Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vũ Sát Âm Kì
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 39
C
hương 39: Náo loạn hoàng cung 3: Trẻ con?
Lại một buổi sang sớm đầy chư vị tại Ngọc Diệm Trà Lầu. Những âm thanh hỗn tạp đánh tan giấc mỹ mộng của nàng. Những tia nắng sớm hồng nhảy nhót trên gương mặt tuyệt hảo. Bước xuống khỏi nhuyễn tháp, nàng vươn vai đón chào một buổi sớm.
Khuôn viên Ngọc Diệm Trà Lầu.
Chẳng biết vì sao, nàng lại đi đên nơi này. Một nơi xinh đẹp. Hòn non bộ với dòng thác nước nhỏ, muôn ngàn loài hoa xinh đẹp cùng hồ điệp lượn ko một chút ưu tư. Những giọt sương long lanh chưa kịp tan phản chiếu lại ánh ban mai rực rỡ. Không khí yên tĩnh bình yên dị thường.
Cứ tưởng sẽ được tận hưởng một chút ít khoái cảm ngọt ngào thanh khiết này. Nào ngờ “rầm” một tiếng, dưới đất nằm chơ vơ một “thiên thạch” tiểu mỹ nam Dạ Hỏa. Nàng nhíu mày, nhìn theo hướng Dạ Hỏa rơi chính là Tử Nguyệt và Vỹ Phong, bọn họ cởi mây cởi gió đứng ở đó.
Quay lại khắc trước. Với tốc độ cực nhanh của Tử Nguyệt, 3 người họ ở trong vòng ma ảnh[vòng ánh sáng bao quanh 3 người] bay vù vù xé gió. Bỗng từ đâu, một con chim ưng đỏ lướt ngang. Vốn lẽ mọi thứ vẫn bình thường, nhưng do Dạ Hỏa nhà ta là mãng xà dị thú, đại kị chim ưng, nên thành ra gặp con chim đó, Dạ Hỏa thuận….chân đá pặc ngang. Nào ngờ, một chân rời khỏi vòng ma ảnh, cả thân người lập tức bị đẩy ra ngoài. Tiếng động lúc nãy cũng chính là do tai nạn bất ngờ xảy ra.
Trở về hiện tại, nàng ngước nhìn lên không trung. Tâm trạng lập tức một mảnh rối loạn bởi những chuỗi cam xúc kì lạ. Đầu tiên chính là hân hoan, vui mừng, tim đập rộn ràng. Tiếp đến là hóa đá khi thấy Tử Nguyệt và hắn đứng sát bên nhau. Sau đó là nỗi bực tức, bức rức trong lòng. Nàng lập tức quay phắc đi 180o, chạy đâu, nhắm mắt nhắm mũi đi, vướn phải thân ảnh nẵm dưới đất và “phịch”. Nàng đè lên Dạ Hỏa.(t/g: lần vấp ngã đầu tiên, cũng là sự mất mặt đầu tiên)
Bực tức, nàng tự động ngồi dậy, phủi phủi quần áo, sẵn tiện lôi cả Dạ Hỏa nhăn nhó lơ ngơ phía dưới dậy. Kéo xềnh xệch vào trong như “con hổng đẻ” vậy.
Trường bào màu đen tung bay trong gió, mái tóc như suối chảy dài trong không trung. Tử quang màu bạc ngập tràn những tia khó hiểu, mày kiếm châu lại tại mi tâm. Hàng mi cong khẽ chớp, môi hồng mím lại. Tim đập không phân định rõ số nhịp.
Hắn là hắn rất vui khi gặp được nàng. Hàng vạn cảm xúc dâng lên làm hắn bất động, đứng sừng sững giữa không trung. Tuy gương mặt đẹp tựa thiên tiên của nàng bị mảnh vải lụa che đi một phần. Nhưng đôi mắt ấy hắn làm sao có thể quên được.
Quan sát từng cử chỉ của nàng, hắn phải phì cười trước hành động khó hiểu ấy. Nàng…một Vũ Hoàng Linh lãnh khốc vô tình cũng có lúc dễ thương như vậy. Thử hỏi có ai trên đời này có thể thấy chứ.
Con tim dâng lên một cỗ cảm giác khó tả, nó lâng lâng dễ chịu, nó da diết khôn tả. Cái hình hài ấy, cái hình hài của ngàn vạn sự nhớ mong trong tim hắn, cái hình hài cho hắn biết được thật sự ý nghĩ của cuộc sống.
Nhưng….nàng sao đem cả Dạ Hỏa đi thế kia? Có phải nàng không thấy hắn? Không thể nào, nàng đã nhìn lên hắn cơ mà. Hắn cảm thấy không dễ chịu chút nào hết. Đại não bắt đầu hoạt động. Hay là do chuyện lần trước? Chuyện khi ở Đỉnh Thiên Vân hắn đã không thể kìm chế mà chút nữa đã……cưỡng hôn nàng?
Định quay lại nói với Tử Nguyệt là để ngày mai hẳn tính tới chuyện của Ngạo Thiên Khai. Nào ngờ, khi hắn quay qua cũng chính là lúc Tử Nguyệt quay lại. Nàng ta vốn định nói với hắn là nàng đã giận hắn rồi, còn không mau đi giải thích. Thì cả hai mắt chạm mắt, mũi chạm mũi [còn những thứ kia ko hề có va chạm] nhưng chung qui ko có gì gọi là đặc biệt, chỉ là một “tai nạn” bình thường. (t/g: là do 2 nhân này đứng hơi gần, lúc nãy cái vòng ma ảnh tân biến nếu hắn ko đứng lại gần Tử Nguyệt thì e rằng hắn bị cháy lâu rồi)
Hắn bực mình tiến ra xa và đáp xuống đất[nãy giờ cởi mây đạp gió]. Gương mặt đen như đít nồi. Hắn vốn không thích ai chạm vào người hắn hoặc đứng quá gần hắn ngoại trừ nàng. Thế nên hắn đơn giản là vô ý.
Trước giờ vẫn băng lãnh vô tình nên Tử Nguyệt cũng chẳng để ý mấy chuyện vừa rồi xảy ra. Chỉ là nàng khẽ mỉm cười khí thấy dưới kia có một con mèo lấp ló nhòm lên trên. Tử Nguyệt thích thú, xoay người phút chốc biến mất khỏi bầu trời rộng lớn. “Cung chủ, người cần phải xác định rõ tình yêu của mình mà nắm bắt. Xem như lần này thuộc hạ giúp đẩy một bước cho khoảng cách 2 người vậy”
Nhìn thấy tích tắc va chạm nhỏ lúc nãy. Tâm trạng của nàng xấu phải nói, tuy nhiên khuôn mặt không một cảm xúc, sát khí lan tỏa, hàn khí bao trùm. Nàng quyết định từ giờ sẽ không để ý đến Vỹ Phong hắn nữa. Một tên trơ trẽn hết chỗ nói. Vốn định hỏi Tử Nguyệt đưa hắn đến đây có chuyện gì, nếu có sẵn tiện kêu Tử Nguyệt bảo với Châu Dạ luôn. Nào ngờ gặp thấy hắn nhìn Tử Nguyệt với ánh mắt tình thương mến thương. Nàng biết băng lãnh vô tình như Linh thú sẽ ko có tình cảm với loài người nên chắc chắn khả năng là hắn dụ dỗ lừa tình Tử Nguyệt. Bỉ ổi.
Hắn cũng hoảng khi thấy nàng đang nhìn hắn, chưa kịp giải thích hay nói gì thì nàng đã đi một mạch vào trà lầu, còn ngồi kế bên Dạ Hỏa, rót trà cho hắn ta nữa. Tức chết hắn mà. Vốn dĩ hắn đã cứng đầu, ít nói, hôm nay hiếm hoi bỏ sĩ diện giải thích với nàng(t/g: lúc đầu còn trọng sĩ diện, giữ vai một ca ca menlỳ quyến rũ, nhưng sau….phải nói mặt dày vô sỉ luôn). Nhưng thấy nàng đối đãi tốt với Dạ Hỏa như thế, hắn đâm ra….giận lẫy lại nàng =,=
(t/g: ngày gì mà cả 2 bộc lộ hết tâm tình trẻ con hết vậy nhỉ?)
Ngồi trong trà lầu, nàng gọi cả chục món, bòi cho Dạ Hỏa ăn no đến cả tối tăm mặt mũi. Nàng tức giận không thèm nhìn đến mặt hắn, chỉ lo nhìn đôi đồng tử màu cam kia một cách…..đầy căm phẫn. Nàng hết đút miếng này lại bòi miếng kia, làm Dạ Hỏa ăn không kịp nuốt, trơn mắt ủy khuất van nài.
Hắn ngồi chung bàn với nàng và Dạ Hỏa, tuy nhiên cứ nhìn chằm chằm vào nàng vừa khó hỉu vừa giận dỗi. Thấy nàng đưa đũa vào đĩa thịt, hắn cũng cố tình đưa đũa vào ngay miếng thịt nàng chuẩn bị gấp. Cả 2 dằng co nhau, ánh mắt nhìn nhau tóe lửa, muốn cháy xém cả người bên cạnh.
Lần đầu tiên, hắn đùa giỡn, mà lại là với cả nữ nhân. Lần đầu tiên hắn giận dỗi, cũng chính lá với nữ nhân(t/g: mấy lần kia chỉ cần ko vừa mắt là xẹt cái bay đầu, chứ đừng nói giận với chả dỗi….)
Hắn nhất quyết ko nhường, nàng cũng nhất quyết không buôn. Không khí xung quanh xuống tới cực độ, nhưng ánh mắt hai người chính là 2 tia lửa điện, ngỡ như xíu xiu nữa thôi thì “bùm” một tiếng rồi. Cả trà lầu nhìn chăm chăm vào hắn và nàng. Cảm giác được như thế, nàng đành bỏ miếng thịt ra. Xoay qua đĩa khác, bắt đầu “hành thích” Dạ Hỏa bằng thức ăn.(t/g: trong giống mẹ chăm con)
Cuối cùng bàn ăn cũng đã sạch sẽ, nàng và Dạ Hỏa ai cũng no căng bụng, chỉ riêng hắn nãy giờ vẫn ko ăn miếng nào. Hắn chỉ lo ngắm nàng, dù ko [dám] chạm vào nàng, nhưng chỉ cần nhìn được hình hài này, khuôn mặt này thì hắn cũng vui rồi. Giận sao nỗi khi thấy những hành động của nàng, dường như nàng không còn băng lãnh như trước nữa. Hay chí ít trước mặt hắn nàng không còn xa cách nữa.
Nàng tuy ăn uống no say nhưng dường như cỗ khí tức giận vẫn không dịu xuống. Nàng biết hắn nhìn chằm chằm nàng, nhưng nàng cũng không thèm để ý đến gương mặt như đẹp như ngọc tạc kia. Nàng là cố tình giận hắn, cố tình không đối ngoài với hắn. Nhưng kể cũng lạ, sao tự nhiên nàng lại có cảm giác này nhỉ? Tại sao nàng lại có hành động như thế? Trong đôi mắt đẹp ánh lên tia ba động. Nàng dời mắt sang đôi đồng tử bạc kia, nhìn chằm chằm vào nó. Chưa đầy 10 giây sau, mày liễu cau lại, nàng lập tức quay lưng bỏ đi….chơi.
Hướng tới cửa chính ra vào mà đi, nàng không thèm ngó ngàng đến mọi thứ xung quanh nữa.
Chợt nhớ, nàng đi đâu giờ với thân phận Cữu Vĩ Hồ này? Khó nghĩ thật….À, hay là đến Ngạo Thiên phủ, tìm Ngạo Thiên Khai thôi, đã lâu không gặp mặt hắn rồi.
Lập tức, Ngạo Thiên Phủ thẳng tiến. Hắn trong trà lầu khó hỉu với hành động của nàng. Ngồi thừ người ra một tí, rồi cũng vội vã chạy theo. Để lại Dạ Hỏa với bãi chiến trường cùng một số tiền kha khá chi trả cho bữa ăn.
Ngạo Thiên Phủ.
Thiên Khai hiện giờ đang trong thư phòng. Vị đại nhân này đang không ngừng vùi đầu vào đống sách vỡ, binh thư cao như núi. Chuyện là hắn đang là “bàn hữu chí cốt thâm giao” của đại tướng quân được hoàng thượng cử để đối phó thế lực của Thiên Vỹ Phong và một thế lực mờ ám nào đó. Nên bây giờ hắn phải nhất chí học binh thư để sau này còn tiêu diệt thế lực của kẻ được gọi là bàn hữu này.
Gần giống như bế quan tu võ, Thiên Khai đống chặt cửa phòng đã lâu, từ khi nhận được sự giao phó của nàng. Là một vị Tiểu Vương gia của Dị Thú Giới, nên hắn có một đầu óc nhạy bén, thông minh khỏi nói đi. Hắn đang tập trung hết công suất vạch ra một kế hoạch lưỡng toàn kì mỹ, cứ ngỡ ko mà lại có.
Bỗng, “rầm” một tiếng, cánh cửa phòng bậc mở. Sát khí bao trùm cả thư phòng, hàn khí tỏa ra nồng đậm. Bực tức, hắn thẳng tay ném “vèo” thanh kiếm treo gần đó và thân ảnh cố tình phá hoại kia mà không hề ngước mặt lên nhìn.
Nàng thực đang bực dộc, lại thấy Thiên Khai hung hăng sử dụng hung khí với mình. Nàng vận nội công, một cái đẩy nhẹ của nàng, thanh kiếm đổi hướng phút chốc. Lưỡi kiếm theo hướng Thiên Khai mà chém tới.
“Keng” tiếng thanh kiếm chém vào hư không, va chạm vào bức tường đá phía sau phá tan không khí ảm đạm. Thiên Khai bất ngờ lao về phía nàng, và “bẹp” một tiếng, thân người hắn ôm cứng ngắt thân ảnh của nàng. Nũng nịu như một tiểu hồ ngày nào, hắn nói:
-Linh Nhi à, ta rất nhớ ngươi…..
-Biến thái, xê ra….
Nàng đẩy Thiên Khai ra, nhưng sức trâu cứ như keo dính chuột, dính chặt vào người nàng. Đúng lúc đó, Vỹ Phong xuất hiện. Nhìn thấy một kẻ đang mặt nhăn như khỉ không ngừng chửi với, một kẻ mặt dày ôm cứng ngắt. Mùi giấm chua nồng nặc, máu nóng lên tới đại não
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vũ Sát Âm Kì
shu lazy
Vũ Sát Âm Kì - shu lazy
https://isach.info/story.php?story=vu_sat_am_ki__shu_lazy