C
ách mấy hôm, bọn sứ Tàu đem ra một khúc gỗ sơn kín trên viết hai chữ « túc tử » vào dâng vua Lê để đố triều đình nước Nam xem khúc gỗ ấy là cây gì và đằng nào gốc, đằng nào ngọn? Vua Lê cho triệu Quỳnh vào giảng, Quỳnh bảo bọn sứ Tàu: « Sáng mai tôi sẽ trả lời với quý ngài ».
Viên chánh sứ đồng ý.
Đêm ấy, Quỳnh sai đầy tớ lẻn ra đại tiện lên khúc gỗ ở trước sân rồng. Sáng mai, Trạng-Quỳnh và viên chánh sứ đến, thấy khúc gỗ dơ, Quỳnh thét mắng bọn lính canh om sòm và truyền đem xuống hồ rửa. Quỳnh để ý dòm theo nên khi khúc gỗ đem lên Quỳnh đoán đúng, vì lúc xuống nước thì đằng gốc bao giờ cũng nặng và chìm hơn.
Còn gỗ là cây gì thì Quỳnh giảng như sau: « Túc là lúa, Tử là con, tức còn lúa thì con ăn con béo, hết lúa thì con ốm con gầy, con gầy có nghĩa là cây gòn, tức khúc gỗ này là gỗ cây gòn vậy ».