Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cinderella Thời Hiện Đại
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 40
L
ang thang trên đường với bộ cánh lộng lẫy, nó không để ý tới bất kì điều gì đang xảy ra xung quanh……giờ tâm trí nó đang trôi dạt về quá khứ, về ba năm trước, về ngày định mệnh mà mọi sự thật được phơi bầy……
Mẹ nó còn sống, đáng lẽ đối với nó phải là một điều kì diệu, phải là một niềm hạnh phúc vô cùng……thế nhưng, chính cái sự thật đó lại đánh gục nó và đẩy nó vào sâu hơn trong bóng tối……tái hôn????? Mất trí nhớ???? Xua đuổi chính người chồng của mình????? Chối bỏ trách nhiệm người mẹ?????……dù không muốn tin nhưng đó hoàn toàn là sự thật……
Giáp mặt tại Pháp trong kì nghỉ hiếm hoi, nó hoàn toàn thất vọng……chỉ có một điều duy nhất phải công nhận, nó rất giống mẹ, giống đến bất ngờ……có đôi mắt màu xanh ngọc là khác thôi, đó là màu mắt của bố, màu của sự tươi mới, của sự thứ tha……nó thà mình giống bố, nó thà không nhìn thấy mẹ, nó thà không biết sự thật……vậy nó sẽ không đau mỗi khi nhìn vào trong gương, nhìn thấy hình bóng người đã bỏ rơi bố con nó mà tìm hạnh phúc cho chính mình……
Nó đã thề sẽ không gặp lại bà ta, người mẹ đáng ghét đó……nhưng đến ngày giỗ bố nó, trên mộ luôn có một bó cúc trắng, loài hoa mà bố nó ưa thích……nó không hiểu tại sao bố nó lại thích cúc trắng……và nó cũng không quan tâm, điều nó biết chính là người đàn ông mang bó cúc đó……Hoàng Thế Bảo……người đã cướp mẹ khỏi bố nó……người đã đẩy bố nó ra khi bố đi tìm mẹ…..người đã dùng những từ ngữ độc ác để sỉ nhục bố……người đã thẳng tay đánh nó khi nó còn chưa hiểu chuyện……nó có thể tha thứ cho ông ta không?????? Không bao giờ……đem hoa đến viếng???? ông ta đang đùa với nó ư???? Hay ông ta muốn bố nó ở thế giới bên kia cũng không được yên lòng????
Vậy ra giấc mơ về mẹ của nó là điềm báo cho sự thật này đây, nó đã cố gắng quên rằng mẹ nó còn sống, đã cố gắng tự lừa dối bản thân rằng mình là con người mô côi, cố gắng tự thuyết phục bản thân rằng mẹ nó không còn tồn tại bên cạnh nó……cố gắng phủ nhận việc nó giống mẹ một cách đáng ngạc nhiên……nhưng sao lại như vậy??????? sao tóc nâu lại là con trai của người đàn ông đó??????? ông trời đang đùa giỡn với nó sao????? ông không cho phép nó có một người bạn bình thường sao?????? không cho phép nó có một người anh bình thường sao??????
Đôi bàn tay nó nắm chặt để kìm nén sự tức giận……càng nghĩ nó càng căm hận hơn……nó không muốn mất một người bạn như tóc nâu…nhưng…nếu như tóc nâu không phải con trai của Hoàng Thế Bảo thì có lẽ nó vẫn có thể vui vẻ cười đùa nói chuyện với anh……nhưng điều đó dường như là không thể, nó biết chứ, tóc nâu không có lỗi……nhưng nó không thể thôi căm hận……tóc nâu có một người mẹ và người đó chính là mẹ của nó……nó biết nhưng nó không cam tâm, không muốn có một người anh cùng mẹ khác cha……không muốn chút nào……
Chìm trong những suy nghĩ riêng, nó không để ý đến một đám thanh niên đang tiến về phía nó……nó cứ thế đi như người mất hồn……và điều gì đến sẽ đến……nó va phải, không, đúng hơn là nó đâm thẳng vào giữa cái đám thanh niên đó……
“cái con nhỏ này!!!! Mày mù à??????”
Một thằng quát ầm lên với nó……nhưng nó không phản ứng gì vẫn lẳng lặng đi tiếp……dường như nó không để ý đến sự tồn tại của bọn chúng, dường như bây giờ chỉ có nó và con đường mà thôi……
Bị kéo giật tay lại, nó giật mình bất ngờ ngước lên nhìn đứa đang nắm lấy cánh tay nó……một thằng con trai ba trợn tóc xanh tóc vàng, khuyên bấm tùm lum……cả một bọn lố nhố đứng phía sau……và tất cả đang trợn mắt lên nhìn nó……
“con nhỏ này đẹp thật!!!!!”
Câu nói quyết định khiến nó nhận ra tình huống mình đang vướng phải……khẽ nhếch miệng cười nhạt một cái nó nói:
“mấy người thích gì?????”
“cô em, đi chơi với bọn anh đi!!!!! Bọn này hứa sẽ phục vụ cô em đến nơi đến chốn!!!!!!!”
Nguyên cả đám gần chục thằng rộ lên rủ rê nó……dĩ nhiên ép buộc nó đi theo……đôi mắt nó chuyển sang lạnh giá……khóe môi tạo nên một nụ cười khinh thường……bản thân nó giờ chính là Hades……
“được thôi!!!!! Tìm nơi nào kín đáo ấy!!!!!!”
………………………………
Hắn, Hân và Tuấn chạy lòng vòng khắp nơi tìm kiếm nó……hắn đã cảm thấy nghi nghi khi nghe nó hỏi đến Hoàng Thái Bảo……không ngờ khi tóc nâu bảo không thấy nó đâu cả thì hắn mới ngớ người ra……tóc nâu là con trai của Hoàng Thế Bảo, điều này không cần điều tra hắn cũng thừa biết……có điều, hắn không nghĩ rằng nó lại biến mất ngay sau khi nói truyện với tóc nâu……
Với ngoại hình như thế thì chắc nó vẫn chưa thể đi xa được, nhưng hắn thì không thể rời khỏi party vì Ngọc không có mặt tại bữa tiệc từ đầu tới giờ……thậm chí cả Chiến lẫn Nhi đều không thấy bóng dáng……
Khả năng nó xảy ra chuyện là hoàn toàn không thể, ít nhất là Tuấn nói vậy……và ngay lập tức 12 nơi trên toàn Hà Nội nhận được tin nhắn SOS……tin nhắn khẩn cấp của Hell thông báo từ Hmer, Hades biến mất……khả năng án mạng xảy ra là rất cao……
……………………………
Trong vòng 30 phút kể từ khi tin nhắn SOS được phát đi, Hà Nội như chìm trong biển lửa……tiếng còi xe ầm ầm, tiếng cảnh sát rượt theo lũ vượt ẩu ngày càng tăng……tất cả chỉ vì một con người, Hades……thủ lĩnh của Hell mất tích……
Khi đó, người đầu tiên tìm thấy nó, chính là Hùng, chính là Pan và cũng chính là Dirty thứ 13……chỉ là, cảnh mà anh nhìn thấy rùng rợn đến sởn gai ốc……
Nó, chiếc váy màu đen lấp lánh rách bươm, cơ thể bê bết máu……có điều, không có một vết thương nào……nó, bàn tay cầm điếu thuốc đang cháy dựa người vào tường hút một cách bình thản……đôi mắt không chút cảm thương nào……cái nhìn dửng dưng của nó khiến người khác trông thấy cũng phải ớn lạnh……
Còn gần chục thằng thanh niên kia, đứa thì nằm lê lết dưới đất, đứa thì cắm đầu vào thùng rác, đứa thì……nói chung, thằng nào trông cũng thật thảm hại……mặt mày tím bầm, máu me chảy ròng ròng……có thằng còn bị gãy cả mười ngón tay……hàm răng cũng chẳng còn nguyên vẹn……có vài vết máu còn dính trên tường, chứng tỏ rằng nó đã đập chẳng thèm nương tay……kêu la không một ích lợi gì……cầu xin nó tha mạng, nó còn cười khểnh thản nhiên hút thuốc mà không hành động gì……những viết thương sâu nhưng không có vũ khí……bàn tay nhuốm máu của nó là đáp án ọi điều……nó muốn thấy những thằng cặn bã này phải chết dần chết mòn trong đau đớn……
Hùng bàng hoàng với những gì nó đã làm……tàn nhẫn quá……nó không còn là Hades mà Hùng từng biết……nó độc ác hơn, và ngày càng giống với cái tên của nó hơn……đây chính là điều mà Hùng không mong muốn nhất……
“Hades!!!!!!!”
“hử?????”_ nó quay sang nơi người vừa gọi tên nó……khẽ nhếch miệng cười nó nói: “Pan!!!!! Thấy cảnh này kích thích chứ?????”
“Hades!!!!!!”
“đừng có réo tên tao!!!!!!”_ nó vứt điếu thuốc xuống đất và di mạnh: “không hứng thú thì biến!!!!!!”
……Bốp……Pặc……
Hùng bị nó tóm lấy cánh tay khi anh định cho nó một phát vào gáy cho ngất đi……và hiện giờ, cánh tay trái đang bị thương của nó đang bóp chặt lấy cổ của anh……nó nói với cái giọng lạnh băng vô cảm:
“mày nghĩ đánh tao dễ lắm à??????”
“…………………”
“được rồi!!!!!!”
Nó buông tay……liếc nhìn đám thanh niên đang nằm rên rỉ ở đó, nó nhìn Hùng nói:
“nếu thích thì cứ cứu đi!!!!!! Gặp lần nào tao đánh lần ấy!!!!!! tốt nhất đừng để bọn khốn đó xuất hiện trước mặt tao nữa!!!!!!”
Hùng đã chảy mồ hôi lạnh dọc sống lưng……anh nhanh chóng gọi 115 rồi khoác lên người nó một cái áo, kéo nó lên xe và nói:
“tao sẽ đưa mày về!!!!!”
“được!!!!!”
Nó gật đầu một cái rồi lặng lẽ nhìn ra ngoài…màn đêm tối tăm…giống như cuộc sống của nó……
……………………………
Bước vào căn nhà cũng tối không kém gì bên ngoài, nó không buồn bật điện lên, cứ thế lằng lặng đi vào……cái im ắng khiến nó muốn phát điên……
Lên tới phòng, việc đầu tiên nó làm là ngồi dưới vòi hoa sen……chỉ có xả nước lạnh vào cơ thể thì nó mới có thể bĩnh tĩnh lại được……chỉ có thế thì mới làm lạnh được cái đầu bốc hỏa của nó……
Dòng nước màu đỏ cứ thi nhau mà chảy xuống nền nhà tắm……thật kì lạ……nó ước đó là máu của nó……quả thật nó điên mất rồi……tại sao đên tận bây giờ nó vẫn có cái ý nghĩ đó, ý nghĩ muốn đi theo bố……nó vẫn luôn tự thuyết phục bản thân vì ba mẹ con bà Thuyên mà nó mới như thế này, nhưng thật ra chẳng là do ai cả, tự bản thân nó muốn sống cuộc sống như thế này……nó không kiên cường như nó đã nghĩ, nó yếu đuối, cái yếu đuối ấy làm cho nó trở thành con người giả dối……toàn bộ những gì nó làm, tất cả chỉ là để giấu giếm đi cái yếu đuối bạc nhược……
Ngước mặt lên để những làn nước xối thẳng lên……khuôn mặt nó dần dần trắng bệch ra……vì trời lạnh, vì nước lạnh, và cũng vì cơ thể nó đang dần lạnh đi……
“nếu mình chết thì sao nhỉ??????”
Đôi mắt nhắm nghiền, nó tự lẩm bẩm một mình……vì nó biết rằng, nếu cứ ngâm nước thế này, chắc chắn rồi thân nhiệt cơ thể nó cũng hạ xuống và nó có thể lịm đi bất cứ lúc nào……
“Hương……Hương ơi……Hương……”
Tiếng gọi làm nó bừng tỉnh……quơ tay tắt vòi nước, nó bật dậy nhìn quanh……rõ ràng không có ai, tại sao nó lại nghe thấy tiếng gọi????? lại là giọng của hắn nữa……bàn tay nó bỗng cảm thấy ấm áp, suốt buổi tối hôm nay hắn luôn nắm tay nó thật chặt……nó khẽ cười, có lẽ nó chưa thể chết bây giờ……
Đặt bàn tay chạm vào tim, nó thấy bình yên……đầu óc nó bây giờ đã tỉnh táo……có lẽ nó nên nghe lời ông Nguyễn Đại Phong một lần……có lẽ nó nên rời bỏ Hell một thời gian……nó cần nhìn lại bản thân……ngày hôm nay có lẽ là ngày định mệnh của nó, nó vừa làm hòa được với người bạn thân nhất, vừa đề nghị người yêu nó đến đưa đón nó mỗi ngày, vừa giải quyết xong chuyện của bố nó……có lẽ nó nên kết thúc mọi chuyện ở đây chăng????????
Kết thúc hay chỉ mới bắt đầu???????
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cinderella Thời Hiện Đại
Kul
Cinderella Thời Hiện Đại - Kul
https://isach.info/story.php?story=cinderella_thoi_hien_dai__kul