Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thứ Nữ Công Lược
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 39: Điền Từ (Thượng)
T
hập Nhất Nương đi theo phía sau Ngũ Nương, theo thái phu nhân đi hướng bắc, thấy trên đỉnh núi có đám rừng mai. Chỉ là hoa mai đã tàn, còn sót lại đài hoa xanh.
Thái phu nhân chỉ cười nói: “Đó là Hương ngọc quán. Đến sớm hai tháng, có thể đến ngắm hoa mai.”
Đi về phía trước vài bước, thấy hoa nghênh xuân(*) khắp sườn núi.
Một rừng hoa, lớp lớp, xanh biếc như ngọc, rực rỡ như thiếp vàng, lốm đốm những chấm nhỏ, trải khắp triền núi.
” Thật là xinh đẹp!” Ngũ Nương một bên lẩm bẩm.
Thập Nhất Nương nhẹ giọng” Vâng” một tiếng, tỏ vẻ đồng ý.
Hoa nghênh xuân không phải nàng chưa thấy qua, trong nhà La gia ở Dư Hàng có trồng mười mấy gốc, như tràn ngập khắp núi như vậy, không chỉ có xinh đẹp, mà là lộng lẫy.
Thái phu nhân nắm tay Nhị phu nhân tiến lên—giữa triền núi có cái lương đình bát giác sơn đen, bên trái cửa đình có hai chữ to mạ vàng ” Xuân nghiên”.
” Đến đình ngồi uống chén trà!” Tam phu nhân tiếp đón người phía sau.
Mọi người đi theo vào Xuân nghiên đình, có bà tử lấy nệm gấm ông thọ cưỡi rồng bay trong mây đỏ thẫm lót vào ghế lan can, mọi người tản ra ngồi, các nha hoàn mang bạch trà nước trong suốt màu vàng xanh.
Đi mệt, uống hương vị thanh đạm như vậy, dư vị của trà làm cho người ta cảm thấy toàn thân thư thái hẳn lên.
Thập Nhất Nương đang cầm trà, thì thấy Văn di nương ở một bên cẩn thận hầu hạ, tìm kiếm Hổ Phách ngay trong đám người – đã không nhìn thấy nàng, cũng không có thấy cái nha hoàn kêu Thu Lăng.
Nàng cười hơi rộ lên.
Uống trà, nói chuyện thường ngày. Ngũ Nương trộm chỉ xa xa đối diện đình nhìn nhà cỏ ba gian bên cạnh hồ nước nửa hình trăng khuyết: “Nơi đó có phải ‘Bán nguyệt phán’ hay không?”
“Có thể!” Thập Nhất Nương cười đáp lời nàng, ngẩng đầu lại thấy Lục tiểu thư Kiều gia ngồi ở đối diện đang nghe ngó……
Nàng cười thản nhiên.
Chắc là, cảm thấy hứng thú đối với Từ Lệnh Nghi không chỉ có Kiều phu nhân!
Nghỉ ngơi xong, thái phu nhân lại dẫn các nàng đi vòng vòng ở trong viện. Có nhà thủy tạ bốn phía che bằng vải bạt được cuốn lên có thể thả cần câu cá; có các loại cây lê cổ thụ, cây đào, cây hạnh cổ thụ, cây ngô đồng và các cây cao lớn xinh đẹp khác; khắp nơi còn có trồng hoa hải đường, sáng rực cả sân; viện còn có vách tường bằng đất bùn vàng thơm mùi thôn quê; còn có thể chơi thuyền trên dòng nước, cuối cùng dọc theo phía sau núi qua mấy bậc thềm bằng đá tảng là đến Lăng khung sơn trang, ở đó có thể nhìn hết cảnh trí hậu hoa viên Từ gia vào đáy mắt. Lúc xuống núi, sớm đã có xe ngựa thanh duy đứng ở Tụ phương đình dưới chân núi, mọi người lên xe về tới phòng khách– bên kia đã bày biện xong cơm nước.
Ăn xong cơm chiều, một đám người đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
Truân ca cùng Hưu ca đang chơi cao hứng cực kỳ, hai người tay trong tay, một khắc cũng không chịu buông lỏng, Trinh tỷ nhi ở một bên nhìn thấy thì che miệng mà cười.
Mọi người ngồi nói chuyện sơ một hồi, ghẹo đứa nhỏ vài câu, đại thái thái đứng dậy từ biệt.
Thái phu nhân giữ đại thái thái lại: “Hai ngày sau lại đến nhà chơi!”
Đại thái thái cười đồng ý, mang theo đám người La Đại phu nhân, Ngũ Nương, Thập Nhất Nương, Văn di nương cùng Hưu ca, Truân ca đi chỗ Nguyên Nương nơi đó, Kiều phu nhân, Kiều gia Lục tiểu thư cùng Nhị phu nhân, Tam phu nhân ở lại trong phòng thái phu nhân nói chuyện như trước, Trinh tỷ nhi theo nhũ nương, nha hoàn cùng đi phòng ngủ có noãn các của thái phu nhân.
Thập Nhất Nương không khỏi nhìn liếc mắt nhiều hơn.
Văn di nương ở một bên giải thích: “Từ nhỏ nàng đi theo thái phu nhân……” Biểu tình có mấy phần kiêu ngạo, nhưng cũng có mấy phần thương cảm.
Mà Truân ca nhìn thấy mẫu thân, lập tức lon ton chạy qua.
Nguyên Nương tươi cười tràn đầy sự cưng chiều:” Thoải mái nhẹ nhàng, đừng vấp ngã.”
Động tác Truân ca quả nhiên chậm lại không ít, hắn nhanh mồm nhanh miệng hướng mẫu thân kể chuyện hôm nay ở chỗ thái phu nhân nơi đó: “…… Ăn bánh trứng muối, tỷ tỷ còn lấy khăn tay lau miệng cho ta, Ngụy Tử tỷ tỷ mang chúng ta đi xem cá chép gấm rực rỡ, Hưu ca đòi xuống hồ bắt cá, nhưng bị tỷ tỷ tóm trở về……”
Nguyên Nương nghiêm túc nghe Truân ca nói, không có một chút sốt ruột.
Đợi Truân ca nói xong, đại thái thái lại dặn dò Nguyên Nương nhiều lần “Không cần làm lụng quá vất vả”,” Ta ở Yến Kinh, có việc gì, cho người ta đưa tin cho ta” linh tinh các loại trong lời nói, sau đó đứng dậy từ biệt.
Thấy các nàng phải đi, đôi mắt Truân ca nhìn Hưu ca đầy mong đợi: “Khi nào thì ngươi lại đến?”
La Đại phu nhân, nhẹ nhàng thở dài.
Đại thái thái lại lộ ra vẻ vui mừng tươi cười: “Dù sao cũng là bà con anh em họ, xương khớp gãy vẫn còn gân, chỉ nhìn thấy vài lần, mà giông như huynh đệ ruột thịt.” Lại sờ đầu Truân ca,”Qua hai ngày ngoại tổ mẫu liền đến thăm ngươi!”
Không giống như lần đầu tiên, lần này Truân ca không có tránh tay đại thái thái, không chỉ có đứng đó mặc cho nàng vuốt đầu mình, còn nhanh nhẹn gật đầu.
Văn di nương ân cần tiễn đại thái thái, lại bị Nguyên Nương kêu lại: “Cho Đào mama tiễn là được. Ngươi ngồi xuống trò chuyện với ta đi!”
Nàng cung kính đáp” Dạ”, Đại thái thái cũng không nghĩ ngợi gì, để Đào mama đưa ra khỏi Từ phủ.
******
Trở lại ngõ Cung Huyền, Hàng mama đã sớm ở trước cửa thùy hoa môn đợi:” Đại thái thái, ngài đã trở lại!”
Đi dạo cả ngày trong vườn, đại thái thái có chút mỏi mệt, nàng hơi nghiêng đầu, Hàng mama đã nói: “Nhị lão gia cùng tam lão gia đến đây, ở thư phòng cùng Đại lão gia.”
Đại thái thái hơi ngẩn ra.
Hàng mama cười nói: “Ngài vừa bước chân đi, ngay theo sau nhị lão gia cùng tam lão gia đã tới rồi, ở thư phòng ngây ngốc cả buổi chiều, đến bây giờ còn không có đi ra!”
” Ta biết!” Đại thái thái trầm giọng đáp một câu, bước vào thùy hoa môn.
Vài người khác cũng vội đi vào, liền thấy đại thái thái bước vội vàng thư phòng Đại lão gia.
La Đại phu nhân, cùng Hàng mama đưa mắt ra hiệu, sau đó cười nói Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương: “Hôm nay tất cả mọi người đều mệt, mau nghỉ ngơi đi!”
Hai người khom đầu gối hành lễ đều tự trở về phòng.
Lúc thay quần áo, Hổ Phách muốn nói nhưng lại thôi.
Thập Nhất Nương bình tĩnh, rửa mặt xong rồi, ngồi lên Lâm Song đại kháng, bưng trà xanh Đông Thanh mang đến uống một ngụm, lúc này mới hỏi Hổ Phách sớm đứng ở bên ghế: “Thế nào?”
Hổ Phách liếc mắt nhìn Đông Thanh một cái.
” Đều là người trong phòng,” Thập Nhất Nương cười nói,”Cũng không có gì cần giấu diếm. Huống chi viện này tuy mọi người không nói ra miệng, nhưng trong lòng đều hiểu được.”
Đông Thanh vội ngừng tay đang thu thập, cười nói: “Tiểu thư, ta đi phòng bếp nhìn xem cháo hoa dặn làm cho ngài đã xong hay chưa?”
” Ngồi xuống nghe đi!” Thập Nhất Nương cười vỗ vỗ mép kháng, “Song quyền không địch lại tứ thủ, ngươi cũng giúp đỡ tìm biện pháp!”
Đông Thanh lên tiếng” Dạ”, đứng ở bên cạnh Hổ Phách.
Hổ Phách suy nghĩ, cân nhắc đem tin tức thu thập được từ chỗ Thu Lăng nói cho Thập Nhất Nương:”…… Vương gia đã sớm là miệng cọp gan thỏ. Chi phí hằng ngày ngoại trừ bổng lộc cùng hai cai thôn trang của tổ tiên ở bên ngoài Tân châu, chính là lợi nhuận từ việc mở một cửa hàng gạo ở cửa lớn phía đông.”
Thập Nhất Nương hơi gật đầu.
Giàu không quá ba đời. Thế gia trăm năm, có thể được như vậy đã là không tồi.
“Mậu Quốc Công chỉ sinh được có một trai một gái, nữ nhi gả đến Nhạc an Khương gia, con trai chính là Vương lang công tử.” Hổ Phách rù rì nói tiếp,” Vương công tử này là lúc quốc công gia lớn tuổi mới có được, cực kỳ sủng ái, bởi vậy……” Nàng dừng một chút,”Nghe nói tính tình thập phần nóng nảy…… Hai năm trước, từng đánh chết người……”
Thập Nhất Nương hơi có chút bất ngờ.
Ánh chớp léo lên, nàng đột nhiên giật mình.
Bất ngờ, vì cái gì mà mình lại cảm thấy bất ngờ? Có lẽ, tận đáy lòng, nàng hy vọng có người có thể giúp mình thoát khỏi cảnh khốn khổ…… Trùng hợp lại xuất hiện ra Vương lang!
Đột nhiên nàng mồ hôi lạnh thấm qua vạt áo.
Có phải là do khát vọng từ lâu, nên chỉ cần có một chút hy vọng đều sẽ bị nàng khuếch đại đến vô cùng, quên đi đáy lòng bất an.
Hổ Phách thấy Thập Nhất Nương cúi đầu trầm tư, cũng im tiếng.
Trong lúc nhất thời, trong phòng trở nên yên tĩnh.
Quá một hồi lâu, Thập Nhất Nương mới thở dài một hơi.
Biểu tình của nàng dần dần có vài phần dứt khoát: “Trừ bỏ nói Vương công tử từng đánh chết người, còn nói cái gì khác không?”
Hổ Phách lắc đầu: “Trước kia Ngũ gia Từ gia cùng Vương công tử cũng từng chơi đùa cùng nhau, từ lúc xảy việc này về sau, thái phu nhân liền nói, không cho phép Ngũ gia Từ gia cùng Vương công tử qua lại với nhau. Còn nói, nếu Ngũ gia dám cùng Vương công tử tiếp tục qua lại, liền cầu Hầu Gia đem Ngũ gia đưa đến Cam túc trấn thủ biên cương, tám mười năm đừng mong có thể nhìn thấy tường thành Yến Kinh!”
Thập Nhất Nương có chút giật mình.
Thái phu nhân phản ứng lớn như vậy……
Ý nghĩ chợt xuất hiên, nàng hỏi: “Vương gia trưởng nữ gả cho ai ở Khương gia?”
” Đó chính là Khương Quế con thứ sáu của Khương Tiệp. “Hổ Phách đem tin tức mà nàng nghe được đều nói cho Thập Nhất Nương,”Khương Quế xuất thân tiến sĩ, hiện đang ở Thái nguyên làm tri phủ. Có một bào huynh Khương Bách là thứ cát sĩ, hiện tại nhậm chức chưởng viện học sĩ hàn lâm viện. Còn có một bào huynh kêu Khương Tùng, là Trạng Nguyên ở Kiến vũ năm thứ bốn mươi sáu. Ở hàn lâm viện làm Tu biên ba năm liền từ quan trở về quê hương Nhạc an, xây dựng thư viện “Cẩn Tập”, chuyên môn thu nhận các đệ tử nhà nghèo đến đọc sách. Tổ phụ Khương Tiệp là đế sư của tiên đế, nghe nói hắn là bởi vì nguyên nhân này mới làm thủ phụ. Cố tổ phụ của hắn từng là đế sư của cảnh tông đế.”
Trạng Nguyên lang về quê dạy đệ tử nghèo đọc sách……
La gia tuy cũng là nhà quan lại thi thư truyền đời, như xem ra, so với Khương gia vẫn còn thiếu tâm hồn cao thượng trăng thanh gió mát!
Trong lòng Thập Nhất Nương khẽ động: “Hổ Phách, ngươi chắc chắn nghe rõ, Khương Tùng là Trạng Nguyên Kiến vũ năm thứ bốn mươi sáu chứ?”
Hổ Phách vội nói: “Ta còn đặc biệt hỏi Thu Lăng. Sao ngươi lại nhớ rõ ràng như vậy. Thu Lăng nói, bởi vì năm ấy nàng sinh ra đúng vào lúc Trạng Nguyên lang khoác lụa hồng cưỡi ngựa dạo phố, mẹ nàng thường hay kể lại.”
” Kiến vũ năm bốn mươi sáu” Thập Nhất Nương lẩm bẩm,” Năm ấy nhị lão gia cũng trúng cử…… Nói như vậy, là cùng khoa……”
Hổ Phách thật không biết chuyện này, nàng im lặng không có trả lời.
Một người làm việc khẳng định đều là có mục đích.
Mục đích của Nguyên Nương là gì?
Vậy gắn liền trong đó là gì?
Thập Nhất Nương dựa vào chiếc gối dưa bằng gấm màu tối mền mại làm bằng hương liệu mùa thu.
Cái này giống như điền chữ trong trò chơi ô chữ, chỉ cần điền đúng, sẽ tìm ra đáp án.
Nhưng ở giữa thiếu một mắt xích là cái gì?
Có cái gì đó xẹt qua đầu nàng, muốn bắt, hay không bắt lấy……
Một cái Vương gia nghèo túng, một cái Khương gia thanh danh hiển hách!
Giống như bị dội nước lên đỉnh đầu, nàng ngồi bật dậy: “Hổ Phách, Vương công tử đánh chết người, là ai giúp gỡ tội?”
Hổ Phách nói: “Là Ngũ gia Từ gia!”
” Ngũ gia Từ gia?” Ánh mắt Thập Nhất Nương chợt lóe,”Từ Lệnh Khoan!”
“Thu Lăng nói là Ngũ gia nhúng tay vào.” Hổ Phách vội nói,”Vì việc này, Hầu Gia còn trừ tiền tháng Ngũ gia, toàn phải dựa vào Tam gia âm thầm cứu trợ qua ngày!”
“Vậy Khương gia đâu?” biểu tình Thập Nhất Nương có chút nghiêm nghị,” Vậy quan hệ thông gia với Khương gia để làm gì?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thứ Nữ Công Lược
Chi Chi
Thứ Nữ Công Lược - Chi Chi
https://isach.info/story.php?story=thu_nu_cong_luoc__chi_chi