Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mưu Đồ Làm Loạn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 40
***
Ba ruột của Hoắc Bắc Trạch là ông chủ xã hội đen, có nghĩa khí nhưng không có đầu óc, sau khi sa lưới pháp luật Hoắc Bắc Trạch và mẹ đành tạm thời đến học trung học ở thị trấn nhỏ chỗ Diệp Vấn. Rất nhanh chuyện của ba Hoắc Bắc Trách đã truyền ra ngoài, bạn cùng lứa tuổi chê cười giễu cợt, hàng xóm láng giềng khinh thường, hàng ngày còn tìm mẹ Hoắc Bắc Trạch gây phiền toái.
Mẹ của anh ta dịu dàng hiền lành, chồng bị phán tử hình, cũng không lui tới gì với nhà mẹ ruột. Một mình dẫn theo con trai sống cuộc sống phải nói là gian khổ, mấy tên đàn ông có dáng vẻ lưu manh trên thị trấn nhỏ đã sớm theo dõi mẹ Hoắc Bắc Trạch, thường xuyên động tay động chân với bà. Ban đêm uống say phá cửa, hoặc vài tên chặn Hoắc Bắc Trạch lại đánh.
Một lần anh ta về nhà, vừa đẩy cửa thì nhìn thấy tên đàn ông thô kệch cường tráng quần còn chưa cởi hết, đè mẹ anh ta trên giường. Mẹ không có sức kêu cứu và nước mắt thống khổ hoàn toàn kích thích anh ta.
Sau đó, Hoắc Bắc Trạch lấy dao đâm tên đàn ông đó.
Tên đàn ông đó không chết nhưng anh ta phải vào nhà tù.
Kỳ nghỉ hè năm ấy đặc biệt dài nhưng dù dài Diệp Vấn và Hoắc Bắc Trạch cũng chỉ gặp nhau vài lần ít ỏi.
Anh ta vẫn là chàng trai sạch sẽ thanh tú, mặc dù anh ta mặc quần áo tù nhân nhưng trong mắt Diệp Vấn vẫn đẹp chói mắt như trước. Tay anh ta gọn gẽ thon dài, thường cầm tay cô cười dịu dàng với cô, khoảnh khắc đó ngôi sao sáng trên bầu trời cũng không sáng bằng ánh mắt anh ta.
Đàn ông bị giam thường phải dùng hình thức vợ giả đến thăm tù, dưới loại tình huống này, cảnh sát cai ngục sẽ sắp xếp cho vợ chồng một phòng đơn, để về phương diện tiếp xúc thân thể vợ chồng cũng sẽ không cảm thấy quá xấu hổ.
Khi đó tuổi trẻ ngông cuồng nghĩ mọi việc rất đơn giản, Diệp Vấn nhớ anh ta muốn anh ta sắp nổi điên. Vừa mới nếm thử hương vị tình yêu nam nữ không chịu được xa cách dù chỉ phút chốc.
“Chúng ta kết hôn được không, Bắc Trạch!” Diệp Vấn khóc đến đau lòng, nắm chặt tay Hoắc Bắc Trạch, “Em hỏi rồi, chỉ cần kết hôn là có thể vào thăm anh, sau đó sinh một đứa bé, em thuê phòng ở bên ngoài chờ anh. Anh yên tâm, bà nội đồng ý cho chúng ta ở cùng nhau, bà sẽ chăm sóc em!”
“Như vậy anh cũng có để hi vọng, chờ anh ra ngoài đứa bé chắc đã một tuổi rồi!”
“Cô gái ngốc.” Hoắc Bắc Trạch sờ mái tóc dài mềm mại của Diệp vấn, dùng tay lau nước mắt cho cô.
Toàn bộ thành tích trung học của cô rất tốt, là nữ sinh xinh đẹp, làm sao anh ta có thể nhẫn tâm khiến cô vì anh ta - người đàn ông đầy vết nhơ mà làm lỡ tương lai như vậy được.
Từ đó về sau anh ta từ chối gặp Diệp Vấn, cho dù cô đến đây bao nhiêu lần hay là đợi anh ta bao lâu.
Sau khi ra tù, rất nhanh anh ta được đồng bọn trước kia của ba đưa đi đào tạo, nhiệm vụ đầu tiên chính là giết người. Không sai, chính là tên đàn ông năm đó cường bạo mẹ anh ta, anh ta dùng dao bào có bánh răng cắt đứt toàn bộ động mạch cổ người đan ông kia. Nhìn đầu bẩn thỉu của người đàn ông trào máu phun ra ngoài, nằm trên đất không ngừng co giật, đến sau cùng tóc trắng, môi biến thành màu tím, nhãn cầu nở bung như muốn nứt toác ra.
Rất nhanh, đồng bọn trước kia của ba anh ta rất tán thưởng Hoắc Bắc Trạch, một là từng ngồi tù, hai là có can đảm đầu óc, gần như giao toàn quyền kinh doanh hắc đạo phía Tây cho Hoắc Bắc Trạch.
Ông ta giao toàn bộ vụ làm ăn cho Hoắc Bắc Trạch mục đích không hề đơn giản, các khía cạnh bên đó rất phức tạp, cảnh sát địa phương quản lý rất nghiêm ngặt, nhưng lợi nhuận là lớn nhất. Ông ta đặt quân cờ ở đây thật ra là để anh ta làm người chịu tội thay, chỉ cần có chuyện rủi ro xảy ra, cảnh sát bắt đầu tiên chính là Hoắc Bắc Trạch.
Không nghĩ tới là Hoắc Bắc Trạch lại xuất sắc hơn ba anh ta rất nhiều, có mưu lược có tuổi trẻ, rất nhanh đã đứng vững ở nước K và nước L ở phía Bắc, ông ta cũng dần dà đối xử và xem Hoắc Bắc Trạch như tâm phúc.
Khi Hoắc Bắc Trạch ra tù có vụng trộm đi qua đại học A một chuyến, ngồi xổm dưới ký túc xá của Diệp Vấn cả một đêm. Sáng sớm ngày hôm sau, một đám con gái từ trong ký túc xá đi ra, anh ta nhìn không dám chớp mắt một cái, cuối cùng cũng đợi được cô.
Tóc cô dài hơn rồi, người hấp dẫn hơn, nhưng không còn thích nở nụ cười như trước kia nữa. Một mình cầm hai quyển sách vào căn tin trường học, sau khi tan học người đi cùng cô rất nhiều, trong đó không thiếu những chàng trai dùng ánh mắt mến mộ nhìn cô. Cô nên như vậy, cuộc sống sáng ngời như ánh mặt trời, mỗi một chỗ trên cơ thể đều được ánh mặt trời chiếu rọi, mà không phải là cùng anh ta – sóng ngầm u tối sống chung một chỗ.
Nhưng mà anh ta thật sự rất nhớ cô.
Bao nhiêu đêm mơ thấy cô, mơ thấy cơ thể yêu kiều trắng như tuyết của cô quấn quít si mê trên người anh ta, gọi anh ta một tiếng lại một tiếng “Bắc Trạch.” Mơ thấy một năm kia anh ta nửa ép bức mang Diệp Vấn về nhà, khóa trái cửa phòng, ngay trên chiếc giường nhỏ kia tụt đồng phục rộng rãi của cô xuống, hôn khắp cơ thể ngày nhớ đêm mong. Anh ta nắm giữ đôi chân dài, liếm nơi đó cho đến khi ẩm ướt trơn bóng nóng bỏng đầy tình dục, sau đó ghì chặt thắt lưng tiến vào cơ thể cô.
Chiếc giường yếu ớt lắc lư rung động phát ra tiếng kêu, đây là lần đầu tiên của anh ta nên hoàn toàn không khống chế được bản thân, chỉ cảm thấy sao cơ thể phụ nữ mềm mại thơm ngon như vậy, mông đẩy vào lui ra càng hung hăng. Cho dù cô gái dưới thân khóc không thành bộ dáng, đang lúc vào ra trong mớ hỗn độn giữa màu trắng đục và tia máu anh ta đã không chậm lại được. Cảm giác giống như cơ thể khô hạn tìm được nguồn nước, thư thái thích thú, thoải mái yên tâm.
Khi ba còn sống thì anh ta đã nghe quen tai nhìn quen mắt, biết loại chuyện này. Có đôi khi anh em thuộc hạ của ba còn lén lút tìm đàn ông cho anh ta khai trai, gây cảm giác lo sợ cho tên nhóc này, nhưng đều bị mẹ của Hoắc Bắc Trạch ngăn lại.
“Em sẽ mang thai sao?” Diệp Vấn khóc đến mắt đã sưng lên, để mặc cho Hoắc Bắc Trạch mặc quần áo cho cô.
“Sẽ không, anh không bắn vào trong, đâu dễ lần đầu tiên liền có thai.” Anh ta cười thỏa mãn khuyên bảo.
Phần ngực no đủ sung mãn trắng nõn của cô gái khiến anh ta không nhịn được lại đè ngã cô xuống, ngậm môi ngọt ngào đầu lưỡi bén nhọn trêu chọc.
“…. Đừng làm nữa, em rất ngứa.” Diệp Vấn đỏ mặt đẩy anh ta ra, dùng đồng phục che cơ thể mình.
Hoắc Bắc Trạch nằm trên người cô trầm đục thở gấp một lát rồi mới đứng dậy tách đùi cô ra kiểm tra. Nơi đó sưng đỏ, ngón tay vừa chạm vào cô liền kêu không thoải mái.
Sau khi mặc quần áo cho cô xong, Diệp Vấn đứng lên, thân dưới trướng đau một lúc, đau đến tướng đi có chút khác thường. Cô đứng dậy nhìn giường của Hoắc Bắc Trạch, thì thấy một bãi màu đỏ như hoa mai ở trên giường.
“Anh mau thay drap giường đi, đợi lát nữa dì về nhìn thấy thì làm sao bây giờ!” Diệp Vấn đứng đứng đó lo lắng nói.
Hoắc Bắc Trạch thấy cô không hài lòng, vội kéo drap giường vài cái ném xuống dưới giường, đi tới ôm lấy cô, nói: “Được rồi chứ?”
“…. Nếu không thì em cầm về nhà giặt rồi mang tới.” Cô mất tự nhiên nói.
“Không cần, đưa em về nhà xong trở lại đây anh sẽ giặt, không sao đâu.” Hoắc Bắc Trạch hôn lên khuôn mặt đỏ bừng của cô, một tay ôm ngang người cô.
Vì ba bận rộn công việc nên gửi cô ở chỗ bà nội. thị trấn tuy nhỏ nhưng ở đây mỗi năm bậc trung học đều sinh ra trạng nguyên, trước khi về hưu bà nội lại là giáo viên cho nên ba mẹ Diệp Vấn rất yên tâm về con gái mình.
Nhà bà nội Diệp Vấn cách nhà Hoắc Bắc Trạch không xa, đi bộ tầm khoảng 20 phút, anh ta cõng cô dọc trên con đường ở nông thôn. Gió tầm hoàng hôn trong sạch thổi vào người mang theo hương thơm nhà nấu cơm hàng ngày, đây là mùi vị hai người bọn họ vĩnh viễn không thể nào quên được.
Hoắc Bắc Trạch nhìn Diệp Vấn bước chầm chậm không lưu loát vào nhà rồi mới rời đi.
Về nhà bà nội Diệp Vấn đang nấu cơm, bảo Diệp Vấn xới cơm trong nồi cơm điện vào bát mang sang.
Bà nội thấy động tác của Diệp Vấn hôm nay đặc biệt chậm chạp liền hỏi: “Vấn Vấn, con không thoải mái à!”
Diệp Vấn cúi đầu xuống, “Bà nội, con đến kỳ nên đau bụng.”
“Vậy đừng ăn rau trộn này, một lát uống chút đường đỏ.” Ăn xong cơm tối bà nội liền đi quảng trường khiêu vũ. Mỗi khi sau bữa cơm chiều người già trong thị trấn nhỏ đều tập trung rèn luyện tập thể dục, bình thường Diệp Vấn cũng sẽ theo bà nội cùng nhau đi tản bộ.
Sau khi bà nội Diệp Vấn trở về lên lầu nhìn cháu, thấy cháu gái đang làm bài tập bên bàn học, nhẹ nhàng đóng cửa phòng Diệp Vấn hài lòng rời đi.
Qua năm phút đồng hồ, Diệp Vấn nghe thấy tiếng bà nội đóng cửa phòng, lập tức lại khóa trái cửa phòng mình lại, lặng lẽ đi tới hạ cửa sổ xuống vẫy tay với kẻ trộm dưới sân cười cười.
Hoắc Bắc Trạch nhanh chóng leo lên nằm vào giường cô, dùng cánh tay giữ chặt đầu và nhìn cô.
Bàn học của Diệp Vấn ở ngay cạnh giường, cô mặc váy ngủ màu hồng nhạt, vải chỗ cánh tay khoét rất rộng, vì động tác của tay khiến trước ngực nhấp nhô kích thích. Tròng mắt anh ta hơi híp lại, nhảy dựng lên ôm cô đặt trên giường, tay từ cổ áo chui vào trong, nằm giữ đóa anh đào trắng trơn nhẵn.
Diệp Vấn kháng nghị, “Cuốn bài tập mô hình còn chưa làm xong!”
“Ngày mai không lên lớp, hôm nay là ngày đặc biệt như vậy, đi ngủ sớm một chút.”
Diệp Vấn đấu tranh tư tưởng một lát, tỏ vẻ đồng ý, cùng cọt xát tóc mai vào lỗ tai Hoắc Bắc Trạch khiến cô mê mẩn, hai cơ thể trơn bóng quấn quít ở cùng một chỗ, vừa có lực sát thương vừa nóng bốc cháy, rất không dễ dàng gì để ngủ ngoan ngoãn được.
Trước khi Diệp Vấn nhắm mắt lại còn không quên hỏi anh đã giặt sạch drap giường chưa.
“Ngày mai em tới nhà anh xem thì sẽ biết.” Anh ta cười nói.
Nhưng nghĩ lại thấy không đúng, hôm nay chính là bị anh lừa về nhà mới….
“Anh nghĩ hay quá!” Diệp Vấn ném cho anh ta một câu, nhắm hai mắt lại.
***
Ngày hôm sau rời giường, trên người cô không còn mảnh vải, Hoắc Bắc Trạch cũng đã không thấy đâu nữa.
Váy ngủ ở ngay phía dưới ghế bên bàn làm việc, Diệp Vấn đứng dậy mặc vào, đèn trên bàn làm việc chiếu sáng lờ mờ, cuốn bài tập mô hình trên bàn viết chi chít quá trình và đáp án câu hỏi.
Đó là chữ của Hoắc Bắc Trạch, lưu loát mạnh mẽ, rất có khí phách.
Cô nở nụ cười khẽ, gấp bài kiểm tra lại bỏ vào ngăn kéo.
***
“Anh, chị Diệp Vấn tỉnh rồi.” Nghê Hạo nhẹ nhàng đánh thức Hoắc Bắc Trạch nằm thiêm thiếp trên ban công lộ thiên.
Hoắc Bắc Trạch không nói gì, chân dài bước lên phòng ngủ lớn nhất trên lầu.
Giữa chiếc giường lớn người phụ nữ được quấn khăn tắm, cẳng chân trơn nhẵn sáng bóng lộ ra ngoài, trên trán bị quấn băng gạc. Chỗ cánh tay bị bầm tím một mảng, đó là dấu vết từng bị tiêm ma túy vào, đang gắn ống truyền nước biển.
Diệp Vấn ngồi dậy kinh ngạc nhìn Hoắc Bắc Trạch há miệng thở dốc, cuối cùng chưa gọi được tên anh ta ra khỏi miệng hốc mắt đã ẩm ướt một mảng. Cô nghĩ cả đời này sẽ không gặp được anh ta nữa rồi!
Hoắc Bắc Trạch cười tiến lên ôm lấy cô, hôn dọc theo mái tóc dài của cô, rồi rơi xuống bờ môi trơn bóng no đủ kia.
“Diệp Vấn, em không có việc gì, chuyện gì cũng chưa xảy ra.”
Cô không có thời gian vuốt ve an ủi với anh ta, “Hạ Hàm đâu, chính là người con gái đi cùng với em!”
Cô sợ Hoắc Bắc Trạch không hiểu bổ sung thêm: “Chính là cô gái dáng người không cao, rất trắng, tóc ngang vai, mặc áo dệt kim hở cổ màu vàng nhạt.”
“Diệp Vấn, anh không có khả năng dẫn cả cô ấy ra.” Hoắc Bắc Trạch lạnh lùng ấn chặt Diệp Vấn, không để cô lộn xộn.truyện chính chủ của diênxđàn
Sắc mặt Diệp Vấn nhanh chóng thay đổi, cô cho rằng Hạ Hàm sẽ được cứu giống như cô, nhưng Hoắc Bắc Trạch lại nói ra câu như vậy.
Một tay cô nhổ ống kim chuyền dịch trên mu bàn tay, đầu hoa mắt choáng cầm điện thoại trên bàn gọi qua cho Chung Tuyển.
Hoắc Bắc Trạch nhổ dây điện thoại ra, thấp giọng: “Cảnh sát thành phố A tới đã gây phiền toái cho băng đảng ở địa phương, bây giờ bọn họ rất nguy hiểm, anh không thể nhúng tay nữa.”
“Về phần bé gái em nói sẽ bị bán đấu giá, anh sẽ dùng hết toàn lực để lấy được thiệp mời của hội đấu giá, hai ngày sau sẽ diễn ra hội đấu giá, anh dẫn em đi qua đó.”
“Còn nữa, cuộc bán đấu giá này phần thắng của anh không lớn, cho nên anh không thể cam đoan cô ấy có bị xâm phạm hay không, nhưng anh đảm bảo người thành phố A tới sẽ giúp tìm được cô ấy.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mưu Đồ Làm Loạn
Thanh Thụ A Phúc
Mưu Đồ Làm Loạn - Thanh Thụ A Phúc
https://isach.info/story.php?story=muu_do_lam_loan__thanh_thu_a_phuc