Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giang Hồ Kỳ Cục
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 39
—— Ngộ Sắc đại sư, như vậy thật có thể không? Lỡ đem tướng công chọc phát bực, cuối cùng kết cục như cũ ta sẽ bị bạo đến chết?
—— yên tâm, đi đi, có ta ở đây.
Cứ như vậy, có Ngộ Sắc đại sư thành khẩn bảo đảm, Hình Hoan không sợ hãi liền xuất phát.
Lần này mục đích của nàng không phải Quần Anh lâu, mà là dũng cảm xông về biệt viện.
Vậy mà, khi cửa chính biệt viện đang ở trước mắt thì nàng e sợ không dám bước. Cũng bởi vì trên cây cột ở cửa chính, treo lên một bức chữ đen viết giống như câu đối phúng điếu gì đó.
“Câu đối phúng điếu” hiện lên hàng chữ: Trầm Hương Các dù sụp, danh chấn uy nghiêm, tu hành không tốt thề không làm người.
Có cần thiết huyết tinh trang trọng như vậy không?
Tốt hơn là nàng nên nghe theo đề nghị của Ngộ Sắc đại sư lúc trước, không cần chịu chết vào thời khắc này. Không bằng trước rút lui, chờ tâm tình tướng công trở nên tốt một lúc, trở lại an ủi cũng không muộn?
Ưu điểm lớn nhất Hình Hoan chính là đủ quả quyết, sau khi có quyết định, nàng không nói hai lời, bước chân chuyển một cái, lập tức chạy.
Chỉ tiếc, Triệu Vĩnh Yên không hề cho nàng cơ hội này.
Cánh cửa chính sau lưng nặng nề chậm rãi bị đẩy ra, nàng nhắm mắt làm bộ như không nghe được, lòng bàn chân giống như bôi dầu trơn loại chạy cực nhanh. Rất nhanh, Hình Hoan liền buông tay đầu hàng, một đống gã nô bộc động tác cực nhanh chạy tới trước mặt nàng, vây quanh bao bọc nàng, nhưng vẫn khách khí nói: “Hình Hoan cô nương, Nhị thiếu gia mời ngài mau vào phủ, bên ngoài lãnh, đừng để bị cảm lạnh.”
“Không có, không có sao, trời nóng lắm, áo bông của ta cũng rất dày, các ngươi cũng đang vội, không cần kêu ta......” Nàng cười khan kéo kéo áo bông trên người, giống như phối hợp nàng… cái trán đang chảy mồ hôi không ngừng.
Vậy mà tiếng nói còn chưa có hết, những gã nô bộc kia cũng đã mang nàng, nhảy vào phủ đệ.
Hình Hoan trơ mắt nhìn đại môn màu đỏ loét đóng lại, biết vậy chẳng đi làm gì.
Bọn nô tài lôi kéo không tính là thô bạo, nhưng khi Hình Hoan giãy giụa, nhất thời trở nên hỗn loạn không chịu nổi. Tối hôm qua được Ngộ Sắc đại sư quấn một oản búi tóc, nàng rất thích, ngay cả khi ngủ đều cẩn thận cúi đầu ở mép giường, bây giờ cổ nàng không ngừng giãy dụa, thành biến phải hình dạng xốc xếch không chịu nổi, mái tóc hỗn loạn che gương mặt, che cản hơn phân nửa tầm nhìn của nàng.
Ít ngày trước Nhâm Vạn Ngân tìm cửa hàng may tốt nhất ở Kinh Thành may cho nàng tiểu áo bông rất công phu, giờ phút này bởi vì nàng quơ múa hai tay, hoàn mỹ cắt xén cùng hoa văn tinh xảo cũng không xem được nữa, tầng tầng áo bông thoát ra khỏi dây lưng, vải nhăn nhúm lại, eo thon nhỏ bại lộ bên ngoài.
Bị ném đến trước mặt Triệu Vĩnh Yên thì Hình Hoan chính là bộ dạng chật vật như vậy.
Nằm trên mặt đất nàng không còn kịp ngẩng đầu nhìn, chỉ cảm thấy bên hông rất lạnh, vội vàng lôi kéo xiêm y, chỉnh sửa lại nghi dung. Nghĩ tới, nếu chạy không khỏi rồi, kia tốt xấu cũng nên phải chỉnh sửa cho giống người để đối mặt tướng công thôi.
Triệu Vĩnh Yên lại hoàn toàn không có ý định đi bận tâm trang phục của nàng, hắn nhấc chân ngồi trên băng ghế, mím môi liếc nhìn nữ nhân đang cúi nằm dưới chân mình. Một lát sau, hắn tại trong ngực móc ra này cây mõ chùy mà khiến hắn rối rắm thật lâu để hiểu, bỏ xuống trước mặt Hình Hoan, kèm theo lời chất vấn lạnh lùng, “Nói, gian phu ở đâu?”
“Hả?” Hình Hoan lập tức tập trung đến cây mõ chùy thượng này. Thì ra là Ngộ Sắc đại sư không có nói xạo, lúc đó hắn thật là đem vật này thất lạc ở phòng nàng, cho nên không thể làm gì khác hơn là cầm đũa thay thế.
Mặc dù Phật Tổ sẽ không trách tội, chỉ cần thành tâm thì sẽ được đền đáp. Nhưng dùng chiếc đũa lâu tổng không tốt lắm đâu? Vì vậy, nàng cẩn thận từng li từng tí thăm dò vươn tay, khi nắm được mõ chùy, động tác nhanh chóng đem nó nhét vào trong ngực, tính toán thời điểm lần tới gặp lại được đại sư, trả lại cho hắn, này không biết điều có tính là tích chút công đức hay không?
Động tác này hoàn toàn chọc giận Triệu Vĩnh Yên. Có ý tứ gì? Rõ ràng hắn vẫn còn sống sờ sờ ngồi trước mặt nàng vậy mà nàng khinh thường không thèm liếc mắt, gian phu lưu lại mõ chùy, thì nàng lại yêu thích không buông tay như bảo bối hảo, không chút che giấu, còn bỏ vào trong ngực, là muốn ly tâm gần hơn một chút sao?
Thật là đủ rồi! Hắn không có hứng thú nhìn biểu hiện buồn nôn của nàng, yêu ai đó, đó là việc của nàng, nhưng hắn trước hết vẫn phải dọn dẹp sạch sẽ môn hộ, để tránh cho hàng đêm nằm mơ cũng cảm thấy có đoàn Lục Vân bao phủ đỉnh đầu hắn, lái đi không được, “Đang muốn chứng minh tình yêu của các ngươi là thiên kinh động địa phải không? Rất tốt, ta thành toàn ngươi. Người đâu!”
“Có mặt! Nhị thiếu gia, lại muốn viết từ thư sao?” Nghe lệnh gọi, một bên gã nô bộc vội vàng tiến lên, ra vẻ thông minh đặt câu hỏi.
“Ta trừ việc múa bút, còn có thể huy kiếm! Chuẩn bị ngựa, ta muốn đi san bằng Trầm Hương Các rồi, khiến những thứ ni cô cho nàng cùng gian phu yêu đương kiachết theo!”
“......” Nghe vậy, gã nô bộc yên lặng lui ra, khóe miệng run rẩy. Hắn làm sao lại quên, Nhị thiếu gia nhà hắn thuộc phái cuồng bạo.
“Bẩm Nhị thiếu gia, như vậy không tốt lắm đâu, ta cùng Trầm Hương Các sư phụ vốn không quen thuộc a, không bằng phóng hạ đồ đao, lập địa thành Phật?” Ngộ Sắc đại sư nói, chỉ cần nàng dám lấy ra nửa phần bộ dáng của hắn ở trước mặt, đi đối diện Triệu Vĩnh Yên, sẽ có hiệu quả không tưởng được. Nửa phần là bao nhiêu? Rất khó đắn đo, Hình Hoan chỉ là thử một chút.
—— phanh!
Muốn dàn xếp ổn thỏa, đổi lấy Vĩnh Yên dùng sức vỗ bàn. Gian phu quả nhiên là hòa thượng! Mới rời đi mấy ngày, nàng thế nhưng đã bị đồng hóa rồi, còn”Lập địa thành Phật”, Phật cái đầu nàng!
Hình Hoan trơ mắt này nhìn cái bàn gỗ trước mặt Vĩnh Yên bị đánh vỡ thành hai mảnh.
Khóe miệng nàng bắt đầu không ngừng co quắp, giác ngộ vào loại thời điểm này da đầu không thể cứng rắn, nàng không có dũng khí lấy ra như lúc đối mặt Ngộ Sắc đại sư, nàng rụt cổ, cho hắn đáp án hắn muốn, “Còn nữa, Nhị thiếu gia, người hãy nghe ta giải thích, thật không có gian phu, ta thề!”
“Vậy sao? Vậy ngươi có thể giải thích, tại sao trong phòng của ngươi sao lại có mõ chùy? Và những ngày qua ngươi lại chết ở đâu rồi?” Lời thề của nàng vốn không đủ sức thuyết phục, trong thiên hạ không có bất kỳ một bụi Hồng Hạnh nào, sẽ trước khi bị bắt gian thì liền chủ động thẳng thắn thừa nhận, nhưng Vĩnh Yên có vẻ vì lời nói tha thiết thành khẩn kia của nàng mà tâm hòa hoãn chút, lấy lại bình tĩnh.
“Đó là đại sư.”
“Rất tốt! Ai là đại sư?” Đáp án tựa hồ nói rất rõ nhưng hắn không hề cảm thấy thỏa mãn, lửa giận lần nữa bùng lên.
“Đại sư hắn...... Đã viên tịch rồi.” A di đà Phật, đây là lời nói dối có ý tốt, đại sư sẽ không trách tội chứ?
“...... Ngươi vụng trộm đem hòa thượng tóc dài đó ‘ăn’ đến chết sao?”
“Không phải vụng trộm, không có vụng trộm á! Là sư tuổi tác đã cao, nên quy thiên rồi, ta mất tích chính là vì muốn đi đưa hắn một đoạn đường. Quan hệ của ta với đại sư thuần khiết vô cùng, chỉ có Phật duyên, không có lộn xộn duyên lung tung. Nhị thiếu gia, ngươi tin ta, tin ta nha.”
Còn có thể tin nàng sao? Trước khi cái hòa thượng tóc dài xuất hiện, Vĩnh Yên đối với nàng cho tới bây giờ đều là rất tin tưởng, không chút nghi ngờ, đây chính là cái loại nữ nhân khiến người khác yên tâm mà giang hồ đồn đãi, coi hắn là trời, coi như ném nàng vào trong đống nam nhân, cũng không sợ nàng sẽ đổi lòng. Nhưng bây giờ, hắn đã không chỉ một lần thấy được nàng nói láo liên thiên.
Tin? Ngu ngốc mới có thể tiếp tục tin nàng! Hắn nâng cằm, âm lãnh dò xét nàng, không cần tốn nhiều công sức cũng dễ dàng tìm được sơ hở trong lời nói của nàng, “Ừ, đây là chuyện tốt. Thế nào? Ngươi đã cảm thấy ta như vậy dã man không hiểu chuyện sao? Chuyện đại khái như vậy có thể cùng ta nói rõ, ta sẽ hảo chuẩn bị hương khói tích điểm công đức, ngươi cần gì phải lén lén lút lút rời đi?”
“Bẩm Nhị thiếu gia, ta không có lén lén lút lút a, đêm hôm đó ta liền ở trước mặt người mà đi.”
“Hoang đường! Vậy ta đang làm gì?!”
“Ngô, tình huống lúc đó là như vậy, giữa chúng ta chỉ cách nhau có ba tờ giường, thời điểm lướt qua nhau, ta còn nghe ngươi nói ‘ Hiểu Nhàn muội muội, về sau ra cửa ăn ít lương khô một chút, đối với thân thể không tốt ’, ta nghĩ Nhị thiếu gia đang bận, cho nên vẫn là không cần quấy rầy liền cáo biệt.” Nàng nghe theo phân phó của Ngộ Sắc đại sư, đem y nguyên lời nói hắn dạy nói ra ngoài.
“Khụ......” Một tiếng ho nhẹ không bị khống chế từ cổ họng hắn phát ra, Triệu Vĩnh Yên lấy lại bình tĩnh, so sánh hai chuyện, một cỗ cảm giác áy náy tự dưng xông ra, “Tốt lắm, kết thúc, tới lúc ăn cơm.”
Giống như trường hợp của Tam Đường Hội Thẩm, tướng công nhà nàng lúng túng đứng lên, từ đầu đến cuối không dám nhìn nàng một cái. Rõ ràng lộ ra vẻ mặt chột dạ, bị Hình Hoan mạnh mẽ xuyên tạc thành thỏa hiệp. Không sai, hắn thỏa hiệp, không hề đối với nàng dữ tợn nữa; hắn không có thừa nhận, điều này có quan hệ hắn và Hiểu Nhàn có lẽ chỉ là tình huynh muội giang hồ bình thường?
“Ừ, Nhị thiếu gia, ngươi muốn ăn cái gì? Ta đi làm cho ngươi.” Có tầng này ý tưởng, nàng nhanh chóng từ dưới đất bò dậy, lôi kéo xiêm áo, chạy lên phía trước, khoe mẽ khuôn mặt tươi cười nịnh hót.
“Gì cũng được......” Hắn trở về không yên lòng, thủy chung vẫn rối rắm việc đêm đó nàng rốt cuộc bên ngoài rình coi bao lâu?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giang Hồ Kỳ Cục
An Tư Nguyên
Giang Hồ Kỳ Cục - An Tư Nguyên
https://isach.info/story.php?story=giang_ho_ky_cuc__an_tu_nguyen