Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đầu Lưỡi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 39
E
dit: Peiria
Mẹ Tần không có vạch trần con gái ngay tại trận, nhưng từ sau khi về nhà bắt đầu đứng ngồi không yên, nhớ lại chuyện sáng nay, tâm hoảng ý loạn.
Cha Tần tan tầm về nhà ăn cơm, mở nồi cơm điện phát hiện bên trong vẫn là gạo và nước, cắn miếng thịt gà phát hiện vẫn sống, cuối cùng không nhịn được mà hỏi vợ: "Hôm nay bà làm sao vậy, mất hồn mất vía."
"Lão Tần, ông nói Khai Hân và bạn trai con bé phát triển tới trình độ nào rồi?"
Cha Tần sửng sốt: "Sao mà tôi biết? Chẳng phải là chưa dẫn về nhà cho chúng ta gặp sao, có thể phát triển tới trình độ nào?"
"Ông nói xem, bọn chúng có thể đã..."
"Cái gì?" Cha Tần hỏi.
"Cái kia..." Mẹ Tần chỉ chỉ tay.
Cha Tần suy nghĩ một lát, rốt cuộc cũng hiểu được: "Bà đoán mò cái gì vậy, tính tình Khai Hân nhà chúng ta bà còn không biết sao?"
"Tôi nói là nếu như?" Sắc mặt mẹ Tần không tốt lắm, bà lẩm bẩm nói, "Người trẻ tuổi bây giờ, còn cởi mở hơn chúng ta thời trẻ, khi đó chúng ta nắm tay cũng không dám, nhưng hiện tại ông xem, ngay cả trên đường cái cũng có các cặp đôi tình chàng ý thiếp, hơn nữa mỗi ngày trên TV đều chiếu cái gì chưa kết hôn đã có con, Khai Hân có thể như vậy hay không... Haizz, ông nói xem nếu như tôi làm bà ngoại, ông làm ông ngoại..."
Sắc mặt cha Tần thay đổi rõ ràng: "Bà nói linh tinh cái gì đấy, có phải bà nghe thấy tin đồn gì không hả?"
Đâu chỉ nghe thấy, tôi còn nhìn thấy rồi! Trong lòng mẹ Tần khổ sở nhưng vẫn giả vờ như chuyện gì cũng chưa phát sinh: "Tôi chỉ nói là nếu như thôi, nếu Khai Hân dẫn bạn trai con bé về, nói con bé có rồi, muốn kết hôn thì ông tính làm sao bây giờ?"
Cha Tần nghe vợ nói thì bắt đầu hoảng hốt, suy nghĩ hồi lâu, thở dài: "Còn có thể làm sao, không muốn có cũng chỉ có thể đồng ý, dù sao cũng không thể dùng gậy đánh uyên ương đúng không? Bà cũng nói, thời đại thay đổi, người trẻ tuổi bây giờ có suy nghĩ của riêng mình, không giống với chúng ta hồi xưa, kỳ thực tôi cũng không nỡ gả con gái, nhưng mà con gái lớn không giữ được, ắt phải lập gia đình. Chỉ cần đối phương là người tốt, đối xử với con gái chúng ta thật lòng, những thứ khác tôi cũng không quản được nhiều như vậy."
Nghe chồng nói cũng có đạo lý, nhưng mẹ Tần vẫn lo lắng: "Tôi chỉ sợ con bé không có kinh nghiệm, bị lừa..."
"Lúc con bé nói muốn làm bánh ngọt, không phải bà cũng sợ nó không có kinh nghiệm, làm không tốt sao? Con bé dựa vào chính mình mà bước đi, chúng ta làm cha mẹ nhiều nhất chỉ có thể ủng hộ, tóm lại bà đừng lo lắng cái này cái kia, đợi Chủ nhật nhìn thấy người, sau đó lại suy xét mấy vấn đề này."
"Như vậy..." Mẹ Tần mẹ cúi đầu suy nghĩ thật lâu, cảm thấy chồng nói có lý, lập tức bấm số điện thoại của Tần Khai Hân.
"Khai Hân à, thứ bảy(*) con đưa bạn trai trở về, muốn ăn gì, mẹ đi mua!"
(*) Trên vừa nói CN mà ở dưới là T7, không biết tác giả viết nhầm không nhưng mình vẫn để nguyên giống hệt raw nhé.
"Bạn trai con có kiêng cái gì không?"
"Đúng rồi, cậu ấy xỏ dép cỡ bao nhiêu, mẹ đi mua một đôi dép lê mới."
"Buổi sáng các con cứ tới đây đi, để mẹ với ba con nhìn kỹ cậu ấy."
...
Nhận điện thoại của mẹ, Tần Khai Hân dở khóc dở cười, lúc trước cô thẳng thắn nói mình kết giao bạn trai, ba mẹ dường như còn có chút thận trọng, hiện tại bỗng nhiên gấp gáp, giống như hận không thể nhìn thấy Bùi Thần ngay lập tức.
Nếu như cô biết, ngay cả vấn đề ôm cháu ngoại mẹ Tần cũng đã nghĩ tới, đoán chừng sẽ hộc máu mà chết.
Thứ bảy, rốt cuộc đến ngày con rể gặp cha mẹ vợ.
Tần Khai Hân chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày, gặp cha mẹ mình lại khẩn trương như thế, sáng sớm, cô mặc một cái váy liền kẻ sọc màu lam nhạt eo cao, nào biết vừa ra khỏi cửa, phát hiện Bùi Thần cũng mặc áo sơ mi màu lam nhạt, nhìn giống như đồ tình nhân.
Ngay cả Tổ trưởng Lâu đi mua đồ ăn dưới lầu nhìn thấy bọn họ cũng không nhịn được nhìn thêm vài lần, nói: "Vợ chồng son thật xứng đôi, đi chơi à?"
"Đúng vậy." Bùi Thần hào phóng đáp lại.
"Thật tốt, thật tốt." Tổ trưởng Lâu nói xong, đánh giá Tần Khai Hân vài lần, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.
Trong lòng Tần Khai Hân khẩn trương, cũng không để ý, cùng Bùi Thần lên xe.
Không thể không nói Bùi Thần suy nghĩ rất chu đáo, lần đầu tiên tới cửa ra mắt cha mẹ Tần Khai Hân đã chuẩn bị trước một đống đồ.
Cha Tần thích uống rượu, anh mua một thùng rượu đỏ nhập khẩu, mẹ Tần thích thưởng trà, anh chuẩn bị Bích Loa Xuân(*) tốt nhất, mặt khác còn có các loại thuốc bổ và hoa quả, nhét đầy một xe.
(*) Bích Loa Xuân là một trong mười loại trà nổi tiếng Trung Quốc được trồng tại núi Động Đình, huyện Thái Hồ, tỉnh Giang Tô. Búp trà Bích Loa Xuân kết chặt, cuốn cong như con ốc, có chút trắng, trắng xen xanh, búp trà non nớt, vị trà sau khi pha từ từ tỏa ra, bay lượn trong không khí, nước trà trong mà xanh biếc, mùi thơm ngát hợp lại, vị ngọt lạnh, khiến cho người uống cảm thấy thư thái, thoải mái, từ triều Đường, Tống đã được liệt vào cống phẩm. Bích Loa Xuân, tên như trà, màu sắc xanh biếc, xoắn ốc, thu hái lúc đầu xuân. Khi uống, nước đầu màu nhạt chước sắc đạm, mùi thơm, tươi mát, nước thứ hai xanh biếc, thơm, vị thuần; nước thứ ba xanh ngọc bích, hương mùi thơm nồng, quay về vị ngọt, quý như trân bảo.
Như vậy hẳn là không thành vấn đề đi?
Tần Khai Hân vẫn cảm thấy lo lắng, dọc theo đường đi nói với Bùi Thần rất nhiều chuyện về cha mẹ, còn lên Baidu xem những việc mà con rể lần đầu ra mắt cha mẹ vợ cần chú ý, đọc một lượt cho Bùi thần nghe...
"Đừng quá khẩn trương." Đứng ở cửa nhà Tần Khai Hân, ngược lại thành Bùi Thần trấn an cô.
"Em đây không phải là khẩn trương, là cẩn thận." Tuy miệng nói như vậy, nhưng cô lại không ngừng hít sâu, trong đầu không ngừng nhớ lại có chuyện gì chưa chuẩn bị chu đáo hay không, lát nữa có thể xảy ra các loại sự cố không.
Bỗng nhiên, trong đầu Tần Khai Hân hiện lên ánh mắt của tổ trưởng Lâu trước đó, trong lòng cả kinh, vội vã cúi đầu nhìn cái váy liền cô đang mặc.
Eo cao, giống như... Quần áo bà bầu!
Cửa mở.
"Ây da!" Tần Khai Hân kêu một tiếng, phản xạ có điều kiện che bụng mình.
Lần đầu tiên mẹ Tần quan sát con rể ở khoảng cách gần, nhìn chàng trai chỉn chu, anh tuấn bất phàm, trong lòng rất cao hứng, nhưng vừa thấy con gái ôm bụng cau mày, bộ dạng giống như rất thống khổ, liền hỏi: "Con làm sao vậy, bụng không thoải mái?"
"Con... Con..." Dưới ba cặp mắt, Tần Khai ôm bụng nói, "Xin nhường đường một chút, con muốn đi toilet!" Sau đó chạy như bay vào nhà.
Con bé này thật là, haizz!
Con gái liên tục làm trò cười cho thiên hạ, càng làm nổi bật vẻ thành thục ổn trọng, phong thái bất phàm của con rể, ấn tượng đầu tiên của cha mẹ Tần đối với Bùi Thần không tốt không được, vội vàng bảo anh đi vào.
Bùi Thần vừa cười chào hỏi hai người lớn, vừa mang tất cả lễ gặp mặt đã chuẩn bị tốt vào nhà.
Từng túi từng túi, Mẹ Tần cười híp mắt lại, đâu còn nghĩ tới chuyện cũ, thật sự đúng là mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn càng thích.
Tần Khai Hân trốn trong WC thật lâu, soi gương nhìn váy liền của mình, hi vọng có thể sửa sang một chút, đợi đến khi ra ngoài, cô ngạc nhiên phát hiện cha mẹ và Bùi Thần đều ngồi trên ghế sofa, trò chuyện rôm rả.
Mẹ Tần lấy tất cả ảnh chụp trước đây của cô ra cho Bùi Thần xem: "Tiểu Bùi, đây là con gái nhà bác hồi nhỏ, rất đáng yêu phải không?"
"Rất đáng yêu, ánh mắt đặc biệt giống ánh mắt bác gái."
Đứa nhỏ này thật biết ăn nói, mẹ Tần như mở cở trong bụng: "Còn có đáng yêu hơn nữa, bác mở cho con xem!"
Trời ạ!
Tần Khai Hân đứng yên tại chỗ, tiến cũng không được, lùi cũng không xong.
Cuối cùng mẹ Tần cũng chú ý tới con gái, ngẩng đầu sai bảo: "Con còn đứng đó làm gì, mau vào phòng bếp xem nước đã sôi chưa?"
Cha Tần: "Thuận tiện vặn nhỏ bếp gas một chút."
Tần Khai Hân khóc không ra nước mắt, rốt cuộc ai mới là con ruột của hai người đây?
Vừa vào cửa đã thuận lợi như vậy, sau đó lại càng không cần phải nói, cha mẹ Tần hết sức hài lòng với biểu hiện của Bùi Thần, ba người vui vẻ hòa thuận, hoàn toàn không đếm xỉa tới Tần Khai Hân.
Mấy vấn đề cô nghiên cứu lúc trước, một chút cũng chưa cần dùng, chỉ có thể yên lặng ngồi một chỗ, nghe cha mẹ mình cùng Bùi Thần nói chuyện phiếm.
Nghe một lát, đề tài bắt đầu chuyển sang hướng khác rồi.
Cha Tần nghiêm túc nói: "Người trẻ tuổi mặc dù phải sự nghiệp làm trọng, nhưng việc chung thân đại sự cũng rất quan trọng, hai người các con thì sao, có suy xét đến chuyện sau này chưa?"
Tần Khai Hân cả kinh, nói không nên lời, vội vàng đưa ánh mắt cầu cứu Bùi Thần.
Bùi thần gặp chuyện không sợ hãi, trịnh trọng nói: "Bác trai, con đối với Tiểu Hân là thật lòng, chuyện sau này, con đều nghe theo cô ấy."
Vì thế, ba cặp mắt đồng loạt rơi vào trên người Tần Khai Hân.
Tần Khai Hân cúi đầu, thấp dần, thấp dần.
Mẹ Tần không nhịn được: "Khai Hân, nói chuyện đi, về sau con tính thế nào?"
Tần Khai Hân đành gắng gượng ngẩng đầu: "Về sau, chuyện về sau..."
Ánh mắt cha mẹ vô cùng nghiêm túc, thật đáng sợ, bộ dạng này không giống như cô mang bạn trai tới gặp cha mẹ, rõ ràng chính là Bùi Thần mang cô tới gặp cha mẹ mà!
"Về sau cứ từng bước một, bác trai bác gái có yêu cầu gì không?" Rốt cuộc, vẫn là Bùi Thần thay cô giải vây.
Vẻ mặt cha Tần vốn nghiêm túc lập tức dịu đi: "Chúng ta có thể yêu cầu con cái gì? Chỉ cần hai người các con sống hạnh phúc là điều tốt nhất rồi."
Mẹ Tần: "Hơn nữa, về nhà nhiều một chút trò chuyện với hai người già chúng ta."
"Bác trai bác gái yên tâm, con nhất định sẽ toàn tâm toàn ý với Tiểu Hân, cũng sẽ thường xuyên cùng cô ấy về đây với hai người. Hơn nữa, mẹ con rất muốn gặp Tiểu Hân, đã làm thủ tục về nước, nếu tiện, chờ bà trở lại mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm đi?"
"Được, được!" Cha Tần mẹ Tần vui vẻ ra mặt.
Tần Khai Hân: "..."
Buổi tối, mẹ Tần cứng rắn đưa cho Bùi thần một túi anh đào lớn, tất cả đều lớn hơn tiền xu, màu đỏ rực, nặng khoảng hai, ba cân.
Ngồi ở trong xe, Tần Khai Hân vừa ăn anh đào vừa không nhịn được châm chọc: "Lạc Tang còn nói anh không giỏi giao thiệp, em thấy anh còn biết vuốt mông ngựa hơn người khác, cha mẹ em bị anh dỗ đến độ muốn lên trời, bình thường về nhà em nào có đãi ngộ nào tốt như vậy..."
Thẳng thắn mà nói, cô có phần ghen tỵ, miệng ăn anh đào, trong lòng lại ê ẩm.
"Còn phải xem là với người nào." Bùi Thần nói.
"Cha mẹ em thuộc loại nào?" Tần Khai Hân tò mò hỏi.
"Người nhà."
"..." Bực tức cả ngày của Tần Khai Hân, bởi vì hai chữ này, bỗng tiêu tan hết rồi.
"Thế còn em?" Cô hỏi.
"Duy nhất."
"Dừng xe, dừng xe, dừng xe." Tần Khai Hân hét to.
Bùi Thần tấp xe vào bên lề đường, khó hiểu nhìn cô, ngay sau đó, miệng đã bị nhét vào một quả anh đào.
"Biểu hiện hôm này của anh không tệ, đây là phần thưởng của anh." Tần Khai Hân cười tít mắt nhìn anh, hỏi, "Ngọt không?"
"Ngọt." Bùi Thần gật đầu, "Em cũng nếm thử xem."
"Em ăn chán rồi... Ưm..."
Bùi Thần dùng một tay tắt đèn trong xe, một tay đỡ gáy cô, rướn người qua, ngăn chặn cái miệng nhỏ đỏ thắm vì ăn anh đào của cô.
Đây là một nụ hôn mang hương vị anh đào.
Anh ngậm chặt môi cô, đầu lưỡi linh hoạt dò xét vào trong miệng cô, hơi thở cực nóng phả vào trên mặt cô, trong nháy mắt, hương vị trái cây ngọt ngào đã tràn ngập trong khoang miệng...
Trên đời còn có cái gì ngọt hơn cái miệng nhỏ mê người này đây?
Bùi Thần nâng gáy cô lên, ngón tay đưa về phía trước, vuốt ve đôi má mềm mại, cái cổ thon dài cổ, xương quai xanh tinh xảo... Ngón tay tham lam phác họa từng chỗ...
Hôn qua, sờ qua, cũng không đủ, lại càng muốn nhiều hơn, muốn toàn bộ của cô!
Nội tâm dường như có âm thanh gào ghét, tay anh theo của xương quai xanh của cô trượt xuống, trượt đến một nơi mềm mại nào đấy, qua lớp vải mỏng ngăn cách, vuốt ve...
Cả người Tần Khai Hân chấn động một phen, giống như bị điện giật, thật lâu sau cô mới khôi phục tinh thần, đỏ mặt thì thào: "Đang ở trong xe..."
Anh: "Về nhà?"
Cô: "Ừm..."
Anh buông cô ra, đạp chân ga một cái, phóng xe về nhà.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đầu Lưỡi
Ức Cẩm
Đầu Lưỡi - Ức Cẩm
https://isach.info/story.php?story=dau_luoi__uc_cam