Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thế Bất Khả Đáng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 40 - Nhóc Con Ti Tiện
“M
ấy ngày ngủ không ngon rồi chứ hả?”
Hạ Diệu thề thốt phủ nhận, “Sao tôi phải thế? Chẳng phải chỉ là đập hư chút đồ thôi sao? Cũng không phải không thể bồi thường.”
Ngoài miệng tuy nói cứng, kỳ thực trong lòng Hạ Diệu lại rất không đang tâm. Huấn luyện viên ở đây tận chức tận trách, học viên cũng đoàn kết một lòng, vốn bầu không khí rất tích cực, kết quả lại nháo ra chuyện như vậy. Đập hỏng đồ chỉ là chuyện nhỏ, bất kính với huấn luyện viên mới là chuyện lớn, cậu vốn định mượn buổi huấn luyện ngày mai để nói lời xin lỗi, kết quả lại thực sự thiếu kiên nhẫn liền chạy tới đây trước.
“Ai đêm qua một giờ hơn còn chưa ngủ được, lăn qua lăn lại trong ổ chăn đến ngã lộn cổ?”
Trong mắt Hạ Diệu lóe lên một tia lãnh liệt, “Nếu anh đã tới, sao không kêu một tiếng hả?”
Viên Tung lạnh mặt bảo: “Bạn cậu đập hết thiết bị của công ty tôi, dựa vào cái gì tôi phải nói chuyện với cậu?”
“Vậy bạn tôi đập hết thiết bị, anh còn tới nhìn tôi làm gì?”
Hầu kết Viên Tung trượt trượt, khóe môi lãnh liệt ném ra hai chữ.
“Nhớ cậu.”
Để che giấu vẻ mặt mất tự nhiên, Hạ Diệu cố ý nghiêng cổ liếc xéo Viên Tung, bảo: “Đừng dây dưa lằng nhằng nữa, rốt cuộc tốn bao nhiêu tiền? Thử kể xem.”
Viên Tung phả ra một luồng khói trắng từ mũi, thản nhiên đáp: “Không tốn tiền, đều do tôi tự sửa.”
“Vậy tôi trả anh tiền nguyên vật liệu.” Hạ Diệu nói.
“Không cần tiền nữa, coi như miễn học phí cho cậu, từ nay về sau tôi sẽ dẫn dắt cậu!”
“Tôi không cần anh dẫn dắt!”
Viên Tung tiến sát lại gần Hạ Diệu, Hạ Diệu dùng một nắm đấm chống lên ngực Viên Tung. Kết quả hoàn toàn không địch lại nội lực cường đại phát ra từ lồng ngực hắn, đế giày còn miết ra vết tích dữ tợn trên mặt đất, sống lưng đập mạnh lên tường.
Viên Tung trầm giọng hỏi: “Sao không thể để tôi dẫn dắt? Chẳng lẽ tôi ăn thịt cậu sao?”
“Không nguyên nhân, chỉ đơn giản là không thích.”
Ánh mắt thô ráp của Viên Tung quét cọ lên mặt Hạ Diệu, hắn dùng khẩu khí đùa cợt bảo: “Hôm đó uống say, là tên nhóc ti tiện nào cắn tai tôi không chịu nhả? Bây giờ còn nói không thích!”
Hạ Diệu bị ba chữ “nhóc ti tiện” làm kích động đến bên tai bốc lửa, vung một trọng quyền về phía mi cốt của Viên Tung, Viên Tung nghiêng người né đi. Hạ Diệu đầu tiên là đấm vào khoảng không, sau đó quyền trái quyền phải đều bị Viên Tung tránh thoát. Lại tung ra một cú đá xoay đẹp mắt, đạp trúng phần bụng của Viên Tung. Viên Tung lù lù bất động, bàn tay to lớn nắm chặt bắp đùi Hạ Diệu không cho rút về, hắn xoay tròn người cậu 360°, bưng lấy cặp mông rồi ôm vào lòng.
Vốn tưởng rằng cứ thế chiếm được tiện nghi, kết quả Hạ Diệu lại thừa dịp Viên Tung mất tập trung, bất ngờ quét một quyền thật mạnh về phía nách Viên Tung, cũng chính là vị trí sau bả vai.
Đây là yếu điểm của Viên Tung, là bộ vị mà Hạ Diệu phải nghiên cứu mấy ngày mới tìm ra được.
Cảm giác đau đớn tê dại cực đại khiến Viên Tung buộc phải nới lỏng tay, trên ngón tay còn lưu lại xúc cảm xốp mềm của cặp mông, đã nghe thấy hai tiếng gót giày vững vàng đạp mạnh xuống mặt đất.
Hạ Diệu bị chiếm một chiêu tiện nghi, lại vẫn cười tươi như hoa.
Lần đầu tiên Viên Tung thấy Hạ Diệu cười với mình như vậy, tâm tư vừa ngứa ngáy vừa bất đắc dĩ.
“Coi cậu kìa… cũng tinh ranh đấy.”
Hạ Diệu hừ lạnh một tiếng, đương nhiên… Hạ gia ta là ai cơ chứ? Tới đây chính là để học tập bản lĩnh của anh, nắm thóp anh. Một ngày nào đó anh còn dám đuổi theo tôi, tôi liền dỡ khối thịt ở đũng quần anh ra!
Viên Tung chăm chú quan sát biểu cảm biến hóa của Hạ Diệu, khóe mắt cậu cong lên, mâu quang lưu động như một sợi tơ quấn dắt lấy dây thần kinh Viên Tung.
Hạ Diệu cảm nhận được ánh nhìn chăm chú không có hảo ý của Viên Tung, lập tức quăng trả một ánh mắt lãnh lệ.
“Nhìn tôi thế làm gì?”
Màu mắt Viên Tung trầm xuống, trong ngữ khí toát ra cảm giác áp bách nồng đậm.
“Thằng nhóc đập phá hôm đó là ai?”
Hạ Diệu đáp: “Bạn tôi.”
“Chính là tên bạn mấy ngày không gặp liền nhớ nhung kia của cậu?”
Mấy lời từng nói này Hạ Diệu đều quên cả rồi, không ngờ Viên Tung còn nhớ rõ thế. Ngày nào hắn cũng niệm đi niệm lại mấy câu ấy trong lòng, bẻ vặn nhào nát, nghiên cứu kỹ càng từng chữ.
“Lần trước tôi nói không phải là hắn, mà là Bành Trạch, bao nhiêu năm qua Bành Trạch chưa từng phân tách với tôi. Còn người này là Tuyên Đại Vũ, cũng là bạn từ nhỏ của tôi, nhưng lúc tôi học cao trung thì hắn chuyển đi, đã nhiều năm không liên lạc, mấy hôm trước mới trở về.”
“Mới trở về mà đã nóng hổi như vậy? Đánh cậu một cái liền liều mạng đến thế?”
“Anh có thôi đi không?!” Hạ Diệu nổi nóng.
Khuôn mặt Viên Tung âm trầm đến cực độ, kỳ thực hắn là muốn nói, cậu bị đá, chỉ có thể để một mình tôi đau lòng, mẹ kiếp kẻ khác đau lòng khiến tôi khó chịu!
Trừng nhìn Hạ Diệu khoảng hơn hai phút đồng hồ, Viên Tung mới trầm giọng lên tiếng: “Mông bị đá có đau không?”
Hạ Diệu giật giật khóe môi, “Sớm không việc gì nữa rồi.”
Viên Tung không như Tuyên Đại Vũ, muốn quan tâm một chút còn phải trưng cầu ý kiến Hạ Diệu. Hắn trực tiếp ôm lấy thắt lưng Hạ Diệu kéo sát lại gần, túm gộp cả quần dài lẫn quần lót kéo xuống, dây lưng cũng đứt luôn.
Hạ Diệu cảm thấy cặp mông chợt lạnh, ngay lập tức trợn trừng hai mắt, xách quần lên mắng chửi.
“Mẹ kiếp anh muốn làm gì?”
Viên Tung thong dong trêu chọc, “Cặp mông trắng thật, hệt như bánh bao.”
A a a a a a a!!!
Hạ Diệu nhấc lên cây gậy mà Tuyên Đại Vũ từng dùng, đuổi theo Viên Tung quật loạn, ánh đèn bị chẻ ra thành vô số vệt bóng, linh động đuổi chạy ầm ầm trong phòng…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thế Bất Khả Đáng
Sài Kê Đản
Thế Bất Khả Đáng - Sài Kê Đản
https://isach.info/story.php?story=the_bat_kha_dang__sai_ke_dan