Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Cái Hố
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 38
Đ
êm hôm trước, khi Stanley tìm thấy củ hành, cậu không hề thắc mắc xem làm thế nào mà nó lại có mặt ở đó. Cậu chỉ lo ăn ngấu nghiến mà thôi. Nhưng bây giờ, khi ngồi ngắm Ngón Cái Lớn và đồng cỏ đầy hoa, cậu không thể nào không ngạc nhiên về chuyện này.
Nếu có một củ hành mọc hoang, ắt sẽ phải có nhiều hơn nữa.
Cậu đan những ngón tay vào nhau và cố xoa bóp cho bớt đau. Rồi cậu cúi xuống và với lấy một bông hoa khác, lần này cậu nhổ lên cả cây, luôn cả gốc.
o O o
- Hành đây! Hành ngon ngọt, hành tươi rói, mới hái đây - Sam rao lanh lảnh trong khi Mary Lou kéo chiếc xe thồ hàng trên phố Chính - Tám xu một chục mua đi.
Đó là một buổi sáng mùa xuân tuyệt đẹp. Bầu trời được tô điểm bằng màu xanh và hồng nhạt - màu của hồ nước và những cây đào dọc ven bờ.
Choàng lên người chiếc áo khoác, quý bà Gladys Tennyson chạy ra đường đuổi theo Sam trong khi vẫn còn mặc áo ngủ. Bà Tennyson vốn là một phụ nữ rất khuôn phép, chẳng bao giờ bà xuất hiện trước công chúng mà quần áo không chỉnh tề và mũ đội không ngay ngắn trên đầu. Thế nên, quả là ngạc nhiên đối với cư dân thị trấn Hồ Xanh khi thấy bà ăn mặc như vậy chạy vụt qua trước mặt họ.
- Sam! - bà gọi to.
- Hụa, Mary Lou - Sam ra lệnh, kềm cô lừa và chiếc xe thồ dừng lại - Chào, quý bà Tennyson - anh vui vẻ - Becca bé nhỏ khỏe rồi chứ?
Bà Gladys Tennyson cười rạng rỡ.
- Tôi nghĩ con bé sẽ khỏi. Cơn sốt đã hạ cách đây một giờ rồi. Cảm ơn anh nhiều.
- Tôi chắc là Chúa Trời và bác sĩ Hawthom xứng đáng với lời khen ngợi nhất.
- Chúa Trời thì đúng đấy - bà Tennyson đồng tình - Nhưng còn lão Hawthom thì không! Tên lang băm đó định đặt lũ đỉa lên bụng con bé! Đỉa! Lạy Chúa! Lão ta dám bảo là chúng sẽ hút máu bệnh ra. Này, anh nói cho tôi nghe xem. Làm sao đỉa biết phân biệt máu bệnh với máu tốt, hả?
- Tôi không biết - Sam trả lời.
- Chính nhờ thuốc hành của anh đó - Bà Tennyson tiếp - Đó là thứ đã cứu mạng con bé.
Những cư dân khác của thị trấn ùa tới quanh chiếc xe thồ hàng.
- Chào chị Gladys - bà Hattie Parker châm chọc - Sáng nay trông chị chẳng duyên dáng chút nào cả.
Một số người cười khúc khích.
- A, chào cô Hattie - bà Tennyson đáp lễ.
- Chồng chị có biết chị đang diễu hành khắp nơi trong bộ đồ ngủ không? - Hattie hỏi.
Nhiều tiếng cười khúc khích khác nổi lên.
- Chồng tôi biết chính xác tôi đang ở đâu và ăn mặc như thế nào, cảm ơn chị - bà Tennyson trả lời - Cả hai chúng tôi đã phải thức suốt đêm qua và cả sáng nay bên Rebecca. Con bé suýt chết vì đau bụng. Có lẽ tại nó ăn trúng thịt ôi đấy.
Mặt Hattie đỏ rần. Chồng chị ta, Jim Parker, là người bán thịt.
- Thứ thịt ấy cũng khiến tôi và chồng tôi bệnh luôn - bà Tennyson nói thêm vào - nhưng nó suýt chút nữa thì giết chết Becca, bởi vì con bé còn nhỏ quá. Sam đã cứu mạng nó đấy.
- Không phải tôi, mà là hành đó - Sam nói.
- Tôi mừng là Becca đã ổn - Hattie nói với giọng hối hận.
- Tôi đã bảo Jim bao nhiêu lần rồi là lão ấy phải rửa sạch con dao đi - ông Pike, chủ cửa hàng bách hóa, góp lời.
Hattie Parker tẽn tò, bèn quay đầu và lủi đi thật nhanh.
- Bà bảo Becca khi nào khỏe hẳn nhớ tạt qua cửa hàng tôi lấy ít kẹo ăn nhá - ông Pike hào phóng dặn.
- Cảm ơn ông, tôi sẽ nói với cháu.
Trước khi quay về nhà, bà Tennyson mua một tá củ hành của Sam. Bà đưa cho anh một hào và bảo anh cứ giữ lại tiền thối.
- Tôi không nhận của bố thí - Sam bảo bà - Nhưng nếu bà muốn mua thêm vài củ hành cho Mary Lou thì tôi chắc là cô nàng sẽ rất cảm kích.
- À được, thối lại tiền cho tôi bằng hành - bà
Tennyson nói.
Sam đưa thêm cho bà Tennyson ba củ hành nữa, và bà đút từng củ một cho Mary Lou ăn. Bà cười phá lên khi con lừa già xơi hành trên tay bà.
o O o
Stanley và Zero cứ hết thức rồi lại ngủ thiếp đi suốt hai ngày sau đó - chỉ chén hành, bao nhiêu tùy ý, và té nước bùn vào miệng. Hễ xế chiều là Ngón Cái Lớn đổ bóng râm xuống che cho chúng. Stanley cố móc cho cái hố sâu hơn, nhưng cậu phải có xẻng. Mọi nỗ lực của cậu xem ra chỉ là quậy bùn lên và làm cho nước bẩn hơn.
Zero đang ngủ say. Nó vẫn còn bệnh và rất yếu, nhưng giấc ngủ và hành dường như đang giúp nó hồi sức. Stanley không còn sợ nó chết nữa. Dù vậy, cậu vẫn không muốn đi tìm xẻng trong lúc Zero ngủ. Cậu không muốn Zero tỉnh dậy và nghĩ rằng nó bị bỏ rơi.
Cậu chờ Zero mở mắt ra.
- Tớ định đi tìm cái xẻng - Stanley nói.
- Mình chờ ở đây - Zero thều thào, làm như nó có thể lựa chọn không bằng.
Stanley đi xuống núi. Giấc ngủ và hành cũng tỏ ra có nhiều công hiệu với cậu. Cậu cảm thấy khỏe hẳn.
Tương đối dễ lần theo dấu vết mà cậu đã tạo ra hai ngày trước. Có một vài chỗ cậu không chắc mình có đi đúng đường hay không, nhưng chỉ cần tìm kiếm đôi chút là cậu lại thấy dấu vết trên đất.
Cậu đi xuống núi khá xa nhưng vẫn không tìm thấy cái xẻng đâu. Cậu ngước nhìn trở lên đỉnh núi. Chắc hẳn mình đã qua chỗ đó rồi, cậu nghĩ. Chứ làm sao mà từ chỗ này cậu có thể vác nổi Zero trèo lên chừng ấy đường đất.
Dù vậy, cậu vẫn đi tiếp xuống, nhỡ may ra thấy. Cậu lần tới một mảng đất trống, giữa hai mảng cỏ dại lớn, ngồi xuống nghỉ. Giờ, rõ ràng là mình đã đi quá xa rồi, cậu kết luận như vậy. Cậu đã kiệt sức vì đi xuống. Chắc chắn không thể nào vác được Zero lên núi từ chỗ này, nhất là sau khi đã cuốc bộ cả ngày trời mà không có tí nước hay thức ăn nào. Cái xẻng chắc chắn đã bị vùi đâu đó trong mấy bụi cỏ dại.
Trước khi bắt đầu leo trở lên, cậu đảo mắt nhìn quanh lần cuối. Chợt bắt gặp một khoảng lõm rộng trong đám cỏ hơi xa phía dưới. Cái xẻng làm sao có thể ở tít tận đó. Nhưng dù sao thì cậu cũng đã đi xa tới đây rồi, đi thêm một quãng cũng chẳng sao.
Đây rồi, trong những lùm cỏ cao, cậu tìm thấy cái xẻng và cái bao đựng hũ. Cậu sửng sốt, thắc mắc không biết có phải cái xẻng và bao đựng hũ đã rơi từ trên cao xuống đây hay không. Nhưng không có hũ nào bị vỡ cả, trừ cái hũ đã bị vỡ từ trước. Vả lại, nếu như chúng rơi xuống thì làm sao cái bao và cái xẻng có thể nằm sát bên nhau được.
Trên đường quay trở lên núi, Stanley phải dừng lại và ngồi nghỉ vài lần. Đúng là một cuộc leo núi đầy cam go và dài đằng đẵng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Những Cái Hố
Louis Sacha
Những Cái Hố - Louis Sacha
https://isach.info/story.php?story=nhung_cai_ho__louis_sacha