Chương 37: Khó Nhọc Của Nàng Xuân
ây không phải là lần đầu tiên Ospedale Civili Riuniti di Venezia tiếp nhận một phụ nữ sắp sinh mặc trang phục Carnevale. Suy cho cùng, đây là Venice. Sao có thể khác được? Vậy mà khá đông người đã tập hợp và ngay cả vị bác sĩ khoa sản cứng rắn nhất cũng phải cảm động khi thấy chính Nàng Xuân đang oằn mình đau đớn vì gánh nặng của nàng. Chiếc váy điểm cành hoa đẫm nước sinh và quấn vào hai chân nàng.
Trong phòng sinh các quyết định được đưa ra nhanh chóng. Phải mất một thời gian khá lâu cô mới đến được đấy, vì cô không có người đi kèm, và mặc dù đây là đứa con so của cô nhưng ca sinh cũng được xúc tiến khá nhanh. Đã quá trễ không thể gây tê ngoài màng cứng được, và hơn nữa, đứa bé lại ra ngược. Các xơ đã cố an ủi và xoa dịu. Nhưng, dù đang đau đẻ, Leonora cũng nhận biết được là cô chỉ có một mình, ở đây, đúng trong bệnh viện mà chính cô đã chào đời, và đứa trẻ thì sắp ra. Cứ khoảng vài phút thì một cái ống chữ U bằng thép thơm tho lại chụp lên bụng cô rồi rút ra, và cô khóc kêu tên Alessandro. Cô bị ám ảnh bởi câu chuyện mà Giáo sư Padovani đã kể về một người mẹ khác của một Leonora khác.
Angelina dei Vescovi, người đã chết trong lúc sinh con... chết khi sinh con.
Cô cảm thấy cái đau của người đẹp đã chết từ lâu ấy. Cái đau khiến họ trở thành chị em qua khoảng thời gian nhiều thế kỷ. Cuối cùng cô hôn mê, dù không lâu, và các xơ đã cảm tạ Jesus về giấc nghỉ ngắn ngủi trong chắc chắn sẽ là một đêm dài. Bác sĩ sản khoa, một người đàn ông nhiều năm kinh nghiệm có những ý kiến không thực hiện được, đã để ý thấy là ngay cả trong tình trạng hôn mê, Nàng Xuân cũng nắm chặt cổ mình, như thể tìm một vật trang sức không có ở đấy.
Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano - Marina Fiorato Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano