Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nữ Hoàng Huyền Thoại
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 40
B
ình minh trên biển đẹp hơn bất cứ nơi nào, mặt trời đỏ ửng vươn mình thức dậy buổi sớm mai đánh dấu sự khởi đầu 1 ngày đẹp trời đầy nắng gió. Mặt biển xanh trong phút chốc đã loang màu vàng cam rực rỡ, 2 sắc màu tươi tắn ấy hòa quyện vào nhau 1 cách hoàn hảo và đầy sức sống. Từng con sóng vẫn nhẹ nhàng xô bờ tạo nên thứ âm thanh rì rào quen thuộc, thật bình yên và êm đềm.
Ngồi trên xe, nó quay đầu lại nhìn biển thêm 1 lần nữa. Bờ biển dài phủ đầy cát trắng đang khuất dần sau những rặng cây xanh đang nghiêng mình đón gió. Một chút nuối tiếc, nó vẫn còn lưu luyến vẻ đẹp hiền hòa nơi biển cả bao la.
Không còn thấy biển đâu nữa, chỉ còn những hàng cây 2 bên đường và xe cộ tấp nập ngược xuôi, nó chán nản nhìn sang cạnh mình, nơi 2 chàng trai hoàn mĩ vẫn đang đưa mắt nhìn nhau cực kì ”tình cảm”. Đó chẳng phải ai khác ngoài Kan và Tú. Lúc đi chúng nó chỉ có 5 người nhưng khi về lại có tới 6 vì Tú cứ nhất quyết đòi đi chung xe với nó để còn về nhà cho nó ”trả nợ”. Lí lẽ của anh chàng khá là thuyết phục nên cũng chẳng ai phản đối được gì mặc dù không mấy ủng hộ. Thỉnh thoảng nó có kêu 2 người đừng có nhìn nhau nữa nhưng chỉ được vài phút thì đâu lại hoàn đấy, những màn đấu mắt tóe lửa vẫn liên tục diễn ra khiến chiếc xe như muốn bốc cháy. Nói hoài không được nó cũng chán chẳng buồn nói nữa, mặc kệ cho 2 tên muốn làm gì thì làm, nó tựa đầu vào ghế ngủ ngon lành như không có ai bên cạnh.
11h30 phút…
Nó bị đánh thức bởi tiếng gọi của Yến, mở mắt ra đã thấy chiếc xe chở chúng nó đang đậu ngay trước cửa nhà nó và Bin rồi, vậy là đã về đến nhà. Nó khẽ vươn vai xoay mình 1 cái để co giãn gân cốt sau mấy tiếng dài ngủ gục trên xe. Chúng nó nhanh chóng bước vào nhà ngồi trên ghế thở dài mệt mỏi. Có vẻ đứa nào cũng vừa đói vừa mệt nên chẳng ai muốn nói chuyện nữa. Nhưng mà hình như chỉ có mình nó là vẫn còn sung sức lắm, sau 1 giấc ngủ mấy tiếng đồng hồ cơ thể nó đã tràn đầy năng lượng.
Thấy nó cứ cười cười tự nhiên làm Bin và Yến lạnh xương sống, 2 người này có vẻ đoán được nó đang định làm gì. Quả không ngoài dự đoán, nó hớn hở:
- Mọi người đói lắm đúng không, để Bi đi nấu ăn cho nha.
- KHÔNG!!!
Yến và Bin đồng thanh hét lên khiến cả bọn giật mình quay sang nhìn 2 đứa khó hiểu. Thấy mình hình như hơi lố nên cả 2 nhanh chóng lấy lại phong độ cười trừ, Yến gượng cười nói với nó:
- Thôi Bi à, bà cũng mệt rồi, ngồi nghỉ đi, lát chúng ta đi ăn nhà hàng.
- Tui không có mệt mà, cứ để tui nấu cho, tui đã nói là sẽ trả nợ cho 2 người khi bằng 1 bữa cơm rồi còn gì.
- Nhưng mà…
- Thôi để Bi nấu đi, bọn này cũng muốn thưởng thức tay nghề của Bi lắm.
Yến còn chưa nói xong thì đã bị Kan nhảy vào chặn họng, cậu có vẻ rất hào hứng muốn được thưởng thức đồ ăn nó tự tay làm. Ngay sau khi Kan kết thúc câu nói thì cậu liền nhận được từ Yến và Bin cái nhìn vô cùng ”đắm đuối” làm 1 số người chau mày khó hiểu. Nhưng nó thì hiểu rất rõ nên cười thầm trong bụng, mặc kệ Bin đang nhìn nó bằng ánh mắt năn nỉ nó vẫn quyết định vào bếp trổ tài nấu nướng.
- Vậy nha, Bi vô bếp nấu đây, hí hí.
Nói xong nó vọt lẹ vào bếp không để Yến hay Bin kịp ú ớ thêm câu nào, 2 người quay sang nhìn nhau thở dài. Thấy có gì đó hơi kì lạ nên Bun tò mò:
- Này, 2 cậu làm sao vậy, sao Bi bảo nấu ăn à 2 người hình như có vẻ không vui.
- Tụi này đâu có không vui. (Bin)
- Thế sao nhìn mặt kinh khủng vậy? (Tú nãy giờ cũng quan sát thấy vậy nên hỏi)
- Tụi này là đang sợ đấy chứ. (Yến)
- Sợ??? (Kan, Bun, Tú đồng thanh)
- Hix hix, mấy người chưa ăn đồ ăn Bi làm nên không hiểu được thôi, ôi thật là 1 cực hình.
Yến vừa nói vừa ”mơ màng” lại còn làm ra vẻ rùng mình một cái khiến 3 người kia tự nhiên cũng cảm thấy ”gì gì” đó.
- Chẳng lẽ tệ lắm sao? (Kan hơi nhăn mặt hỏi)
- Còn phải hỏi, nói ấy cậu nghe nhé, Bi nó mà nấu cơm thì 1 là sống, 2 là cứng gãy răng, nấu canh thì mặn không tả nổi, món thì dai quá, món thì nhừ như cháo… tóm lại là ăn xong không vô viện thì hơi phí.
Mấy chàng nuốt từng lời của Yến mà lạnh dần sống lưng. Ôi sao mà Kan thấy hối hận quá, giá mà lúc nãy cậu không khuyến khích nó vào bếp thì bây giờ đâu phải phập phồng lo lắng cho sức khỏe và tính mạng của mình thế này. Nhưng lúc này có hối hận cũng không kịp nữa rồi, thôi đành phó mặc thân mình cho số trời định đoạt.
Chuyện gì đến cũng phải đến, gần 1 tiếng đã trôi qua và hiện giờ trên bàn ăn trong phòng ăn đã bày đủ các món trông rất là bắt mắt. Cả 5 người sau khi nghe nó gọi thì lúm khúm bước vào từ ngoài phòng khách, trông mặt họ nhăn nhó đến tội. – Làm gì vậy, ngồi vào chỗ đi, Bi nêm nốt tô canh thôi.
Nghe tiếng nó cả bọn tái mặt, mắt nhìn chằm chằm vào bàn thức ăn có vẻ rất thịnh soạn kia mà lòng đầy sợ hãi.
Cuối cùng thì cả bọn cũng lết được cái thân xác ngồi vào chỗ của mình, Kan, Bun, Tú ngồi 1 bên, Bin và Yến ngồi 1 bên, ghế trống ở giữa 2 người này để dành cho nó.
Đặt tô canh cuối cùng xuống bàn, nó tự kéo ghế và thản nhiên ngồi xuống:
- Ăn đi thôi.
Nó hí hửng giục khi thấy ai cũng cứ nhìn chằm chằm vào mấy món ăn mà không chịu cầm đũa lên.
- Ăn… ăn được hả? ( Bun e dè hỏi)
- Hử? Anh hỏi thế là có ý gì???
- À… không, không có gì?
- Vậy thì mau ăn đi nè.
Nó vừa nói vừa gắp 1 miếng sườn chua ngọt bỏ vào bát của Bun. Cậu nhìn miếng sườn mà nuốt khan, cứ như thể đó là thuốc độc vậy. Mặc dù cũng rất là sợ ngộ độc thức ăn nhưng mà Bun còn sợ nó giận hơn nên cậu đánh liều gắp miếng sườn đưa lên miệng ăn thử.
Cả bọn nín thở theo dõi từng biểu hiện của Bun, gương mặt cậu lúc đầu hơi nhăn lại, sau đó mắt mở to, miệng vẫn nhai miếng sườn hết sức từ tốn.
- Sao… sao rồi? (Kan vội vàng hỏi)
- Cái gì sao? (Bun cũng hỏi lại tỉnh bơ)
- Có ăn được không? (Tú)
CỐP… kết quả là sau câu hỏi ấy Tú lĩnh nguyên 1 cái cốc vào đầu làm anh chàng ôm đầu nhăn nhó, mà hung thủ không ai khác là nó, nó hếch mặt:
- Hỏi vậy ý gì?
Tú không giám nhìn nó, anh quay sang nhìn Bun nhờ trợ giúp.
- Thôi mọi người ăn đi, ngon cực. (cuối cùng Bun cũng chịu đưa ra nhận xét về món ăn của nó)
- Thật hả? (cả bọn ngạc nhiên thốt lên)
- Ăn thử đi rồi biết. (nó đắc trí)
Tất cả cầm đũa nên, vẫn còn hơi ngần ngại, nhưng rồi 1 miếng… 2 miếng… 3 miếng…
Kết quả là 15 phút sau, trên bàn ăn không còn gì ngoài mấy cái bát, mấy cái đĩa, mấy cái tô đã trống trơn và 6 đôi đũa. Yến xoa xoa cái bụng đã no căng của mình rồi quay sang nó hớn hở:
- Thật không ngờ à nha, bà biết nấu ăn từ hồi nào vậy?
- Hihi, tui mà, biết lâu rồi, giờ mới có dịp ọi người thưởng thức thôi.
Nó cười rất là thích thú, vẻ mặt tự hào lắm cơ, nhưng mà Bin lại thấy cái nụ cười của cô em mình hình như có gì đó ”không bình thường” thì phải, sao nó cứ gian gian. Dù nghĩ vậy nhưng anh cũng chẳng biết nó có ý gì nữa nên đành ”im lặng là vàng” chờ xem có gì hay không.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nữ Hoàng Huyền Thoại
SEN
Nữ Hoàng Huyền Thoại - SEN
https://isach.info/story.php?story=nu_hoang_huyen_thoai__sen