Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thương Ly
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 36
Chương 36: Thế tử
Tối qua uống có chút rượu mà thức dậy đầu đau như búa bổ. Sợ Doãn Khác không thấy mẹ sẽ cô đơn, vừa rửa mặt xong Mỹ Ly đã vội cho người ẵm nó tới. Nguyệt Mặc đến bẩm là Doãn Khác dậy từ sớm, bú sữa xong đã ngủ lại rồi, còn nói sắc mặt nàng kém tươi, e là bị trúng gió, nên nghỉ ngơi nhiều vào.
Mỹ Ly khăng khăng không chịu, cho đến khi Nguyệt mặc khuyên là nếu bệnh thật thì sẽ lây cho đứa bé, nàng mới thôi cố chấp, lẳng lặng nằm xuống giường, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, bữa sáng cũng không động đũa. Người tới chúc mừng còn đông hơn khi tối, cũng may là không đốt pháo liên tục nữa. Lúc xế chiều Ngọc An cô cô đến thăm, Mỹ Ly đang sốt nhẹ, uống thuốc xong đầu vẫn nặng trĩu, phải nằm mãi trong chăn.
Ngọc An cô cô nắm chặt tay nàng, rơi nước mắt thương xót. “Lão tổ tông chính là sợ người sẽ thế này đấy! Cách cách, nghĩ cho thoáng một chút, người còn Doãn Khác mà.” Nghĩ thoáng? Mỹ Ly cười khổ, nàng nghĩ thế nào thì có quan trọng gì? “Nghe lời khuyên của Ngọc An cô cô đi, mai đây cuộc đời còn dài, Doãn Khác tuy không được làm thế tử nhưng có lão tổ tông nâng đỡ, sau này muốn thành danh cũng không khó khăn gì.” Ngọc An cô cô nhấn mạnh, giọng chắc nịch. “Thế tử…” Mỹ Ly thì thào lặp lại.
Ngọc An cô cô cau mày, “Hoàng thượng đã hạ chỉ phong Doãn Giác con trai của Tố Doanh làm thế tử Khánh thân vương. Cách cách à, sống trên đời có nhiều thứ muốn tranh cũng không tranh được, không thắng được số mệnh thì phải biết tích đức. Có rất nhiều đứa bé sinh ra trong cảnh nghèo hèn, cha mẹ vì không đủ sức nuôi còn đem tặng cho người khác, nói hơi bất kính một chút, đến con trai của hoàng thượng đâu phải ai cũng sống cảnh vừa lòng đẹp ý.” Không thắng được số mệnh thì phải biết tích đức.
Mỹ Ly cụp mắt mỉm cười, nụ cười lặng thầm càng lúc càng chua chát. Nàng không thắng được số mệnh, do đó phải làm trắc phúc tấn, con trai là con vợ lẽ. Doãn Khác cũng không thắng được số mệnh sao? Con trai Tố Doanh vừa ra đời đã thành thế tử, còn Doãn Khác của nàng, trong những năm dài đằng đẵng trước mắt, nó biết phải làm sao đây? Ngọc An cô cô đi rồi, gian phòng trở lại yên tĩnh, đám a hoàn đều biết nàng không vui nên làm gì cũng ý tứ rón rén. Mặt trời chiều xuân uể oải, Mỹ Ly ngẩn ngơ nhìn vệt nắng chiếu bên giường, đột nhiên òa lên khóc. “Sao vậy?” Tĩnh Hiên từ ngoài bước vào, cau mày đến ngồi cạnh, để Mỹ Ly dựa vào lòng mình. Mỹ Ly khóc nức khóc nở, đôi tay run run siết chặt lấy cánh tay y. Nước mắt nàng nhỏ lã chã xuống tay áo Tĩnh Hiên làm trái tim y ướt đẫm. Dựa vào lòng y, nàng cố nhịn không khóc ra tiếng, nhưng nước mắt thầm lặng càng khiến Tĩnh Hiên đau lòng.
Y thở dài, ôm chặt lấy nàng, y biết vì sao nàng khóc. Vì Doãn Khác đấy thôi, chứ chính nàng, còn chưa từng thương thân đến mức này. Mỹ Ly mụ mị bải hoải, nằm cuộn mình trong lòng Tĩnh Hiên. Cảm giác rã rời khiến nàng cô đơn yếu đuối. Nàng chợt muốn dựa dẫm vào bất cứ ai, van vỉ họ giúp đỡ, dẫu người đó là Tĩnh Hiên cũng được! Nhưng ai có thể giúp nàng? Giúp con nàng đây? Nàng cũng ôm lấy y, thật ra nàng không biết rõ rốt cuộc y là ai. Khánh vương gia cao cao tại thượng lạnh lùng vô tình? Người hại chết Vĩnh Hách? Chồng của nàng? Vị ca ca tuấn tú mà nàng yêu từ nhỏ? Chỉ cần tay nàng ôm được một người chân thật bằng xương bằng thịt, thân thể nàng cảm nhận được trái tim khẽ đập đều đặn, thì nàng không bận tâm phân biệt người đó là bạn thân hay kẻ thù nữa, vì nàng không còn đủ tỉnh táo để nhận biết nữa rồi.
“Tĩnh Hiên ca ca…” Nàng bỗng cảm thấy mình vẫn còn là cô bé mồ côi cả cha lẫn mẹ, sức nàng yếu như vậy, nàng chỉ muốn tìm một người có vòng tay cứng cáp ôm trọn được nàng, tìm một người sẵn sàng nghe nàng thổ lộ tâm sự. Người đó ở ngay trước mắt đây, dẫu là ai cũng được. Tiếng gọi “Tĩnh Hiên ca ca” như sét đánh ngang tai khiến tim y ngừng đập. Y cảm thấy máu mình đông lại, đời này kiếp này, y còn có thể nghe nàng xưng hô như vậy ư? Vẫn còn làm nàng tin cậy dựa dẫm thế ư?
“Tĩnh Hiên ca ca, muội mệt quá, muội thực sự là mệt mỏi quá…” Nàng dựa cả người vào y. “Muội sống mệt mỏi lắm!” Nàng nhắm mắt lại, lệ ướt sũng hàng mi. “Mỹ Ly.” Y cảm thấy giọng mình run run. “Nàng còn ta mà.” Y vững vàng khuyên nhủ. “Có huynh ư?” Lúc nàng mỉm cười, nước mắt rơi mau hơn, “Nếu không có huynh, không có Vĩnh Hách, không có Doãn Khác, vậy thì tốt quá rồi.” Tiếng thở dài như bật ra từ tận sâu thẳm linh hồn.
“Mỹ Ly…” Môi y cũng đắng chát, y hiểu câu nói của nàng. Nhiều lúc, y cũng nghĩ, nếu đời này không có nàng thì tốt rồi, không gặp thì đã chẳng phải thương tâm. “Đừng nói nữa!” Nàng ngắt lời y, dụi mặt vào sâu trong lòng y, tay siết chặt lấy thắt lưng y. “Không cần nói gì cả! Chỉ cần ôm muội thế này thôi.” Nàng phải lưu giữ khoảnh khắc này, trước khi y kịp biến lại thành chồng của nàng, trở lại làm Khánh vương gia. Tĩnh Hiên thở dài nghe theo.
Cũng như nàng là nguyên nhân ọi đau khổ của y, y cũng chính là nguyên nhân ọi đau khổ của nàng. Mỹ Ly khóc lóc hồi lâu, cuối cùng lơ mơ thiếp đi trong lòng Tĩnh Hiên. Y ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, khuôn mặt nằm mơ mà vẫn đầm đìa nước mắt ấy, dù không tự nguyện, không bằng lòng đến đâu, cũng chỉ mình y giúp được nàng thôi! Khóc lóc đến mệt nhoài rồi ngủ, lúc thức dậy vô cùng khó chịu, Mỹ Ly cảm thấy ngực nghẹn đắng, đầu như muốn nứt ra. Nàng đã quen cảnh tỉnh lại chỉ có một thân một mình, y thì chẳng biết đi đâu mất rồi.
“Chủ tử, chủ tử!” Tiếng cười của Nguyệt Sắc vang vọng từ tít đằng xa, cô lao vào phòng, theo sau là Nguyệt Mặc, đều hoan hỉ như điên như cuồng. “Chúc mừng chủ tử! Chúc mừng chủ tử!” Đám người hầu tươi cười ùa vào phòng, Mỹ Ly kinh ngạc nhìn bọn họ.“Khi nãy hoàng thượng phái người đến tuyên chỉ, phong Doãn Khác thiếu gia làm bối lặc! Chủ tử, Doãn Khác là tiểu bối lặc rồi!” Mỹ Ly vẫn trừng mắt, dường như nghe mà không hiểu, bối lặc? Giữa những tiếng chúc mừng xôn xao ấy, Tĩnh Hiên bước vào. Vừa từ cung về nên vẫn mặc nguyên triều phục, đám người hầu cũng chúc mừng y, rồi biết ý từ từ lui xuống. Mỹ Ly ngờ vực nhìn y, y cũng có vẻ không vui, khuôn mặt tuấn tú phảng phất âm u, nhưng khi bước tới ôm lấy nàng, cử chỉ vẫn dịu dàng khó tả. “Dẫu Doãn Khác không thể làm thế tử…”
Y ngừng lời, buồn bực khi phải giải thích thế này, “Là con cả thì phong làm bối lặc cũng không phải là quá phận. Thêm vào lão tổ tông ủng hộ chu toàn, mọi chuyện có thể nói là thuận lợi.” Nàng nhìn y, không biết phải nói gì, không biết phải làm gì. Y ngắm nàng hồi lâu rồi thở dài, bất lực với nàng, cũng bất lực với bản thân, lại giơ tay vuốt tóc nàng, “Mỹ Ly, ta…” Y cau mày, “Ta sẽ giúp nàng.” Nàng run lên. Y sẽ giúp nàng? Một câu đơn giản như vậy lại khiến nàng xúc động hơn mọi câu tình tứ y nói từ trước tới giờ. Nàng cảm thấy biết ơn y vô cùng! Y giúp Doãn Khác, cũng là giúp nàng.
Trước giờ y vẫn là người đẩy nàng xuống nước cho chết đuối, lần này, y thò tay kéo nàng lên. “Nguyệt Mặc, ẵm Doãn Khác lại đây.” Y gọi to. Khi Tĩnh Hiên ôm Doãn Khác vào lòng, Nguyệt Mặc kinh ngạc mở to mắt, Mỹ Ly cũng bất ngờ đến nỗi không nói nên lời. Tĩnh Hiên nghiêm nghị lục lấy một túi gấm nhỏ màu đỏ, rút từ trong ra một chiếc vòng vàng, vụng về đeo vào cổ tay nhỏ xíu ngọ ngoạy không ngừng của Doãn Khác. Cậu bé không chịu phối hợp, còn bị y ghìm chặt nên òa lên khóc, vùng vẫy giãy giụa khiến triều phục của y nhăn nhúm hết cả lại. Môi Mỹ Ly run run, nhưng nàng không ngăn cản.
Tĩnh Hiên chật vật đặt đứa bé đang òa khóc vào lòng Mỹ Ly, “Vốn định đeo cho con vào lễ ba tháng tuổi, nhưng Tố Doanh trở dạ nên ta không đến được.” Nói đoạn y đứng ngay dậy, lòng rất khó chịu. Để nàng khỏi rơi nước mắt, khỏi sống quá khổ sở, y đành phải đối xử tốt với con của gã đàn ông khác, có uất ức đến đâu thì cũng cam chịu. Y rảo bước đi nhanh, lúc sắp ra khỏi cửa thì nàng rời giường lao tới, ôm chặt lấy y từ đằng sau. Y cứng người, không phải nàng đang ôm thân thể y, mà đang ôm trái tim y. Sau khi nàng thành thân, đây là lần đầu tiên nàng giữ y lại, lần đầu tiên nàng buông Doãn Khác chạy về phía y.
“Cảm ơn ngài.” Nàng áp mặt vào lưng y, chân thành cảm kích, cảm kích những gì y đã làm cho nàng, cho Doãn Khác. Y giúp nàng nhìn thấy một tia hy vọng. Trái tim Tĩnh Hiên mềm ra thành nước. Vẫn còn uất ức, vẫn chưa tự nhiên. Nhưng y chợt thấy cam tâm tình nguyện. Chỉ cần nàng cứ ôm y như vậy, dựa vào y như vậy, y sẽ cam tâm tình nguyện.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thương Ly
Tuyết Linh Chi
Thương Ly - Tuyết Linh Chi
https://isach.info/story.php?story=thuong_ly__tuyet_linh_chi