giục
– Người ấy chính là……
……
– Này, hai cô cậu kia có biết bây h là mấy h rồi không? Muốn hú hí gì thì vào khách sạn mà làm, còn ở đây là công viên, các cô cậu đang làm ô uế nơi công cộng đấy
Đúng vào giây phút quan trọng ấy, giây phút quyết định sự sung túc của tôi trong mấy năm tiếp theo, thì một giọng nói “trầm ấm” vang lên khiến cho tôi suýt phải vào viện vì đột quỵ
Không hẹn mà gặp tôi và Phong cùng quay ra nhìn người vừa phát ra giọng nói thuộc tính kim ấy, té ra là ông bảo vệ, trời ạ sao lại đúng lúc thế không biết, lựa lúc nào không phá lại phá đúng lúc này, người gì đâu mà vô duyên quá.
Nhưng khoan đã, ông bảo vệ vừa mới nói cái gì cơ? Hú hí ư? Khách sạn ư? Ô uế nơi công cộng ư? Lạy chúa chứng giám, Hà Nhiên tôi một đời trong sạch chỉ biết quanh quẩn bên sách vở và mẹ cha vậy mà ông bảo vệ lại có thể gán cho tôi cái mác hư đốn như thế ư, huhuhu thế này thì có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội.
Tất cả cũng chỉ tại cái tên PX Phong cứ cù cưa mãi không chịu đưa tôi về nhà. Bực mình tôi liếc xéo sang Phong…
Nhưng tên Phong hình như không để ý mấy đến lời ông bảo vệ nói, khuôn mặt của hắn vẫn lạnh lùng không biểu lộ cảm xúc, đã thế lại còn hếch lên ra vẻ bất cần đời.
Tôi phải khẽ nhéo vào tay hắn ra hiệu chuồn êm trước khi ông bảo vệ kia hô vang cho cả làng cả nước biết, Ôi ôi mất mặt quá đi mất, ngay lập tức tôi quên phéng đi chuyện người iu của Phong (già rồi trí nhớ kém tệ)
Và bây giờ thì tôi đang ngồi trên con đen yêu dấu của Phong chuẩn bị vi vu về nhà, haizzz hôm nay quả thật là một ngày dài và mệt nhọc, không biết dạo này tôi có bị sao quả tạ chiếu trúng không mà đen đủi thế không biết, ngày nào cũng gặp mấy chuyện xui xẻo kiểu này nữa chắc tôi chết mất.
– Này, cậu có muốn chết không?_ đột nhiên cái giọng lạnh lùng vô duyên của Phong vang lên, làm tôi giật mình suýt nữa thì ngã lộn cổ để sau đó lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân.
– Cậu điên hả? Đang yên đang lành lại rủa tôi chết_ tôi gắt lên
– Nếu không muốn chết thì ngồi lui vào và bám vào người tôi_ hắn nói lạnh tanh
– Hừ, đáng ghét, không cần, cậu cứ lo lái xe đi đừng có bận tâm đến tôi_ tôi nói rồi lẩm bẩm “định lợi dụng con gái nhà lành đây mà..”
– Được thôi nếu cậu có mệnh hệ gì tôi không chịu trách nhiệm đâu_ hắn nói rồi rồ ga phóng nhanh khiến tôi khiếp vía suýt ngã lộn, phải ngồi lui vào nhưng vẫn nhất quyết không bám vào người hắn.
Đúng là đi cùng hắn tôi mới biết trên đời này vẫn còn nhiều người điên mà chưa bị bắt vào trại. Thật chẳng hiểu sao đang đi bon bon trên đoạn đường nhẵn, hắn lại quẹo tay lái để chiếc xe đâm đúng vào cái ổ voi to đùng.
– Á Á Á Á Á Á……._ tôi kêu lên thất thanh rồi vội đưa hai tay ôm lấy người hắn như vớ lấy cái phao cứu sinh. Lạy chúa, tôi lại vừa mới thoát chết.
Ngay khi chiếc xe vừa trở lại với quỹ đạo, như điện xẹt, tôi vội buông tay ra khỏi người hắn, hình ảnh về nụ hôn đầu tiên lại hiện về khiến tôi ngượng đỏ cả mặt, đúng là cái đồ chết bầm, đi đứng không cẩn thận làm tôi lại nhớ về hình ảnh tồi tệ ấy.
tôi bực mình nghĩ rồi liếc xéo hắn, chợt tôi thấy, phản chiếu qua tấm gương chiếu hậu là một gương mặt lạnh lùng, đẹp trai trên môi phảng phất một nụ cười.
Nếu là bình thường thì tôi đã gân cổ lên mắng hắn, hoặc tìm ra một câu nói móc thật độc đốp lại hắn, nhưng không hiểu sao lúc này, cái miệng cũng như bộ não của tôi dường như đóng băng chẳng thể thốt ra được lời nào.
Huhu tất cả chỉ tại hắn nên tôi mới trở nên như thế này đây.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tôi Ghét Anh Đồ Du Côn
Thuyuuki
Tôi Ghét Anh Đồ Du Côn - Thuyuuki
https://isach.info/story.php?story=toi_ghet_anh_do_du_con__thuyuuki