Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiên Ma Chi Hồn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 37
C
hương Mười
Trả Thù
Nguồn: 4vn
Gần đây giang hồ dậy sóng miệng, Vũ Xương hiểu rõ nguyên nhân vì đâu. Tâm tư hắn ban đầu còn mấy phần bực bội, tức giận. Nhưng sau dần, hắn thấy mình có nổi khùng với chúng nhân cũng chẳng được tích sự gì cho nên bình tĩnh lại đôi chút. Còn Yến Phi Phi thì không tĩnh tâm được cho lắm. Nhất là trong tửu lâu này...
-Tiếc thay, mỹ nhân như vậy mà bỏ theo gã ma nhân đó thì thật chẳng còn gì để nói!
-Trước kia ta còn ngỡ nàng ta là nữ hiệp số một trên giang hồ, không ngờ có biến sự mới biết lòng dạ con người...
-Thật tội nghiệp cho Tào thiếu hiệp, chẳng khác nào bắt ốc nuôi cò...
Lời nói oang oang của năm sáu đại hán đang đối tửu ở bàn bên cạnh khiến Yến Phi Phi khẽ run người, nàng toan đứng dậy phát tác thì Vũ Xương vươn hữu thủ nắm lấy tay nàng, ánh mắt hắn mấy phần khắc khổ. Yến Phi Phi cảm nhận thấy bàn tay hắn lành lạnh, lại hơi run run thì cũng hiểu ra nên trấn định tâm tình ngồi xuống. Nàng rót rượu vào hai bát lớn đưa cho Vũ Xương một bát, đoạn uống cạn bát còn lại nói:
-Uống đi huynh!
Vũ Xương ngẫm đi ngẫm lại lời mấy đại hán kia nói, hắn thấy mình thật chẳng ra gì nên cũng uống cạn chén rượu, hòng lấy men cay xóa đi suy nghĩ vẩn vơ.
Yến Phi Phi đặt lên bàn một thỏi bạc rồi nắm tay hắn bước đi nói:
-Bọn người này thật chẳng ra gì, chúng ta đi thôi!
Lời nói của nàng không nhỏ nên khách nhân trong tửu điếm tất nhiên là nghe đầy đủ, họ quan sát thì cơ hồ thấy nàng quen quen... nhưng vì Yến Phi phi vận trang phục thủy lục chứ không mặc đồng phục Thu Phong phái nên chẳng ai dám nói ra suy đoán của mình. Họ còn ngẩn ngơ thì bóng dáng đôi nam nữ đã mất dạng vào dòng người trên phố...
Yến Phi Phi vừa đi vừa nói:
-Bọn chúng chỉ là một lũ tiểu nhân, ăn không ngồi rồi nên vác chuyện thiên hạ ra soi mói, huynh đừng nghĩ ngợi làm gì...
Vũ Xương mỉm cười, nụ cười của hắn sau chuỗi ngày dài u ám, giờ đã có chút tươi tỉnh:
-Muội không nghĩ ngợi thì ta cũng đâu thừa hơi!
Yến Phi Phi tựa đầu vào vai hắn không nói thêm. Lúc này từ xa, dòng người đang đi lại tấp nập trên phố phường đột nhiên khựng lại rồi dạt hết vào bên đường. Đây đó tiếng ồn ào xì xầm bàn tán vang lên. Thoáng sau, từ hướng ấy xuất hiện rất nhiều đệ tử Thu Phong phái đang dong ngựa đi tới. Dẫn đầu trong số ấy là một hán tử tuổi ngoài đôi mươi, thần thái phiêu dật, tuy nhiên trên nét mặt bảnh ao ẩn chứa vài nét sầu bi khiến người ta nhìn vào không khỏi nhói lòng...
Yến Phi Phi đăm chiêu hỏi:
-Tào biểu ca dẫn họ đến đây làm gì?
Lời nói dứt, đoàn người Thu Phong phái cũng tiến lại trước mặt họ. Tào Mạnh Cường nhìn thấy Yến Phi Phi thì đôi mắt rưng rưng, hắn nhảy vội xuống ngựa run giọng hỏi:
-Biểu muội...! Sao lâu nay không về Thu Phong phái... lại còn ăn mặc lạ vậy?...
Hắn ngưng nói quay sang Vũ Xương, chân diện lập tức u ám. Vũ Xương mỉm cười chào hắn rồi cất bước đi sang một bên để biểu huynh muội họ trò chuyện.
Yến Phi Phi chớp mi mắt nói:
-Muội từ giờ đã theo huynh ấy thì đương nhiên là người của huynh ấy, không còn thuộc Thu Phong phái...
Tào Mạnh Cường rúng động thân hình một cái, hắn thở phào một tiếng cố che dấu mấy xúc cảm sầu khổ, đoạn ngước nhìn trời cao nói:
-Nếu muội cho rằng như vậy là mình hạnh phúc thì... nên làm...
Yến Phi Phi gật đầu:
-Cám ơn biểu ca đã hiểu!
Tào Mạnh Cường khẽ chớp mắt, hắn cười gượng:
-Sư phụ vẫn nhắc tới biểu muội, nếu muội không bận thì nên lên Đồng Tước sơn ghé thăm người...
-Nói vậy các huynh cũng tới Đồng Tước sơn? Nhưng để làm gì?
-Gần đây Ma Hoàng ngự ở Nam Cương, hẳn có ý đồ muốn tấn công Đồng Tước phái cho nên anh hùng chính đạo hầu như đã kéo cả về đấy!
Yến Phi Phi thở dài:
-Vậy biểu ca lên đó hãy nói dùm với nghĩa phụ rằng muội rất nhớ người, mong người hãy bảo trọng!...
Nói đoạn cũng cất bước về hướng Vũ Xương, Tào Mạnh Cường nhìn theo, hắn định gọi nàng lại nhưng rồi không biết mở lời thế nào nên đành rũ tay áo, chân diện u uất khác lạ...
Lao Hà cùng Âu Dương Tu đi qua đi lại trước cổng một cái hang đá âm u ở gần Thiết Sơn, hai lão tâm trạng mười phần nôn nóng lẫn u ám. Chợt đằng xa, trong đám cỏ lau nghi ngút có tiếng xào xạc rồi Hà Chí Bình cùng Vu Đại Hải xuất hiện. Song Sát choàng kín huyền y từ đầu đến chân, chỉ để lộ khuôn mặt gian trá, âm hiểm. Âu Dương Tu cùng Lao Hà như bắt được vàng, vội chạy đến hỏi:
-Đã biết đích thị ngày nào chúng vào Quan Nội hay chưa?
Hà Chí Bình cúi đầu nói:
-Ngày mai chúng sẽ vào đến Quan Nội, chúng ta nên mai phục ở Dương Hà trấn là tốt nhất!
Lao Hà hậm hực nói:
-Mọi chuyện tất cả đều do tên Điệp Vũ Xương khốn kiếp kia, nếu không có hắn thì chúng ta đâu đến nỗi rơi vào tình trạng này. Không trút giận được vào hắn thì hủy diệt môn phái hắn cũng là trả thù vậy!
Âu Dương Tu định lên tiếng thì ở phía cỏ rậm rạp lại vọng đến mấy tiếng xào xạc. Lão nheo mày hỏi:
-Các ngươi có đem theo ai về không?
Vu Đại Hải giật mình đáp:
-Chúng tại hạ không hề đem theo ai cả...
Lao Hà và Âu Dương Tu nhíu mày rồi lao vọt vào rừng lau, hai lão phóng chưởng về phía tiếng động phát ra khiến cỏ lau tan nát bay dào dạt. Chợt thấy phía ấy băng ra hai nhân ảnh. Chính là Yêu Hồ và Yêu Xà! Âu Dương Tu nhíu mày hỏi:
-Các ngươi lén lén lút lút như vậy là có ý gì?
Yêu Hồ mỉm cười nói:
-Chúng ta vừa rồi nghe được đôi ba phần nên biết được mình có chung một kẻ thù, chi bằng...
Lao Hà cười nhạt:
-Ngươi hãy còn chưa nói mình là ai?
Yêu Hồ khựng người, thái độ ra bộ đã thất lễ rồi chỉ Yêu Xà nói:
-Đây là Yêu Xà tướng quân dưới trướng Yêu Vương, còn ta là Yêu Hồ làm quân sư!
Yêu Xà chẳng lên tiếng, Âu Dương Tu đăm mày suy nghĩ một lúc, nói:
-Các ngươi định cùng bọn ta liên thủ đối phó với đám người Quan Ngoại sao?
Yêu Hồ gật gù đáp:
-Người ta vẫn bảo thêm người, thêm sức mạnh, chẳng lẽ các người không muốn?
Âu Dương Tu xua tay:
-Hãy vào trong rối sẽ tính!
Nói đoạn quay mình bước vào hang đá tối thui. Yêu Xà cùng Yêu Hồ nhìn nhau rồi cũng cất bước vào...
Dêm khuya không tiếng động, Điệp Vũ Xương tỉnh dậy thấy Yến Phi Phi hãy còn ôm hắn ngủ say thì cũng chẳng tiện động cựa. Gần đây hắn thấy tâm trạng mình dễ chịu hơn rất nhiều cũng là nhờ nữ nhân này, hắn không muốn làm cho nàng buồn bã nữa nhưng cơ hồ vẫn có cảm giác một ngày nào đó sẽ khiến nàng đau khổ.
Thứ cảm giác này mông lung, huyền hoặc. Hắn cũng đã từng cảm nhận thấy thứ cảm xúc huyền hoặc này một lần, ấy là giấc mơ kinh khủng trên Tuyết Sơn. Tự nhiên hắn thấy tim mình một tia hàn khí xuyên vào. Toàn thân vì vậy cũng run lên một cái!
Hắn với tay ôm lấy Yến Phi Phi chặt hơn! Cuộc đời hắn nếu chỉ có giây phút này thì tốt!
Đột nhiên hắn cảm nhận thấy tiếng động, nghe như tiếng bước chân, hắn nghĩ là kẻ đi đường nên chẳng lưu tâm, nhưng một chốc sau lại có rất nhiều tiếng động nữa vọng lại, dường như có một đoàn người đang đi qua. Hắn vội buông Yến Phi Phi, trở dậy mở cửa sổ quan sát. Sâu trong bóng đêm có rất nhiều huyền y nhân di chuyển. Chúng chùm kín thân người bằng thứ y phục đen thùng thình.
Điệp Vũ Xương nhận ra chúng là ai nên ngưng thần quan sát, số lượng hắc y nhân ngày càng nhiều, di chuyển rất thứ tự, hướng chúng đi tới là phía Bắc Dương Hà trấn... hắn đăm chiêu suy nghĩ. Bọn Tiên Tri giáo số lượng người quả nhiên không hề ít, đã thảm tử trong trận hỗn chiến trên Thu Phong Sơn nhiều như vậy mà vẫn còn đến mấy trăm người. Nhưng chúng đến Dương Hà trấn là để làm gì?
Hắn thấy có mùi nhu hương thoang thoảng, thì ra Yến Phi Phi cũng tỉnh dậy từ độ nào. Nàng vươn người không thấy hắn liền vén rèm bước ra. Yến Phi Phi chỉ tay nói nhỏ:
-Xem chừng bọn Yêu Hồ, Yêu Xà và hai lão hộ pháp Tiên Tri giáo đã bắt tay với nhau!
Vũ Xương nhìn theo hướng tay nàng quả nhiên thấy bốn nhân dạng đang rẽ bóng đêm đi vượt lên trước rồi mất hút. Hắn nheo mắt hỏi:
-Bọn chúng đến đấy làm gì?
Yến Phi Phi đáp:
-Quần hùng tập hợp trên Đồng Tước sơn cùng nhau chống Ma Hoàng, huynh nghĩ xem ở Quan Ngoại...
Vũ Xương hiểu được ý nàng, hắn thấy lạnh nửa người. Chợt phía đằng xa xa có tiếng la hét, rồi thì lửa cháy ngập trời. Vũ Xương không kịp nghĩ ngợi vội nhảy ra ngoài ngự kiếm bay đi, Yến Phi Phi bay theo, cũng chẳng kịp khoác áo ngoài.
Đằng xa, tiếng chưởng pháp chạm nhau rồi tiếng la hét ngày càng lớn, đêm sâu như bị phá vỡ bởi âm thanh nhốn nháo, hỗn loạn. Màn lửa ngày càng bốc cao, dường như không chỉ bốc cháy một căn nhà mà đã lan rộng khắp cả khu phố lớn của Dương Hà trấn.
Chúng dân kêu gào thảm thiết, thấp thoáng phía lửa đỏ ấy, Vũ Xương nhận thấy có những bóng hình quen thuộc đang chập chờn giao thủ cùng giáo đồ Tiên Tri giáo. Không ngờ giáo phái này mất đi thủ lĩnh mà vẫn hành sự kỷ luật đến vậy!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiên Ma Chi Hồn
Văn Càn Khôn
Tiên Ma Chi Hồn - Văn Càn Khôn
https://isach.info/story.php?story=tien_ma_chi_hon__van_can_khon