Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hậu Cung Tranh Sủng Truyện
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 39
N
ữ tử ấy quay đầu lại cất giọng gọi, lại khiến Diệp Phương Nhã sửng sốt đến mức đứng không vững. Vốn biết Lãnh cung là nơi âm thịnh dương suy, đã bị nhốt vào đều sẽ không yên ổn, nhưng khi nhìn khuôn mặt hốc hác của Từ tiệp dư, nàng mới thấy hết cái đáng sợ của nơi này. Đôi mắt tuyệt đẹp phảng phất u buồn nay đã dại hẳn đi, ánh mắt lờ đờ, thật khiến nàng hoài nghi nàng ấy có thật sự nhìn thấy mình. Gò má cao duyên dáng nay hóp lại, cùng với mái tóc đen dài xơ xác, rối xù càng khiến nàng ấy trông thật thảm hại. Bộ bạch y từ ngày bị bắt giam chưa hề thay đổi, đã sớm có vài vết ố nhàn nhạt, dây lưng siết chặt khoe eo thon nay cũng quá rộng so với cơ thể. Nếu không phải biết trước đây là người mình từng quen, nàng chắc hẳn sẽ không nghi ngờ mà nói đây chính là một loài ma quỷ!
Bên ngoài, gió vẫn không ngừng rít gào, thốc thẳng vào căn phòng vắng lặng, khiến mấy dải lụa trắng treo trên mấy thanh xà nhà đung đưa, nhìn thập phần hoang vu đáng sợ. Trúc Mai nhẹ nhàng ra khép bớt cửa lại, tiếng cót két vang lên theo từng bước chân khiến Diệp Phương Nhã hít thở không thông, trong đáy mắt vẫn là sửng sốt không che giấu.
- Dọa muội sợ rồi sao? - Thấy nàng mãi vẫn không cất lời, Từ tiệp dư lên tiếng, nở nụ cười tự giễu - Chắc hẳn ta bây giờ chẳng khác một oan hồn phải không? Không, không phải oan hồn, ta không bị oan, ta có tội... - Nàng ấy cứ thế lẩm bẩm, tiếng mỗi lúc một nhỏ dần, rồi đột ngột ngước lên nhìn Diệp Phương Nhã - Muội không sao, tốt rồi, tốt rồi.
- Tỉ tỉ! - Diệp Phương Nhã cắn chặt môi, cuối cùng cũng bật ra hai tiếng này, trong mắt đã sớm long lanh giọt lệ - Ta biết không phải là do tỉ, tỉ là bị nàng ta sai khiến mà thôi.
Nét cười tự giễu trên mặt Từ tiệp dư có chút cứng lại, nhưng rồi nàng ấy lại nhanh chóng lắc đầu:
- Sai khiến? Có sai khiến thì sao chứ, rốt cuộc vẫn là đích thân tay ta rót độc vào cốc muội.
- Tại sao? - Một giọt lệ trào khỏi khóe mắt, lăn xuống trên khuôn mặt Diệp Phương Nhã, lạnh buốt - Tại sao lại làm vậy? Tại sao hạ độc ta, nhưng lại thú nhận mọi chuyện? Tại sao, tỉ nói ta nghe!
Từ tiệp dư cũng không ngờ đến phản ứng này của nàng, khó khăn đứng dậy, đưa bàn tay gầy trơ xương ra run run định lau đi nước mắt của nàng, rốt cuộc lại bị nàng quay đầu đi:
- Tỉ đừng làm vậy nữa, đừng tiếp tục đối tốt với ta như vậy, ta sợ sẽ mềm lòng mà cầu xin Hoàng thượng thứ tội cho tỉ!
- Diệp Phương Nhã... - Bàn tay Từ tiệp dư dừng lại giữa không trung, cuối cùng cũng hạ về - Xin lỗi, thực xin lỗi...
- Tỉ tỉ, lúc biết tỉ là người hạ độc mình, ta đã rất giận tỉ. - Diệp Phương Nhã cười trong nước mắt - Ta giận tỉ lợi dụng sự thân thiết mà mưu hại ta, giận tỉ nhẫn tâm hạ Liệt Tâm độc. Lúc đó, ta thực sự rất muốn nhào đến hỏi tỉ, tại sao lại đối xử với ta như vậy, vì trước khi tỉ đến, Hoàng thượng có hỏi ta rằng trong cung ta tin tưởng ai, ta nói ta tin tưởng tỉ, vậy mà... Ta giận tỉ phụ lòng tốt của ta, rất giận...
- Xin lỗi... - Từ tiệp dư ngoài câu này ra không biết nói gì nữa, chỉ liên tục lắc đầu.
- Xin lỗi, có thể cứu vãn được mọi chuyện sao? Từ tỉ tỉ, cảm ơn tỉ đã dạy ta biết, trong cung này ngay cả người thân thiết nhất cũng không được tin, vì ngoài mặt họ có thể vui vẻ với ta, sau lưng lại ngầm giở trò mưu hại! - Nàng cao giọng - Từ tỉ, cảm ơn tỉ đã để ta ngã thật đau lần này, về sau, ta nhất định sẽ ngẩng cao đầu mà nhìn những kẻ dám đang tâm hãm hại ta!
Nói đoạn, nàng xoay người rời đi, dứt khoát hệt như muốn rũ bỏ toàn bộ quan hệ với nàng ấy, quyết tuyệt vì sợ bản thân sẽ quay lại mà nói “Không sao, muội thứ lỗi cho tỉ”, sợ tâm can sẽ lại thêm phần áy náy khi thấy thân hình ấy đổ phục xuống sàn gỗ lạnh lẽo.
Ngoài điện, gió rít gào, bầu trời ảm đạm tang thương. Diệp Phương Nhã đưa tay hứng lấy bông tuyết đầu mùa, nhìn tuyết tan trong tay, bản thân lại không hề cảm nhận được chút rét buốt nào. Nàng cứ đứng như vậy, hứng trọn lại rét đầu đông, ánh mắt vô hồn nhìn xa xắm, khiến Trúc Mai đứng cạnh muốn khuyên can, lời nói lại nghẹn ở cổ họng, cuối cùng chỉ đành lấy ô che trên đầu nàng. Mãi cho đến khi bóng hoàng bào giữa trời tuyết vẫn nổi bật tiến đến gần mình, nàng mới lê đôi chân đã sớm đông cứng vì lạnh ôm chầm lấy nam nhân ấy, lệ trào khóe mi, nức nở trong lòng hắn.
---
Mạc Kỳ Thiên nhìn một bàn đầy mỹ vị, lại quay đầu nhìn nữ nhân từ nãy đến giờ vẫn ngoan cố cuộn tròn người trong chăn không chịu nhúc nhích, khẽ thở dài bất lực. Hắn vốn biết nàng và Từ tiệp dư rất thân thiết, nhưng không ngờ hai người lại có mối thâm tình như vậy. Nếu biết trước sẽ khiến nàng đau lòng đến thế, hắn tuyệt đối sẽ không để nàng đi như vậy.
- Nhã Nhã, nàng nhất định không ăn sao? - Mạc Kỳ Thiên rốt cuộc cũng lên tiếng, đôi mày khẽ nhíu. Thức ăn trên bàn sớm đã nguội ngắt, nhưng nữ tử trước sau vẫn không chịu nhấc chân ra khỏi giường một bước.
- A? - Diệp Phương Nhã như choàng tỉnh, nhìn Hoàng đế sắc mặt không tốt lắm, nhỏ giọng - Thần thiếp không muốn ăn.
- Xem ra trẫm chiều nàng đến hư rồi, dám tuyệt thực không nghe lời trẫm hay sao? - Hắn thực sự chịu nữ nhân to gan này rồi - Nàng tự ăn, hay để trẫm đút nàng ăn?
Diệp Phương Nhã biết Hoàng thượng đã tức giận, rất thức thời không chọc hắn nữa, chỉ lẳng lặng bước xuống tiến đến bàn ăn, cầm đôi đũa, nhưng lại nhanh chóng chìm vào trầm ngâm. Nàng loáng thoáng nghe thấy tiếng Mạc Kỳ Thiên ra lệnh cho nô tì đổi thức ăn nóng, rồi một bát cháo nóng hổi được đặt trước mặt nàng cùng với vài món dễ ăn khác.
- Không nuốt nổi cơm, không phải đến cả cháo cũng không ăn được đấy chứ? - Thanh âm hắn thoáng dễ chịu hơn chút - Ăn đi, trẫm ở đây với nàng.
Có người ở bên quan tâm, dù là thật hay giả cũng thật đáng trân trọng. Diệp Phương Nhã hiểu rõ điều này, cho nên môi không tự chủ được mà cong lên một đường, thanh âm cũng vui vẻ hơn hẳn:
- Hảo, vậy Hoàng thượng cùng dùng bữa với thiếp, được không?
- Hảo. - Hoàng đế đáp lời nàng, nhẹ nhàng gắp một miếng ba chỉ vào bát - Trẫm ăn cùng với nàng.
Bên ngoài, gió vẫn thổi mạnh, nhưng trong căn phòng nhỏ lại ấm áp vô cùng...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hậu Cung Tranh Sủng Truyện
Sở Nhược Y
Hậu Cung Tranh Sủng Truyện - Sở Nhược Y
https://isach.info/story.php?story=hau_cung_tranh_sung_truyen__so_nhuoc_y