Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiết Kỵ Môn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 40 - Phó Hẹn Chốn Hoang Mồ
L
ão nhân nhỏ thó giọng sắc lạnh:
- Muốn đi đâu dễ dàng như vậy được!
Mâu Nam Huê tức giận la to:
- Vậy tôn giá muốn sao? Muốn đánh nhau thì cứ động thủ!
Hai tay nắm chặt, thủ thế chờ đợi.
Lão nhân nhỏ thó trầm giọng quát:
- Nếu muốn động thủ với lão phu, đó là ngươi tự chuốc khở vào thân!
Mâu Nam Huê bực tức quát vang, nhắm ngực đối phương một quyền tống thẳng tới.
Chỉ thấy lão tổng quản của Thiét Tâm Sơn Trang như quỷ mị thân hình nhấp nhoáng, đã tránh khỏi quyền thế của Mâu Nam Huê, liền thì vung tay, năm ngón như móc câu chộp vào sau cổ Mâu Nam Huê.
Mâu Nam Huê đánh hụt một quyền, người chúi tới trước, toàn thân để hở, mắt thấy chắc chắn sẽ bị đối phương thộp trúng cổ.
Thốt nhiên, một bóng người thấp thoáng lao tới, chộp lấy cổ tay lão nhân nhỏ thó quát:
- Tôn giá như vậy là không đúng luật lệ giang hồ rồi!
Lão nhân nhỏ thó không ngờ có vậy, chỉ thấy cổ tay như bị gọng kềm kẹp chặt, không thể nào vùng ra được, tức giận hét to:
- Lão phu ra tay giáo huấn tên nhãi ranh này, can gì đến bằng hữu?
Người này chính là Mạnh Niệm Từ, chàng cười khảy nói:
- Liên quan chứ sao không? Y chính là bạn của tại hạ!
Vừa dứt lời, chẳng những khiến lão nhân nhỏ thó kinh ngạc, ngay cả Mâu Nam Huê cũng ngẩn người, bởi lúc này Mạnh Niệm Từ đang cải trang dung dịch, không thể nào nhận ra được chàng.
Lão nhân nhỏ thó bị người kềm chế, đâu dám phát tác, đành hậm hực nói:
- Lão phu làm sao mà không đúng luật lệ giang hồ?
Mạnh Niệm Từ cười khảy:
- Y động thủ với bốn người kia chẳng qua là vì nhất thời bồng bột, cùng lắm cũng chỉ thọ thương sơ sài, vậy mà tôn giá lại đành tâm hạ thủ.
Lão nhân nhỏ thó đã nhận ra Mạnh Niệm Từ chính là một trong hai người đã hẹn ước với Thiết Tâm Lão Tây Môn Long trên tửu lầu bỗng lúng túng nói:
- Lão phu bằng lòng chịu thua, xin hãy buông tay cho!
Mạnh Niệm Từ cười khảy:
- Ðâu dễ dàng vậy được, ít ra tôn giá phải xin lỗi người bạn của tại hạ trước đã!
Trong khi nói, năm ngón tay hơi tăng thêm sức. Lão nhân nhỏ thó bật lên một tiếng đau đớn, vội nói:
- Cũng được, để lão phu xin lỗi!
Mâu Nam Huê hai mắt trố to bỗng kêu lên:
- Ðại ca...
Thì ra y đã nhận ra giọng nói của Mạnh Niệm Từ.
Mạnh Niệm Từ cười to:
- Không sai! Hiền đệ khỏe chứ?
Mâu Nam Huê cười phấn khởi:
- Khỏe lắm, nhưng nếu không nhờ đại ca có mặt đúng lúc, e đã bị lão cẩu này đả thương rồi!
Mạnh Niệm Từ cười:
- Hiền đệ định trừng phạt lão thế nào?
Mâu Nam Huê thoáng ngẫm nghĩ:
- Hãy phạt lão quỳ giữa đường phố và tự vả miệng mình hai cái!
Mạnh Niệm Từ quay sang lão nhân nhỏ thó cười nói:
- Tôn giá đã nghe rõ rồi chứ?
Lão nhân nhỏ thó như không ngờ như vậy, hốt hoảng nói:
- Không được! Lão phu chỉ có thể ngỏ lời xin lỗi thôi, chứ quỳ giữa đường phố và tự vả miệng, cho dù lão phu có thể chấp nhận, nhưng chủ nhân lão phu không thể nào chấp nhận.
Mạnh Niệm Từ cười khảy:
- Vậy thì thế này, để tại hạ xin giùm tôn giá, chỉ cần quỳ xuống đường thôi, không cần vả miệng.
Mâu Nam Huê nói ngay:
- Cũng được, nể lời đại ca, như vậy đi!
Lão nhân nhỏ thó vẫn kiên quyết:
- Không được, lão phu thề chết cũng không quỳ!
Mạnh Niệm Từ lại bóp mạnh nói:
- Vậy thì chớ trách tại hạ không nương tay!
Lão nhân nhỏ thó đau đến đổi mồ hôi đầm đìa, song vẫn kiên quyết không chịu quỳ. Bỗng, một giọng sắc lạnh quát:
- Cứ quỳ xuống đi!
Lão nhân nhỏ thó giật mình:
- Ồ...
Ðoạn ngoan ngoản quỳ xuống, lúng túng nói:
- Lão nô tuân mạng!
Mạnh Niệm Từ kinh ngạc ngẩng lên nhìn, chỉ thấy Thiết Tâm Lão Tây Môn Long đang lạnh lùng đứng ngay đối diện. Mạnh Niệm Từ cười gượng nói:
- Ðây là quý thuộc hạ ư?
Tây Môn Long đang giọng:
- Ðã biết rõ còn hỏi, khi nãy y chẳng đã nói rồi hay sao?
Mạnh Niệm Từ cười khảy:
- Ðó chỉ trách tôn giá bình nhật không nghiêm chỉnh quản giáo thuộc hạ thôi!
Tây Môn Long tái mặt:
- Các hạ dạy rất phải, nhưng dẫu sao lão phu cũng còn một điểm đáng tự hào, y đã thà chết chứ không chịu khuất phục, vậy cũng đủ giữ thể diện cho lão phu rồi!
Mạnh Niệm Từ cười gượng:
- Vậy thì sự việc vừa rồi kể như bỏ qua, hãy bảo quý thuộc hạ đứng lên được rồi!
Tây Môn Long bỗng buông tiếng cười vang:
- Chưa có lệnh của lão phu, y không dám quỳ, chưa có lệnh của lão phu, y cũng không dám đứng lên.
Mạnh Niệm Từ cười khảy:
- Vậy đủ thấy tôn giá oai phong khiếp người.
Tây Môn Long thản nhiên trước lời mỉa mai của chàng, mỉm miệng cười từ từ bước tới. Mạnh Niệm Từ vội thủ thế đề phòng, sẵn sàng nghênh địch.
Không khí mỗi lúc càng thêm căng thẳng, tiếng bước chân gần dần, đôi bên chỉ cách nhau chưa đầy năm thước. Những người đứng xem khi thấy Tây Môn Long xuất hiện đã lần lượt bỏ đi, chứng tỏ hết sức khiếp sợ uy thế của lão, không muốn chuốc họa vào thân.
Nhưng đột nhiên, Tây Môn Long vụt xoay người, nhanh như chớp vung tay chộp lấy cổ tay phải Mâu Nam Huê, thì ra lão đã dùng kế dương dông kích tây.
Mâu Nam Huê đang hết sức chăm chú vào cuộc chiến sắp bùng nổ giữa Tây Môn Long và Mạnh Niệm Từ, nằm mơ cũng chẳng ngờ có vậy, cổ tay phải lập tức bị Tây Môn Long nắm giữ. Mạnh Niệm Từ cũng chẳng ngờ Tây Môn Long lại nhắm vào Mâu Nam Huê hạ thủ, nhất thời cũng chẳng kịp cứu viện.
Tây Môn Long xiết chặt tay, Mâu Nam Huê đau đớn đến cúi gập người, rên la không ngớt. Mạnh Niệm Từ giận sôi gan, trầm giọng quát:
- Lão tặc rõ là đê hèn, buông tay ra mau!
Tây Môn Long cười to:
- Ðây gọi là ăn miếng trả miếng, có qua có lại!
- Lão không thấy như vậy là quá mất thân phận ư?
Tây Môn Long cười to:
- Ðừng quên lời phê bình trong giới giang hồ về lão phu, không hiệp cũng chẳng đạo, không chính cũng chẳng tà, bất kỳ việc gì lão phu cũng làm được cả.
Mạnh Niệm Từ trầm giọng:
- Vậy tôn giá định thế nào?
- Rất đơn giản, sau cuộc hẹn lại Lưu Gia Oa, hãy đến Thiết Tâm Sơn Trang mà nhận lại người... Ðừng vọng tưởng ám toán sau lưng, kẻo lão phu vận công chấn đứt tâm mạch hắn.
Mạnh Niệm Từ tức muốn nổ lồng ngực, nhưng chẳng biết làm sao hơn.
Tây Môn Long đảo mắt nhình quanh, bỗng quay nhìn Mâu Nam Huê cười nói:
- Chúng ta đi nào, sơn trang của lão phu cảnh trí thanh nhã, nhất định không bạc đãi ngươi đâu!
Ðoạn kéo Mâu Nam Huê bước nhanh đi. Mạnh Niệm Từ thoáng ngẫm nghĩ, đoạn dợm đuổi theo, song một bàn tay thon thả đặt trên vai chàng, chỉ nghe tiếng Văn Vô Cửu khẽ nói:
- Không nên manh động!
Mạnh Niệm Từ hậm hực:
- Tại hạ thật có lỗi với y!
Văn Vô Cửu cười:
- Cũng chẳng trách công tử được, hà tất phải tự trách mình... Y là gì của công tử vậy?
- Nghĩa đệ kết bái!
Văn Vô Cửu lại cười:
- Nghĩa đệ... Thôi, chúng ta hãy vào trong đi.
Quay người cùng Mạnh Niệm Từ trở vào khách điếm. Mạnh Niệm Từ lòng hết sức bức rức, cùng Mâu Nam Huê mới vừa gặp lại nhau, không ngờ lại có biến cố đột ngột, bị Tây Môn Long bắt đi thế này.
Văn Vô Cửu nhẹ khép cửa phòng và nói:
- Công tử hiểu biết nhiều về y lắm ư?
Mạnh Niệm Từ ngạc nhiên:
- Cô nương quen biết với y sao?
Văn Vô Cửu lắc đầu cười:
- Tiểu nữ đâu có nói vậy!
Mạnh Niệm Từ lo lắng:
- Nếu tại hạ không cứu được y, lòng thật áy náy...
- Cứu y rất dễ, nhưng...
- Nhưng sao? Cô nương nắm chắc thành công ư?
- Sau khi cứu được y, công tử phải hứa với tiểu nữ một điều!
Mạnh Niệm Từ sốt sắng:
- Xin cô nương cứ nói, bất luận điều gì tại hạ làm được hay không thì cũng dốc hết sức mình!
- Ðơn giản thôi, chỉ cần sau khi cứu thoát y, công tử phải từ biệt y ngay, và từ nay về sau không được tiếp xúc nữa dù với bất cứ lý do gì!
Mạnh Niệm Từ ngạc nhiên:
- Vì sao vậy?
- Ðừng hỏi, chỉ biết công tử có bằng lòng hay không?
Mạnh Niệm Từ tuy hết sức thắc mắc, nhưng chẳng chút do dự nói:
- Ðược, tại hạ bằng lòng!
- Công tử không phản đối chứ?
Mạnh Niệm Từ nghiêm giọng:
- Tại hạ đường đường là một trang nam tử, lẽ nào lại tráo trở nuốt lời!
Văn Vô Cửu cười:
- Vậy thì tốt!
Mạnh Niệm Từ nôn nóng:
- Cách cứu y thế nào? Cô nương chuẩn bị...
Văn Vô Cửu ngắt lời:
- Công tử đừng nóng, chờ đêm nay đi phó hẹn với Tây Môn Long, sẽ hoàn trả cho công tử một Mâu đệ không mảy may suy suyển, chả lẽ công tử không tin sao?
Mạnh Niệm Từ đỏ mặt, không nói gì thêm nữa, nhắm mắt lại điều dưỡng tức thần.
Thời gian chậm chạp trôi qua, sau cùng trời đã tối.
Văn Vô Cửu chậm rãi đứng lên, khẽ cười nói:
- Ðã sắp đến giờ hẹn rồi!
Mạnh Niệm Từ khẽ gật đầu, thế là hai người phi thân ra khỏi phòng, dưới sự che chở của bóng tối phóng đi về phía Lưu Gia Oa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiết Kỵ Môn
Cổ Long
Thiết Kỵ Môn - Cổ Long
https://isach.info/story.php?story=thiet_ky_mon__co_long